Đao Kiếm Thần Hoàng
Chương 1419
Hỏa Quân phản bội không chỉ cho Ngụy Thần Đế một kích trí mạng càng khiến gã hiểu rằng vất vả cực khổ chuẩn bị nhiều năm đã tan tành. Cái gọi là luân hồi chi vực gì đó có lẽ ban đầu là cái bẫy, tiêu hao hết Thần Đình phương đông Ngụy Thần Đế khổ tâm gầy dựng nhiều năm, gần như tan rã.
Có tài làm ra việc lớn như vậy, nắm bắt tâm lý Ngụy Thần Đế, sắp xếp tất cả kín không kẽ hở, khiến Hỏa Quân cam tâm tình nguyện trả giá, khiến mgười tồn tại chí tôn Vô Tận đại lục ra tay.
Chỉ một người có thể làm tất cả điều này.
Ánh mắt Ngụy Thần Đế lướt qua đám người, biểu tình dần bình tĩnh lại.
Ngụy Thần Đế mỉm cười nói:
- Đinh Thánh Thán đâu? Đinh Thánh Thán ở đâu ra đây đi. Ta biết chắc ngươi ở đây, bây giờ ngươi có thể lấy thân phận người thắng đi ra trào phúng ta.
Chỉ có Đinh Thánh Thán, nam nhân bao nhiêu năm qua như ác mộng ám ảnh Ngụy Thần Đế, nam nhân từ đầu đến cuối là mối họa trong lòng gã mới sắp xếp được chuyện hôm nay.
Đinh Hạo nghe Ngụy Thần Đế nói, trái tim treo cao, hắn chợt nhận ra điều đó.
Đúng rồi, chỉ phụ thân mới làm được điều này. Không lẽ... Phụ thân thật sự... Có mặt?
Đinh Hạo hồi hộp nhìn bốn phía muốn tìm Đinh Thánh Thán.
Mấy người khác nhìn nhau, một số cường giả thần cảnh Bắc Vực không biết lịch sử đó nhưng chuyện vừa rồi khiến người kinh tâm động phách. Có thể khiến nam nhân khủng bố tự xưng là trẫm e ngại, thưởng thức thì người tên Đinh Thánh Thán là thần thánh phương nào?
Quả nhiên có một người chậm rãi đứng ra.
Nhưng khiến Đinh Hạo không ngờ là người đó không phải phụ thân Đinh Thánh Thán mà là người hắn cực kỳ quen thuộc rồi lại không nhìn thấu.
Đinh Hồng Lệ.
Người bước ra là Đinh Hồng Lệ.
Ánh mắt Ngụy Thần Đế nhìn Đinh Hồng Lệ, ban đầu kiêu ngạo không thèm để ý nhưng giây sau nhận ra cái gì, ngẩn người, mắt chớp lóe mờ mịt. Ngụy Thần Đế ngẫm nghĩ, hiểu ra, mắt sáng rực, cực kỳ giật mình. Ngụy Thần Đế nhận ra thân phận của nữ nhân này.
- Thì ra là đại tẩu đến.
Ngụy Thần Đế mỉm cười nói:
- Không ngờ trước khi chết trẫm còn có thể gặp lại thiên nữ một thế hệ phong hoa tuyệt đại, tiếc rằng chỉ là một phân thân huyền thể, không phải bản thể thật. Đại ca không xuất hiện hay là đã đi trước ta?
Đinh Hồng Lệ không bị Ngụy Thần Đế khiêu khích chọc giận, nàng yên lặng nhìn hung thủ, trong mắt có hạn nhưng đa phần là thương hại.
Đinh Hồng Lệ khẽ hỏi:
- Còn lời gì muốn nói không?
Ngụy Thần Đế nhìn chằm chằm vào Đinh Hồng Lệ, ngọn lửa xanh cháy càng nhiều, rắn lửa chiếu khắp người gã. Vị trí dưới đầu Ngụy Thần Đế bị lửa bao bọc, hơi thở ngày càng yếu ớt nhưng biểu tình không có chút đau khổ.
Ngụy Thần Đế nghĩ đến điều, khẽ thở dài, ánh mắt liếc hướng Đinh Hạo.
Ngụy Thần Đế nói:
- Dây là hài tử năm xưa? Không ngờ hắn sống đến bây giờ, xem ra là ông trời đã định tất cả, không thể xoay chuyển. Đại ca, đại tẩu có thủ đoạn cao minh, mấy năm nay ta lo lắng hết lòng cũng không thể tìm ra tung tích của các ngươi. Vị kia từng tiên đoán tung tích các ngươi nhưng không tính ra được.
Đinh Hồng Lệ lặng im nghe.
Ngụy Thần Đế nhìn Đinh Hạo, ánh mắt phức tạp.
Ngụy Thần Đế cười nói:
- Lớn lên rất giống đại ca hồi trẻ, thật ra lần đầu tiên gặp ngươi thì trẫm đã nghi ngờ. Có biết tại sao lúc đó trẫm không giết ngươi không?
Đinh Hạo không biết nên hình dung tâm tình lúc này của mình như thế nào.
Đinh Hạo không thể ngờ Đinh Hồng Lệ là huyền thể phân thân của mẫu thân mình.
