Đánh dấu ngoài ý muốn
Chương 2
[Hoan nghênh người chơi Bùi Thiệu Trạch đã đến với thế giới tiểu thuyết “Đánh dấu ngoài ý muốn”.]
[Nhiệm vụ mục tiêu của hệ thống xuyên thư: Công lược nhân vật chính, khiến độ hảo cảm của nhân vật chính đối với bạn tăng đến 100 điểm.]
[Vai chính Trình Hạ đã online, đang trong kỳ phát tình, sẽ không chống cự bất kỳ điều gì bạn làm với cậu ấy.]
Trong đầu lại lần nữa xuất hiện tiếng nhắc nhở đầy máy móc.
Những lời này rốt cuộc cũng khiến Bùi Thiệu Trạch nhận ra vì sao anh lại thấy mấy từ Omega, tin tức tố, Trình Hạ… quen thuộc đến như vậy.
… Thế giới tiểu thuyết.
Hôm nay trên đường đến khách sạn, em gái anh nói mình đang đọc một quyển tiểu thuyết tên “Đánh dấu ngoài ý muốn”, nhân vật chính cũng tên Bùi Thiệu Trạch giống anh, ngay cả thân phận cũng không khác nhau lắm, đều là ông chủ của công ty giải trí.
Anh không có hứng thú với việc em gái đọc tiểu thuyết, cũng không hỏi kỹ càng, chỉ biết tiểu thuyết đó có “thiết lập ABO”, nhân vật chính Bùi Thiệu Trạch là một Alpha, ngoài ra còn một nhân vật chính nữa tên Trình Hạ.
Sau khi say rượu uống vài viên thuốc an thần, vậy mà anh lại bị kéo vào thế giới trong sách?
Âm thanh máy móc trong đầu này, chẳng lẽ là “NPC hướng dẫn người chơi”?
Bùi Thiệu Trạch nhanh chóng bình tĩnh, nói ở trong đầu: “Tôi rất bận, không có thời gian chơi trò chơi nhàm chán này, các người đi tìm người khác đi, tôi phải trở về.”
Hệ thống 1022 ngơ ra một lúc, nghiêm túc giải thích: “Thật xin lỗi, sau khi hệ thống liên kết với người chơi, người chơi được chọn không có quyền hủy tài khoản! Nếu muốn quay về thế giới ban đầu, trừ khi hoàn thành nhiệm vụ công lược của thế giới này.”
Bùi Thiệu Trạch nhíu mày.
Hoàn thành nhiệm vụ? Cũng chính là “khiến độ hảo cảm của Trình Hạ tăng đến 100 điểm” được nhắc tới ban nãy?
Anh nhẫn nại cân nhắc một lúc mới thấp giọng nói: “Được rồi. Tôi chưa đọc nguyên tác, có thể giới thiệu một chút không?”
Hệ thống 1022 lập tức hưởng ứng nói: “Không thành vấn đề! Xét thấy người chơi mới hiện đang trong kỳ bảo hộ, chưa đọc nguyên tác, hệ thống có thể cung cấp tiểu thuyết cho người chơi, anh muốn đọc ngay bây giờ không?”
Trước mặt anh hiện ra một khung hình trong suốt lơ lửng, và một cái nút bấm ghi chữ “Sách”.
Bùi Thiệu Trạch nhấn chọn mở sách, nhanh chóng lướt qua nội dung nguyên tác một lượt.
“Đánh dấu ngoài ý muốn” là một quyển tiểu thuyết ngược thể loại ABO, nhân vật chính Bùi Thiệu Trạch là một phú nhị đại ăn chơi trác táng điển hình, giám đốc hiện tại của Giải trí Thiên Toàn, một công ty quản lý có tiếng trong giới giải trí, yêu thầm trúc mã Omega Lâm Thiên Thụ. Lâm Thiên Thụ là bạch nguyệt quang trong lòng hắn, nhưng tiếc rằng đã đính hôn với người khác, đang chuẩn bị đi du học.
Đúng lúc này, Trình Hạ xuất hiện.
Gia cảnh Trình Hạ bình thường, nhờ sự nỗ lực của bản thân thi đậu Học viện Điện ảnh, sau khi được một người tìm kiếm ngôi sao phát hiện thì ký hợp đồng với Giải trí Thiên Toàn, gặp gỡ ông chủ Bùi Thiệu Trạch qua buổi họp thường niên của công ty. Bởi vì ngoại hình hơn người, tại buổi họp thường niên, Bùi Thiệu Trạch đã liếc nhìn Trình Hạ vài lần.
