Danh Nghĩa
Chương 63
Có lẽ tới giờ Dương Kiệt Thụy vẫn chưa nhận ra “hóa ra tên hề là chính tôi”.
Càng ác hơn là Lương Ngư lại không nói cho anh ta biết, chỉ bảo sẽ tự mình bàn bạc với Hứa Kinh Trập, không cần anh ta bận tâm.
Từ sau vụ hot search trực tiếp tại Tinh Quang Đại Điển lần trước, Dương Kiệt Thụy bây giờ cứ thấy xương cốt nó bay bay, hận không thể tự thít đai cho mình, chỉ sợ Lương Ngư quân tử mười năm trả thù không muộn rồi sa thải anh ta.
Quan trọng là anh ta trước đấy quả thật đã quá chú tâm vào mảng phát triển idol của công ty, hiện tại cũng không rõ cái cây rụng tiền Lương Ngư này cành lá đã mọc dài tới đâu nữa rồi.
Có rất nhiều kế hoạch công việc đều do Tiểu Lạc phụ trách.
“Anh làm tốt phần việc của mình là được rồi.” Lương Ngư xem xong tài liệu PR, cũng không có gì để dặn dò thêm.
Trương Phúc Đồn và Ngưu Binh về sau như thế nào sẽ do tòa án phán quyết.
Lương Ngư bỏ một khoản tiền lớn mời đoàn luật sư giỏi nhất Bắc Kinh, mục tiêu là muốn hai kẻ kia phải chịu án tù chung thân, “Chuyện thỏa thuận bị lộ đã điều tra ra chưa?”
Vị trí phòng làm việc của Dương Kiệt Thụy ở công ty quá hớ hênh, cứ như một trạm dừng trên đường đi vậy, thường xuyên có người ra vào.
Có những lúc anh ta giao việc cho mấy người Lương Lạc, nói to một chút là ngay lập tức đã thành chủ đề bán tán sẵn có cho cả công ty.
“Chắc là trong mấy đứa nhỏ idol, không rõ ai đã nghe thấy.” Dương Kiệt Thụy quan sát sắc mặt Lương Ngư, hỏi dò, “Cậu cảm thấy là Đường Miên sao?”
Dương Kiệt Thụy còn chưa ngốc tới mức không phân biệt được đâu thóc đâu gạo.
Anh ta đã mấy lần tiến cử với Lương Ngư nhưng Lương Ngư đều thờ ơ.
Có đần hơn nữa thì anh ta cũng nhận ra được hắn không thích đứa nhỏ này, nhưng Đường Miên hiện tại đang là người được công ty nâng đỡ chính.
Idol có cái tốt của idol, độ nổi tiếng có khả năng chuyển đổi nhanh.
Hơn nữa năng lực nghiệp vụ của Đường Miên thì không cần bàn cãi.
Tuy xét về độ chuyên nghiệp thì còn kém Hứa Kinh Trập một chút nhưng cũng là người rất nỗ lực.
Hồi Dương Kiệt Thụy gửi cậu ta tham gia chương trình sống còn, có rất nhiều cơ hội là tự cậu ta giành lấy được, cũng không biết đã dùng thủ đoạn gì, cuối cùng còn được debut ở vị trí center, bỏ xa vị trí thứ hai.
Mà fan của Đường Miên cũng rất khủng bố.
Mấy ngày nay Dương Kiệt Thụy ngoại trừ bị fan Lương Ngư viết báo chữ to thì còn bị fan Đường Miên lôi ra quật cho bao nhiêu trận.
Đáng thương có Dương Chuột già lăn lộn trong giới giải trí nhiều năm như vậy mà mới lần đầu được trải nghiệm nỗi đau đớn của người quản lý ngôi sao nổi tiếng.
Lương Ngư rất không hài lòng trước việc này: “Lúc trước tôi nuôi anh tốt quá mà.
Anh nên ăn ít quả đắng đi.”
Dương Kiệt Thụy không còn lời nào để nói.
Tới cuối Lương Ngư cũng không bảo phải giải quyết như nào chuyện Đường Miên nhưng Dương Kiệt Thụy vẫn quyết định sẽ tìm cậu ta nói chuyện.
