Đan Thần
Chương 669
Đúng như Trình Cung đoán trước, Đông Phương Thiên Báo khống chế Đông Phương gia tộc trong thời gian ngắn ngủi, so sánh với gia tộc khổng lồ như Đông Phương gia tộc, lực lượng của hắn còn quá nhỏ, cho dù hắn muốn khống chế một ít vị trí, cũng không có nhiều người như vậy, mà Đông Phương gia tộc này, đa số đều là lão nhân.
Đương nhiên, những chỗ thu nhiều lợi ích nhất hắn đã khống chế, mà những người giám sát thành Hỏa Vân này, Đông Phương gia tộc không coi vào đâu, chỉ cần phái một ít Thiên Anh đi trực là được, nhưng hắn lại phái rất nhiều Thiên Anh đưa tới đây.
Những lão gia hỏa này phong khinh vân đạm nói chuyện với nhau suốt một phút đồng hồ.
- Nhanh, chạy mau, nhanh bảo hộ ta rời khỏi đây, nhanh...
Lúc này, Đông Phương Nhất Minh đã run sợ, chỉ thiếu chút nữa là hắn chưa tè ra quần mà thôi, lôi kéo tên trưởng lão Địa Anh đỉnh phong đứng bên cạnh, nói ra.
Sắc mặt tên trưởng lão như tro tàn, cười thảm nhìn về phía Đông Phương Nhất Minh, như liếc thằng ngu, chạy? Hiện giờ ngươi chạy đi đâu, đến bây giờ gia tộc cũng không có chút động tĩnh, ngay cả Khô Cốt đạo nhân cũng bị người ta đánh chết dễ dàng, chúng ta chạy đi đâu bây giờ.
- Thái Thượng trưởng lão, lão tổ tông, ta là thiếu gia của Đông Phương gia tộc, gia gia của ta là gia chủ, ngươi phải bảo vệ ta.
Đông Phương Nhất Minh lập tức quay người lôi kéo Đông Phương Cốc, giống như người rơi xuống nước, bắt được cọng rơm cứu mạng.
- Trình đại thiếu, chuyện này là chuyện trong gia tộc chúng ta, cho nên chúng ta muốn giải quyết nội bộ...
Đông Phương Cốc ngẫm lại, do dự một chút vẫn chấp tay nhìn Trình Cung, mở miệng cầu tình.
- Ngươi muốn nói cái gì, ngươi muốn làm gì, ngươi muốn làm người tốt hay ngươi muốn đi tìm cái chết, ngươi không biết ngươi đang làm cái gì sao, ngươi cho rằng ngươi là ai, nói cho ngươi biết, Đông Phương gia tộc cũng bởi vì có những người như ngươi, mới xuống dốc như bây giờ, sau đó để cho Bắc Minh gia tộc quật khởi, khi dễ đến mức mời người bị đuổi gia khỏi gia tộc trở về làm gia chủ, cần nhờ quan hệ thông gia duy trì cục diện, ngươi còn không biết xấu hổ mà mở miệng cầu tình cho hắn, bà mẹ nó!
Hắn vừa mới mở miệng, Trình Cung đang ở giữa không trung, chỉ vào hắn mở miệng mắng, Trình Cung đã thật sự giận dữ, giận không kiềm chế được, nhìn thấy hắn do dự, hiện giờ nghe Đông Phương Cốc mở miệng, so với việc Trình Cung nhìn thấy địch nhân như Khô Cốt đạo nhân, nhìn thấy vẻ mặt thấp hèn của Đông Phương Nhất Minh còn tức giận hơn gấp trăm lần.
Một gia tộc suy sụp, cũng bởi vì những lão gia hỏa như thế này, cũng không phải nói lớn tuổi đều như thế.
Trình Cung đã nhìn thấy quá nhiều môn phái ở linh sơn, những lão gia hỏa kia không tên nào sống dưới một vạn năm, nhưng lại sinh động, ngược lại có một ít người chỉ tu luyện mấy trăm năm, mấy ngàn năm, lại biến thành cái xác không hồn.
Trình Cung nhận ra, Đông Phương Cốc là loại người này, loại người này vô cùng đáng hận, mà Đông Phương gia tộc bây giờ có quá nhiều người như thế, đến bây giờ Đông Phương gia tộc cũng không có phản ứng gì, Trình Cung biết có những người khác can thiệp vào chuyện này.
Trên thực tế, bất luận là có người chạy đến, hay không có người chạy tới, Trình Cung vẫn làm theo kế hoạch, nhưng tất cả chỉ là tới hay không tới mà thôi. Nếu như ngay từ đầu Đông Phương gia tộc có phản ứng, Trình Cung cũng không khua chiêng giống trống, kích động quần chúng mạnh như thế, hắn sẽ trực tiếp tiến vào và mang Đông Phương Linh Lung rời đi, sau đó từ từ tính sổ đám người theo chân.