Người đại diện ham lợi trước mắt, cho rằng Bùi Thiệu Trạch có ý với Trình Hạ, vì muốn để Trình Hạ nhanh chóng phất lên, gã ta tự ý quyết định, sau khi bữa tiệc kết thúc lén cho thuốc kích thích tức tố vào nước uống của Trình Hạ, sau đó đưa cậu lên giường của Bùi tổng.
Dưới sự ảnh hưởng của tin tức tố, Bùi Thiệu Trạch cưỡng chế đánh dấu Trình Hạ.
Bởi vì hắn không thích Trình Hạ, chỉ xem cậu như một món đồ chơi được dâng đến tận cửa, cho nên chẳng có chút dịu dàng nào, quá trình đánh dấu cực kỳ thô bạo, thân thể Trình Hạ thậm chí còn bị thương chảy máu.
Ngày hôm sau, Bùi Thiệu Trạch không hề có lấy một câu quan tâm tới Trình Hạ người đầy vết thương, lạnh lùng bảo tài xế chở cậu đến bệnh viện.
Mấy ngày nằm viện này, cũng không thấy Bùi Thiệu Trạch đến thăm Trình Hạ một lần.
Người đại diện cảm thấy Bùi tổng không vui, lo lắng không giữ nổi chén cơm của mình, mang tất cả tội lỗi đổ lên người Trình Hạ, nói cậu chủ động thêm chất kích thích tín tức tố để dụ dỗ Bùi tổng, ngay cả chứng cứ chứng minh cậu mua thuốc cũng chuẩn bị sẵn sàng.
Bùi Thiệu Trạch càng thêm khinh miệt Trình Hạ. Nhưng hắn không muốn để một Omega mà mình đã dùng qua đầu gối tay ấp với người khác, thế nên, Bùi Thiệu Trạch quyết định giữ Trình Hạ bên cạnh như nuôi một thú cưng.
Ước mơ của Trình Hạ là trở thành một diễn viên xuất sắc, nhưng chuyện đánh dấu ngoài ý muốn này hoàn toàn đảo lộn mọi kế hoạch của cậu. Sau khi bị đánh dấu, cậu nảy sinh tâm lý ỷ lại với Bùi Thiệu Trạch, cộng thêm bị người đại diện lừa dối và hứa hẹn của Bùi Thiệu Trạch, Trình Hạ chưa va chạm nhiều bị lừa đến mơ mơ hồ hồ, đồng ý yêu cầu của Bùi Thiệu Trạch.
Do Trình Hạ lớn lên xinh đẹp lại ngoan ngoãn, Bùi Thiệu Trạch dần đối xử dịu dàng với cậu hơn. Trình Hạ chìm đắm trong sự dịu dàng giả tạo này, yêu Bùi Thiệu Trạch, từ bỏ giấc mộng diễn viên, an tâm ở bên cạnh Bùi Thiệu Trạch, mỗi ngày nấu cơm cho Bùi tổng, hầm canh, chăm sóc cuộc sống của Bùi tổng một cách gọn gàng ngăn nắp.
Sau 3 năm “ân ái” như vậy, Lâm Thiên Thụ học xong quay về nước, bởi vì chia tay với vị hôn phu nên tâm tình cực kém, tìm đến Bùi Thiệu Trạch như một lốp xe dự phòng.
Thái độ của Bùi Thiệu Trạch biến hóa 180 độ, bắt đầu điên cuồng theo đuổi “bạch nguyệt quang” trong lòng hắn.
Dưới sự tính toán của Lâm Thiên Thụ, bức ảnh thân mật của Bùi, Lâm hai người nhanh chóng bị paparazzi phơi bày, sau khi Trình Hạ thấy được cuối cùng cũng hiểu rõ, người Bùi Thiệu Trạch thích từ đầu đến cuối chỉ có Lâm Thiên Thụ. Tuy vô cùng đau lòng, nhưng cậu không muốn khiến bản thân xấu hổ hơn, thu dọn hành lý muốn rời khỏi biệt thự vùng ngoại ô của Bùi Thiệu Trạch.
Bùi Thiệu Trạch lại không chịu để Trình Hạ rời đi. Đã quen với việc có Trình Hạ ở bên cạnh, hắn không nỡ buông tay cậu thiếu niên si mê mình. Cho nên, Bùi Thiệu Trạch giam cầm Trình Hạ.