Vừa hay chương trình thực tế nhóm của nhóm nhạc kỳ hạn bọn họ mới kết thúc dạo gần đây, mấy ngày nay Đường Miên đều ngoan ngoãn ở công ty tập nhảy, còn dẫn theo thành viên nhóm mới, cũng không biết có phải đang ở đấy xây dựng hình tượng thân thiết với thành viên trong nhóm không nữa.
Dương Kiệt Thụy cảm thấy mình già rồi, không theo kịp con đường phát triển theo thời đại của các idol.
Đường Miên mấy ngày nay thật sự chăm chỉ tới công việc tập nhảy.
Nhóm debut của bọn họ có tổng cộng 7 người.
Độ cạnh tranh trên đảo khi ấy nhìn không cũng có thể thấy là vô cùng quyết liệt, nên bảy người bước ra từ chương trình này cũng có thể nói là danh xứng với thực.
Ngoại hình, kỹ năng nhảy, khả năng ca hát đều không thiếu bất cứ thứ nào.
Bản thân Đường Miên đã có nền tảng vũ đạo nhiều năm, lại là đội trưởng nên thường dẫn dắt mấy cậu em luyện tập cùng.
Dương Kiệt Thụy chờ bên phía cậu ta kết thúc rồi mới gọi lên văn phòng, trước tiên hỏi xem cậu ta sau chương trình thực tế nhóm có dự tính gì khác ngoại trừ việc tổ chức concert, tham gia chương trình giải trí như bình thường hay không.
Idol khác với diễn viên.
Tất cả các nhóm nhạc được thành lập đều theo hướng nhóm có kỳ hạn.
Ra nhạc cũng vậy, có thể phát hành vài bài solo nhưng chưa chắc đã có hiệu quả.
Về vũ đạo thì nếu có khả năng tự mình biên đạo thì sẽ có ưu thế hơn.
Thật ra quan trọng là có thể giúp công ty tiết kiệm tiền, lập nhóm là sẽ lời.
Kế hoạch ban đầu Dương Kiệt Thụy lập ra cho Đường Miên là trong thời kỳ làm idol sẽ tích lũy độ nổi tiếng cũng fan hâm mộ, sau đó nhờ cậy tài nguyên của Lương Ngư để trực tiếp tiến vào giới diễn viên.
Anh ta cũng từng nghĩ thử hỏi bên Hứa Kinh Trập xem có thể tạo ít cơ hội cho được không.
Nếu không lên được màn ảnh rộng thì có thể lên màn hình TV, chung quy cũng là thêm một con đường.
“Chuyện gia đình thầy Lương đã xử lý xong chưa ạ?” Dương Kiệt Thụy đến giờ vẫn cảm thấy con người Đường Miên không tệ.
Phải sau khi Lương Ngư xảy ra chuyện, khi anh ta còn chưa dặn dò gì nhưng Đường Miên đã chủ động lên Weibo nêu rõ lập trường ủng hộ.
Cậu ta còn vì chuyện này mà làm mất lòng một nhóm fan, bị đồn đoán không ít.
Đương nhiên kết quả cuối cùng là tốt.
Như Lương Ngư bây giờ đã thành “thánh nhân” thì trên Weibo Đường Miên cũng theo đó nhận được những tình cảm tốt đẹp của các đồng nghiệp lứa trên và lứa dưới trong công ty.
Rốt cục có tốt đẹp hay không thì còn chưa rõ, nhưng Dương Kiệt Thụy lần này coi như đã nhìn thấy rõ rồi.
Cái đùi Lương Ngư vừa to vừa khỏe, đời này anh ta phải ôm cho thật chắc mới được.
Dương Kiệt Thụy nghĩ tới đây thì lại hạ quyết tâm, rất nghiêm trang hỏi Đường Miên: “Quan hệ của thầy Hứa và thầy Lương, cậu có rõ không?”
Đường Miên bị hỏi vậy thì hơi đờ ra, theo bản năng hỏi ngược lại: “Quan hệ gì cơ?”
Dương Kiệt Thụy không lòng vòng với cậu ta, bảo: “Quan hệ hợp tác ấy, trước đấy cậu có biết không?”
