Đan Thần
Chương 849
- A!
Côn Bằng Đại Đế kêu lên một tiếng đau đớn, cảm nhận thần niệm đã bị ảnh hưởng, thần niệm đang tập trung vào Trình Cung thoáng chốc hoảng hốt, phương vị thoáng xuất hiện một số chênh lệch.
Loại truy đuổi trình độ này, chỉ cần hơi xuất hiện một điểm chênh lệch, lập tức sẽ xuất hiện khoảng cách xa mấy nghìn dặm.
Cũng may tới loại cảnh giới như Côn Bằng Đại Đế, thần niệm sớm đã có hô ứng nhất định với bản mệnh đạo quy của bản thân, thần niệm đã không còn yếu đuối như tồn tại bình thường, lập tức vận chuyển khôi phục.
Trình Cung lại phát hiện cự ly được rút ngắn, cơn tức giận của Côn Bằng Đại Đế vẫn chưa có dấu hiệu giảm bớt.
Như vậy chẳng khác nào đang so tốc độ với người có tốc độ gần bằng mình, đột nhiên lại có một thần niệm không sai biệt với hắn, sử dụng thần niệm công kích hắn, tốc độ không thể không chịu ảnh hưởng.
Lần trước ở Cửu Châu đại địa Côn Bằng Đại Đế đã sớm hoài nghi Thanh Trúc Đạo Tôn có quan hệ với Trình Cung nhất là sau khi từ chỗ Cửu Vĩ Thái Tôn biết được Vạn Ngạo, Thiết Thiên Chuy vẫn đi theo phía sau Trình Cung, hoàn toàn trở thành người phía bên Trình Cung, hắn càng minh bạch lúc đó không phải là trùng hợp.
Nhưng hắn cũng không thể làm gì được, người đã đạt tới trình độ như Thanh Trúc Đạo Tôn, có mượn cớ làm chút chuyện, cho dù là Yêu Tôn cũng không thể làm gì hắn, cũng không thể vì chút chuyện nhỏ này mà Yêu Tôn đi tìm Thanh Trúc Đạo Tôn liều mạng.
Những chuyện này cũng không bằng tốc độ của Hỏa Phượng Ma Long ở trước mặt, còn có chấn động cực lớn khi thần niệm của Trình Cung công kích Côn Bằng Đại Đế.
Bởi vì đây là lực lượng Trình Cung sở hữu?
Đại chiến Nam Chiêm Bộ Châu cũng mới trôi qua không đến một năm, cho dù hắn một mực tu luyện trong không gian gia tốc gấp trăm lần, cũng mới không đến trăm năm mà thôi, vì sao hắn có thể đạt được loại trình độ này.
Cửu Vĩ Thái Tôn đưa tin, hắn rất cường hãn ở Thần Long Tiên Cung, nhưng không nói hắn sở hữu năng lực có thể chống lại Thiên Tôn.
- Thần niệm gông xiềng!
Ngay khi Côn Bằng Đại Đế tiếp tục muốn đuổi tới gần, Trình Cung đột nhiên lại thi triển thần niệm gia tốc.
Lần này Côn Bằng Đại Đế sớm có chuẩn bị, trực tiếp phá vỡ thần niệm gia tốc, nhưng cũng hơi bỏ lỡ một chút thời gian, trong nháy mắt Trình Cung lại kéo dài cự ly.
Nếu như nói vừa rồi bị những lời của Trình Cung khơi mào lửa giận, như vậy lúc này Côn Bằng Đại Đế đã muốn bạo, hắn triệt để muốn bạo tạc rồi.
Một tiểu nhân vật tầm thường trước kia, hiện giờ mình đích thân xuất thủ mà dám...
Quan trọng nhất là, Trình Cung vẫn không dừng đối thoại.
- Vừa rồi ai nói rất tự tin vậy?
- Côn Bằng Đại Đế, hiện tại người phải hối hận là ai.
- Ngươi không phải muốn giết ta sao, đến đây đi, ngươi không phải rất tự tin sao, tại sao còn không đuổi theo.
- Trật trật, lại chạy sai chỗ rồi, ta ở bên cạnh.
