Đạo Chu

Chương 467 : Nhất long song phượng

Hồng Liên mặc dù rất kích thích với cây d*ơng vật Thiên Trạch bất quá nàng vẫn sợ đa số chiếm nhiều hơn. Nàng nghe nói nơi đó của nam nhân rất to, lúc Thiên Trạch muốn giao hợp với Triều Nữ Yêu, nàng cũng nhớ nó khá to. Song so sánh với bây giờ, nàng làm sao biết nó to lại đến mức nhường này kia chứ? Nghe Tử Nữ tỷ tỷ nói nơi đó của nam nhân có kích cỡ không giống nhau nhưng trong khoảng hai ngón tay. Nhưng Thiên Trạch nơi nào là hai ngón tay như tỷ tỷ nói. Kích cỡ của hắn e rằng phải ba ngón tay chứ chẳng phải hai ngón. Đã vậy không những to và mài dài trông vô cùng giữ tợn, càng nhìn nàng càng thấy sợ. Nam nữ giao hợp nhất định phải đẻ nam nhân đó đút cây d*ơng vật vào *m đạo nữ nhân. Nhưng với cái kích cỡ lớn và dài thế kia, nàng tuyệt đối không tin hắn có thể đút vào nơi nào. Nơi đó nữ nhân làm sao chịu nổi cái cỡ này kia chứ? Nàng tuyệt đối không tin có thể đem thứ này đút vào người.  Chiếc lưỡi Thiên Trạch trạch cuốn lấy lưỡi Tiểu Y, hắn đem son môi màu hồng nhạt và nước bọt của nàng cuốn vào miệng mình. Một cảm giác tê dại làm cho Thiên Trạch thích ý vô cùng. D*ơng vật cũng trở nên cứng và to hơn một phần đồng thời nó cũng trở nên nóng hơn và nhạy cảm hơn nhiều. Bàn tay đưa lên nhẹ nhàng ôm lấy Tiểu Y, bàn tay vòng qua đem chiếc áo lót đang che chắn ngực Tiểu Y nhẹ nhàng kéo xuống. Bộ ngực để lộ trong không khí, kích cỡ lúc này của Tiểu Y cũng bắt đầu dậy thì. Nó có kích cỡ cũng không nhỏ chút nào. Xem ra Tiểu Y dậy thì nơi này trước so với những nơi khác. Đặc biệt sau khi nàng tu luyện, linh khí có chút thay đổi càng làm nàng trở nên khí chất thanh nhã như có như không. Tiểu Y cảm thấy được bộ ngực mình bại lộ trong không khí. Cặp vú xinh xắn rung rinh trong gió, hai đầu ti nhẹ nhàng hiển lộ trong không khí. Chúng làm cho khuôn mặt Tiểu Y trở nên đỏ bừng, bàn tay nàng đưa lên che chắn bộ ngực đang vểnh cao của mình. Tiểu Y thấy được Thiên Trạch cười. Bàn tay hắn đưa lên cầm vào tay đang che chắn ngực mình thì Tiểu Y xấu hổ và hoảng hốt. Đầu nàng hơi lắc lắc ý bảo Thiên Trạch dừng lại ở đây. Song Thiên Trạch làm sao có thể để Tiểu Y như nguyện. Bàn tay hắn luông từ phía dưới lên nhẹ nhàng bóp vú Tiểu Y. Thiên Trạch cũng không nhịn được bắt đầu hôn lên cổ và ngực Tiểu Y. “...” Miệng Tiểu Y hơi mở, một cảm giác tê dại nhột nhạt từ ngực truyền tới. Đặc biệt là bên vú nàng bị Thiên Trạch đang xoa nắn kích thích. Trong thoáng chốc đó, Tiểu Y buông bỏ phòng ngự. Bàn tay nàng trong lúc mềm yếu bị tay Thiên Trạch kéo ra. Nhát mắt khi đó, Tiểu Y lộ ra sơ hở. Thiên Trạch lập tức vục mặt vào một bên ngực Tiểu Y như một đứa trẻ khát sữa. Một tay đưa ra ôm lấy eo thon thiếu nữ kéo về phía mình, một tay khác bắt đầu xoa nắn dùng hai ngón tay kẹp lấy đầu ti của nàng. Khuôn mặt Tiểu Y bàng hoàng và hoảng hốt. Một cảm giác tê dài từ hai vú truyền đến toán thân khiến