Đạo Chu
Chương 17 : Trở về làng
Trở về làng, đoàn người Naruto xuất hiện ở trong phòng làm việc của Hokage đệ tam. Naruto cầm trong tay tờ giấy hướng về phía Hokage đệ tam đem nó đặt ở trên bàn. Trong giọng nói bình thản không mang theo bất cứ cảm xúc nào: “Đây là toàn bộ văn bản nói rõ Gatou quyên góp cho làng Lá. Với đống giấy tờ này thì làng Lá bắt được số tài sản của Gatou sẽ không quá khó đấy chứ!?”
“Nga...” Khẽ liếc nhìn về phía đống giấy tờ ở trên bàn, Hokage đệ tam híp mắt lại. Tẩu thuốc phì phèo ra khỏi trắng, hắn nhẹ nhàng khe khẽ nở nụ cười: “Naruto, nhiệm vụ lần này em hoàn thành không tệ. Ta có lời ngợi khen em! Phải rồi, thiếu nữ này chính là người em muốn mang về làng sao!?”
Khoé miệng Haku hơi kéo lên nhưng hắn đã quen thuộc với cái cảm xúc này rồi. Dù sao thì hắn vẫn thường bị nhầm lẫn là nữ. Naruto cũng chỉ quay ra nhìn về phía Haku rồi gật đầu nói: “Có thể sao, ông Đệ Tam. Nếu như cậu ta được sự bảo lãnh của thầy Hatake Kakashi chẳng hạn!?”
“Này... Naruto...” Hatake Kakashi như muốn nói gì đó nên đưa tay lên. Cuối cùng hắn lại dừng lại đem tay rụt về gãi gãi đầu nói: “Tính...”
“Sẽ có chút phiền phức nhưng việc này ta vẫn có thể sắp xếp!” Hokage đệ tam Sarutobo Hiruzen cầm tập hồ sơ để cẩn thận sang một bên. Đến cuối cùng, hắn lại chắp tay lại trước cắm rồi tràn đầy tò mò nhìn về phía Naruto hỏi: “Phải rồi, ta đã đọc báo cáo nói em sử dụng ra một loại nhẫn thuật vô ấn!”
“Ông Đệ Tam nói thứ này...” Bàn tay Naruto đưa lên trên, một quả cầu màu xanh lam xuất hiện trong tay hắn. Quả cầu liên tục xoay tròn phát ra ánh sáng nhè nhẹ. Ánh sáng từ quả cầu khiến cho người cảm giác được đẹp mắt nhưng nó cũng mang theo uy hiếp trí mạng.
“Đúng vậy, là La toàn hoàn (Rasengan)!” Hokage đệ tam khẽ nheo mắt nhìn về phía Naruto. Ánh mắt hắn híp thật sâu và chăm chú quan sát từng chi tiết trên khuôn mặt Naruto như sợ bỏ sát thứ gì đó. Giọng nói hắn đã mang theo một chút vị tò mò và chất vấn: “Naruto, ta có chút tò mò cháuhọc được nó từ đâu!?”
“Là cháu trong một tình cơ vô tình tạo ra nó!” Naruto nhàn nhạt lên tiếng nói. Tuy nhiên lời này Naruto lại làm cho Hatake Kakashi và Hokage đệ tam nhăn lại hàng lông mày thật sâu nhìn về phía Naruto. Thấy được ánh mắt quái quái của hai người này, Naruto tiếp tục nói chuyện: “Thật ra chakra đao, như ông Đệ Tam biết đấy. Mặc dù nó là vô ấn nhẫn thuật phát triển từ kiếm thuật của Samurai. Tuy nhiên uy lực nó quá kém so với samurai sử dụng kiếm càng kém xa. Mặc dù thích hợp với tấn công tầm xa tuy nhiên uy lực không quá khả quan đặc biệt cho tấn công áp sát và tầm trung nên em đã sáng tạo ra một loại nhẫn thuật vô ấn khác.”
“Các loại nhẫn thuật đều có rất nhiều nhẫn thuật liên quan đến dạng tấn công hình cầu.” Naruto trình bày bằng cách kết ấn. Một tiếng nổ nhỏ vang lên, hai ảnh phân thân xuất hiện. Bản thể Naruto ôm ngực lắc lắc đầu buồn bực nói: “Thật ra thì loại nhẫn thuật vô ấn hình cầu. À, nếu ông đã thích gọi nó với cái tên La toàn hoàn thì sử dụng tên đó đi! La toàn hoàn chẳng qua tình cờ được tạo ra ma thôi. Nó phát triển từ một loại nhẫn thuật vô ấn khác em tạo ra.”