- Đừng thả chậm tốc độ, ngươi xem ngươi quá khách khí đi, sao vậy, có phải không dám thi triển đại chiêu không, dù sao nơi này không phải địa bàn của ngươi, phía dưới đều là tồn tại của U Minh Luyện Ngục. - Nói ra thật sự rất ngưu bức, không e ngại tồn tại của U Minh Luyện Ngục, có năng lực ngươi thử những chiêu khác xem, thử mấy chiêu mang tính chất hủy diệt xem...
Côn Bằng Đại Đế bị chọc tức, mấy lần muốn giở chiêu hủy diệt cái miệng của Trình Cung, nhưng cuối cùng vẫn nhận nhịn. Hắn là quan chỉ huy tối cao của Linh Sơn trấn thủ U Minh tuyệt vực, dựa vào thực lực bản thân, cho dù tiến vào U Minh Luyện Ngục hắn cũng không e ngại, nhưng nếu thi triển chiêu số hủy diệt ở U Minh Luyện Ngục, vậy thực sự sẽ dẫn tới tồn tại Ma tôn ở U Minh Luyện Ngục xuất thủ.
Nhưng trải qua mấy phen truy đuổi, bất luận Côn Bằng Đại Đế ứng đối biến hóa như thế nào, đều sẽ chịu ảnh hưởng, đả kích thần niệm ùn ùn kéo tới của Trình Cung. Ở phương diện tốc độ, Hỏa Phượng Ma Long chỉ chậm hơn hắn một chút, dưới tình huống không bị ảnh hưởng còn có thể rút ngắn khoảng cách, nhưng chỉ cần hơi bị quấy rầy và ảnh hưởng, cự ly lại bị kéo dài.
Trình Cung trưởng thành quá nhanh, đã nhanh đến trình độ đáng sợ, hiện tại Côn Bằng Đại Đế nhớ lại vẫn cảm thấy sợ hãi, nếu như để hắn tiếp tục trưởng thành, chỉ cần cường thịnh hơn một chút, nếu mình mất đi ưu thế tốc độ, vậy mình muốn giết hắn càng khó khăn.
Hắn vốn tưởng rằng bản thân tự xuất thủ sẽ nắm chắc phần thắng, có lẽ cũng có một chút vấn đề, nhưng không ngờ cục diện lại như vậy.
Nhưng đồng thời Côn Bằng Đại Đế cũng âm thầm may mắn vì mình đã không kêu thủ hạ khác tới, nếu mình phái người Thiên Tôn trung kỳ tới, có thể sẽ lợi hại hơn Thiên Nhãn Ma Đế, nhưng cuối cùng khẳng định sẽ bị Trình Cung giết chết.
Làm sao đây?
Ngay khi Côn Bằng Đại Đế đang suy nghĩ làm thế nào, Trình Cung đã không ngừng sử dụng thần niệm công kích, hoàn toàn lấy Côn Bằng Đại Đế làm đối thủ để tôi luyện thần niệm của hắn, bia ngắm cường đại như vậy cũng không dễ tìm.
- Côn Bằng Đại Đế, ngươi là Đại đế ưu tú nhất trong vạn năm nay của yêu tộc, hiện tại ta so đấu với ngươi, tại sao ngươi cứ né tránh không chiến? Ngươi làm như vậy thật quá mất mặt yêu tộc các ngươi.
- Ngươi làm vậy có khác gì rùa đen rụt đầu chứ?
- Không dám ứng chiến ngươi còn ra vẻ cái gì, lập tức cút về đi... - Trình Cung...
Côn Bằng Đại Đế muốn nói gì đó, nhưng nhớ lại lần nào mở miệng cũng bị Trình Cung đè áp gắt gao, càng nói càng thương tích đầy mình, phun ra hai chữ “Trình Cung” rồi lại mạnh mẽ nuốt trở vào.
Trình Cung hiện tại nói đều là giao chiến trên thần niệm, Côn Bằng Đại Đế dựa vào bản mệnh đạo quy và thần niệm Thiên Tôn đỉnh phong cường đại tử thủ, cho dù Trình Cung thi triển thần niệm cũng chỉ có thể ảnh hưởng, rất khó xúc phạm tới hắn.
