Trong phòng làm việc, Long Nghiễn lo lắng chờ đợi tin tức, không những hắn không ngừng phái rất nhiều người đi tìm, mà Chu Sáng cũng tăng thêm số người. Người của Long Nghiễn sau khi đem xe của Phương Nguyệt Tầm trở về, phát hiện điện thoại để ở bên trong. Mất đi cách thức liên lạc với cậu, mà ngay cả điện thoại của Chu Dương cũng không gọi được, tất cả mọi người đều sốt ruột, lo lắng chờ đợi.
Thuốc lá trong tay Long Nghiễn cứ hết điếu này rồi tới điếu khác, đến khi hắn cầm lấy gói thuốc, bên trong đã sạch sẽ. Ngay lúc hắn chuẩn bị đứng dậy đi lấy gói khác, bỗng nhiên nghe thấy tiếng la hét ngoài cửa, sau đó, cánh cửa văn phòng bị mở ra.
“Long Nghiễn, Nguyệt Tầm đã xảy ra chuyện gì?”
“Tiểu Đoạt, em rất vô lễ!”
Cố gắng kéo Vương Đoạt xông tới, Vương Yến cũng chạy theo vào.
“Ngồi xuống rồi nói sau.”
Long Nghiễn để cho Vương Đoạt ngồi xuống ghế sô pha, sau khi kêu chị gái của hắn ra ngoài, mới đem tất cả mọi chuyện nói cho hắn biết. Vương Đoạt chưa nghe hết đã nhảy dựng lên!
“Tên hỗn đản đó còn mặt mũi nào mà dám quay về tìm Nguyệt Tầm!”
Vì Vương Đoạt nhận được điện thoại của chị gái, nói là Phương Nguyệt Tầm đã xảy chuyện không may, Vương Đoạt liền trực tiếp từ trường học chạy đến đây tìm Long Nghiễn, nhưng điều hắn không ngờ tới, chính là cha của Phương Nguyệt Tầm đã trở lại! Hắn bắt đầu phân vân, nên hay không nên nói một chuyện bí mật từ nhiều năm trước kia.
“Mấy người thật quá sơ suất, người nam nhân kia không chỉ muốn tống tiền của Nguyệt Tầm một lần thôi đâu. Nếu không đáp ứng, Nguyệt Tầm sẽ bị hắn…. Long Nghiễn, tại sao lại xảy ra chuyện như vậy, anh đã đáp ứng với tôi là sẽ chiếu cố hắn? Anh….”
Nhìn biểu tình tự trách cùng hối hận của Long Nghiễn, Vương Đoạt thật sự không đành lòng trách cứ hắn nữa.
“Tôi, tôi biết cái người ngu ngốc kia nhất định sẽ giấu diếm anh…. Nếu hắn biết cầu xin sự giúp đỡ từ bạn bè, thì sự tình không có khả năng nghiêm trọng đến như vậy. Nguyệt Tầm hắn không biết, nam nhân kia có thể……”
Tất cả mọi người bây giờ giống như đang ngồi trên đống lửa, Vương Đoạt chỉ nói một nửa tựa hồ cũng không làm cho người khác đặc biệt chú ý. Cùng lúc đó, điện thoại Chu Sáng vang lên, không biết người từ nơi nào gọi tới, chỉ biết đã tìm được Chu Dương, Chu Sáng hưng phấn đứng lên, phân phó cấp dưới trực tiếp đem Chu Dương đến văn phòng của Long Nghiễn.
Chu Dương đã tìm được rồi, vậy còn Nguyệt Tầm của hắn đâu? Rõ ràng hai người đi chung với nhau mà, tại sao chỉ tìm được một người?
Long Nghiễn đứng ngồi không yên, trong lòng nóng như lửa đốt ở trong phòng làm việc lo lắng chờ đợi, không lâu sao, thời điểm cánh cửa mở ra, tất cả mọi người đều kinh ngạc và sửng sốt nhìn Chu Dương đang chật vật được người khác dìu tiến vào.
Chu Sáng là người đầu tiên vọt tới bên người em trai, biểu tình vừa mới bình tĩnh trở lại nay đã biến mất. Nửa ôm nửa dìu đặt Chu Dương ngồi bên cạnh mình.
Long Nghiễn cũng vội vàng phân phó người đem nước cùng khăn nóng tới, tất cả mọi người đều khẩn trương chờ Chu Dương mở miệng.