Trong lúc bị giam cầm, mỗi ngày Trình Hạ đều bị hành hạ đến suy sụp tinh thần, toàn thân là vết tích ngược đãi. Bùi Thiệu Trạch thấy ánh mắt thiếu niên dần trở nên ảm đạm, cảm thấy hoảng hốt, thủ đoạn ngày càng thêm biến thái…
Cùng lúc đó, hắn vẫn duy trì mối quan hệ yêu đương mặt ngoài cùng người mà hắn cho là “tình yêu đích thực” – Lâm Thiên Thụ.
Trình Hạ bị ngược đại dẫn đến bị thương nặng, Bùi Thiệu Trạch bất đắc dĩ đưa cậu đến bệnh viện.
Trong lúc nằm viện, cuối cùng cậu cũng tìm được cơ hội, nhờ sự giúp đỡ của bác sĩ, thoát khỏi sự kiểm soát của Bùi Thiệu Trạch, ẩn náu ở nông thôn.
Nhưng Lâm Thiên Thụ không buông tha cho cậu.
Lâm Thiên Thụ nhận ra Bùi Thiệu Trạch đặc biệt quan tâm tới Trình Hạ, vì vậy đã nghĩ cách hoàn toàn hủy hoại Trình Hạ. Cậu ta đưa đoạn video theo dõi bí mật Trình Hạ cho đội tiếp thị, vung tiền để bọn họ bôi nhọ Trình Hạ.
Không lâu sau, những hình ảnh không đứng đắn của Trình Hạ bị lưu truyền trên mạng. Trong những bức ảnh này, khuôn mặt của Trình Hạ rất rõ ràng, toàn bộ đều là dáng vẻ cậu chủ động động ôm lấy Bùi Thiệu Trạch, còn Bùi Thiệu Trạch thì luôn lạnh nhạt thiếu kiên nhẫn.
Hình tượng của Lâm Thiên Thụ ở trên mạng là một Omega “học rộng tài cao, lễ độ nho nhã”, tốt nghiệp thạc sĩ ở một trường danh tiếng, lại còn tự mình thành lập thương hiệu quần áo riêng, người hâm mộ nhiều vô số, ưu tú gấp trăm lần so với người không có danh tiếng Trình Hạ.
Thấy được việc này, fan của cậu ta và thủy quân mà cậu ta mua tràn vào weibo Trình Hạ điên cuồng chửi mắng.
“Diễn viên tuyến 18 không chút tiếng tăm lại dám quyến rũ ông chủ!”
“Đồ tiểu tam không cần mặt mũi!”
“Thiên Thụ nhà chúng tao là thanh mai trúc mã với Bùi tổng, mày là cái chó gì chứ!”
Những lời nhục mạ trên mạng như dao cắt vào tim Trình Hạ, dứt khoát xóa tài khoản weibo. Tuy nhiên antifan lại càng cực đoan hơn, truy ra danh tính cậu, công khai địa chỉ nhà, còn có người dưới sự ra hiệu của Lâm Thiên Thụ gửi những tấm hình không đứng đắn và chuột chết đến nhà cậu.
Cha của Trình Hạ vốn có bệnh tim, mở hộp đồ ra thấy những thứ đó, tức giận đến mức lên cơn đau tim phải vào viện cấp cứu.
Trình Hạ nhận được tin này lòng dạ rối bời chạy đến bệnh viện, ngay lúc đó Bùi Thiệu Trạch lại gọi điện thoại tới, lạnh lùng nói: “Vốn là cậu dụ dỗ tôi trước, tôi bị tin tức tố ảnh hưởng, không thể kháng cự nên mới đánh dấu cậu, đây chỉ là chuyện ngoài ý muốn. Trình Hạ, từ đầu đến cuối tôi chưa từng thích cậu, cậu chẳng qua chỉ là một con chó nhỏ tôi nuôi thôi.”
Sắc mặt Trình Hạ tái nhợt, như rơi xuống hầm băng lạnh lẽo.
Cậu mặc một chiếc áo len phong phanh, đứng giữa hành lang trong đêm đông thăm thẳm, máu toàn thân đều như đông cứng.
Hôm ấy là sinh nhật 22 tuổi của cậu.
Cha cậu cuối cùng cũng không qua khỏi, chết trong phòng phẫu thuật. Chưa đến hai ngày, mẹ cậu cũng vì đau khổ quá độ sinh bệnh mà qua đời.