Nhưng nghe Trình Cung nói, người khác còn tưởng rằng Côn Bằng Đại Đế thật sự không dám ứng chiến.
Trên thực tế Trình Cung cũng sẽ không nể mặt Côn Bằng Đại Đế, mỗi lần hắn nói thanh âm đều vang vọng trong phạm vi vạn dặm, sớm đã khiến các tồn tại trong U Minh Luyện Ngục biết được Côn Bằng Đại Đế đã tới U Minh Luyện Ngục.
Chỉ là tốc độ của bọn hắn quá nhanh, cho dù ở giữa có hai vị Ma Đế xuất hiện cũng không theo kịp bọn hắn, bọn hắn đã biến mất, hai vị Ma Đế kia đuổi theo một lát cũng từ bỏ.
Côn Bằng Đại Đế là thống lĩnh đại quân Linh Sơn, dùng tinh nhuệ yêu tộc trấn thủ U Minh tuyệt vực, lúc này thực sự là hoàn toàn mất mặt.
Nếu không đuổi theo, hắn thật sự không cam lòng, nhưng nếu đuổi theo tình huống càng ngày càng không khống chế được.
Hắn đường đường là yêu tộc Đại Đế lại bị...
Trong truy sát không ngừng, Côn Bằng Đại Đế cũng không phải không sử dụng những chiêu thức khác, có thể nghĩ đến những chiêu thức nào hắn cũng đều sử dụng, nhưng hiệu quả cũng không đặc biệt tốt. Thân thể Trình Cung cũng đủ cường hãn, tốc độ của Hỏa Phượng Ma Long rất nhanh, thần niệm của hắn cũng có thể không ngừng công kích quấy nhiễu Côn Bằng Đại Đế, điều này làm cho rất nhiều chiêu thức của Côn Bằng Đại Đế khó có thể đạt được hiệu quả.
Tức giận, tức giận đến cực điểm, lời nói của Trình Cung không ngừng kích thích điểm giới hạn chịu đựng cuối cùng của Côn Bằng Đại Đế.
Liều mạng, một kích giết chết hắn, sau đó thà rằng vận dụng bùa hộ mệnh Yêu Tôn cho mình trốn trở về cũng không tiếc.
Côn Bằng Đại Đế cũng không phải không nghĩ đến cách này, nhưng như vậy lăn qua lăn lại rất lâu, hiện tại sợ rằng toàn bộ U Minh Luyện Ngục đều biết chuyện của mình, Côn Bằng Đại Đế cũng ý thức được dưới tình huống bình thường mình kỳ thực không có biện pháp đánh chết Trình Cung.
Phẫn nộ tới cực điểm, ngược lại càng khiến hắn thêm tỉnh táo, một loại tâm niệm tàn nhẫn, phải giết chết đối phương cũng ngày càng dâng trào.
- Côn Bằng tuyệt sát, không gian yên diệt!
Một khi loại cảnh giới như Côn Bằng Đại Đế đã quyết định sẽ lập tức hành động, trên người Côn Bằng Đại Đế mang theo một quả chuông nhỏ, trong nháy mắt bay vút lên cao, biến mất trong không gian, đừng thấy dáng vẻ của chiếc chuông nhỏ mà khinh thường, thật ra đây là một tuyệt phẩm đạo khí chân chính, hơn nữa còn không phải tuyệt phẩm đạo khí bình thường.
Đây là một món tuyệt phẩm đạo khí phối hợp, được sinh ra trên một đại chung tiên khí. Tinh Không tuyệt vực, Thiên Chiến tuyệt vực, U Minh tuyệt vực, ở ba đại tuyệt vực này đều có tiên khí trấn áp.
Mặc dù đang ở trên bầu trời của U Minh Luyện Ngục, Côn Bằng Đại Đế cũng không có cách nào sử dụng tiên khí của U Minh tuyệt vực, nhưng vận dụng món tuyệt phẩm đạo khí phối hợp này cũng có thể dẫn động uy lực của một tia tiên khí, biện pháp này lúc ban đầu, lúc đầu hắn không phải không nghĩ tới biện pháp này, chỉ là tốc độ của bọn hắn nhanh như vậy, cho dù vận dụng pháp bảo này hiệu quả cũng không cao, trừ phi...
