Đao Kiếm Thần Hoàng
Chương 1512
Phương Thiên Dực không ức chế thực lực nữa, huyền lực kích động trong cơ thể dẫn đến lôi vân tụ tập trong thiên địa. Lực lượng pháp tắc kỳ lạ hình thành, thoáng chốc hàng vạn sấm sét giáng xuống nhấn chìm phạm vi ngàn dặm quanh Phương Thiên Dực. Mơ hồ thấy Phương Thiên Dực trong biển sét đối kháng với thiên kiếp.
Thanh thế như kiếp nạn diệt thế đến.
Mỗi nhân tiên sinh ra phải trải qua thử thách tàn nhẫn nhất của trời.
Đám người Đinh Hạo ẩn núp ngoài ngàn dặm, yên lặng chờ đợi.
Lúc này Đinh Hạo không giúp gì nhiều cho Phương Thiên Dực được, vì đã vào phạm vi lôi kiếp bản thân thiên kiếp tự động kích phát. Càng nhiều người ở bên trong thì uy lực thiên kiếp càng mạnh, ngược lại càng giúp càng phiền. Đây là một trong những cấm kỵ độ kiếp.
Cuồng Đao Trương Phàm hồi hộp nói:
- Phương sư đệ phong ấn mình nhiều năm, tích lũy thâm sâu nên chắc không sao.
Mấy năm nay thực lực của Cuồng Đao Trương Phàm tiến triển không yếu hơn Phương Thiên Dực.
Nhưng Cuồng Đao Trương Phàm tu luyện là cơ thể chứ không phải huyền khí, Thập Hoàng Thể Tôn Công đã đến cực hạ, chỉ kém một chút là viên mãn. Cuồng Đao Trương Phàm không cảm ứng được thiên kiếp giáng xuống, gã bước trên con đường đặc biết. Trước đó chưa từng nghe có ai tu luyện cơ thể đến đỉnh do đó độ kiếp thành tiên.
Bản thân Đinh Hạo dùng cách dung hợp ngọc trong thạch đạt đến đỉnh cơ thể nhưng không cảm giác được thiên kiếp.
Nhưng Đinh Hạo tin tưởng sẽ có ngày Cuồng Đao Trương Phàm bước vào cảnh giới tiên, dù không độ kiếp thì rồi gã cũng có sức chiến đấu như tiên nhân.
Bên cạnh Cuồng Đao Trương Phàm là nữ võ thần Tạ Giải Ngữ.
Tạ Giải Ngữ đạt đến Võ Thần cảnh đại viên mãn trước cả Phương Thiên Dực, trong cơ thể nàng chảy dòng máu chân hoàng, là một trong mấy thể chất hiếm có từ xưa đến nay, vô cùng huyền diệu. Tạ Giải Ngữ nghe lời Đinh Hạo luôn ức chế huyền lực của bản thân, không chủ động độ kiếp. So với Phương Thiên Dực thì trước mắt nữ võ thần chưa đến mức không thể áp chế, Tạ Giải Ngữ không trùng kích tiên cảnh.
Đa số người có quan hệ khá thân với Đinh Hạo đều như vậy, giống Tống Khuyết, Bạch Tuyền Thủy, Đinh Bất Tam, Đinh Bất Tứ, các tộc nhân Đinh thị Thần Đình phương đông đều được Đinh Hạo dặn dò phải ức chế thực lực, không đến lúc bất đắc dĩ đừng trùng kích cảnh giới tiên để tương lai có khả năng lớn hơn.
Ầm ầm ầm ầm ầm!
Lôi vân kinh thiên động địa, từng tầng từng tầng, dường như không có cuối.
Thời gian trôi qua từng phút giây.
Chớp mắt chín ngày qua đi.
- Thiên kiếp lần này hơi mạnh, lôi vân đầy trời không có dấu hiệu tán đi, e rằng sẽ kéo dài thêm năm, sáu ngày.
Đinh Hạo âm thầm quan sát. Đối với người độ kiếp thì thời gian càng lâu, áp lực càng lớn, nguy hiểm càng cao, nhưng tương đương là chỉ cần ngươi chịu đựng được nhận lại cũng càng dày.
Trời giáng kiếp vân là rèn luyện người độ kiếp. rèn luyện càng dài thì sau khi vào cảnh giới tiên càng có tiềm lực cao hơn.
Trong lôi vân Phương Thiên Dực dốc sức đối kháng, ba ngàn kiếm quang bay lượn quanh thân gã biến thành các hình dạng chống cự thiên kiếp. Kiếp quang màu bạc như tia điện từng luồng dọc theo ba ngàn kiếm quang chạm vào cơ thể Phương Thiên Dực, rèn luyện thân hình gã.
Lần này độ kiếp quả nhiên hấp dẫn vô số cường giả chú ý.
Đối với những sinh linh có hy vọng trùng kích cảnh giới tiên thì mỗi lần quan sát người ta độ kiếp là một kinh nghiệm quý giá. Vừa hấp thu kinh nghiệm thiên kiếp chuẩn bị cho mình, dù trong thời gian ngắn không độ kiếp cũng hy vọng có điều thu hoạch.
