Dân Thường Xấu Xí Hay Hot Boy Đẹp Trai
Chương 11 : Họ hàng, đứng ngoài lớp và cuộc nói chuyện
Nó lúc này khỏi phải nói quê chết đi được nhưng mà gượm đã nó bỗng suy nghĩ "Ủa mà tên Minh có là gì của mình đâu (vậy mà bữa nói là bạn) mà mình lại giúp hắn vì giúp hắn mà mình quê như vầy nè ( t/g : trời ạ! tự mình giúp cho đã rồi đỗ thừa người ta) Suy nghĩ 1 hồi nó vội đánh trống lãng chứ để vậy thì ko còn hố nào mà chui, nó lên tiếng
_"À mà này anh là anh họ của Minh thiệt hả"_Hắn ko cười nữa suy nghĩ hồi lâu rồi gật đầu, 3 ông kia cũng thôi cười nữa mà thay vào đó là cái tật nhiều chuyện như mọi ngày
_Ủa mày có em họ sao mà chưa bao giờ mày nói cho bọn tao biết"_Ông Bảo xen vào. Ông Nhân cũng ko cầm lòng được nữa nhào vô hỏi luôn
_Nếu được thì cho gia nhập bộ 4 luôn đi à cho tao xem mặt nữa nóng lòng quá_Nhân
Nó bỏ ngoài tai lời nói của mấy ổng hỏi tiếp
_Ừm mà nhìn kĩ 2 người cũng giống nhau lắm á chỉ có điều..._Chưa kịp nói tiếp thì tiếng chuông vang lên tên Hoàng vội vã chay đi ngay ko biết vì sao nó cũng chạy theo luôn nhưng vẫn nghe tiếng nói với theo
_Này, Hoàng sao hôm qua mày ko lên đây vậy, này Hoàng...Hoàng"_Tuấn
(P/S :3 Tên kia thì khỏi phải nói vô lớp trễ hay sớm gì cũng ko có thầy cô nào dám nói đâu, còn tên Hoàng thì ko biết)
Nó chạy nhanh theo Hoàng để xem ổng học lớp nào sẵn tiện chạy về lớp của mình luôn. Nhưng mà lạ 1 điều là chân của tên Hoàng hình như bị gì đó mặc dù chạy nhanh nhưng đôi lúc khựng lại thậm chí còn nghiến răng nữa. Chạy 1 đoạn thì thấy hắn đi vào WC, nó thầm nghĩ "Chẳng lẽ thận của tên này yếu đến thế sao, hồi nãy đi rồi mà sao đi hoài vậy. Thì ra chạy nhanh là vì chuyện này vậy mà mình cứ tưởng có chuyện gì đó hay lắm chạy theo Nghĩ đến đây nó vội chạy nhanh về lớp nếu mà vô lớp trễ là nó chết chắc đã vậy hôm qua còn nghĩ học nữa tiêu rồi ( Đáng tiếc nếu chị ở lại đây chừng 5 phút nữa thì sẽ có kịch hay để xem )
Bước vào lớp cũng như lần trước nó ko thấy Minh đâu "Chân đã bị thương mà còn đi đâu ko biết" Nó đâm ra lo lắng nhưng nỗi lo đó cũng được vơi đi khi hắn bước vào mặt mày hớt ha hớt hãi lo sợ gì đó bỗng cô bước vào
_Thanh Minh đã đến giờ học rồi sao ko về chỗ chuẩn bị đi em còn đứng đó làm gì_Cô quát
_Em xin lỗi"_Minh nói rồi bước về chỗ của mình, giọng cực lạnh khiến bà cô phát run
Nó cũng chẳng thèm để ý đến chuyện đó làm gì quay qua hỏi hắn tới tấp
_Chân bạn hết đau chưa, cho tui xin lỗi chuyện hồi nãy nha ủa mà sao má trái của bạn đỏ vậy,quần áo còn lượm thượm nữa chứ, bị ai đánh hả có cần tui giúp hok. Nói đi thằng nào đánh bạn tui sẽ cho thằng đó 1 trận nhừ tử ..." (chắc ko ) Nó nói nãy giờ mà đâu biết bà cô đang nhìn nó, bất giác bả quát
_Tuệ Linh em ra ngoài đứng cho tôi, trong giờ học ai cho phép em nói chuyện hả_Cô quát
_Nhưng mà thưa cô em...em...được rồi ạ em sẽ ra ngoài đứng"_Biết mình bí thế nó quyết định ra ngoài đứng dù sao cũng đỡ khỏi nghe bà cô lảm nhảm. Nhưng nó chưa kịp bước ra khỏi lớp thì...
Nhưng nó chưa kịp bước ra khỏi lớp thì 1 giọng nói lạnh lùng vang lên
_Thưa cô, bạn ấy nói chuyện với em vậy em cũng có lỗi nên em xin phép cô cho em ra ngoài đứng cùng bạn_Nói đoạn hắn nắm tay nó (nắm tay cái con khỉ nắm cổ tay thì có) kéo đi trước con mắt ngạc nhiên của bà cô và cả lớp cùng sự bất ngờ của nó ( chắc các bạn cũng biết hắn là ai rồi nhỉ ) Kéo nó ra khỏi lớp học hắn bắt đầu nói
_Chân tui hết đau rồi, bạn ko cần xin lỗi đâu lỡ rồi thì thôi còn cái má tui đỏ tại tui đứng nắng lâu quá chứ ko phải đánh nhau đâu (phải ko ta )_Hắn nói 1 hơi dài còn nó mặt cứ ngu ra (hiểu gì đâu mà ngu với ko ngu), thấy thế hắn nói tiếp
_Tui trả lời câu hỏi hồi nảy của bạn đó đừng làm bộ mặt con cá mặt ngu đó nữa nhìn gớm quá_ Nãy giờ nó nghe hắn nói mà mặt vẫn ngơ ngơ ngáo ngáo nhưng khi nghe đến đoạn hắn nói mặt nó ngu thì nó hoàn hồn rồi đốp lại ngay
_Ngu gì mà ngu tại mới bị bạn kéo ra khỏi lớp chưa kịp làm gì bạn đã nói 1 tràng dài làm sao mà não tui nó tiếp thu kịp, con người chứ có phải máy móc đâu_Chưa hết nó đốp tiếp
_Ủa mà tui bị bắt đâu liên quan gì đến bạn đâu mắc gì bạn phải ra đây đứng cùng tui với lại chân bạn đang đau mà hay là tui vô nói với cô cho bạn vào lớp nha_Nó toan bước đi thì bị 1 cánh tay giữ lại, hắn nói
_Dù gì tui cũng là ngươi nghe mà vả lại tui biết bạn đang có chuyện muốn nói với tui đúng ko
Nghe hắn nói vậy thì bỗng nhiên nó nhớ lại chuyện hồi nãy đúng là nó có chuyện cần hỏi hắn thật nhưng...thôi thì cứ hỏi luôn dù gì đây cũng là cơ hội tốt. Nó kéo hắn ngồi xuống ko khéo bà cô thấy thì rắc rối và bắt đầu hỏi
_Minh, bạn có anh họ hả_Nó
_Ừm, chắc bạn đã gặp rồi nên mới hỏi đúng ko rồi bạn còn tưởng anh họ tui là bạn trai của nhỏ hả, nghe ảnh kể mà tui mắc cười quá trời luôn_Hắn
Truyện khác cùng thể loại
67 chương
50 chương
11 chương
24 chương
10 chương