Đan Thần
Chương 749
- Đạo vận, một tên kia đã mang theo đại đạo chi lý, chẳng lẽ là…
- Không có khả năng, nếu có người Đạo Cảnh dám ra khỏi Linh Sơn tàn sát tu chân giả, bên trên nhất định sẽ không mặc kệ.
- Mau lên, khởi động phòng ngự khác…
…
Đại quân đến từ tinh không lập tức loạn thành một đoàn, sau đó có mấy vị tinh chủ cường đại hơn lập tức trấn áp, nghĩ biện pháp khống chế cục diện.
Nhưng người của Lô gia làm sao sẽ để cho bọn hắn cơ hội này, Hàn Tinh chủ kia đột nhiên ngã xuống, sau đó bên phía Lô gia khởi động từng đạo trận pháp, cấm chế, vạn tiễn tề phát, mỗi một mũi tên đều ẩn chứa lực lượng cường đại, trong nháy mắt nổ tung, trực tiếp chặt đứt đại quân trên tinh không.
Oanh!
Trong nháy mắt khi đại quân tại tinh không bị chặt đứt, một tòa thần điện chu vi mấy vạn dặm đột nhiên bộc phát ra ánh sáng chói mắt, giống như ánh sáng ngọc, trực tiếp bao phủ đại quân vừa bị chặt đứt trong tinh không.
- Giết, phá vỡ đại trận, nội ứng ngoại hợp là có thể một lượt phá hủy bọn họ, đến lúc đó tất cả Cửu Châu đại địa đều là của chúng ta.
- Giết vào, chiếm lĩnh Cửu Châu đại địa.
…
Oanh!
Ngay khi mấy vị tinh chủ đỉnh cấp muốn liều mạng điều khiển đại trận, duy trì cục diện, Lô Quân Hạo lại bắn ra một tên. Lần này mục tiêu trực tiếp của hắn là một gã tinh chủ cấp Thái Tôn.
Vừa rồi Hàn Tinh tinh chủ bị bắn chết, những người này tự nhiên sớm có phòng bị, nhưng có phòng bị thì sao? Kết quả vẫn như trước không thể thay đổi, tên tinh chủ cấp bấc Thuần Dương Thái Tôn sơ kỳ không thể tránh được một kiếp, bị một tên bắn chết.
- Nhìn kỹ, vừa rồi là lấy đầu kẻ địch, hiện tại gọi là một tên hóa nghìn vạn.
Lô Quân Hạo nói, lần thứ hai kéo Hạo Thiên Cung, ầm ầm bắn ra một tên. Một tên này bắn ra rất thong thả, nhưng lại điên cuồng xoay tròn trong không trung để ngưng tụ lực lượng, đi tới ngoài vạn dặm trực tiếp nứt ra thành trăm nghìn mũi tên, chờ khi những mũi tên này bay gần tới nơi, lần thứ hai nổ tung ra, hơn nữa tốc độ của mỗi mũi tên đều hoàn toàn khác nhau.
Trong nháy mắt, phạm vi vài trăm dặm tại chiến trường vạn dặm, vô số người bị đánh chết, trừ một ít người có thể vượt cấp chiến đấu, hoặc là có pháp bảo bảo mệnh, mới miễn cưỡng còn sống sót. Tuyệt đại đa số đều bị đánh chết dưới một kích này.
Vừa rồi tổng công Lô Quân Hạo bắn ra ba tên, mỗi một tên bắn ra, tâm thần hai người Trình Cung và Lô Dực Thiên dĩ nhiên chìm đắm trong tiễn quang, lực lượng vận chuyển, thần niệm khống chế, biến hóa làm sao, bao gồm cả địch nhân làm sao bị đánh chết đều rõ ràng khắc dấu trong đầu.
Thậm chí trong thân thể Trình Cung đã có thêm một bộ công pháp vận chuyển, công pháp này cũng không ảnh hưởng tới Âm Dương Vạn Vật Quyết mà Trình Cung vẫn tu luyện, chỉ là một bộ công pháp cung thuật, dạy làm sao sử dụng thuật bắn cung của Thiên Cung Thần Điện.
- Còn tưởng rằng là ai, hóa ra là người kia, dĩ nhiên không bị Côn Bằng Đại Đế giết chết!
- Lô Quân Hạo, hóa ra là ngươi!
- Dĩ nhiên ra tay đối với một đám tiểu bối, uổng cho ngươi là gia chủ, ngươi cũng không biết xấu hổ!
…
Lô Quân Hạo liên tiếp ra tay, đã đưa tới mấy Thái Tôn đỉnh cấp của đối phương. Bọn họ chuẩn bị đáp lại nhân vật cường đại của Lô gia và Linh Sơn, lại bị Lô Quân Hạo dùng ba tên bức ra, phải xuất hiện trước để ngăn cản.
- Muốn chiến liền chiến, không nên dài dòng như vậy!
