Đánh dấu ngoài ý muốn
Chương 64
Bùi Thiệu Trạch cũng thấy vừa rồi bản thân hơi quá đáng, làm môi của thiếu niên sưng lên, có thể là do một tuần chưa gặp, mấy ngày nay vẫn luôn mơ thấy Trình Hạ, nên khoảnh khắc ôm Trình Hạ vào lòng kia, sự bình tĩnh và lý trí của anh đã không cánh mà bay.
Loại cảm giác mất khống chế này có phần xa lạ, Bùi Thiệu Trạch đưa tay đặt lên môi, không tự nhiên lắm ho nhẹ một tiếng, nói sang chuyện khác: “Ăn bánh trước đi, mở ra rồi để lâu không tốt.”
Trình Hạ gật đầu, hai người ngồi ở trước bàn, ăn hết đống bánh mà Trình Hạ mang đến.
Bùi Thiệu Trạch lại cho Trình Hạ xem thêm hai tập của “Gấp giấy” đã được cắt nối biên tập xong, thời gian rất nhanh đã đến 6 giờ tối, di động của hai người đồng thời vang lên, là nhóm của đoàn phim có tin nhắn: “@All: Xuống tầng ăn cơm chiều, tối nay đạo diễn Chu mời khách.”
Hai người liếc nhìn nhau, Bùi Thiệu Trạch đứng dậy nói: “Anh ra cửa nhìn trước, nếu không có vấn đề gì thì em hãy trở lại phòng mình.”
Bị người khác phát hiện diễn viên Omega lại vào phòng ông chủ thì rất không ổn, Bùi Thiệu Trạch ra ngoài xem xét, lúc này mới vẫy tay với Trình Hạ trong phòng, Trình Hạ nhanh chóng đi ra chạy về phòng mình, sau đó giả bộ như không có việc gì mà xuống tầng ăn cơm.
Sáng sớm ngày hôm sau, cả đoàn đến phim trường Á An.
Đây là lần đầu tiên Trình Hạ đến phim trường lớn, trên đường cậu gặp rất nhiều đoàn phim khác, có phim cổ trang, còn có cả phim đấu súng, diện tích của cả phim trường cực kỳ lớn, có đủ loại phong cách kiến trúc. Là nơi quay phim lớn nhất cả nước, hàng năm có vô số phim nhựa được ra đời từ nơi này. Tâm trạng của Trình Hạ rất hưng phấn, đi theo đạo diễn Chu đi vào địa điểm quay.
Bùi Thiệu Trạch và ông chủ của Điện ảnh Lâm Hoa chia ra lên bục phát biểu, poster tuyên truyền cũng được ghi dòng chữ “Giải trí Thiên Toàn & Điện ảnh Lâm Hoa đồng sản xuất”. Lúc này Trình Hạ mới biết được Bùi tổng đã đầu tư thêm 10 triệu, nếu như cậu không nhận được vai Hứa Tử Dương, Bùi tổng không thể vô duyên vô cớ đầu tư vào đoàn phim, phần đầu tư thêm này rõ ràng là vì cậu.
Sau khi nghi thức khởi động máy kết thúc, nhóm diễn viên được đưa đi nhận phỏng vấn của phóng viên.
Phóng viên dưới đài bắt đầu ồ lên, micro như muốn đập vào mặt, Trình Hạ hoảng sợ, không ngờ hôm nay sẽ có nhiều phóng viên như vậy. Quả thật tiếng tăm của đạo diễn Chu rất lớn, độ chú ý của đoàn phim “Dấu vết biến mất” lần này quả thực vượt xa “Gấp giấy’’ cả mười con phố.
Các phóng viên tranh nhau đưa micro về phía trước.
“Trình Hạ, cậu là người mới chưa có tác phẩm nào, sao lại nhận được vai diễn Hứa Tử Dương?”
“Có phải Thiên Toàn đã đầu tư thêm cho đoàn phim, cưỡng ép đưa cậu vào đoàn không?”
“Cậu là Omega vì sao lại diễn vai cảnh sát Alpha, đây có phải là cố ý quảng bá không?”
“Cậu có tự tin với bản thân chứ? Cậu có thể diễn một vai phức tạp như vậy không?”
Phóng viên lần này Bùi Thiệu Trạch không chuẩn bị trước, cho nên các câu hỏi đều tương đối sắc bén.
