Đạo Chu
Chương 20 : Maito Gai
Một con rùa khổng lồ xuất hiện trước mặt đám người Naruto. Âm thanh mang theo nhắc nhở chính là từ con rùa phát ra. Rock Lee lập tức đình chỉ công kích và theo sau đó Sasuke tránh thoát được rơi phịch xuống đất. Sakura chỉ có thể chạy vọt tới tiếp lấy, vẻ mặt lo lắng hỏi: “Sasuke, cậu không sao chứ?” Nhìn cả người Sasuke đầy mồ hôi, cô nàng thầm nghĩ: “Hình như cậu ấy mất bình tĩnh... cú tiếp đất khá tệ!”
“Mình cảm giác được có gì đó quái quái!” Naruto nhìn về phía con rùa khổng lồ đang cùng nói chuyện với Rock Lee, hắn quay ra nhìn về phía hai người vội nói: “Chúng ta nên rời đi đi!”
Bùm!
Một trận khói trắng nổi lên. Một người nam nhân khoảng ba mươi tuổi xuất hiện. Mái tóc đen bóng giống như một quả dưa hấu. Hàng lông mày đen rậm rạp và đôi mắt màu đen, khuôn mặt hơi gầy và thon cùng với cái mũi khá to cùng miệng rộng. Hắn nhóc có nước da màu bánh mật kèm theo đó là một bộ bó sát người màu xanh lá cây và chiếc băng đeo làng Lá được cậu làm đai lưng. Nhìn tưởng hai người là bố con đặc biệt tư thế tạo dáng để lộ hàm răng trắng và thân hình uốn éo lúc này khiến người ta có cảm giác buồn nôn.
“Ôi mẹ ơi sâu róm thành tinh!” Sakura đột nhiên hô lên, đây là lần đầu tiên cô nàng thất thố đến như vậy.
“Vừa dày vừa rậm lại vừa đen!” Sasuke kinh hãi nỏi.
Sakura vội vã phụ hoạ: “Lại vừa đen”
“Tớ nghĩ họ nên mua một cái dao cạo râu cạo bớt lông mày đi!” Naruto ôm ngực bình tĩnh trả lời. Tuy nhiên khoé miệng co giật đã bán đứng họ.
“Này đừng có nói xấu thầy Gai thế!” Rock Lee nắm chặt nắm đầm tức giận quát lên.
“Lee, ngươi cái tên ngu ngốc này!” Maito Gai một quyền hung hăng đánh vào trên mặt Rock Lee làm Rock Lee ngã xõng xoài. Theo đó máu mũi bắn ra bên ngoài. Maito Gai đi đến bên người Rock Lee hơi hơi ngồi xổm xuống dưới: “Lee, ngươi người này...?”
“Thầy, em, em...” Người thiếu niên ấp a ấp úng dùng bàn tay che má mình. Đôi mắt bắt đầu chảy ra nước mắt.
“Cái gì cũng không cần phải nói, Lee!” Nước mắt trên mặt Maito Gai bắt đầu rơi xuống!
“Thầy” hai người đều rơi lệ lã trã. Đôi mắt hai người thâm tình nhìn nhau sau đó Rock Lee bổ nhào vào Maito Gai trong lòng ngực. Hai người cứ như vậy ôm ở cùng nhau rơi lệ đầy mặt.
“Ta lại bại bởi người này.” Sasuke lẩm bẩm nói, khóe miệng không được co quắp.
Mà ở một bên, Hyuuga Neji cùng Tenten cũng biểu tình không chịu nổi bất quá bọn họ còn tốt một chút, thực mau liền đem tầm mắt dời đi, dường như bọn họ đã có thói quen nhìn cảnh này.
Maito Gai đối với Lee nói: “Lee, ngươi tự mình cùng người khác ẩu đả, lại còn có tính toán sử dụng cấm thuật. Như vậy tại hoàng hôn ta muốn ngươi chạy quanh làng Lá 100 vòng làm trừng phạt!”
“Vâng, thầy.” Rock Lee nắm chặt nắm đấm, đôi mắt bốc ra ngọn lửa gọi là nhiệt huyết. Thật sự nhìn không được, Naruto đã tránh xa ra khỏi bọn họ. Khoé miệng hắn co giật liên hồi, hắn sợ mình bị lây bệnh giống như hai người này.
“Chúng ta vẫn đi nhanh đi, bằng không sợ rằng phải muộn cuộc thi Chuunin lần này.” Nghe được Naruto đề nghị, Sasuke Sakura đều rất phối hợp gật đầu.
“Nga, đúng vậy.” Maito Gai nghe được Naruto nói quay đầu nhìn bọn họ, hắn ngượng ngùng sờ sờ cái ót: “Lee, hiện tại em cần đi tham gia cuộc thi Chuunin, trừng phạt liền lưu tại cuộc thi Chuunin phía sau đi!”
