Đao Kiếm Thần Hoàng
Chương 1493
Mặt Nguyên Dưỡng Hạo lộ sát khí:
- Chó già như ngươi thì biết cái gì? Dám nói kiểu đó với ta? Nếu ngươi tôn sùng Đinh Hạo như vậy thì hãy dùng máu của ngươi dụ hắn ra. Chết đi!
Ngữ điệu Nguyên Dưỡng Hạo âm trầm, một lũ tiên khí bay ra.
Đám người kinh kêu.
Có người muốn cứu lão nhân áo trắng nhưng đã muộn.
Lúc này một bóng người mập mạp từ đâu xuất hiện che trước mặt lão nhân áo trắng, tay cầm tiểu kiếm trắng nhẹ nhàng vung đã hóa giải một lũ tiên khí.
Thiên địa nhìn chăm chú thấy là một tên mập rất tếu.
Tên mập khoảng hai mươi tuổi, nếu gầy thì chắc chắn là mi thanh mục tú. Tên mập mũm mĩm, da trắng hơn cả nữ nhân, môi treu nụ cười trêu chọc.
Tên mập chỉ Nguyên Dưỡng Hạo, nói:
- Tùy ý làm bậy, duyên tiên phủ cho ngươi không bằng cùng heo chó.
Thật lớn lối.
Nguyên Dưỡng Hạo nheo mắt nói:
- Ngươi là ai?
Tên mập tiêu trừ một lũ tiên khí làm Nguyên Dưỡng Hạo thấy giật mình.
- Ngươi đến khiêu chiến sư phụ của ta mà không biết tên ta?
Tên mập đắc ý nói:
- Ta tên là Nhậm Ngã Hành, trên trời dưới đất, mặc ta đi qua. Ta là đại đệ tử của đao cuồng kiếm si.
Đám người đứng xem đều buồn cười.
Tên mập này cách nói chuyện rất đáng đánh.
Tuy nhiên thân phận đệ tử của Đinh Hạo khiến vài người suy nghĩ sâu xa. Đinh Hạo không ra nghênh chiến mà phái đệ tử là sợ hay vì hắn không để thiên tài Nguyên Dưỡng Hạo vào mắt, cho rằng gã không xứng đấu với mình?
- Diễn trò hề, chết đi!
Nguyên Dưỡng Hạo tức giận rút Thanh Long Yển Nguyệt Đao sau lưng ra, chém một đao vào không khí. Khí lãng cuồn cuộn, ánh sáng huyền khí đáng sợ xen lẫn tiên khí mông lung xé rách hư không, có uy lực phá hủy, nghiền ép không thể địch lại.
Có người thầm giật mình kêu lên:
- Hắn sắp bước ra một bước kia!
Trong công kích chứa tiên khí, Nguyên Dưỡng Hạo không uổng là người sở hữu tiên phủ. Nguyên Dưỡng Hạo đã đạp nửa chân vào cảnh giới tiên, đúng là nhân vật quá khủng khiếp.
Người xem cuộc chiến cảm thấy tim đập chân run.
Một kích kia trông như bình thường nhưng thật ra ẩn chứa lực lượng hủy diệt to lớn.
- Sư phụ ta nói đức không xứng thì sẽ chịu tai. Ngươi được tiên phu là cơ duyên khoáng thế, tiếc rằng tâm tư ngươi không thuần, phí của trời.
Nhậm Ngã Hành mập giơ tiểu đao bạc lên phát ra tiên quang mông lung đánh tan đao khí. Đao khí đao quang hủy diệt đầy trời không thể đến gần Nhậm Ngã Hành trong trăm thước.
Nguyên Dưỡng Hạo biến sắc mặt.
Nguyên Dưỡng Hạo hoàn toàn không ngờ đến kết quả này.
- Sư phụ ta nói ngươi không xứng có được tiên phủ, kêu ta thu về.
Nhậm Ngã Hành mập bắt chước bộ dạng Đinh Hạo:
- Trở về phản tỉnh đi, để tiên phủ lại!
Nhậm Ngã Hành dứt lời, tiểu kiếm bạc hóa thành luồng sáng bay quanh Nguyên Dưỡng Hạo một vòng. Một luồng sáng xanh cỡ nắm tay bị tách ra khỏi cơ thể Nguyên Dưỡng Hạo hóa thành tiểu điện thanh đồng, chính là tiên phủ gã có được nhờ cơ duyên xảo hợp, cũng là nguồn gốc gã nổi trội.
Nguyên Dưỡng Hạo kinh hoàng, tức giận gầm rống muốn thúc giục pháp môn gọi tiên phu về.
Nhưng uy lực tiểu kiếm bạc quá khủng khiếp, chỉ lóe một cái đã nuốt tiên phủ. Nguyên Dưỡng Hạo và tiên phủ bị đứt liên hệ, sau đó Thanh Long Yển Nguyệt Đao cũng biến thành ánh sáng trắng biến mất trong ánh sáng tiểu kiếm bạc.
Nhậm Ngã Hành mập biểu tình nghiêm túc nói:
- Sư phụ ta nói tiên phu tạm ở lại Vấn Kiếm tông, chờ ngày nào ngươi xứng với tiên duyên này lại đến lấy. Ngày nào ngươi không tỉnh ngộ thì ngày đó không thể lấy về. Nếu ngươi ngàn năm không tỉnh ngộ thì ngàn năm không lấy về được, nếu cả đời ngươi không tỉnh thì cho đệ tử hoặc hậu nhân của ngươi tới lấy, đi đi!