Lần đầu tiên Trình Hạ đối mặt với nhiều phóng viên bao vây như vậy, rõ ràng có hơi hoảng loạn, nhưng rất nhanh cậu đã tỉnh táo lại, cầm lấy micro, nghiêm túc trả lời: “Quả thật Thiên Toàn có đầu tư thêm vào, nhưng không phải dùng tiền để giúp tôi nhận vai, lại càng không cưỡng ép đưa tôi vào đoàn. Mà là sau khi tôi thử vai cho vai này, công ty mới đầu tư thêm để việc quay bộ phim suôn sẻ hơn. ”
Có phóng viên lập tức trào phúng nói: “Ý của cậu là cậu cạnh tranh với vô số diễn viên Alpha, dựa vào thực lực để nhận được vai sao? Những diễn viên Alpha đó không thích hợp để đóng vai Hứa Tử Dương bằng cậu à?”
Trình Hạ nhìn về phía nam phóng viên đeo kính, hỏi ngược lại: “Vì sao tôi không thể giành được vai diễn bằng thực lực? Vị phóng viên này có thành kiến với Omega, cho rằng diễn viên Omega nên nhường chỗ cho Alpha sao?”
Hiện trường: “…”
Câu hỏi này nói trúng tim đen, làm cho phóng viên đang bới móc kia ngậm miệng tức khắc.
Chu Nhan vốn định đi lên bảo vệ, không ngờ được Trình Hạ bình thường trông rất đáng yêu tỏa sáng, khi đối mặt với phóng viên lại miệng lưỡi sắc bén như vậy.
Bùi Thiệu Trạch đứng xa nhìn thấy cảnh này, hơi nhíu mày.
Anh rất muốn kéo Trình Hạ ra sau người mà che chở, không để Trình Hạ gặp bất cứ chất vấn gì. Thế nhưng chim ưng non muốn bay lên trời cao, cũng phải tự học cách đối mặt với sự khắc nghiệt. Anh không thể đi theo Trình Hạ như hình với bóng. Khi Trình Hạ dần dần nổi tiếng, cậu sẽ gặp càng nhiều những tình huống khác. Sự không thân thiện của phóng viên, truyền thông hắt nước bẩn, bị antifan và thủy quân công kích cá nhân, những luồng dư luận không tốt cho cậu, cậu sẽ phải học cách tự đối phó với nó.
Nhìn thấy thiếu niên bị phóng viên vây quanh, tuy rằng sẽ có chút đau lòng, thế nhưng Bùi Thiệu Trạch biết, anh không thể nuôi Trình Hạ thành đứa nhỏ ngây thơ chỉ biết ỷ lại vào mình, mà phải khiến Trình Hạ trở thành người có thể tự đảm đương mọi chuyện, chân chính trở thành siêu sao được truyền thông và người hâm mộ công nhận.
Bất kỳ siêu sao nào cũng phải học cách tự đối mặt với truyền thông.
Buổi phỏng vấn kết thúc trong bầu không khí không vui, vẻ mặt của đạo diễn Chu rất khó coi.
Bộ phim “Dấu vết biến mất” ngay từ đầu đã không thuận lợi, ban đầu để tăng vốn đầu tư, họ đã tìm đến hơn chục công ty lớn nhỏ, cuối cùng mới lấy được tiền và chọn được diễn viên, kết quả hai diễn viên chính lại tự dưng dở chứng, trước sau hủy hợp đồng. Hiện giờ chọn được Trình Hạ là Omega đến diễn vai Alpha, Trình Hạ không có danh tiếng gì, bị truyền thông nghi ngờ cũng là bình thường.
Chu Chính vẻ mặt bình tĩnh nói: “Bây giờ có giải thích nhiều thì bọn họ cũng không tin. Chỉ khi phim chính thức ra mắt, bọn họ mới biết tôi chọn Trình Hạ có bao nhiêu sáng suốt! Xem cảnh khóc của Trình Hạ, tất cả bọn họ đều sẽ vì sự nghi ngờ và thành kiến của hôm nay mà phải xin lỗi!”
Bùi Thiệu Trạch đột nhiên hỏi: “Đạo diễn Chu tin tưởng vào ánh mắt của chính mình chứ?”
Chu Chính sửng sốt một chốc, gật đầu nói: “Đương nhiên.”
Bùi Thiệu Trạch bình tĩnh nói: “Tôi cũng tin tưởng, Trình Hạ của nhà chúng tôi nhất định không làm ông thất vọng.”
