Dân Thường Xấu Xí Hay Hot Boy Đẹp Trai
Chương 21 : khùng, sặc nước và sự thật hay là mơ
_Ủa vậy hả vậy chúng ta chung xe hả sao ta ko thấy ngươi_Nó ngạc nhiên hỏi
_Mi ngủ suốt buổi thì làm sao mà thấy được_Lâm
_Mà sao ngươi biết hay vậy_Nó nói mắt chớp chớp cực đểu giả làm Lâm nổi da gà
_Ờ...thì...ờ...thì...à lên xe ko ai ngủ chứ thức làm gì chỉ có thằng khùng mới ko ngủ đúng hok_Lâm ấp úng hồi lâu mới nói được, nói xong thì cảm thấy hơi chột dạ nhưng thôi lỡ đâm lao thì phải theo lao. Nó nghe lí do hết sức tào lao của Lâm thì mắc cười nhưng vẫn ráng nhịn, vội hỏi lại
_Thế ngươi ngồi ở đây làm gì à mà lúc nãy ta nghe loáng thoáng là ngươi đang ngủ thì phải hoá ra cái thằng khùng mà ngươi nói chính là ngươi à. Trời ơi bây giờ ta mới nhận thấy ngươi thực là vĩ đại ấy nha dám tự nói mình khùng luôn bái phục bái phục dám làm dám chịu là một đức tính rất tốt rất đáng khen"_Nó lại tiếp tục đểu giả nói đã vậy còn vỗ tay tuyên dương nữa mới ghê chứ
Lâm lúc này 50% là tức còn 50% còn lại chắc chằn là quê tại hồi nãy do lỡ lời nên mới tự nói mình khùng bây giờ nghĩ lại tự nhiên thấy mình khùng ghê _Lâm nghĩ ( hoan hô anh lại tiếp tục nói mình khùng nữa bó tay luôn)
Thấy Lâm sắp điên lên nó cũng thôi ý định chọc Lâm nữa vội vàng âm thầm chạy đi thật nhe nhàng ko thì chết chắc
Sau khi nó chạy được 1 khoảng thì tên Lâm mới bình tĩnh trở lại đầu vẫn cúi gầm xuống đất vì quê, miệng lầm bầm
_Thì tại ta thấy mi cũng khá là thú vị nên mới nhìn xem mi đang làm gì thì ta mới thấy mi đang ngủ ngon nên mới biết là mi đang ngủ chứ ta cũng có biết gì đâu..._Lâm vẫn tự độc thoại 1 mình mà ko biết nó đã đi từ lâu rồi làm ấy người ở gần đó tưởng Lâm bị khùng có người thì thông thái hơn nghĩ rằng Lâm bị bạn gái bỏ nên hoá điên nghĩ thì nghĩ vậy nhưng cũng chẳng ai dám đến gần cho đến khi...
_Này cậu thanh niên kia cậu bị khùng phải ko, chỗ người ta đang quét rác mà nói lảm nhảm là sao, đi ra chỗ khác cho tui quét_Bà lao công tức giận quát (quán ăn mà cũng có lao công đàng hoàng cơ đấy)
_Ủa...ủa...lúc...lúc...nãy...có...có..._Lâm ấp úng nói
_Có, có có cái đầu cậu đấy xê ra cho tôi quét_Bả quát to rồi lầm bầm nói
_Tội nghiệp, đẹp trai mà bị khùng
Còn Lâm cứ ngơ ngơ ngác ngác chẳng hiểu gì cả "Cái gì vậy trời mình mà bị khùng ư (đúng rồi chẳng phải lúc nãy anh đã thừa nhận rồi a) sao hôm nay là ngày gì mà ai cũng nói mình khùng rồi mình tự nói mình khùng luôn mới ghê chứ. À mà đúng rồi , con nhỏ đó mình đang nói mà nó bỏ đi đâu thế ko biết làm mình độc thoại nguyên 1 buổi luôn còn cái vụ vấp chân chưa tính nữa chứ, trời ạ! Mình bị nó lừa rồi (giờ mới nhận ra thì đã quá muộn rồi) ủa mà nó nghe mình nói cái gì chưa ta_Lâm vừa đi vừa lầm bầm