Chu Sáng nhìn em trai một hơi uống cạn nước, bàn tay cầm khăn nóng muốn lau đi vết máu trên mặt hắn, một tay Chu Dương bắt lấy tay của anh trai, tay còn lại níu lấy Long Nghiễn, chưa kịp nói nước mắt đã chảy ra.
“Cứu cứu hắn, cứu cứu hắn! Hắn bị đánh rất nghiêm trọng! Long Nghiễn, một ngàn vạn, lấy một ngàn vạn! Không thể báo cảnh sát, bọn họ có bang phái xã hội đen ở sau lưng chống đỡ, hắn sẽ mất mạng đó!”
“Em nói chậm một chút, ai sẽ mất mạng a? Ai cùng xã hội đen cấu kết, Tiểu Dương?” Chu Sáng xoa xoa tấm lưng của em trai, thậm chí có thể cảm giác được da thịt dưới bàn tay sưng to lên.
Tất cả máu trong thân thể Long Nghiễm bắt đầu chạy ngược chiều, sôi sùng sục, mỗi một sợi dây thần kinh đều rít gào đầy sát khí! Cái gì cũng không hỏi Chu Dương, lúc này đây Long Nghiễn lại im lặng một cách thần kỳ, làm cho mọi người đều cảm nhận được, thậm chí còn nhìn ra được, Long Nghiễn muốn giết người!
“Cha của Nguyệt, Nguyệt Tầm đã trở lại, hắn vơ vét tiền bạc của Nguyệt Tầm, hắn muốn năm trăm vạn, tôi đưa…..”
“Chuyện trước đó anh cùng Long tiên sinh đã biết hết rồi, nói chuyện lúc sau của hai đứa đi.” Chu Sáng ôm lấy em trai nói.
“Tên hỗn đản đó, biết tụi em không cầm đúng năm trăm vạn mà tức giận, bắt đầu đánh Nguyệt Tầm, còn muốn bắt em làm con tin, để cho cậu ta trở về lấy tiền. Nhưng Nguyệt Tầm vì không muốn em gặp nguy hiểm, đã cùng tên hỗn đản đó làm giao dịch.... . Long Nghiễn, Nguyệt Tầm, Nguyệt Tầm không cho tôi về tìm anh, cậu ta, cậu ta kêu tôi đi báo cảnh sát.”
Mọi người đều sửng sốt….. Chỉ có Long Nghiễn hít một hơi thật sâu, hơn nửa ngày cũng không thấy hắn thở ra. Nguyệt Tầm của hắn quật cường đã vượt quá sức tưởng tượng của hắn! Nhưng hắn không rõ, Nguyệt Tầm của hắn biết rất rõ số tiền này đối với hắn mà nói chẳng những không đáng một đồng, còn vì cậu mà nguyện ý trả giá nhiều hơn nữa vậy mà Nguyệt Tầm tại sao không muốn đi tìm hắn? Tại sao muốn Chu Dương đi báo cảnh sát? Một loại dự cảm đáng sợ làm cho Long Nghiễn không dám đối mặt.
“Long Nghiễn, đang nói chuyện với anh a.” Chu Dương ở trong lòng ngực anh trai gấp gáp dùng sức lay động cánh tay của Long Nghiễn.
“Lấy tiền ra, nhiều bao nhiêu cũng lấy hết ra!” Thời điểm nói chuyện, răng nanh Long Nghiễn nghiến ken két.
Trác ngồi bên cạnh bọn họ thủy chung không có nói bất cứ cái gì, chỉ nhăn mặt nhíu mày, đây là lần đầu tiên hắn xuất hiện một loại biểu tình khác ngoài lười biếng ra. “Sự tình không có đơn giản như thế, Chu Dương, cậu có phải còn muốn nói cho chúng tôi biết cái gì không, ví dụ như chuyện bang phái xã hội đen gì đó?”
“Lúc tôi được thả ra, tên hỗn đản đó cảnh cáo không cho tôi báo cảnh sát, còn nhắc nhở là có bang Hải Long giúp đỡ. Hơn nữa sau khi tôi đi, bọn họ sẽ mang Nguyệt Tầm đến nơi khác, hắn đưa cho tôi một cái điện thoại, nói là ngày mai sẽ liên lạc với tôi.”
“Xem ra, đây đã biến thành chuyện bắt cóc tống tiền, Phương Nguyệt Tầm tựa hồ đã nhận ra, cho nên mới kêu cậu đi báo cảnh sát. Nhưng…. Tại sao Nguyệt Tầm không cho cậu trở về tìm Long tiên sinh? Chuyện này thật khó hiểu a.” Trác đầy nghi hoặc nói.