Chu Chính: “…”
Quay đầu lại, phát hiện vẻ mặt Bùi tổng vẫn luôn bình tĩnh, nhưng ánh mắt lại hướng về phía Trình Hạ, người đang phỏng vấn ở đằng xa.
Chu Chính nhịn không được cười khẽ, nói: “Tên nhóc kia thoạt nhìn rất ngoan ngoãn, thế mà lại là lão hổ giả làm mèo con, móng vuốt rất lợi hại! Cũng tốt, tôi cũng không thích diễn viên tâm lý yếu ớt bị phóng viên mắng hai câu đã khóc nhè, sức chiến đấu của Trình Hạ rất mạnh, hẳn là sẽ không vì vài câu chất vấn mà ảnh hưởng đến trạng thái đâu.”
Bùi Thiệu Trạch nghĩ thầm, Trình Hạ nhà tôi có thể không mạnh mẽ sao? Trong nguyên tác cậu cẩn thận bố trí, một đao giết chết Bùi tra, còn tẩy cho bản thân sạch sẽ.
Quả thực lúc bình thường ngoan như mèo con, nhưng khi cần chiến đấu sẽ lập tức vươn móng vuốt sắc bén của lão hổ ra.
Bùi Thiệu Trạch cũng thích nhất điểm này của cậu, khi gặp rắc rối sẽ không sợ hãi lùi bước, thay vào đó là nghĩ cách giải quyết. Tâm tính của Trình Hạ vẫn luôn rất tốt, bằng không, với những sự đau khổ trong nguyên tác, nếu là người bình thường thì đã sớm phát điên rồi.
Nhìn thấy Trình Hạ đi lại đây, đạo diễn Chu chủ động tiến lên an ủi: “Đám phóng viên này chỉ sợ thiên hạ không đủ loạn, thấy cậu là người mới dễ ức hiếp nên mới hỏi đủ các loại vấn đề xảo trá, cậu không cần để trong lòng.”
Trình Hạ tươi cười nói: “Không sao đâu đạo diễn Chu, tôi sẽ dùng hành động để chứng minh nghi ngờ của bọn họ là không có căn cứ, ngài chọn tôi chính là bởi vì tôi thích hợp.”
Chu Chính hài lòng, đưa tay vỗ bả vai Trình Hạ, nói: “Tốt lắm, đi chuẩn bị tạo hình đi, lát nữa còn chụp ảnh hóa trang.”
Trình Hạ được người đại diện của mình đưa đến phòng thay đồ độc lập trong studio.
Lần này người trang điểm cho Trình Hạ là một chị gái Omega rất dịu dàng, vì Trình Hạ mới 19 tuổi, khí chất vẫn lộ vẻ ngây ngô, lại phải sắm vai Hứa Tử Dương là một sinh viên tốt nghiệp học viện cảnh sát 22 tuổi, nên cô đã trang điểm cho Trình Hạ nhìn hơi thành thục một chút.
Nhà tạo mẫu mang quần áo qua để cho Trình Hạ thay.
Trình Hạ mặc một bộ cảnh phục màu xanh, đội mũ, còn cầm súng đạo cụ dắt bên hông.
Đứng ở trước gương, giống như thay da đổi thịt, làm cho người ta thiếu chút nữa không nhận ra.
Khi Bùi Thiệu Trạch đẩy cửa ra thì lập tức trông thấy hình ảnh Trình Hạ mặc một thân đồng phục, đang đứng trước gương sửa sang lại vành mũ của mình. Đồng phục quả thực có thể làm tăng thêm giá trị nhan sắc của con người, sau khi mặc vào dường như Trình Hạ đã bớt đi chút non nớt thời học sinh, trên người xuất hiện một loại sáng sủa anh tuấn đan xen giữa thiếu niên và thành niên, thậm chí còn bộc lộ phần nào sự mưu trí và dũng cảm của cảnh sát!
Nhất là khi cười lên, nụ cười xán lạn khiến người ta không thể rời mắt.
Từ trong gương nhìn thấy Bùi Thiệu Trạch, Trình Hạ lập tức quay lại, cúi người chào anh.
Hành động này là được giáo quan Lâm dạy khi Bùi Thiệu Trạch dẫn cậu tới học viện cảnh sát, năng lực học tập của Trình Hạ rất mạnh, tư thế cúi chào tương đối tiêu chuẩn.