Mấy năm nay Đinh Hạo luôn suy đoán thân phận của Đinh Hồng Lệ, có rất nhiều khả năng nhưng hắn không ngờ nàng là mẫu thân của mình, lặng lẽ ở một bên chú ý hắn trưởng thành. Mấy năm nay Đinh Hạo luôn thuận lợi, được Bắc Vực Huyền Sương Thần Cung đối xử đặc biệt thì ra là vì mẫu thân.
Thì ra mẫu thân cách mình không xa, luôn âm thầm chú ý, bảo vệ mình.
Nghe Ngụy Thần Đế nói, Đinh Hạo bước ra một bước đứng bên cạnh Đinh Hồng Lệ, nhìn thẳng gã.
Đinh Hạo nhíu mày nói:
- Lúc trước ngươi nói muốn giữ ta lại cho nhi tử Đinh Đồng không gì làm không được của ngươi luyện tay.
Ngụy Thần Đế lắc đầu, nói:
- Đồng nhi từng nói phải giữ ngươi lại, hắn muốn tự mình xóa đi sỉ nhục cuộc chiến Thập Vạn Đại Sơn mạch. Nhưng đối với trẫm, nếu trẫm cảm thấy ngươi có uy hiếp sẽ không chút do dự nhổ đi. Ha ha ha ha ha ha! Thà giết sai một người cũng không tha một, có ai không biết phong cách làm việc mấy năm nay của trẫm?
Đinh Hạo nói:
- Nếu vậy tại sao lúc đó ngươi không ra tay? Nếu ngươi xuống tay thì ta chết chắc.
Ngụy Thần Đế chỉ lắc đầu.
Ngụy Thần Đế quay đầu nhìn Đinh Hồng Lệ, ngữ điệu kỳ dị nói:
- Một trận chiến sự một giấc mộng, hiện giờ nên thức tỉnh. Trẫm biết Đồng nhi đã thua, trẫm là con nuôi của Đinh thị, trong người chưa từng chảy dòng máu tộc Đinh thị. Nhưng mẫu thân của Đồng nhi là con gái ruột duy nhất của tiên đế, cơ thể Đồng nhi có dòng máu của nàng, tha cho hắn đường sống được không?
Đinh Hồng Lệ cười khẩy nói:
- Ngươi mà cũng có thiện niệm sao?
Ngụy Thần Đế thản nhiên nói:
- Chim sắp chế tiếng hót bi thương, người sắp chết nói lời thiện. Lúc trước Thanh Loan đối xử với phu phụ các ngươi như thế nào tin tưởng trong lòng đại tẩu cũng hiểu. Thanh Loan chỉ có một đứa con là Đồng nhi.
Đinh Hạo nghe Ngụy Thần Đế nói, rất là ngạc nhiên.
Đinh Hạo biết chút ít quá khứ, nghe nói Ngụy Thần Đế là con nuôi của lão Thần Đế chứ không phải con ruột, nhưng không ngờ trừ thân phận con nuôi ra gã là con rể của lão Thần Đế. Hèn gì lúc Đinh Hạo đối diện Đinh Đồng cảm ứng huyết mạch liền nhau, ra là vậy.
Đinh Hạo chưa từng nghe nói về Thanh Loan cô cô, không biết nàng có vai trò gì trong trận biến đổi lớn đó.
Đinh Hồng Lệ gật đầu, nói:
- Được, nghĩ tình Thanh Loan, Đinh Đồng có thể sống.
Nói đến đây Đinh Hạo không ngốc cũng hiểu lý do, có vẻ Thanh Loan cô cô có ơn với phụ mẫu nếu không thì mẫu thân đã chẳng đồng ý cầu xin của Ngụy Thần Đế. Nên biết lúc trước Đinh Đồng là một trong những hung thủ tai họa năm đó.
Vẻ mặt Ngụy Thần Đế nhẹ nhõm:
- Đa tạ đại tẩu.
Ngụy Thần Đế thật sự quan tâm Đinh Đồng.
Đinh Hồng Lệ nhấn mạnh:
- Nhưng chỉ là không chết.
Ý của Đinh Hồng Lệ rất rõ ràng, chỉ bỏ qua Đinh Đồng không chết nhưng sẽ không cho gã cơ hội trả thù. Nếu Đinh Đồng còn bị đánh bại, bị bắt thì chỉ đành phế bỏ tu vi của gã. Đinh Đồng sẽ sống như người bình thường đến hết đời, không cho phép gã tu luyện võ đạo nữa.
Ngụy Thần Đế gật đầu.
Đến một bước hôm nay Ngụy Thần Đế đã nghi ngờ chúa tể trong bóng tối mấy năm. Tuy chưa quyết định thắng thua nhưng rõ ràng đám người Đinh Thánh Thán có cơ hội lớn, tương lai khó đoán. Ngụy Thần Đế chỉ đi được đến đây, gã làm như vậy là trải một con đường tốt đẹp cho Đinh Đồng.
Tựa như năm xưa vì Đinh Đồng, Ngụy Thần Đế không tiếc trở mặt cướp thánh huyết của Đinh Hạo, thành kẻ thù với Đinh Thánh Thán.
Mỗi người có một điểm yếu.
Truyện khác cùng thể loại
30 chương
132 chương
30 chương
71 chương
164 chương
68 chương
33 chương
41 chương