Dân Thường Xấu Xí Hay Hot Boy Đẹp Trai

Chương 13 : Phát hiện, nhầm và té xe

Nó ngồi nghĩ lung tung 1 hồi thì Minh tới mặt lạnh băng. Bước đến phía nó hắn hỏi _Lâu chưa"_Mở đầu câu bao giờ cũng cụt ngũn thế đấy _Chưa_Nó cũng đâu vừa _Hoàng đâu_Hắn _Gọi Minh"_Nó _1 bình trà nóng"_Hắn nghe xong câu trả lời của nó thì quay qua người phục vụ gọi nước _Này cậu bị ấm hả thời tiết thế này mà uống nước nóng à_Nó vừa nhâm nhi ly nước đá vừa nói ( nói thế thôi chứ trong bụng đang mừng thầm vì đỡ tốn tiền á) _Thích_Hắn đáp _Ủa ông Hoàng ổng đi gọi đt cho bạn mà sao lâu thế, giờ bạn cũng ở đây mà_Nó hỏi _Để tui đi tìm ảnh"_Hắn Sau 1 hồi đi vào cuối cùng Hoàng cũng trở ra mồ hôi nhễ nhãi nhưng ko thấy Minh đâu nó hỏi _Minh đâu_Nó _À nó đi làm chuyện ấy ấy mà"_Hoàng nói Ngồi uống nửa tiếng đồng hồ chưa thấy Minh ra nó định kêu anh phục vụ vào WC tìm nhưng Hoàng ngăn lại hắn nói để hắn vào đó tìm. Được 1 lúc lâu Minh bước ra cùng với mồ hôi nhễ nhãi giống Hoàng lần trước và lần này cũng ko thấy Hoàng đâu. Nói chung có Hoàng là ko có Minh và ngước lại . Bất giác nó phán ra 1 câu khiến Minh phút chốc đờ người _Cậu và hắn là 1 đúng ko_Nó _Cậu và hắn là 1 đúng ko_Nó _Bớt nói nhảm đi làm gì có chuyện đó_Minh _Vậy thì để tui vào WC xem Hoàng có trong đó ko nha _Nó nói mặt gian gớm _Bạn xem lại mình coi bạn đừng quên bạn là nữ đó nghĩ sao mà vào đó vậy, để tui vào xem_Minh _Thôi khỏi để tui kêu anh phục vụ vào kêu_Nó nói rồi ngoắc anh phục vụ lại nói nhỏ gì vào tai rồi thấy người phục vụ đó hướng WC mà đi. Bỗng 1 bóng đen bước ra và đó ko ai khác chính là Hoàng (ngạc nhiên chưa ).Nó hơi sững người 1 chút "Tại sao lại như thế theo suy đoán của mình thì cả 2 là 1 mà" Nó thầm nghĩ nhưng vẫn ráng nặn ra 1 nụ cười gượng gạo nói _Ủa Hoàng anh ra rồi hả sao nãy giờ lâu vậy ủa sao trên đầu anh có cái nón vậy, nhớ lúc nãy anh đâu có đội nón đâu ha ha_Nó nói mặt ngố kinh khủng _À anh mượn nón của Minh, bây giờ có chuyện anh phải về trước, bye_Hoàng Nói rồi Hoàng chạy đi trước nó nhìn theo thấy có gì đó lạ lạ, sao tướng Hoàng ốm thế chẳng lẽ đi xong nó ốm thê sao còn giọng nói nữa nó cứ thế nào á. Nhưng thôi dẹp chuyện đó sang 1 bên đi vấn đề chính bây giờ đó là nó phải xin lỗi Minh _À xin lỗi lúc nãy tui tưởng...à mà thôi cậu uống trà đi _Nói đoạn nó lấy trà rót cho Minh. Mà tên này uống trà cũng ngộ thiệt, uống thì uống đại đi bày đặt nhâm nhi từng chút một nữa cứ như mấy ông già (uống ực ực cho phỗng mồm à đây là trà nóng mà) _Ko có gì mà sau này nếu có quyết đoán ai thì phải chắc chắn chứ đừng có đoán lụi coi chừng người ta đập cho đấy_Minh nói Đấy hắn nói 3 chữ đầu tưởng hắn tha cho ai dè đâu đoạn sau hắn cho nghe nguyên 1 bài ca. Nó nuốt cục tức trong họng thầm dặn lòng là ráng nhịn. Nhưng cho đến lúc hắn nói câu kế tiếp nó nổi điên lên đốp lại Nước kìa sao ko uống đi đầu bạn đang bốc hỏa đó có cần tui kêu 114 đến chữa cháy cho bạn hok _Hắn _Thôi khỏi lòng tốt của bạn tui ko dám nhận ko khéo lại mang họa vào thân thì mệt, à nước nóng kìa bạn uống đi cho bớt MÁT ( mát trong mát, tửng ,điên, khùng ak chứ ko phải mát lạnh đâu nha) Và 2 đứa cứ cãi qua cãi lại như vậy cho đến 7h mới chịu tính tiền ra về. Lúc gọi cô phục vụ ra tính tiền thì mặt bả nhăn như khỉ (đương nhiên rồi uống có ly nước đá với bình trà nóng mà ngồi lâu lắc đã vậy còn cãi cọ tùm lum, quán người ta làm ăn chứ có phải chỗ chơi đâu ko nhăn mới lạ) Nó nhờ hắn cho quá giang về dùm tại lúc nãy nó đi bộ đến (siêng ghê). Mà lạ 1 điều là từ khi làm bạn với nó hắn nói chuyện nhiều hơn, thích chọc nhiều hơn mà ngay cả lúc đi chơi với nhỏ hắn cũng ko được như thế. Trên đường đi nó hỏi hắn _À, Minh bạn có biết tại sao cô ko hỏi cái vụ tui nghỉ học ko, tui nhớ tui đâu có xin phép"_Nó _Tui xin giùm bạn rồi_Minh _Cám ơn_Nó Đang đạp xe nửa chừng ko biết sao vấp cục đá (t/g để đá ở đó á ) lạng quạng 1 hồi cả hai té xe đạp. Tình trạng hiện giờ là hắn đang đè lên người nó (ngửa chứ ko phải xấp đâu nha) xe đạp đè lên người hắn (tên này khổ quá sao bị đồ vật đè ko ak còn chị kia thì bị người đè) Hắn đẩy xe đạp ra đứng dậy rồi đỡ nó dậy. Nó đứng dậy phủi phủi vài cái thấy cái kiếng hắn bị rớt nhặt lên định đưa cho hắn thì...