Trái tim Bùi Thiệu Trạch khẽ rung động. Hóa trang như vậy, quả thật rất tuấn tú, hoàn toàn nhìn không ra cậu là một Omega, không có bất kỳ cảm giác không thích hợp nào. Thiếu niên trước mắt giống như vừa bước ra từ học viện cảnh sát, một cảnh sát hình sự thực tập đầy nhiệt huyết và hy vọng vào cuộc sống!
Kiên cường giỏi giang, tinh thần sáng láng, tư thế hiên ngang phấn chấn, hoàn toàn khác hẳn với thiếu niên đáng yêu lạc quan thường ngày.
Độ co giãn của Trình Hạ thật sự rất cao, phải diễn cái gì, giống cái đó.
Chu Nhan cùng đi vào với Bùi tổng, thấy tạo hình mới của Trình Hạ cô lập tức kích động lấy điện thoại ra, chụp vào tấm ảnh chính diện của Trình Hạ.
Nhìn thấy ánh mắt thâm thúy của anh Bùi đang nhìn cậu chằm chằm, Trình Hạ hơi xấu hổ, bỏ tay xuống, nghiêm túc hỏi: “Bùi tổng, chị Nhan, mọi người thấy tạo hình của em có giống Hứa Tử Dương không?”
Dáng người cậu mảnh mai cân đối, không một chút mỡ thừa, chiếc quần đồng phục vừa vặn ôm lấy đôi chân thẳng tắp, dây thắt lưng màu đen buộc quanh eo khiến vòng eo của cậu trông gầy đến lạ thường, giày da không dính một hạt bụi, cả bộ quần áo đều được ủi ngay ngắn.
Hình ảnh cậu cảnh sát hình sự trẻ trung, quả thực làm người khác cảm thấy kinh diễm.
Xung quanh có rất nhiều người, không tiện để Bùi Thiệu Trạch làm những động tác quá thân mật, anh bước đến gần Trình Hạ, nhìn thiếu niên bằng ánh mắt dịu dàng, sau đó gật đầu tán thưởng và thì thầm: “Rất đẹp trai, rất phù hợp với hình tượng của Hứa Tử Dương.”
Chu Nhan bên cạnh cũng khen ngợi: “Trình Hạ mặc đồng phục quả thật rất đẹp, lần này bộ ảnh hóa trang được tung ra, chắc chắn có thể thu hút thêm một làn sóng người hâm mộ nữa.”
Trình Hạ được khen mà ngượng ngùng, nhưng sự khích lệ của hai người quả thật đã khiến cậu tăng thêm vài phần tự tin.
Một lúc sau, phó đạo diễn gọi cậu qua studio để chụp ảnh hóa trang.
Vai diễn của Trình Hạ là một cảnh sát, động tác không thể quá kỳ quái, cậu nghe theo sự hướng dẫn của nhiếp ảnh gia, làm vài động tác chụp ảnh nghiêm túc, còn lấy súng đạo cụ ở bên hông giả động tác bắn, lại theo yêu cầu mỉm cười với ống kính.
Chụp suốt nửa giờ nhiếp ảnh gia mới vừa lòng, giao ảnh chụp cho bên hậu kỳ.
Em gái phụ trách chỉnh sửa ảnh chọn hoa cả mắt, cảm thấy bức nào cũng đẹp. Bùi Thiệu Trạch đi tới, liếc nhìn những bức ảnh trong máy tính, nhàn nhạt nói: “Dùng bức này đi, ảnh đang cười được chụp chính diện… Ngoài ra, gửi toàn bộ ảnh chụp của Trình Hạ cho tôi, công ty dùng để tuyên truyền.”
Em gái kia không hề nghi ngờ, gửi ảnh chụp vào mail Bùi Thiệu Trạch.
Dùng để tuyên truyền? Đương nhiên không cần dùng nhiều như vậy, Bùi Thiệu Trạch là muốn cất giữ ảnh chụp Trình Hạ mặc cảnh phục làm kỷ niệm.
Ngay trong buổi tối hôm đó, thông tin về lễ ra mắt phim “Dấu vết biến mất” được đăng tải tràn ngập trên các trang mạng lớn.
Vì một vài bộ phim truyền hình trinh thám do đạo diễn Chu quay có tiếng tăm rất tốt, “Series Bút ký điều tra” đứng top ba trong danh sách phim cần phải xem của những người yêu thích thể loại trinh thám, thời điểm bộ phim này được duyệt cũng đã khiến không ít cư dân mạng và giới truyền thông chú ý.