Thần niệm Lô Quân Hạo bạo phát, trực tiếp va chạm với một tia thần niệm của ba người vừa tới. Tay phải vung lên, đánh ra một đạo quang mang bao phủ lấy Trình Cung và Lô Dực Thiên, hắn thì trực tiếp cất bước biến mất tại xa xa.
Tuy rằng Lô Dực Thiên là người củaLô gia, nhưng tiễn pháp Lô Quân Hạo tự mình truyền thụ cũng cần phải lĩnh ngộ tỉ mỉ, về phần Trình Cung, đây là lần đầu tiên hắn tiếp xúc với xạ thuật của Thiên Cung Thần Điện. Trong đó có nhiều thứ đáng để hắn tham khảo, Trình Cung phát hiện thần niệm chính mình đạt tới Thuần Dương sơ kỳ, sau khi được truyền thụ xạ thuật lại tăng thêm không ít, loại cảm giác này giống như lần trước Trình Cung lĩnh ngộ được thứ kiếp trước chưa từng lĩnh ngộ, do đó thần niệm tăng trưởng rất mạnh.
Tuy rằng cách Thuần Dương trung kỳ còn có chút cự ly, nhưng loại lĩnh ngộ này cũng dẫn đến hiệu quả khôi phục thần niệm. Đủ tạo nên biến hóa không thua gì tu chân giả khổ tu thần niệm trăm năm.
Quả nhiên không hổ là tuyệt học của Thiên Cung Thần Điện, ngay từ thời viễn cổ đã trấn thủ vết nứt Cửu Thiên, thủ hộ Cửu Châu đại địa, tuy rằng hiện nay ngoại công chỉ truyền thụ một bộ phận nhỏ. Nhưng cũng để Trình Cung kiếm lợi không ít.
Thần xạ thuật bao gồm rất nhiều thứ, đạt tới trình độ như bực này, cảnh giới tiến thuật đã thể hiện ở một phương diện khác, quan trọng nhất là có thể phát huy uy lực của nó ra ngoài mà thôi. Cho dù ở các phương diện khác, uy lực cũng kinh người như vậy, tuyệt đối không kém hơn bất luận đạo pháp tuyệt thế nào của thập đại đạo môn Linh Sơn.
Cái gì là máu mủ, đây chính là máu mủ, căn bản không cần nói nhiều lời vô ích đã truyền thụ đạo pháp tuyệt thế này cho chính mình.
- Phù!
Lúc này Lô Dực Thiên thở phào một cái, có thể lúc giết địch là lúc để cho thần niệm người khác hoàn toàn cảm thụ được lực lượng vận chuyển biến hóa, thời gian giết địch, mỗi một trạng thái biến hóa nho nhỏ, hắn đều có thể cảm thụ được ngay, coi như trước đây theo Thái Tôn khác học tập, cũng chưa từng có cảm giác như vậy.
Hắn làm thiếu chủ, cho nên những công pháp cơ bản của Thiên Cung Thần Điện hắn đã sớm học thành, nhưng lần này hoàn toàn khác nhau, bên trong ẩn chứa rất nhiều thứ trước đây Lô Dực Thiên chưa từng tiếp xúc qua. Điều này khiến hắn chỉ dựa vào loại cảm ngộ này thì đã có đột phá, lực lượng đột phá đạt được Thiên Anh tầng năm, chỉ là trong đó còn ẩn chứa rất nhiều thứ, hắn cảm giác chính mình ít nhất cần bế quan ba đến năm năm mới có thể hoàn toàn tiêu hóa lý giải.
Đương nhiên, loại bế quan này có thể tiến vào không gian gia tốc của mật cảnh để tu luyện, về phần hiện nay hắn chỉ có thể lĩnh ngộ không đến một thành, cho dù như vậy cũng khiến cho hắn đạt được thu hoạch trong khoảng thời gian ngắn, đột phá đạt được Thiên Anh tầng năm.
- Ca, ca lĩnh ngộ được mấy thành, có đột phá hay không?
Lúc này Trình Cung cũng chậm rãi mở mắt, khí tức trên người cũng có một điểm biến hóa, Lô Dực Thiên trong mắt vô số người bên ngoài đã là thiên tài trong thiên tài, như một mũi tên nhọn, sắc bén không ai dám cầm, người khác cũng rất khó tiếp cận. Nhưng trước mặt người nhà chính mình, hắn lại giống như một hài tử mới lớn, nhất là tại trước mặt Trình Cung, tuy rằng mới gặp mặt vị ca ca Trình Cung này không được bao lâu, nhưng trải qua một trận đánh chết Bắc Minh Triều và Sở Quân Bảo, Lô Dực Thiên kính nể từ sâu trong nội tâm đối với vị ca ca này.
- Có lẽ tám thành, có vài thứ cần phải vận dụng trong thực tế mới biết được, dáng tiếc hiện tại ta chỉ là Địa Anh đỉnh phong, nếu như đạt được Thiên Anh hẳn là không thành vấn đề rồi.
Trình Cung vô tâm nói.
Truyện khác cùng thể loại
34 chương
32 chương
203 chương
193 chương
34 chương
948 chương
47 chương