Đan Thần
Chương 435
Chuyện của nhiều năm như vậy, một khi kể ra thì quả thật dài dòng không ngớt, sau khi Tiểu Phong Tử kể xong chuyện bên này của gã, Trình Cung cũng nói về tình hình của bản thân một chút.
Hắn vốn không trả lời vấn đề liên qua đến cướp đoạt hay là tái sinh mà Tiểu Phong Tử đã hỏi, chỉ kể gã nghe vài chuyện xảy ra trong một năm nay.
Nghe xong Tiểu Phong Tử kích động vô cùng, lúc Trình Cung nói đến đoạn hắn sẽ phát triển sự nghiệp ở mảnh đất Nam Hoang này, thành lập thế lực thuộc về riêng mình, Tiểu Phong Tử vô cùng kích động và hưng phấn. Thậm chí muốn lập tức ra lệnh cho ba trăm ngàn người trong Man Thần Giáo, toàn bộ lập tức, nhanh chóng bay tới Đan Thành. Tuy nhiên bị Trình Cung kịp thời ngăn cản.
- Đừng vội, đừng vội, giờ ngươi là một tấm bài tẩy của ta, chuyện ta cần ngươi làm còn nhiều lắm. Bao gồm cả chuyến đi lần này của ta, nếu bên Đan Thành có xảy ra chuyện gì cũng phải nhờ vào ngươi, đến lúc ta sẽ bảo Sắc Quỷ thành lập tụ điểm liên lạc nơi này. Nếu đám người Man này nghe lời ngươi răm rắp, thế thì hiện giờ chưa phải vội vã đem họ qua Đan Thành, hơn nữa thương thế của ngươi vẫn chưa khỏi. Nếu ngươi gia nhập vào Đan Thành lúc này, ắt hẳn sẽ gây nên nỗi khiếp sợ cho tất cả các thế lực ở Nam Diêm Bộ Châu, thậm chí bọn chúng rất có thể sẽ liên thủ lại đối phó với ta, tới chừng bọn chúng sẽ không như bây giờ, thậm chí sẽ không đợi bách niên yêu thú triều đến đã động thủ trước rồi.
- Không thành vấn đề, ai dám động đến địa bàn của Ân chủ, ta cho kẻ đó chết.
Trước tiên Tiểu Phong Tử Linh Phong ra sức vỗ ngực, ý là gã bảo đảm không vấn đề gì, nhưng sau khi nghe Trình Cung nói những lời sau đó, gã lại lo lắng nói:
- Ân chủ, thế thì e rằng không xong rồi, trước đó ta vừa đá bay tên Đoan Mộc Nhất Phong xảo huyệt kia, còn bảo Kình Sơn đánh đuổi đám người mà gã dẫn tới, mà chuyện đó lại xảy ra ngay sau khi ta trông thấy các người, tặc, lần này lại làm loạn kế hoạch của Ân chủ rồi.
- Ha ha…
Trình Cung cười nói:
- Không sao, đánh chết bọn chúng cũng chẳng đoán được mối quan hệ của chúng ta, bọn chúng cũng chẳng ngờ một tồn tại đỉnh cấp có thể đối kháng với Giáo chủ Nam Cương Thần Giáo, Tông chủ Nguyên Thủy Ma Tông và Thái thượng trưởng lão Phong Vân Kiếm Phái, lại có thể vâng vâng dạ dạ với một tên tiểu tử thế tục ăn chơi tráng tác như ta. Sau vụ việc này, chắc hẳn Nam Cương Thần Giáo sẽ không dễ dàng bỏ qua đâu, đến lúc đó ngươi cứ trực tiếp nói với họ, sư tôn của ngươi không cho phép ngươi làm loạn, ngươi nói ngươi sợ rồi, dù sao ai muốn đối phó với ta thì cứ đi, ngươi sẽ không chọc vào bọn ta. Sau đó tìm cách loan tin này ra ngoài, cứ nói Man Thần Giáo bày tỏ sự cáo lỗi đối với hiểu lầm vừa qua, từ nay sẽ không coi Trình Đại Thiếu là kẻ địch , thế là được rồi.
- Hả! Cái này……gã sẽ tin sao?
Tiểu Phong Tử kinh hãi nhìn Trình Cung.
- Có đấy.