cho thân thể nàng thoáng run rẩy. Bàn tay không tự chủ đưa lên túm lấy đầu Thiên Trạch. Khi đó một đôi mắt kinh ngạc mở to nhìn về phía nàng. Tiểu Y vì đôi mắt này vô cùng xấu hổ vội vã cúi đầu xuống. Song khi nàng cúi đầu xuống thấy được Thiên Trạch đã tham lam hút và dùng đuồi lưỡi đá lên đầu ti nàng. Vú Tiểu Y vô cùng mềm mại và nhẹ nhàng. Rõ ràng tuổi nàng còn nhỏ như vậy mà vú cũng không nhỏ chút nào. Không những mềm mại mà còn săn chắc. Nó dường như đang có dấu hiệu to hợn và cương cứng. Đầu ti cũng bắt đầu xe lại. “A...” Một tiếng rên kỳ quái từ miệng Tiểu Y phát ra. Âm thanh vô cùng dễ nghe và dụ hoặc nhân tâm. Thanh âm non nớt nhưng lại mang theo dụ hoặc làm người tràn ngập mê mang. Tiểu Y chỉ cảm giác được toàn thân nàng rạo rực nóng ran, từng đợt tê dại từ đầu v* truyền đến làm cho Tiểu Y cảm giác được khoái cảm và mê mang. Ở dưới bụng truyền đến nóng ran và nó như lan tràn xuống phía dưới hạ thể. Nơi đó cũng bắt đầu hơi co bóp trở nên nóng ấm, ngưa ngứa, dính và nhơm nhớp. Tiếng rên rỉ khó được từ miệng Tiểu Y phát ra. Bản thân Tiểu Y vốn ít lời nói nhưng không nghĩ tới tiếng rên Tiểu Y lại nghe kích thích như vậy. Nhất thời Thiên Trạch như cả người nổ tung, hắn lập tức vùi đầu vào việc tham lam bú mút vú nàng. Không chỉ một vú mà hắn còn đổi miệng sang bên kia, còn tay còn lại cũng đổi tham lam bóp vú của nàng. Lực độ hắn cũng không dám quá lớn sợ rằng Tiểu Y sẽ cảm giác được đau đớn. Má Hồng Liên đỏ ửng, nàng nhìn cảnh này mà vô cùng xấu hổ. Đặc biệt tiếng rên rỉ kia cũng làm cho Hồng Liên miên man bất định. Chẳng lẽ tiếng rên này giống như rất đau đớn nhưng có vẻ không phải. Bộ mặt Tiểu Y trông rất kỳ quái giống như thổng khổ lại giống như vui sướng. Hồng Liên dù chưa trải qua sự đời nhiều nhưng biết phản ứng đó của nữ nhân khi mà nàng cảm nhận được chút khoái cảm.  “Ưm...” Tiểu Y lại phát ra từng tiếng rên rỉ kỳ quái. Nàng cảm nhận được tiếng rên khác lạ từ miệng của mình phát ra. Đến cuối cùng nàng không biết lúc nào đã ngã phịch xuống chiếc giường êm dịu. Từng nụ hôn Thiên Trạch không có dừng lại. Một tay vẫn xoa bóp một bên vú của nàng, còn tay kia đang truyền xuống vuốt ve mông và đùi của nàng. Miệng hắn cũng bắt đầu hôn lên bụng và rốn của nàng. Ở một bên, Hồng Liên quan sát cảnh này cũng cảm giác được toàn thân nóng ran. Dường như có thứ gì đó trong quần nàng đang rỉ ra, nó làm cho nàng cảm giác được ngứa và khó chịu. Nàng muốn quay đầu đi nhưng vẫn bị cảnh này hấp dẫn. Đôi mắt Hồng Liên mở to mắt khi thấy được Thiên Trạch đem chiếc quần lót Tiểu Y kéo ra khỏi đôi chân nàng. Tiểu Y cảm nhận được phía dưới hơi man mát, má nàng thoáng chốc ửng đỏ như trái táo chín. Bàn tay vội vã đưa lên che đi nơi *m đạo của mình. Song Thiên Trạch chỉ nhìn Tiểu Y cười và đưa bàn tay nắm lấy tay nàng kéo ra. Thoáng chốc *m đạo Tiểu Y lộ ra trong mắt Hồng Liên. Nơi đó Tiểu Y không khác đối với