Một ảnh phân thân bắt đầu đưa tay lên, trên tay hắn xuất hiện chakra màu xanh biếc. Một quả cầu nhỏ giống như cơn lốc tụ tập ở đầu bốn ngón tay hắn. Dọc theo khắp cánh tay một lớp chakra màu trắng lờ mờ xuất hiện. Hatake Kakashi ngạc nhiên nói: “Chakra biến đổi thuộc tính!”
“Chakra biến đuổi thuộc tính!?” Sakura ngạc nhiên quay ra nhìn về phía Hatake Kakashi.
Hatake Kakashi bình tĩnh trả lời: “Sakura, như chúng ta biết được thì chakra ở dạng bình thường có thể gọi là không có thuộc tính. Chúng ta có thể thông qua việc biến đổi thuộc tính mà khiến chakra biến thành các loại tính chất như đất, nước, lửa, sấm sét và gió. Giống như Naruto đang biến đổi đó là thuộc về gió!”
Vừa nói thì ảnh phân thân trực tiếp đâm bàn tay về ảnh phân thân khác. Ngay sau đó một tiếng rít mạnh vang lên. Gió lốc trong căn phòng bắn tung toé khiến cho Hokage đệ tam hoảng hốt. Bàn tay hắn trực tiếp đưa lên đè đám tập hồ sơ. Lúc này, trên trán hắn đã toát cả mồ hôi hột.
Chỉ thấy được quả cầu nhỏ chỉ bằng ngón tay cái rút lấy chakra gió từ bàn tay ảnh phân thân biến nó thành một lưỡi thương gió đâm mạnh về phía một ảnh phân thân khác. Lập tức hai ảnh phân thân cũng theo đó biến mất.
Naruto lắc lắc đầu thở ra một hơi dài: “Chiêu này uy lực rất khá nếu do bản thể sử dụng ra tính sát thương nó cực mạnh nhưng thực sự không có gì dùng. Khi sử dụng chakra giống như cái phễu hút nước đem toàn bộ chakra thuộc tính phong hút vào một điểm tạo ra tính sắc bén tuyệt đối lại tạo ra sự phá hư quá đáng. Nó trực tiếp tổn thương đến thân thể người sử dụng. Ngay cả ảnh phân thân chưa kịp đem chiêu thức thi triển ra đến mức mạnh nhất thì cũng đã bị tổn thương đến biến mất. Một tuyệt chiêu chẳng ra gì cả!”
Sasuke đang ghen ghét nhìn về phía Naruto khi nghe được những lời này thì hắn mới cảm giác được mình thoáng chút nhẹ nhàng hơn. Hiện tại, Hokage đệ tam cười nói: “Xem ra Naruto là một thiên tài đây. Chiêu thức dù thiếu sót nhưng ta tin tưởng em có thể hoàn thành tốt được nó. Được rồi, mọi người có thể về nhà nghỉ ngơi một ngày. Lần này vất vả cho tất cả rồi!”
“Vâng!” Đám người Naruto như được giải phóng.
Nhìn về phía đám nhóc cùng Hatake Kakashi rời đi, Hokage đệ tam thở ra một hơi nói: “Xem ra Naruto là một thiên tài giống như cậu vậy. Hy vọng Naruto kế thừa ý chí lửa đi. Nếu không ta chỉ có thể... ài, Minato!” Vừa nói hắn vừa liếc mắt nhìn về phía bức ảnh Hokage đệ tứ.
Hatạke Kakashi đút hai tay vào trong túi quần, ánh mắt hắn trở nên phức tạp nhìn về phía đám người Naruto đặc biệt là Naruto. Trên mặt hắn tràn ngập lo lắng, buồn bực, thất vọng cả sự hối hận. Rất nhiều cảm xúc chỉ trong thoáng chốc xuất hiện trên mặt Kakashi. Đến cuối cùng tất cả cảm xúc ấy hoá thành một tiếng thở dài: “Hà...”
Naruto trầm ngâm một chút rồi mở miệng nói: “Sakura...”
“Ân...” Đang ríu rít bên cạnh Uchiha Sasuke, Haruno Sakura lập tức ngẩn người. Nàng quay ra nhìn về phía Naruto. Kể từ khi thấy được khuôn mặt đẹp trai của Naruto, Sakura cũng bớt hung dữ với Naruto hơn hẳn. Tuy nhiên người nàng thích nhất vẫn là Sasuke cho dù hiện tại Naruto có biểu hiện ưu tú hơn so với Sasuke. Sakura chớp chớp đôi mắt màu xanh tò mò hỏi: “Có chuyện gì vậy, Naruto!?”