Đường Miên ngộ ra, có điều cậu ta ngay lập tức ý thức được rằng Dương Kiệt Thụy đang hỏi tội, biểu cảm có chút không ổn: “Anh Dương có ý gì đây? Nghi tôi ra ngoài nói linh tinh sao?”
Dương Kiệt Thụy bị chặn họng.
Anh ta không ngờ đầu óc Đường Miên lại nhanh nhạy như vậy.
Mấy ngôi sao trẻ bây giờ kiểu gì thế? Sao lại thông minh thế này?! Hơn nữa hình tượng thể hiện ra bên ngoài của đứa nhóc này đâu phải vậy, hiện tại đang hot cái cách gọi gì ấy nhở —- Ăn nói như “trà xanh”?
(Bản gốc tiếng Trung là “茶言茶语”, ý chỉ những người như kiểu thảo mai, giả trân, trong lòng nhiều âm mưu nhưng tỏ vẻ ngây thơ)
Đường Miên lúc này đây không còn chút “trà xanh” nào nữa, bộ dạng như thể hôm nay không nói rõ thì đừng ai hóng sống sót bước ra, lạnh lùng nói: “Tôi có biết chuyện này, trước đó cũng tính lợi dụng để hướng ké chút hào quang của hai thầy.
Nhưng tôi không phải kiểu người đâm sau lưng người khác.
Chuyện hai thầy có phải hợp tác hay không, tôi chưa từng nhắc tới với người thứ ba.”
Dương Kiệt Thụy há hốc miệng.
Anh ta trước tiên bị lòng quả cảm dám quang minh chính đại nghĩ tới chuyện “đào góc tường” nhà người khác của Đường Miên làm cho chấn động, sau đó lại thấy băn khoăn vì cậu ta phủ nhận chuyện nói linh tinh sau lưng.
Đường Miên càng nghĩ càng tức nhưng rồi cũng bình tĩnh lại, lạnh nhạt nói: “Có điều tôi đoán được sơ sơ người khoa môi múa mép sau lưng là ai.”
Dương Kiệt Thụy hỏi: “Ai?”
Đường Miên: “Ngoài tôi ra, không phải công ty còn có hai người chưa được ra mắt sao? Lúc trước tôi đã cảnh cáo bọn họ không được nói năng linh tinh rồi, nhưng xem ra là không có tác dụng.”
“…….” Dương Kiệt Thụy phát hiện ra bản thân có thể đã bước vào sự nghiệp phát triển idol một thời gian dài nhưng vẫn chưa thể hiểu rõ về Đường Miên.
Anh ta có chút nghĩ không thông, rốt cục năng lực nghiệp vụ của mình có vấn đề ở chỗ nào chứ.
Không nhịn được, anh ta đành phải hỏi Đường Miên, “Vậy hôm Tinh Quang Đại Điển cậu tới tìm thầy Lương nói chuyện là muốn đào góc tường? Cậu nghĩ gì vậy?”
Đường Miên vẫn rất thẳng thắn: “Tôi tưởng hai người họ là giả nên muốn tới tranh giành một chút.
Có vấn đề gì sao? Chọn bừa một người trong hai người thầy Lương và thầy Hứa cũng đều rất ngon.
Tôi ôm đùi ai mà chả thế?”
Dương Kiệt Thụy nhìn cậu ta, không có cách nào để phản bác.
Đường Miên giống như đã nhìn thấu rồi, nói tiếp: “Có điều hiện tại tôi chắc chắn sẽ không làm vậy nữa đâu.
Tôi cũng không muốn bị đồng thời cả hai thầy cùng ghét.”
“?” Đầu óc Dương Kiệt Thụy đã muốn tê liệt, “Có ý gì?”
Đường Miên nhìn anh ta như đang nhìn một “tên hề”, tận tình khuyên nhủ: “Anh Dương à, không phải tôi không nể mặt anh.
Hay là anh về hỏi lại thầy Lương xem, cái thỏa thuận hợp tác đấy nó có còn hay không, vẫn tốt hơn sau này lại phải đền tiền cho chị Mạn nhỉ?”
Dương Kiệt Thụy: “??”
—.
Truyện khác cùng thể loại
76 chương
95 chương
19 chương