nàng là bao nhiêu. Hồng Liên thấy được Tiểu Y dường như mịm màng và nhỏ xinh hơn của nàng. Khác biệt duy nhất đó là mu Hồng Liên cao hơn một chút và có màu đậm hơn Tiểu Y. Song đó không phải điều Hồng Liên bất ngờ nhất. Bất ngờ nhất là Thiên Trạch vậy mà cúi đầu trực tiếp hôn lên *m đạo Tiểu Y. Lòng Hồng Liên mang theo ghen tị đồng thời có chút ghê tởm, nàng hoảng hốt dùng ngón tay chỉ về phía Thiên Trạch nói: “Ngươi... ngươi vậy mà dùng miệng hôn lên nơi đó? Nơi đó, ngươi cũng có thể hôn được. Ngươi... ngươi không chê nó bẩn sao?” “Ưm...” Chiếc hột l* Tiểu Y bị liếm một chút, nàng phát ra từng tiếng rên rỉ khe khẽ. “Nói ngốc gì thế? Nơi này làm sao không sạch sẽ.” Thiên Trạch ngẩng đầu nhìn Hồng Liên, trên miệng hắn vẫn dính một chút dịch nhơm nhớp làm cho miệng hắn trông thoa thoa lên một lớp dầu bóng: “Hồng Liên, đây là đặc quyền mỗi nữ nhân cũng là một cách nam nhân biểu hiện yêu nàng. Lát nữa, ta cũng sẽ dùng miệng yêu nơi đó của nàng. Có lẽ nàng chê nơi đó không sạch sẽ nhưng sau đó ta tin tưởng nàng sẽ thích...” “Ngươi... ngươi...” Hồng Liên muốn nói gì đó lại thôi. Thực ra Hồng Liên biết tiếp theo sẽ đến mình. Đến lúc đó hắn hẳn cũng sẽ hôn nàng cùng với bú vú nàng. Bất quá khi nhìn Thiên Trạch dùng miệng hôn *m đạo nữ nhân khác, Hồng Liên ghen tị kèm theo cả ghê tởm. Nếu như chốc nữa hắn dùng miệng hôn mình như vậy chẳng phải nàng cũng ăn luôn cái thứ dịch *m đạo nữ nhân khác sao? Hai chân Tiểu Y cố gắng khép chặt lại song Thiên Trạch làm sao có thể để nàng được như ý. Bàn tay hắn mạnh mẽ mở ra hai chân Tiểu Y. Hai cánh thịt nơi tư mật nhất đang khép chặt. Một chiếc thịt hột nho nhỏ nổi lên giữa hai cánh thịt. Phía dưới có một lỗ nhỏ và phía dưới nữa là một lỗ lớn hơn. Nó không có mở ra vì hai thành thịt ép chặt. Bất quá dường như nó như đang sống lại biết hô hấp. Mỗi lần hai cánh thịt hơi mở ra rồi lại co lại, một chút dịch màu trắng trong suốt kéo dính nhơm nhớp và có mùi nhẹ nhàng rỉ ra từ nơi đó. Chiếc lưỡi Thiên Trạch nhẹ nhàng liếm mạnh lên nơi này, một vị hơi chua và ngòn ngọn kèm theo vị khá đặc biệt truyền tới miệng Thiên Trạch. Mùi vị này làm cho Thiên Trạch vô cùng kích thích, hắn ra tăng tốc độ mở ra liếm mạnh vào nơi này. Đặc biệt chiếc lưỡi còn liên tục vân vệ hột thịt ở phía trên.  Thân thể Tiểu Y theo đó co giật, nàng phản ứng có chút khác thường và dữ dội. Đôi môi mở ra và từng tiếng thở dộc cũng như tiếng rên từ miệng nàng phát ra: “A... ư...” Nàng không hiểu tại sao nàng lại phát ra những tiếng này. Đôi mắt nàng nhắm chặt lại, thân hình hơi rung động, nàng cố gắng không cho mình phát ra tiếng rên nhưng kích thích càng nhiều. Thân thể nàng như điện giật, từng trận khoái cảm chuyền lên não làm cho nàng phát ra những tiếng rên rỉ. Nơi đó đã vô cùng ngữa, nó cần có thứ gì đó lấp đầy. Nàng hy vọng có một thứ gì đó đút vào nơi đó lấp đi cái cảm giác kỳ quái này. Nàng muốn một