Cũng tại 1 nơi nào đó ko gần cũng ko xa chính là phía sau gốc cây có 1 người đứng đó chứng kiến hết từ nãy đến giờ và có 1 điều mà Lâm ko biết đó là người đó đã nghe hết những gì Lâm nói với nó vả cả lúc nó bỏ đi nữa, người đó móc ĐT ra rồi nói
_ Điều tra cho tôi Hoàng Thiên Lâm lớp 10A1"_Nói rồi bỏ ĐT vào túi thong thả bỏ đi, khuôn mặt khó hiểu ko buồn, ko vui, ko tức giận cũng ko hạnh phúc và rốt cuộc người đó là ai ? (tự đoán đi )
Về phần của nó sau khi đã chạy mệt thì đi đến chỗ bình nước rót vào đầy ly rồi uống (bình nước ở đằng sau chỗ ăn uống) vì đa số mọi người đều tập trung ở quán ăn nên ít ai xuống đây uống nước lắm thế nên chỗ này vắng tanh ko 1 bóng người. Bỗng phụt nó đang uống ngon lành thì có ai đó chưởng 1 chưởng vào lưng nó (chưởng cái con khỉ người ta chỉ đánh thôi mà làm quá) làm nó phun hết nước ra luôn "Cái quái gì thế này trời đánh cũng phải tránh để cho ta uống nước xong mới đánh (ông trời nào như vậy? ) vậy mà tên điên nào dám đánh vào lưng mình đau điếng mém tí nữa là sặc rồi, được lắm chị đây sẽ i biết tay_Nó nghĩ trong đầu rồi uống một ngụm nữa quay lại phun tất cả chỗ nước trong họng mình vô mặt người kia mà ko cần biết người kia là ai cái này người ta gọi là ăn miếng tra miếng nè à mà đúng hơn là uống nước trả nước. Và người chịu trận ko ai khác chính là Minh nhà ta . Nhìn mặt hắn lúc này thảm ghê gớm 1 vài sợi tóc thì dính nước, khuôn mặt lãnh đủ tất cả, ngay cả cái kiếng cũng bị dính nước luôn làm cho hắn khó mà thấy điược đường, còn 1 điều nữa mà nó thấy khá là lạ sao tàn nhan của hắn nó cứ nhòe nhòe làm sao đó hay là...
Đây chính là điều mà mình muốn nói bạn nào đọc bị dừng đúng khúc có tức thì ráng chịu nha t/g đã cảnh báo trước rồi mà nếu có thể thì mấy bạn đoán xem tình huống tiếp theo sẽ ra sao he he, chap này chưa hết đâu còn nữa ak tuần sau t/g sẽ post tiếp chúc các bạn đọc truyện vui vẻ
...còn 1 điều nữa mà nó thấy khá là lạ sao tàn nhan của hắn nó cứ nhòe nhòe làm sao đó hay là nó nhìn lầm. Vội lấy hai tay dụi dụi 2 mắt mình để tránh tình trạng nhìn nhầm rồi suy đoán tùm lum nữa thì khổ. Và sau khi nó dụi xong, dụi cho đến khi 2 mắt đỏ hoe, mở 2 mắt ra thì lại ko có ai cả. Bỗng "Bụp" nó chưa kịp suy nghĩ gì cả thì miệng của nó đã bị ai đó bịt lại, vội huơ tay, múa chân, miệng ko ngừng kêu nhưng vì bị chiếc khăn bịt chặt nên chỉ kêu được mỗi chữ ứm cố gắng dùng các thế võ đã học để đánh lại cái tên đã bắt cóc mình nhưng vì cái tên đó ở sau lưng nó lại thêm ngoại hình cực kì cao to nhìn cái bóng là biết rồi làm sao đánh lại, chưa kể chiếc khăn có tẩm thuốc mê nên đầu óc nó bắt đầu choáng váng, tay chân trở nên rụng rời dường như vô lực làm cho nó ko cử động được nữa, người bắt đầu mệt mỏi dần nó ngất luôn
Tưng...tưng...tưng
Tiếng chuông ĐT của ai đó vang lên, 1 người áo đen cầm ĐT lên và nghe
_..."
_Dạ rồi, bây giờ thì sao nữa cậu chủ
_..."