Đã đến bây giờ, còn không có phản ứng, vậy thì làm nhiều một ít, thuận tiện mắng những lão già kia.
Tuy bọn chúng âm thầm trợ giúp bản thân mình, nhưng Trình Cung cũng không có chút hảo cảm với bọn chúng, những người này nói tất cả đều muốn tốt cho gia tộc, đập vào cái danh đại nghĩa, vô cùng đáng hận, mà đúng lúc này Đông Phương Cốc vẫn mở miệng cầu tình thay cho Đông Phương Nhất Minh, muốn nói không sai biệt lắm, chuyện người trong nhà nên giải quyết nội bộ, chính câu nói này đã triệt để chọc Trình Cung tức giận.
- Ngươi có biết hay không, chính ngươi đang nói như thế, bởi vì đầu của ngươi vì tu luyện mà hỏng rồi, ngươi như vậy, cho ngươi trường sinh thì như thế nào, cho ngươi sống lâu muôn tuổi thì thế nào, tốt xấu chẳng phân biệt được, trung gian không rõ, ngươi còn đáng giận hơn so với địch nhân, ngươi còn xấu hơn cả địch nhân. Có biết hay không, vì sao bọn chúng lại có thể phát triển tới bây giờ, đó cũng là vì các ngươi cả thôi, nói trắng ra các ngươi vì cái gọi là gia tộc, kỳ thật chính là vì lợi ích của mình, các ngươi hứa hẹn với gia tộc, những các ngươi thật sự suy nghĩ như vậy sao?
- Mẹ kiếp, loại thời điểm này mà còn dám nói chuyện thay hắn, ngươi biết tiện nhân kia muốn làm gì không?
- Ngươi có biết Khô Cốt đạo nhân đã giết hại bao nhiêu người không, hắn có thể luyện đến cái trình độ này, người bị hắn luyện chế tươi sống mà chết ít nhất cũng hơn trăm vạn, trong đó có ít nhất là mười vạn Tu Chân Giả mới có thể đạt được thành tựu như hiện giờ. Nói không chừng những tiểu gia tộc đột nhiên biến mất, hoặc một ít thân nhân của các ngươi đi ra ngoài thám hiểm, đã bị hắn luyện chế thành xương khô, nếu như ngươi thật sự dựa theo quy của của Tu Chân Giới, ngay từ đầu đã không để hắn ở trong gia tộc, nhưng Đông Phương gia tộc lại bao che cho hắn, hắn có bị trừng phạt chưa?
- Loại người này ngươi còn nói chuyện thay hắn, ngươi nói, ngươi có phải còn ác hơn so với bọn chúng hay không, người xấu đáng giận còn có thể hiểu được, nhưng loại người như ngươi lại đáng buồn nôn nhất, chẳng lẽ ngươi tu luyện tới mức đầu của hắn hư rồi, ngay cả tâm cũng tu xấu rồi?
Tên Đông Phương Cốc này thật sự là người cũ kỹ, cũng giống như nhiều lão gia hỏa trong Đông Phương gia tộc, vừa mới nhìn thấy Đông Phương Ngọc Sanh gặp nguy hiểm hắn còn muốn ra tay, nhưng vào lúc nhìn thấy Đông Phương Nhất Minh đau khổ cầu khẩn, hắn lại nói chuyện này là nội bộ của gia tộc, nên đóng cửa giải quyết là tốt nhất.
Nếu bình thường, Trình Cung sẽ mặc kệ hoặc trực tiếp động thủ, cũng không có tức giận như thế, nhưng ngẫm lại tao ngộ mà Linh Lung gặp phải nên hắn tức giận, thực tế hắn muốn mắng những lão gia hỏa đang giám sát nơi này, cho nên hắn tức giận càng lớn. Bạn đang đọc truyện được copy tại TruyệnY
Mà Đông Phương Cốc gục đầu như nấm mốc, biến thành nơi Trình Cung trút giận, mượn chuyện mắng hắn thành mắng những lão gia hỏa của Đông Phương gia tộc, dùng hắn để sửa trị bọn người kia một lần.
- Nếu như Đông Phương gia tộc còn có nhiều người có tâm huyết dâng trào, còn có người thừa kế thiên tài như Đông Phương Ngọc Sanh, còn có một tia hi vọng, ta thực sự chẳng quan tâm tới sự sống chết của Đông Phương gia tộc các ngươi, khi đó ta cũng không phải là tự mình đến, ta sẽ trực tiếp mang Linh Lung rời khỏi nơi đây, Đông Phương gia tộc các ngươi sống hay chết liên quan gì tới ta.
Đương nhiên, mắng không sai biệt lắm, nhìn Đông Phương Cốc đã gục mặt xuống, nguyên khí chấn động kịch liệt, sắc mặt đỏ lên, tư thế như sắp bộc phát.
Truyện khác cùng thể loại
34 chương
32 chương
203 chương
193 chương
34 chương
948 chương
47 chương