“Mọi người không hiểu Nguyệt Tầm, có lẽ ngay cả Long Nghiễn cũng không biết tính cách này của cậu ta.” Vương Đoạt lấy hai điếu thuốc ra châm lên, một điếu lưu cho mình, một điếu đưa qua cho Long Nghiễn đang nghiến răng ngồi bên cạnh, tiếp tục nói: “Nguyệt Tầm cậu ta…. Tính rời khỏi anh, Long Nghiễn.”
Chu Dương mở to hai mắt nhìn, từ người Vương Đoạt chuyển sang người Long Nghiễn…. Điếu thuốc trong tay Long Nghiễn không tiếng động rớt trên mặt đất.
“Không có khả năng! Nguyệt Tầm thương hắn như vậy, thậm chí so với tính mạng của mình còn quan trọng hơn!” Chu Dương kinh ngạc đến tức giận, tuyệt đối không chấp nhận lời nói của Vương Đoạt.
“Cho nên tôi mới nói các người không hiểu cậu ta. Nguyệt Tầm, là một người cực kỳ ngu ngốc! Nhất là khi đối mặt với người mình yêu trong lúc nguy hiểm, cậu ta ngu ngốc chỉ biết hy sinh chính mình để bảo vệ……. Cậu ta biết sau khi báo cảnh sát, cảnh sát sẽ triển khai điều tra, cho nên làm sao không thể không để lộ ra mối quan hệ với Long Nghiễn được! Chuyện của bọn họ sẽ phơi bày ra ánh sáng! Người ngu ngốc kia nhất định đã nghĩ như vậy, không thể để cho Long Nghiễn bị người đời chê cười hắn có một người yêu như thế, hơn nữa cậu ta còn thủy chung giấu diếm chuyện này với Long Nghiễn, thì cảm thấy bản thân đã lừa gạt hắn, còn thêm người cha hỗn đãn đã lợi dụng hắn để tống tiền mình, Nguyệt Tầm hiểu được, đây là lần đầu tiên nhưng tuyệt đối không phải là lần cuối cùng! Dù công bằng, dù riêng tư cậu ta cũng cảm thấy rất có lỗi với Long Nghiễn. Thì giống với lời nói của Chu Dương nói, Nguyệt Tầm quyết định, bỏ hết tất cả để bảo vệ cho anh đó, Long Nghiễn.”
Đây chính là loại dự cảm đáng sợ vừa rồi! Bảo vệ? Cái từ này tại sao nghe được lại thấy chói tai đến như vậy!
“Long Nghiễn, anh không thể mặc kệ Nguyệt Tầm, lấy năng lực của anh thì có cái gì mà không thể làm được, anh không thể để cho Nguyệt Tầm rời khỏi anh, anh là toàn bộ cuộc sống của cậu ta a!” Chu Dương rất sợ hãi khi nhìn bọn họ tách ra! Thấy Long Nghiễn nhíu chặt chân mày, nghiến răng nghiến lợi, cũng không nói nữa, hắn gấp gáp động đậy thân thể đứng lên, nói không được thì bắt đầu uy hiếp Long Nghiễn! “Anh nếu dám không cần cậu ta, tôi sẽ lấy cậu ta! Nếu không được thì còn Hàn Khôn! Hắn chắc chắn sẽ nguyện ý bảo vệ………”
Long Nghiễn căn bản không để ý đến lời nói của Chu Dương, đơn giản đứng dậy bước đến bàn làm việc cầm điện thoại lên. “Trong vòng một buổi tối chuẩn bị cho ta một ngàn vạn.” Chu Dương ngây ngẩn cả người, sau đó, Long Nghiễn quay người lại nhìn hắn, giọng nói đầy hữu lực phát ra: “Ai cũng đừng nghĩ lấy em ấy ra khỏi tôi, em ấy vĩnh viễn là của tôi. Được rồi, hiện tại cũng phải biết nên làm cái gì tiếp theo, đầu tiên là Hải Long gì đó, có bọn họ nhúng tay vào thì sự tình có thể sẽ phiền toái hơn một chút.”
“Anh ba! Anh cũng phải giúp, không muốn giúp cũng phải giúp! Bằng không em vĩnh viễn không gặp anh nữa! Còn đi chụp hình AV!” Nghe Long Nghiễn nói hết câu, cả người Chu Dương rất hưng phấn, vì Nguyệt Tầm, hắn chăm chú nhìn người anh của mình mà bắt đầu vừa làm nũng vừa uy hiếp.