“Vâng, thầy.” Rock Lee nghiêm túc cúi chào, Maito Gai lại bày cái tự cho rằng đẹp trai nhất, ngón cái đưa lên để lộ ra hàm răng trắng bóng: “Làm chúng ta vì thanh xuân hò hét đi. Úc.”
“Này, thầy Kakashi dạo này vẫn khoẻ chứ!?” Maito Gai mới chú ý tới Naruto ba người. Tốc độ Gai cực nhanh đã đến sau lưng hai người làm cho ba người giật mình quay đầu nhìn lại. Jounin quả thực là Jounin không phải chuunin cùng với genin có thể so sánh được.
“Thật nhanh!” Naruto híp mắt lại quan sát Maito Gai. Tốc độ này thực sự hắn cũng phản ứng không kịp chỉ nhìn thấy một cái bóng mờ. Người này có thực lực nghiền áp Naruto. Đây là bản năng Naruto mách bảo, so sánh với Kakashi thì dường như người này mạnh hơn.
“Không thể nào... tốc độ nhanh quá, thầy Kakashi cũng không bì kịp!” Vẻ mặt Uchiha Sasuke biến thành sợ hãi. Hắn hơi run run ngẫm nghĩ: “Ông ta có phải người không vậy!”
“Ông nhận thức thầy ấy?” Sasuke hỏi.
“Biết hắn ấy hả? Không, còn hơn thế nữa!” Maito Gai tự sờ cằm của mình nở nụ cười tràn ngập chiến ý: “Hehe... chúng ta được biết đến như những đối thủ truyền kiếp. 50 lần thắng và 49 lần thua. Nói đúng hơn ta mạnh hơn so với Kakashi!”
“Thật sao!?” Sakura thầm nghĩ trong lòng, bàn tay nhân cách thứ hai nắm lại nắm đấm: “Thầy Kakashi lại yếu như vậy mệt trước đây mình nghĩ thầy ấy mạnh lắm kia!”
“Lần này, Rock Lee cho các em thêm phiền toái, thế nên xin hãy tha thứ cho Lee. Ta đảm bảo không có lần thứ hai.” Maito Gai xin lỗi phương thức thực đặc biệt. Nụ cười cũng theo đó xuất hiện trên mặt hắn: “Các em cùng Rock Lee vẫn chạy nhanh đi phòng học đi!” Sau đó khích lệ Rock Lee vài câu rồi mới rời đi.
“Này, chúng ta đi nhanh đi.” Naruto cũng kêu Sasuke cùng Sakura làm cho hai người rời đi. Rock Lee như muốn nói gì đó nhưng cả ba người đã rời đi để lại hắn một mình. Trong lúc đó, hắn đem băng vải quấn lấy bàn tay tràn đầy vết thương và tàn tích của sự luyện tập gian khổ. Vừa đi Naruto vừa nói: “Các cậu hẳn nhìn thấy bàn tay cậu ta đi. Thực lực cậu ta đạt được nhờ rèn luyện chăm chỉ. Tôi cũng đạt được thực lực như vậy cũng nhờ chăm chỉ rèn luyện. Chẳng có chuyện đạt được thứ gì mà không cần trả cái giá tương ứng cả.”
“Hừ...” Sasuke nắm chặt lại nắm đấm, trên đó đã nổi gân xanh. Giọng nói theo sau cũng biến thành lạnh lẽo: “Lần sau tôi nhất định sẽ đánh bại hắn!”
Đi đến phòng 301, cả ba đều thấy được Kakashi đang lười biếng dựa lưng vào tường phòng học. Đã thấy ba người, Kakashi cũng chuyển người quan sát ba người: “Oh, cả Sakura cũng đến nữa hả. Vậy là giờ chúng ta có thể chính thức tham gia cuộc thi Chuunin rồi!”
“Ế...” Trên má Sakura xuất hiện một giọt mồ hôi, cô nàng nghi ngờ hỏi: “Thầy có ý gì ạ!? Không có mặt của em thì sẽ không được tham gia cuộc thi Chuunin sao!?”
“Đúng là như thế!” Hai tay Hatake Kakashi đút vào trong túi quần, hắn bình tĩnh trả lời: “Sự thật cuộc thi này chỉ có thể tham gia nếu một đội đầy đủ ba người!”
Sakura ngạc nhiên thốt lên: “Hả? Nhưng thầy nói tham gia cuộc thi này là sự lựa chọn cá nhân mà? Thầy đã nói dối bọn em sao?”
“Em biết mà phải không Sakura!” Hatake Kakashi dùng mắt cá chết nhìn hai người Naruto và Sasuke: “Nếu thầy nói thật, một trong hai người họ rất có thể sẽ bắt ép em tham gia cuộc thi Chuunin lần này. Nếu như em không muốn mà Sasuke lại đề nghị, em sẽ đồng ý ngay vì lợi ích của hai người họ mà đúng không?”