_Dạ được_Vừa dứt lời người áo đen liền cõng nó (có ai bắt cóc mà lạ đời thế này ko cơ chứ) đến 1 chiếc ghế đá gần quán ăn rồi thả nó xuống và ngay bên cạnh còn có 1 người khác nữa đang nhếch môi cười. Bảo người áo đen lui đi rồi người đó lấy tay kéo đầu nó ngã vào vai mình ,tay còn lại thì phẩy phẩy vài cọng tóc (hình như bị ướt ) mỉm cười trìu mến nhìn nó rồi nói nhỏ vào tai nó 1 câu gì đó rất khó hiểu
_ "Chưa đến lúc phải biết_Như nhớ ra điều gì đó, ánh mắt người đó liền trở nên vô hồn và lạnh lẽo. Để đầu nó dựa vào thành ghế người đó bỏ đi, vẻ mặt khó hiểu (ai vậy ta đoán thử xem)
Sau khi người đó đi được 1 lúc lâu thì Minh bước đến xách trên tay 1 xô nước. Tiến đến gần nó hắn xoay cho cái đầu nó ngửa ra khỏi thành ghế (giống như ban đêm ngửa đầu lên ngắm sao vậy đó). Chuẩn bị xong, hắn cầm cái xô lúc nãy đổ hết lên mặt nó (ha ha anh này tếu quá trả thù là trả toàn gắp 10 lần người ta ko, phun nước vô mặt có tí xíu mà cho người ta nguyên xô nước lên mặt mà ảnh cũng khôn gớm chuẩn bị nãy giờ như thế để tránh ước quần áo của chị)
Sau khi đổ hết xô nước thì cuối cùng nó cũng tỉnh lại, khuôn mặt nhăn nhó, ngơ ngơ ngác ngác, ho khan vài tiếng rồi nói
_Khụ..khụ..ủa..ủa đây là đâu ủa Minh sao bạn lại ở đây khụ...tui nhớ là tui đang uống nước mà ta sau đó tui phun nước vô mặt bạn rồi tui thấy tàn nhan của bạn nó cứ mờ mờ, nhòe nhòe làm sao đó rồi sau đó tui còn bị ai đó bắt cóc nữa khụ..khụ_Nó ngơ ngác nói
Minh sau khi nghe nó nói xong liền lấy tay sờ chán nó rồi hỏi
_Bạn uống nước nhiều quá đâm ra chạm dây à, bộ bạn ko nhớ gì sao, lúc nãy tự nhiên bạn phun nước vào mặt tui, tui chưa kịp nói gì thì bạn ngất xỉu làm tui phải cực khổ khiêng bạn qua đây đã vậy tui kêu bạn quá trời luôn mà bạn ko nghe tui tưởng bạn chết rồi nên mới xách nguyên xô nước tạt vô mặt bạn cho bạn tỉnh lại, nhờ tui bạn mới tỉnh lại đó ko thì bạn đã bỏ xác từ lâu rồi _Hắn làm bộ mặt mệt mỏi nói
Nó nghe xong đến đoạn này thì mới phát hiện ra đầu tóc của mình bị ướt ướt mặt thì ướt nhẹp luôn lúc này nó tức điên lên, tay nổi gân xanh "Thì ra là hắn làm đã ko biết xin lỗi mình mà còn ra vẻ ta đây cao thượng lắm làm như mình là thần y cứa người sống lại vậy hừ đợi đấy_Nó suy nghĩ, miệng nghiến răng ken két
_Nếu bạn hay như vậy sao ko đi làm thần y luôn đi ở đây nói nhảm làm gì mà nếu thế thì cho tui hỏi thần y 1 câu: xin hỏi tại sao lúc tui dụi mắt xong lại ko thấy thần y ở đó mà thần y lại bảo là tui ngất xỉu rồi thần y khiêng tui đi mà trong khi đó tui ko thấy thần y là như thế nào_Nó tức giận nói
_Thì lúc đó tui bị rớt đồ nên ngồi xuống nhặt dĩ nhiên là cậu ko nhìn thấy tui mà tui chưa nhặt được thì bạn tự nhiên ngã xuống làm tui đau tim quá trời_Hắn nói
_Nhưng mà...nhưng...à mà thôi sao bạn lại đau tim vậy_Nó định hỏi thêm nhưng chợt nghĩ ra gì đó nó hỏi hắn mắt chớp chớp (Cái chiêu này quen quen hình như tên Lâm bị chúng chưởng chiêu này thì phải để xem Minh nhà ta ứng phó ra sao)
_Thì tui sợ bạn mà chết thì người ta lại đổi thừa là tui giết bạn còn nữa bạn còn thiếu tui 2 chầu nữa mà lỡ bạn chết thì ko ai đền cho tui lúc đó tui ko đau tim mới là lạ. Vậy chứ bạn nghĩ sao đừng nói là vì tui thích bạn nên thấy bạn xỉu tui mới đau tim nha (đúng thế còn gì nữa :MatCuoi (9):) đừng có mơ mặc dù tui xấu thiệt nhưng xấu cũng phải có cái giá của xấu chứ (mắc ói)"_Hắn trêu chọc
_Bạn...bạn..._nó chưa kịp nói gì thì
_Các bạn học sinh trường Minh Lâm chúng ta tập trung ở trước quán ăn để chuẩn bị tiếp tục khởi hành tiến đến biển Ninh Chữ_Tiếng nói của người hướng dẫn viên được phát ra từ trong loa phóng thanh
Nó nghe thế thì lập tức vui vẻ hẳn lên ngước mặt nhìn hắn nói
_Ko thèm đôi co với bạn nữa tui đi trước đây hứ_Nó nói rồi ngoảnh mặt bỏ đi để lại đằng sau 1 tia cười hứng thú của ai đó
Truyện khác cùng thể loại
93 chương
16 chương
27 chương
97 chương
5 chương