“Kể từ khi trở thành ninja làm nhiệm vụ D đến nhiệm vụ cấp C...” Naruto mở miệng nói chuyện: “Cấp độ nguy hiểm ngày càng tăng cao. Đến hiện tại nhiệm vụ cấp C biến thành nhiệm vụ cấp A. Nếu như không phải tổ đội chúng ta mạnh hơn bình thường, tổ đội khác có lẽ đã chết rồi. Ta mặc dù không muốn nói ra nhưng trong tổ đội này, Sakura, thực lực ngươi là yếu nhất. Thế nên ngươi hay nắm chặt thời gian tu luyện để có thể bảo vệ mình!”
“Không cần, cậu cùng với Sasuke sẽ luôn bảo vệ mình có phải không?” Sakura mỉm cười quay đầu nhìn về phía Naruto.
Naruto cạn lời với Sakura. Hắn nheo mắt lại nhưng không còn đáp lời với Sakura. Hắn nói với Uchiha Sasuke và Haruno Sakura rằng: “Mình đi trước!” rồi quay sang nhìn về phía Haku nói: “Haku, chúng ta đi thôi!”. Bóng dáng Naruto nhanh chóng biến mất trước mặt hai người, Haku thấy vậy cũng chỉ cúi chào hai người sau đó rời đi.
Mặc dù Naruto rất đẹp trai không kém Sasuke chút nào nhưng có người đi bên cạnh, Sakura vẫn không quen. Đặc biệt có một thiếu niên so với nàng còn xinh đẹp hơn nhiều làm cho nàng cảm giác cả người không thoải mái. Đến lúc này, hai người đã rời đi, nàng chạm tay mở miệng nở nụ cười hạnh phúc. Thân thể quay ngoắt ra giống như một con chim sinh động bên cạnh Sasuke: “Sasuke, chúng ta đi ăn cơm đi!”
Hiện tại, Naruto hướng về phía một khu vựcdân cư đi tới. Kể từ rất lâu, Naruto cũng không có tới đến nơi này. Vì nơi này làm cho Naruto có cảm xúc không tốt, cảm xúc Naruto hạ xuống càng thấp hơn. Đứng bên cạnh Naruto, Haku cũng cảm giác được loại cảm xúc này. Hắn thấy được những ánh mắt chán ghét như nhìn quái vật khi nhìn vào Naruto. Bây giờ, Haku mới hiểu những lời Naruto nói. Haku chưa từng thấy được ánh mắt khác biệt nào khi nhìn vào Naruto cả.
Cạch!
Cánh cửa phòng của một căn nhà chung cơ được mở ra. Bên trong chứa đầy bụi bặm. Mấy hộ trung quanh cũng không có ở. Vì nơi này đã từng có hồ yêu ở nơi này. Họ cho rằng đó là điểm dở nên họ đã không còn ở nơi này.
Bước vào trong căn phòng, Haku thấy được nơi này đều toàn bụi bặm là bụi bặm dương như đã rất lâu không có người ở qua. Bọn họ bước vào bên trong thì ngay cả bàn chân cũng bị dính đầy bụi. Bất chợt, Naruto quay ra nhìn về phía Haku nói: “Đây là phòng ở của ta trước đây. Sau này, chúng ta hãy ở lại nơi này.”
Phanh!
Hai tay Naruto kết ấn, ảnh phân thân liên tục được hắn triệu hồi ra bên ngoài. Một đám ảnh phân thân bắt đầu động thủ công việc của mình. Naruto quay ra nhìn về phía Haku nói: “Xem ra, chúng ta cần phải ra ngoài chờ một chút!”
“Chủ nhân, ta có thể giúp một tay!” Yuki Haku mỉm cười thân thiện nhìn về phía Naruto.
“Tuỳ ngươi...” Naruto xoay người ôm ngực tựa lưng vào lan can sau đó chờ đợi ảnh phân thân bắt đầu dọn dẹp. Đến lúc này, ảnh phân thân đã bắt đầu công việc. Haku cũng sắn tay áo bắt đầu tiếp tay giúp đỡ.
Truyện khác cùng thể loại
167 chương
100 chương
127 chương
42 chương
16 chương
194 chương
31 chương
34 chương