Trình Hạ đau khổ tột cùng, mang tro cốt của cha mẹ đến nghĩa trang tế bái, chợt thấy Bùi Thiệu Trạch và Lâm Thiên Thụ tay trong tay đi thăm mộ người ông đã mất nhiều năm, Bùi Thiệu Trạch dịu dàng đeo nhẫn cho Lâm Thiên Thụ…
Khoảnh khắc đó, Trình Hạ rốt cuộc cũng hoàn toàn thức tỉnh.
Bùi Thiệu Trạch chưa từng thích cậu, 3 năm ở bên nhau này, tất cả dịu dàng đều là giả tạo, cậu chẳng qua chỉ là công cụ để Bùi Thiệu Trạch trút bỏ dục vọng, là một con chó mà Bùi Thiệu Trạch nuôi!
Vì yêu Bùi Thiệu Trạch, Trình Hạ từ bỏ ước mơ của bản thân, thậm chí còn liên lụy cha mẹ lần lượt chết thảm.
Đối với cậu mà nói, quen biết Bùi Thiệu Trạch, chính là khi tất thảy sự xui xẻo bắt đầu.
Trình Hạ thề trước bài vị của cha mẹ, sẽ có một ngày, cậu khiến Bùi Thiệu Trạch và Lâm Thiên Thụ nợ máu phải trả bằng máu!
Sau khi Bùi, Lâm hai người chính thức công khai ở bên nhau, Trình Hạ một mình ra nước ngoài, thay đổi tên họ, nỗ lực bắt đầu lại cuộc đời.
Nửa sau tiểu thuyết phong cách biến hóa đột ngột, trở thành sảng văn “Trình Hạ phục thù ký”, Trình Hạ từ một nhân vật nhỏ nhoi vô danh thành siêu sao quốc tế, sau khi quay về nước thì sắp xếp gặp lại Bùi Thiệu Trạch. Bùi Thiệu Trạch bị hào quang rực rỡ của Trình Hạ hấp dẫn, lúc này mới phát hiện thực ra người bản thân yêu nhất là Trình Hạ, mặt dày muốn nối lại tình xưa với Trình Hạ.
Trình Hạ cố ý duy trì mối quan hệ lấp lửng, lúc gần lúc xa, vì Trình Hạ hiểu rất rõ Bùi Thiệu Trạch. Tên Alpha này là kẻ vô sỉ, lúc người khác thích hắn thì hắn không trân trọng, lúc người ta không thích hắn, hắn lại hận không thể quỳ liếm người ta.
Trình Hạ lợi dụng sự si mê của Bùi Thiệu Trạch, trước tiên thu thập bằng chứng vạch trần việc đạo nhái thiết kế của Lâm Thiên Thụ, khiến hình tượng của Lâm Thiên Thụ sụp đổ, công ty thiết kế thời trang một tay cậu ta gây dựng hoàn toàn phá sản, lại gửi ảnh chụp Bùi Thiệu Trạch lén thông báo tin tức với mình cho Lâm Thiên Thụ xem, Lâm Thiên Thụ trong lúc tức giận đã bất cẩn lái xe rơi khỏi cầu, chết đuối trong hồ.
Tiếp theo đó, Trình Hạ cố ý tạo hiện trường một vụ tai nạn ngoài ý muốn.
Cậu dùng thuốc kích thích tin tức tố Alpha khiến Bùi Thiệu Trạch mất kiểm soát, giả vờ như phòng vệ chính đáng, dùng dao đâm chết Bùi Thiệu Trạch.
Lúc này diễn xuất của Trình Hạ đã thuộc top đầu, phía dưới camera, cậu hoảng loạn sợ hãi do thiếu chút nữa đã bị Alpha cưỡng bức, trong lúc luống cuống trốn chạy, vô tình nhặt được con dao gọt trái cây trong nhà bếp, giữa cơn kinh hãi đã trở tay đâm chết Bùi Thiệu Trạch, lệ rơi đầy mặt, giọng nói run rẩy bấm 120 gọi xe cứu thương…
Diễn xuất của Trình Hạ cực kỳ xuất sắc, trong đoạn video góc quay 360 độ, mỗi một phút giây cậu đều tỏ ra sự bất lực và hoảng loạn, hơn nữa Trình Hạ đã sớm tìm được luật sư giỏi nhất để bào chữa cho mình, chuẩn bị rất nhiều bằng chứng có lợi cho bản thân, ngay cả thẩm phán cũng cho rằng: Omega này là phòng vệ chính đáng, cuối cùng Trình Hạ được phán vô tội.