“Vây, nếu chỉ có Naruto và Sasuke tham gia thôi thì sao!?” Cô nhóc tiếp tục truy vấn.
“Nếu vậy thì kì thi sẽ kết thúc và hai đứa nó không tiến xa hơn được nữa đâu.” Trên mặt Hatake Kakashi nở nụ cười: “Nhưng tất cả đã đến, thầy tự hào vì các em. Giờ thì hãy đi đi.”
Ba người Naruto vừa đi vào trong phòng học 301. Tất cả mọi người đều nhìn về phía ba người Naruto. Cả ba đều cảm nhận được không khí nặng nề của phòng học. Đáng tiếc không khí nặng nề chưa được bao lâu thì giọng nói một cô nhóc cắt ngang phòng học.
“Sasuke. cậu tới muộn quá a!” Một đầu mái tóc dài màu vàng đột nhiên bổ nhào vào trên lưng Sasuke nói: “Chúng ta đã lâu không gặp, mình rất nhớ cậu a!” Sasuke cạn lời như không muốn nói gì cả. Lúc này, cô nhóc tóc vàng quay đầu ra nhìn về phía Naruto nói: “Naruto, đã lâu không gặp. Cậu hình như cao hơn một chút rồi thì phải!”
“Tránh xa Sasuke ra, con heo Ino kia!” Trên trán Sakura nổi gần xanh, cô nàng chỉ về phía cô nhóc tóc vàng quát lớn.
Ngón tay kéo mí mắt, Ino lè lưỡi nhìn về phía Sakura: “Ô kìa, thế ra đó là Sakura à! Trán cậu vẫn nổi bật nhỉ?” Hai người bắt đầu ồn áo đấu miệng lưỡi.
“Này, nhóm các cậu cũng đến tham gia cuộc thi phiền toái này sao?” Thanh âm Shikamaru lười biếng vang lên. Thằng nhóc hôm nay mặc chiếc áo lưỡi và quần tối màu dài bên ngoài có khoác một chiếc áo khoác sáng màu. Trên tai vẫn đeo cái bông tai và mái tóc đen vuốt ngược ra sau được buộc khá chặt và vẫn cái vẻ mặt lười biếng và cau có đó.
Bên cạnh Shikamaru vẫn là thân anh của Akimichi Choji, ngoài cái miệng lớn liên tục nhét thức ăn vào miệng, cậu ta dường như không có việc gì khác để làm cả.
“Liền kẻ lười biếng như cậu, Shikamaru đều sẽ tới tham gia cuộc thi này, chúng ta tới tham gia cũng không kỳ quái đi.” Hai vai Naruto khẽ nhún nhún.
“Cậu cho rằng mình muốn a! Thật phiền toái!” Nara Shikamaru bĩu môi quay đầu.
“Ha...” Naruto đột nhiên tỉnh ngộ sau đó nói: “Là bị thầy râu dê hút thuốc lạ bắt ép!?”
“U, vậy ra cả chín người Genin mới của năm nay đều tham gia sao.” Một âm thanh vang lên, một thằng nhóc với quả đầu mài tóc đen hơi lởm chởm mặc một cái áo trùm đầu đi tới. Trên đầu hắn có một cái con chó con màu trắng và vành tai màu đỏ đi tới. Theo sau lưng hắn là hai người đồng đội. Hắn cười nhạo nói: “Mình tự hỏi chúng ta sẽ tiến xa tới đâu, hả Sasuke?”
“Cậu tự tin quá nhỉ, Kiba!?” Sasuke liếc mắt khiêu khích nhìn về phía người thằng nhóc mới tới.
Lập tức, thằng nhóc ra oai nháy mắt một cái với ba người: “Hê, bọn này đã tập luyện rất nhiều và không thua ai đâu!”
“Xin lỗi Naruto, Kiba không phải cố ý!” Âm thanh nho nhỏ làm cho mọi người quay ra nhìn. Một cô nhóc mái tóc màu đen và đồng từ màu trắng dùng ngón tay chỏ chụm vào nhau khe khẽ nói: “Cậu ấy không có ý xấu đâu!” Bị đôi mắt Naruto nhìn tới, khuôn mặt cô nhóc hơi đỏ lên.
“Uy, các cô cậu mấy người có thể hay không an tĩnh một chút!” Lúc này một người thanh niên tầm hai mươi tuổi có mái tóc màu trắng và đeo kính trông cũng tương đổi đi tới: “Các cậu chính là chín tân binh đi? Ở đây ồn ào nhốn nháo, vui vẻ lắm sao? Đây không phải chỗ chơi đùa đâu”
“Ngươi nghĩ mình là ai? Một bộ thực ghê gớm bộ dáng.” Ino chịu không nổi nhếch miệng nhìn về phía người thanh niên.
Truyện khác cùng thể loại
67 chương
41 chương
9 chương
11 chương
74 chương
70 chương