Sau đó Thư Việt giải nghệ ngừng đóng phim, đoàn phim buộc phải tổ chức thử vai công khai đã dấy lên không ít sóng gió, cư dân mạng vô cùng mong chờ quyết định cuối cùng. Hôm nay lúc poster tuyên truyền vừa xuất hiện, các bình luận trên mạng ngay lập tức bắt đầu chia thành hai lớp.
Người diễn giáo sư Lâm là một diễn viên 30 tuổi, hình tượng và khí chất tương đối phù hợp, cộng thêm lý lịch cũng sờ sờ ra đó, không có nhiều người thắc mắc.
Nhưng người sắm vai Hứa Tử Dương vậy mà lại là người mới không hề có danh tiếng?
Rất nhiều fan tỏ vẻ: “Người mới này rất tuấn tú nha!”
“Ngoại hình của cậu ấy cũng rất phù hợp!”
Nhưng đại bộ phận fan đều nảy sinh nghi vấn: “Đạo diễn Chu cũng vì tiền mà cúi đầu à? Đây rõ ràng là Thiên Toàn dùng tiền để nhét người vào rồi!”
“Nghe nói cậu ta chỉ mới đóng một bộ phim vườn trường. Ngay cả trình độ này mà cũng dám diễn Hứa Tử Dương, không biết tự cân nhắc à?”
“Chắc chắn cậu ta sẽ làm hỏng bộ phim này, cậu ta mà diễn tốt vai Hứa Tử Dương, tôi sẽ trực tiếp trồng cây chuối ăn bàn phím!”
“Chỉ là một bình hoa, người mới xinh đẹp trong giới giải trí còn ít sao? Thật không biết tại sao đạo diễn Chu lại chọn cậu ta, đây là áp lực của tư bản hả?”
“Ài, thất vọng quá!”
Do có một lượng lớn nghi vấn trên mạng, chủ đề #Trình Hạ diễn vai Hứa Tử Dương# vậy mà lại lọt vào top 10 tìm kiếm.
Weibo của Trình Hạ một lần nữa nhận được “bão follow”, số lượng người theo dõi vượt quá một triệu, nhưng hầu hết trong số đó đều đang nghi ngờ cậu. Chỉ có số ít fan qua đường từng xem MV Trình Hạ đóng bày tỏ rằng có thể chờ mong, chờ khi bộ phim kết thúc rồi lại nói tiếp.
Trình Hạ bị cư dân mạng mắng đến lên hot search.
Cậu ngồi trên giường nhìn vô số bình luận tiêu cực trong điện thoại, cảm thấy hơi hoang mang, cậu biết giải thích lúc này cũng vô ích, cư dân mạng sẽ không tin, nhất là mấy anh hùng bàn phím đang tức giận như muốn đào cả phần mộ tổ tiên nhà cậu lên, tràn đầy ác ý đối với cậu, như muốn bắt cậu phải lập tức tự sát tạ tội mới có thể làm dịu cơn giận của bọn họ.
Quả thật không hiểu ra làm sao, đạo diễn Chu chọn cậu đương nhiên là vì cậu diễn tốt! Không đợi đến khi phim được công chiếu đã mắng chửi, các người đều đã có mắt thần hết rồi à?
Trình Hạ không để ý đến đống suy đoán và nghi ngờ lộn xộn này, chỉ chia sẻ weibo của đoàn phim: “Chúc mừng ‘Dấu vết biến mất’ khởi động máy, ngày 6 tháng 6 là ngày may mắn, hy vọng mọi thứ sau đó cũng thuận lợi. Tôi sẽ cố gắng diễn tốt vai Hứa Tử Dương! [cố lên] [cố lên]”
Nhóm cư dân mạng chạy tới chửi người: “???”
Mắng cả nửa ngày cũng đã lên hot search rồi, vậy mà một ánh mắt cũng không thèm cho? Lại còn cố lên cố lên?
Trình Hạ cười nghĩ, các người cứ việc mắng, dù sao tôi cũng không mất miếng thịt nào.
Chờ khi bộ phim được khởi chiếu, hoan nghênh các người từ anti chuyển fan, cám ơn!
Truyện khác cùng thể loại
24 chương
10 chương
32 chương
19 chương