Bùi Thiệu Trạch trở thành Alpha có cái chết nghẹn khuất nhất lịch sử.
Trình Hạ đeo kính râm bước ra khỏi tòa án.
Không một ai biết rằng, trong đôi mắt đằng sau chiếc kính râm ấy đang ánh lên ý cười.
Toàn văn hoàn.
Bùi Thiệu Trạch sau khi đọc xong: “…”
Cái cảm giác này, giống như bị người ta tạt một xô máu chó vào mặt.
Cái người Bùi Thiệu Trạch cùng tên trong tiểu thuyết này gần như không có IQ, nhân phẩm cũng cực kỳ thấp.
Lần đầu đánh dấu Trình Hạ có thể hiểu là do “không thể kháng cự lại ảnh hưởng của tin tức tố”, nhưng hắn đã quyết định giữ người ta lại bên cạnh mình, đáng lý nên chịu trách nhiệm. Đằng này vừa ngủ với Trình Hạ, lòng lại nghĩ tới Lâm Thiên Thụ, đây chẳng phải là kiểu ngoại tình tư tưởng sao? Đợi đến khi Trình Hạ bị chà đạp thể xác và tinh thần, cha mẹ đều mất, rốt cuộc tâm tàn ý lạnh bỏ ra nước ngoài, lúc này mới nhận thức được bản thân thực sự yêu Trình Hạ?
Dựa vào cung phản xạ và cái chỉ số IQ này, phỏng chừng nếu công ty phá sản hắn cũng không biết nguyên nhân.
Lúc Bùi Thiệu Trạch đọc tiểu thuyết vẫn luôn chau mày, không biết tác giả viết ra loại truyện này có phải để trả thù xã hội không, tại sao lại có nhiều loại tình tiết linh tinh vớ vẩn, ngược tới ngược lui máu chó như vậy?
Trình Hạ gặp hai kẻ cặn bã Bùi, Lâm, quả thực là xui xẻo đến cùng cực. Cậu bị đùa cợt tình cảm, phản bội, giam cầm, bạo hành, bị cư dân mạng hiểu nhầm thành kẻ thứ ba, bị bạo lực mạng, ảnh khỏa thân bị phát tán khắp nơi, cha mẹ chết tức tưởi…
Tác giả có thù hận gì với người nào tên “Trình Hạ” à? Sao lại để một thiếu niên xán lạn bị hành hạ đến mức suy nhược thần kinh, tính tình biến đổi, cuối cùng hoàn toàn hắc hóa quay về báo thù, tự tay xử lý tra công.
Cái đống tình tiết lung tung rối loạn gì đây?
Bùi Thiệu Trạch đau đầu tắt giao diện tiểu thuyết, huyệt thái dương giật giật.
Hệ thống 1022: “Đã đọc xong tiểu thuyết, xuyên thư ngày thứ nhất, bạn vẫn đang trong thời kỳ người mới được bảo vệ.”
[Nhắc nhở hữu nghị, nội dung nhiệm vụ tiếp theo là đánh dấu nhân vật chính Trình Hạ.]
Cơ thể Trình Hạ đang run rẩy dữ dội, không viết vì sao tin tức tố của cậu lại bị mất khống chế, bản năng khao khát được Alpha đánh dấu, cảm giác trống rỗng kỳ quái từ bên trong cơ thể khiến cậu vô cùng khó chịu, gần như muốn phát điên.
Mùi vị lạnh lẽo của Alpha bên cạnh khiến cậu mụ mị, không ngăn nổi chính mình vươn tay, nắm lấy cánh tay rắn chắc của Alpha như sợi dây cứu mạng, giọng nói run rẩy: “Tôi khó chịu quá… Cầu xin anh, giúp tôi với…”
Sắc mặt Bùi Thiệu Trạch khẽ đổi.
Anh đến vào lúc nội dung tiểu thuyết vừa mới bắt đầu, thay thế cho tên Alpha cặn bã trong tiểu thuyết.
Nhân vật chính vẫn chưa hắc hóa đang ở ngay trước mắt.
Đánh dấu hay không đánh dấu? Đây đúng là một lựa chọn chết người mà!
Truyện khác cùng thể loại
66 chương
81 chương
14 chương
32 chương
92 chương