thứ gì đó hơn cả thứ này. Con mắt Hồng Liên mở to hết cỡ, nàng không nghĩ tới Tiểu Y phản ứng giữ dội như vậy chỉ với miệng hắn hôn lên nơi đó của Tiểu Y. Chẳng lẽ sướng khoái đến như vậy sao? Cả người Hồng Liên nóng ran, nàng không khỏi nghĩ đến Thiên Trạch cũng sẽ dùng miệng hôn lên *m đạo của nàng. Cả người Hồng Liên cảm giác được kích thích cũng trở nên có chút nóng ran. *m đạo nàng ẩn ẩn cảm giác càng ngày càng ngứa. Song có Thiên Trạch ở nơi này, nàng xấu hổ chỉ lén nhìn xuống đồng thời hơi mở tay ra. Hồng Liên kinh ngạc khi phát hiện nơi đó đã ướt nhẹp. Dường như *m đạo Tiểu Y đã đủ ướt át, Thiên Trạch đưa tay cầm lấy d*ơng vật của mình nhẹ nhàng vuốt ve. Hai tay đem hai chân Tiểu Y tách ra, đầu d*ơng vật mơn trớn nhẹ trên miệng *m đạo để cho các chết dịch nhớm nháp dính lên đó đảm bảo nó trơn tru hơn khi tiến vào.  Mi mắt Tiểu Y theo đó hơi run run, nàng cảm nhận được chuyện gì đến cũng sẽ đến. Bản thân nàng cũng nghe được Diễm Linh Cơ tỷ tỷ nói. Lần đầu sẽ vô cùng đau đớn, đau đớn như cả người bị bổ ra vậy. Những lời doạ nạt từ miệng Diễm Linh Cơ hiệu quả làm cho nàng vô cùng sợ. Ngón tay vội vã đưa lên trên không trung di chuyển, một hàng chữ viết nhanh chóng hiện lên: “Thúc thúc, ngươi nhất định phát đút nó vào trong sao?” “Đường nhiên rồi!” Thiên Trạch mở miệng cười đáp lời: “Tiểu Y, chúng ta hiện giờ là phu thê. Thúc thúc muốn Tiểu Y trở thành nữ nhân của mình là chuyện đường nhiên rồi!” Thân mình Tiểu Y hơi nhẹ nhàng run lên, nàng cũng chờ móng thứ đó đút vào trong người sẽ làm cho nàng cảm giác được như thế nào. Song cứ nghĩ đến đau đớn, nàng lại hơi sợ. Đến cuối cùng nàng viết mấy chữ: “Thúc thúc, ngươi đút nó vào nhè nhẹ một chút! Ta có chút sợ...” “Được!” Thiên Trạch mỉm cười gật đầu nói. Hắn đặt cây d*ơng vật ở miệng *m đạo nTiểu Y. Chiếc d*ơng vật cũng không có tiến vào ngay mà di chuyển mơn trớn vài lần. Đến cuối cùng hơi đâm một chút làm cho màng trinh lún vào bên trong sau đó lại lặp đi lặp lại động tác này vài lần. Rồi hắn mới giữ chặt hông Tiểu Y, người cúi xuống nhìn Tiểu Y với ánh mắt tràn đầy yêu thương và dùng lực đẩy về phía trước. “...” Một cơn đau giống như bị người dùng kiếm đâm ngập cán truyền từ hạ thể truyền tới. Thân thể Tiểu Y theo đó vặn vẹo, bàn tay túm chặt ở dưới chăn siết chặt. Mi mắt theo đó rung lên, hai hàng nước mắt từ hai khoé mắt chặt tới. Song đôi môi mím lại giống như không muốn phát ra tiếng rên. Nhìn vẻ đau đớn Tiểu Y mà Hồng Liên có chút sợ. Nàng biết vừa rồi hắn là vô cùng đau đớn. Đặc biệt con mắt nàng cũng mở to nhìn vào *m đạo Tiểu Y. Ở nơi đó *m đạo cũng đã tách ra, cây d*ơng vật Thiên Trạch đút vào bên trong được một chút. Rõ ràng *m đạo Tiểu Y không có lớn bằng của nàng, vậy mà làm sao nó có thể cất chứa cây d*ơng vật to như vậy. Miệng Hồng Liên theo đó phát ra âm thanh nho nhỏ, bàn tay che miệng hoảng hốt nói: “Thực sự có thể đút vào!?”