- Ầm ... Đinh đinh...
Trong không gian quanh quẩn một loại thanh âm, chiếc chuông nhỏ trong nháy mắt biến lớn tới một giới hạn nhất định, chu vi mười vạn dặm hoàn toàn bị này chiếc chuông bao phủ, tiếng chuông có thanh âm như diệt thế.
Đây là nguyên nhân vì sao ban đầu Côn Bằng Đại Đế không sử dụng tuyệt phẩm đạo khí này, vì một khi sử dụng “tiên âm chuông đồng” này, nếu muốn dưới loại tốc độ truy kích này còn có thể diệt sát đối phương, vậy phải mở rộng phạm vi đến một cực hạn kinh khủng. Nếu xung quanh chiến trường ở U Minh tuyệt vực, cho dù bao phủ chu vi mấy ngàn dặm, Côn Bằng Đại Đế căn bản sẽ không lưu ý. Nhưng bọn hắn sớm đã tiến sâu vào trong U Minh Luyện Ngục, hắn không thể không suy nghĩ vấn đề này.
Nhưng bị Trình Cung chọc giận tới cực hạn, cũng từ tình huống hiện tại phân tích ra, nếu lần này không giết được Trình Cung, sau này muốn giết hắn sẽ rất khó khăn, vì vậy hắn hạ quyết tâm vận dụng tiên âm chuông đồng này. Trong nháy mắt chu vi mười vạn dặm hoàn toàn bị bao phủ, bọn họ đã ở trong bầu trời, nhưng một khi không gian yên diệt phát động, phía dưới khó mà tồn tại.
- Ngươi có biết vì sao ngươi thất bại không? Chính bởi vì mỗi lần cần đưa ra quyết định chính xác quyết đoán, ngươi đều đưa ra quyết định sai lầm. Ngươi cho rằng ngươi đến truy sát ta là quyết định chính xác, ngươi cho rằng ngươi hiện tại không tiếc tất cả vận dụng pháp bảo có liên quan đến tiên khí của U Minh tuyệt vực cũng là quyết định quyết đoán, kết quả ngươi đều làm ra quyết định lệch lạc, ngươi cũng không nhìn xem nơi này là chỗ nào, xem ra ngươi thực sự bị ta chọc giận khiến cho hồ đồ rồi.
Ngay khi Côn Bằng Đại Đế vận dụng tuyệt phẩm đạo khí tiên âm chuông đồng, ẩn chứa một tia uy lực tiên khí xuất thủ tiêu diệt Trình Cung, Trình Cung không những không e ngại. Ngược lại còn trêu chọc, tiếc hận nói.
- Côn Bằng, ngươi dám đến phá hoại trong phạm vi Hoàng thành Tổ Linh của ta, ta thấy ngươi đúng là chán sống rồi...
Đột nhiên phía dưới vang lên tiếng gầm giận dữ, một đạo ma quang phóng lên cao, không đợi tiên âm chuông đồng bộc phát ra lực lượng mai một không gian, ma quang trực tiếp oanh kích vào bên trong.
Tiếng oanh kích va chạm vang lên, tiên âm chuông đồng bị chấn động, trong nháy mắt co rút lại, phía trên dĩ nhiên xuất hiện một vết rách rất nhỏ, tất cả thế tiến công toàn bộ tiêu tán.
- Hừ!
Thân thể Côn Bằng Đại Đế mạnh mẽ run lên, thiếu chút nữa phun ra một ngụm máu, nhưng bị hắn mạnh mẽ ngăn chặn.
Lần này không chỉ là tiên âm chuông đồng bị tổn thương, ngay cả hắn cũng bị thương nặng. Đây là đối phương vận dụng tiên khí, đương nhiên, tiên khí là cách gọi của tu chân giới, ở U Minh Luyện Ngục này nó được gọi là ma tổ thánh khí.