Tiểu kiếm bạc lóe kiếm quang, biểu tình Nguyên Dưỡng Hạo kinh khủng, tức giận bị đưa đi chỗ nào đó. Thiên tài tuyệt thế mới nổi không có chút sức chống cự.
Cô số sinh linh cường giả giật mình.
Bọn họ không ngờ đến kết quả này.
Đinh Hạo thậm chí không lộ mặt, chỉ phái một đệ tử ra đã giải quyết một người có tiên phủ, thiên tài tu luyện ra một lũ tiên khí. So với Đinh Hạo thì Nguyên Dưỡng Hạo kém quá xa, như đom đóm mà muốn tranh tỏa sáng với mặt trăng.
Không ai biết đao cuồng kiếm si đạt đến cảnh giới gì.
Chẳng lẽ đã thành tiên?
Nghĩ tới đây đám người dã tâm không rét mà run.
Nhậm Ngã Hành mập nhìn đám đông, cao giọng quát:
- Còn có các ngươi, sư phụ ta nói hắn bạn rộn, không thành tiên thì đừng đến khiêu chiến, nếu không sẽ cắt đứt tiên duyên của các ngươi!
Đám người chạy tứ tán.
Trận khiêu chiến Đinh Hạo đầu tiên kết thúc với kết quả không ai ngờ. Những người đinh ninh Đinh Hạo sẽ thắng cũng không đoán được Nguyên Dưỡng Hạo thua như vậy, gã tự nhận là cường giả nhưng không gặp mặt Đinh Hạo đã thua.
Không ai biết Nguyên Dưỡng Hạo bị đưa đi đâu.
Mấy năm nay Nguyên Dưỡng Hạo một đường khiêu chiến, không biết đánh bại đánh chết bao nhiêu cường giả nổi danh, tuy gã nổi tiếng nhưng cũng đắc tội nhiều thế lực tông môn. Một khi Nguyên Dưỡng Hạo mất tiên phủ, thực lực giảm mạnh sẽ bị các phương truy sát. Một số người thèm muốn tiên khí trong người Nguyên Dưỡng Hạo sẽ làm hại gã.
Nên một số người thông minh nhìn ra được phút cuối Đinh Hạo đưa Nguyên Dưỡng Hạo đi thật ra là bảo vệ nhân tài mới của nhân tộc, không muốn gã chết.
Đối với những người hy vọng thông qua trận chiến này quan sát thực lực của Đinh Hạo thì là một niềm thất vọng to lớn.
Nguyên Dưỡng Hạo biểu hiện ra thực lực rất mạnh nhưng vẫn bị một đệ tử của Đinh Hạo nhẹ nhàng đánh bại, điều này nâng địa vị Đinh Hạo trong lòng mọi người lên vị trí sâu không lường được.
Cụ diện bây giờ là ai đều biết Đinh Hạo rất mạnh, là cường giả số một trong thiên địa này. Nhưng không ai biết rốt cuộc Đinh Hạo mạnh đến mức nào.
Đặc biệt là thiên tài vũ tộc càng không cam lòng. thiên tài vũ tộc tuyên bố:
- Hừ! Sớm muộn gì ta sẽ khiêu chiến Đinh Hạo. Mặc kệ ra sao, phải tẩy rửa sỉ nhục vũ nhân!
Thiên tài vũ tộc quay về vương đình khổ tu.
Dư âm trận chiến dần tán đi.
Để lại dấu hỏi trong lòng mọi người, đó là Đinh Hạo đã bước ra một bước kia chưa? Hắn có thành tiên?
* * *
- Vẫn chưa.
Đinh Hạo mỉm cười nhìn mấy thê tử của mình, nói:
- Tiên xuất hiện không chỉ cần cá nhân tu luyện mà còn có thiên địa cơ duyên, hiện giờ cơ duyên chưa đến.
Đám người Lý Lan, Tạ Giải Ngữ, Lý Y Nhược, Tây Môn Thiên Tuyết trầm ngâm.
Đinh Hạo ở trong lòng bọn họ càng sâu thâm khó dò hơn. Mấy năm nay Đinh Hạo bế quan khổ tu, có chỉ dạy các thê tử tu luyện võ đạo. Trong đó Tạ Giải Ngữ tiến bộ nhanh nhất, nàng có huyết mạch chân hoàng, giờ đã là bát khiếu Võ Thần cảnh, tu vi đến trình độ vang dội cổ kiếp.
Trong bốn người thì Tây Môn Thiên Tuyết say mê thuật luyện đan, Lý Lan tốn nhiều thời gian quản lý tông môn, Lý Y Nhược đi lại giữa thất hải, đại lục, tu vi đại khái ngang nhau. Đinh Hạo đặc biệt chăm sóc giúp Tây Môn Thiên Tuyết, Lý Lan, Lý Y Nhược tăng tu vi lên bán thần cảnh.
Truyện khác cùng thể loại
30 chương
8 chương
476 chương
38 chương
270 chương
54 chương
17 chương
89 chương