Người đang ngồi kia buồn bực nhìn Chu Dương bốc đồng, anh trai bị hắn hù dọa nhất thời mở to hai mắt! “Anh giúp, anh giúp, em đừng vội, anh nhất định sẽ giúp!”
Trác ngồi một bên trộm cười, này đúng là vỏ quýt dày có móng tay nhọn a.
Long Nghiễn một bên gọi điện thoại tập hợp hết tất cả vệ sĩ trở về. Rồi sau đó mới ngồi xuống cùng mọi người thương lượng kế sách.
Chu Sáng nhìn Long Nghiễn, đâu là lần gặp mặt đầu tiên, hai người dường như có cảm giác đã quen biết nhau từ trước, chỉ cần liếc mắt một cái cũng hiểu được hàm ý trong đó. Chu Sáng đi theo Long Nghiễn vào trong phòng nghỉ.
“Bang phái Hải Long cũng chính là công ty Hải Long, bọn họ không phải là một tổ chức xã hội đen thuần túy, bất quá có mấy sòng bạc và ngân hàng tư nhân ngầm mà thôi, nhưng phạm vi thế lực của bọn họ thực sự làm người khác kinh sợ, năng lực cũng rất mạnh. Nếu bọn họ thật sự nhúng tay vào, sẽ không chỉ là bắt cóc tống tiền đơn giản như vậy.”
“Nói rõ ràng một chút.” Long Nghiễn đứng trước mặt Chu Sáng, tự cảnh cáo chính mình, thời điểm lúc này nhất định phải thật bình tĩnh!
“Tôi phái nhiều người xâm nhập vào đó làm gian tế, phần lớn những người trong đó lòng dạ độc ác, tám chính phần thu được tiền sẽ giết con tin. Nếu cha của Phương Nguyệt Tầm chỉ vì đòi tiền mà nói như thế thì còn đỡ, nếu thật sự có bang phái đó nhúng tay, người của ngài chắc chắn sẽ gặp nguy hiểm. Vì để chắc chắn….., chúng ta nên đi đến Hải Long trực tiếp gặp mặt Lão Đại của bọn họ.”
Lần đầu tiên trong đời Long Nghiễn cảm thấy sợ hãi như thế, sinh mệnh Nguyệt Tầm của hắn lúc này đang gặp nguy hiểm, dự cảm đáng sợ sẽ mất đi cậu làm cho Long Nghiễn ngay cả nghĩ cũng không dám! Đừng nói nhờ sự giúp đỡ của Hải Long, cho dù là lên núi đao xuống chảo dầu hắn cũng đi!
“Chu tiên sinh, hiện tại tất cả tâm tư của tôi đều đặt trên người Nguyệt Tầm, chỉ cần em ấy bình an, sau đó tôi nhất định phải hảo hảo đáp tạ ngài.”
“Đừng nói như thế, tôi muốn kết giao bạn bè với ngài. Thêm nữa, người của ngài còn là bạn tốt của Tiểu Dương, vì nó cho nên tôi phải dốc hết sức chứ, nơi khác tôi không dám chắc, ít nhất ở cái thành phố này, ngài cùng tôi liên thủ, không có gì là không làm được. Yên tâm đi, người của ngài sẽ không có việc gì đâu.”
Sau khi mọi người ra khỏi văn phòng, Vương Đoạt kéo lấy cánh tay Long Nghiễn đi qua một bên, thì thầm nói với hắn một chuyện, Long Nghiễn tràn đầy kinh dị nhìn hắn.
“Tại sao cậu biết?”
“Có một lần nghe thấy bọn họ vô tình nói ra, tôi cũng có hỏi qua, nhưng không ai chịu nói cho tôi biết. Cho nên tôi phải đi điều tra. Buổi sáng hôm nay bọn họ đến tìm tôi hỏi địa chỉ nhà bác của tôi, ngồi xe lửa hơn nửa ngày mới có thể đến nơi, xế chiều mới trở về được”
“Nguyệt Tầm có biết không?”
“Không biết.”
“Đây chính là chìa khóa xe của Nguyệt Tầm, đang đậu ở phía sau công ty, cậu lái xe đi nhanh một chút, có tin tức thì lập tức liên lạc với tôi.”
Sau khi Vương Đoạt xoay người chạy đi, Long Nghiễn kinh phẫn rời khỏi tòa cao ốc.
END 56
Truyện khác cùng thể loại
134 chương
6 chương
19 chương
20 chương
40 chương