Mặc dù cách gọi khác nhau, nhưng cùng một loại.
Lúc này Côn Bằng Đại Đế định trụ thân thể, thần niệm trong nháy mắt quét ngang chu vi hơn mười vạn dặm, không rõ vì sao gặp phải công kích.
Côn Bằng Đại Đế hắn không phải là người không có bất cứ lý giải nào về U Minh Luyện Ngục, hiện nay tình hình của U Minh Luyện Ngục rất giống với hải tộc, U Minh hoàng tộc còn tồn tại, chỉ có điều bọn hắn cũng chỉ là một trong nhưng thế lực cường đại đông đảo.
Nhưng tồn tại cường đại chân chính của U Minh Luyện Ngục đều rất tôn kính U Minh hoàng tộc, chỉ cần là chuyện không liên quan đến lợi ích của mình, đều có thể nghe theo U Minh hoàng tộc an bài.
Nhất là ở phương diện chiến đấu của bọn họ với Linh Sơn hoàn toàn thống nhất.
Hoàng đô của U Minh hoàng tộc cũng không phải ở đây, xung quanh nơi này cũng không có bất cứ thế lực lớn nào tồn tại, vừa rồi thần niệm quét ngang dò xét hơn mười vạn dặm, cũng chỉ phát hiện người mạnh nhất chỉ là một Ma Đế trung kỳ mà thôi.
Vì sao lại đưa tới đối phương phản kích kịch liệt như vậy, Hoàng thành Tổ Linh... Đây là nơi nào, mình và U Minh Luyện Ngục giao chiến lâu như vậy, nhưng chưa bao giờ nghe nói hoàng tộc của U Minh Luyện Ngục có một nơi như vậy.
- Ầm!
Đối phương cũng chỉ mượn ma tổ thánh khí oai một chút, dù sao nếu chân chính vận dụng sẽ phải trả giá quá lớn, sau một khắc một người cao lớn, tuấn mỹ không gì sánh được, toàn thân đen kịt, trên đầu có cặp sừng rất đẹp, nhãn thần khí phách, xuất hiện trên bầu trời U Minh Luyện Ngục.
Rất tự nhiên, vị trí hắn xuất hiện vừa vặn cùng với Trình Cung, Côn Bằng Đại Đế, mỗi người một phương hướng, tạo thành một thế tam giác.
U Minh Cửu Thiên, Đế vương của U Minh Luyện Ngục, cũng là người đứng đầu dưới Vô Quý Đạo Tôn ở U Minh Luyện Ngục, Côn Bằng Đại Đế mặc dù tự phụ, nhưng cũng còn kém U Minh Cửu Thiên nửa bậc.
- Côn Bằng, cho ta một lời giải thích, bằng không U Minh Luyện Ngục lập tức toàn diện khai chiến với Linh Sơn, hôm nay ta cũng định diệt sát ngươi ở chỗ này.
U Minh Cửu Thiên cực kỳ không vui, rất căm tức nói.
Lúc này sắc mặt Côn Bằng xấu xí không gì sánh được, lẽ nào hắn nói với đối phương, ta không biết nơi này là Hoàng thành Tổ Linh gì đó của các ngươi, cho nên mới động thủ.
Bất kể đây là nơi nào, ở sâu trong U Minh Luyện Ngục, diệt sát tất cả sinh linh trong mười vạn dặm hoàn toàn không được cho phép.
Hơn nữa Côn Bằng Đại Đế cũng không có khả năng giải thích cái gì cho U Minh Cửu Thiên, càng không có khả năng cúi đầu trước hắn.
- Hừ, Linh Sơn chúng ta sợ U Minh Luyện Ngục các ngươi sao, chỉ dựa vào U Minh Cửu Thiên ngươi chưa chắc có quyền lực đại diện cho U Minh Luyện Ngục, ta đang truy sát cừu địch, hôm nay nếu ngươi có thể không cản trở ta giết người này, Côn Bằng Đại Đế ta sẽ thiếu ngươi một nhân tình.
Truyện khác cùng thể loại
166 chương
96 chương
1449 chương
166 chương
84 chương
88 chương
194 chương
18 chương
623 chương