Mười lăm ngày qua đi.
Kiếp vân có dấu hiệu tan biến.
Tia chớp đầy trời biến yếu, chậm rãi co rút lên trời cao.
Trong thiên địa có ánh sáng tiên đạo hiện ra, các đốm sáng lấp lánh tụ tập trên người Đinh Hồng Lệ. Chờ khi các tiên quang nhập vào cơ thể cải tạo xác thịt là Đinh Hồng Lệ thoát phàm, thành tựu tiên vị.
- Thành công, cường giả cảnh giới tiên thứ mười sắp xuất hiện.
- Người kia là ai? Tiềm lực vô cùng, đối kháng thiên kiếp tận mười lăm ngày!
Các phương nghị luận sôi nổi.
Phương Thiên Dực biểu hiện làm mọi người giật mình.
Chưa ai nhận ra thân phận thật sự của Phương Thiên Dực, lần này độ kiếp không tuyên bố ra ngoài, đám người Đinh Hạo, Cuồng Đao Trương Phàm, Tạ Giải Ngữ núp trong chỗ tối không lộ mặt. Trước khi tiên quang đầy trời tán đi mọi người không thể thấy mặt mũi Phương Thiên Dực, nên không biết thân phận của gã.
Kiếp vân đầy trời rốt cuộc tan.
Phương Thiên Dực đứng trong không trung, ba ngàn kiếm quang nhập vào cơ thể.
Phương Thiên Dực hầu như tiêu hao hết lực lượng căn nguyên, người đầy vết thương nặng. Phương Thiên Dực hầu như chết trong kiếp vạn lôi quang, may mắn chống đỡ được. Phương Thiên Dực cảm nhận ánh sáng tiên đạo ôn dưỡng cơ thể, gã nở nụ cười.
Đời võ giả tranh với trời chẳng phải vì ngày hôm nay sao?
Giờ phút này, tinh thần Phương Thiên Dực thả lỏng.
Nhưng trong chớp mắt đó dị biến xảy ra, một tia chớp tiên đạo cực kỳ độc ác rạch phá hư không công kích Phương Thiên Dực.
Xuất hiện!
Lại xuất hiện!
Kẻ giấu mặt đáng ghét trong khoảnh khắc này lại xuất hiện.
Bốn phía giật mình, các cường giả đứng xem kêu ra tiếng. Bọn họ cảm nhận tia chớp tiên đạo đáng sợ, mắt thấy tiên nhân mới sắp chết như người đi trước.
Một thanh âm uy nghiêm sang sảng vang lên:
- Chờ ngươi đã lâu! đao vàng kiếm bạc lại hiện ra.
Một đao một kiếm tới sau mà đến trước va chạm với tia chớp tiên đạo.
Tia chớp tiên đạo độc ác chớp mắt biến mất, không phải đối thủ của đao vàng kiếm bạc. đao vàng kiếm bạc đánh tan tia chớp tiên đạo rồi rạch phá hư không truy sát, cắt nnát hư không loạn lưu. Mơ hồ thấy trong hư không loạn lưu có bóng người xẹt qua, máu phun ra, một cọng lông chim để lại.
- Thì ra là vũ nhân tộc.
Đinh Hạo vẫy tay, cọng lông chim rơi vào lòng bàn tay của hắn.
Người giấu mặt đã trốn nhưng Đinh Hạo không đuổi theo, vì hắn đã xác nhận kẻ đó là ai.
- Là đao cuồng kiếm si đại nhân!
- Trời, Đinh đế tôn tự mình hộ pháo, người độ kiếp là... Kiếm Thần Phương Thiên Dực của Vấn Kiếm tông, hèn gì!
Đám đông ồn ào, vô số cường giả, cao thủ chính mắt thấy đao cuồng kiếm si Đinh Hạo. Mấy năm nay Đinh Hạo ru rú trong nhà, ít ai thấy mặt hắn. Nhiều cường giả trẻ hoan hô hò reo, Đinh Hạo là thần tượng võ đạo, là tấm gương của bọn họ. Từ khi thần thoại đúc thành Đinh Hạo chưa từng bị đánh bại.
Vô số người sùng bái hô to:
- Tham kiến Đinh đế tôn.
Đinh Hạo gật đầu chào.
Có người hét to:
- Xin Đinh đế tôn ra tay trừng phạt kẻ giấu mặt, đừng để sinh linh có hy vọng thành tiên lại bị tàn sát.
Người đó xin Đinh Hạo ra tay nhổ mầm họa trong bóng tối kia, mấy người khác cũng quỳ gối trong không trung.
Đinh Hạo đồng ý:
- Ta đã tìm được manh mối, sẽ đích thân giải quyết chuyện này.
Truyện khác cùng thể loại
30 chương
132 chương
30 chương
71 chương
164 chương
68 chương
33 chương
41 chương