Trình Cung gật đầu một cách khẳng định nói:
- Cho đến nay, bọn họ vẫn không ngừng phỏng đoán thế lực ủng hộ sau lưng ta là ai, còn ta thì cứ thỉnh thoảng lại tạo chút ngộ nhận cho bọn chúng. Sau lưng Vũ Thân Vương thì có bóng dáng của Lão Ma Sư Tôn và Bà La Đa Châu, Lý Dật Phong hẳn là người nhà họ Lý ở Đông Nam Vũ Châu, còn Chu Dật Phàm kia lại là người phát ngôn đại diện của Thất Âm Cầm Cung bên phía Đông của Đông Thắng Thần Châu,nay Nam Diêm Bộ Châu thật sự rơi vào thời đại hỗn loạn rồi, ai cũng muốn đặt chân vào đây. Sự quật khởi của ta lúc này, cho dù ta có nói không ai ủng hộ, đánh chết bọn chúng cũng chẳng ai tin đâu.
- Hì…..cũng phải!
Tiểu Phong Tử nghe rồi gật đầu cười nói:
- Kỳ thật hiện giờ Ân chủ người cũng có người chống lưng đấy chứ, chính là bản thân Ân chủ người đấy, một mình Ân chủ còn đỉnh hơn nhiều so với bọn người đó. Hơn nữa, nếu thật sự không xong thì ta sẽ quay về kéo hết toàn tộc người đến, đến lúc đó xem xem bọn chúng ai dám giành với Ân chủ, kẻ nào dám giành với Ân chủ thì ta sẽ tiêu diệt kẻ đó.
Tiểu Phong Tử Linh Phong cầm chặt nắm đấm, ai là kẻ địch của Ân chủ, tất phải chết. Truyện Sắc Hiệp - https://
Trình Cung cười xua tay nói:
- Ngươi nghỉ ngơi chút đi, Nam Diêm Bộ Châu không giống với những nơi khác, không có Truyền Tống Trận cự ly xa, ngươi một lượt đi về cũng phải cả năm trời, đợi khi ngươi quay lại thì không biết đã ra sao rồi. Hơn nữa tình hình của ta hiện giờ nếu thật sự dẫn theo tộc người của ngươi, chớp mắt sẽ bị người ta đoán ra được ngay, lúc đó thì thật sự phiền toái to rồi. Tộc Cự Nhân có thể tung hoành ở đây, nhưng nếu bọn họ muốn bảo vệ người có thần khí đệ nhất Cửu Châu, vậy chuyện cả tộc bị tiêu diệt hẳn sẽ xảy ra trong nháy mắt thôi. Lần này nếu không phải là gặp lại ngươi, cho dù là một số bằng hữu trước kia, ta cũng sẽ không dễ dàng bộc lộ thân phận của mình, cho nên tiểu tử ngươi ngàn vạn lần đừng làm bậy, nghe hiểu chưa hả?
Bị Trình Cung nói thế, Tiểu Phong Tử Linh Phong toát mồ hôi đầy trán, liều mạng gật đầu lia lịa. Gã căn bản chẳng nghĩ nhiều như vậy, ngẫm nghĩ cảnh tượng lúc bắt đầu tran đoạt thần khí đệ nhất Cửu châu này, gã cũng cảm thấy lạnh tóc gáy, thật quá kinh khủng.
- Phải rồi, những người Man khác gặp ngươi, đều có biểu hiện như đám người Kình Sơn à?
Vừa rồi Tiểu Phong Tử kể rất chi tiết, nhất là lúc nói đến đoạn thành lập Man Thần Giáo gã còn có chút kiêu ngạo, giống hệt như cảm giác hưng phấn của một đứa trẻ khi gầy dựng được thành bảo của riêng mình. Bởi vì những việc của Man Thần Giáo bên này, khác biệt so với trước kia, hoàn toàn do gã tự mình thao tác thành lập nên, lúc kể ra đương nhiên cũng có chút cảm giác thành công.
- Chắc chắn không vấn đề gì, áp lực của huyết mạch, còn lợi ích có được từ trên người ta cũng khá nhiều, bọn họ muốn không nghe cũng không được.
Nhắc tới là Tiểu Phong Tử lại cảm thấy rất đắc ý, hoàn toàn chỉ dựa vào khí chất do huyết mạch toát ra cũng đủ hàng phục người khác, lúc kẻ khác quỳ rạp thần phục dưới chân, gã có cảm giác như một bậc đế vương thật thụ.
- Tốt, tốt, tốt.
Trình Cung liên tiếp khen tốt, mẹ nó, người Man ở Nam Hoang này mới có mấy trăm ngàn người, nhưng bên phía tộc Man Đông Nam, số tộc Man lại lên đến trăm triệu người. Tuy chỉ có trên trăm triệu người, nhưng áp lực của bọn họ đối với Lam Vân Đế Quốc thậm chí còn mạnh hơn Đồ Đằng Đế Quốc và Thảo Nguyên Vương Đình, phải biết rằng bọn họ tuy chỉ có trên trăm triệu người, nhưng số người có thể chinh chiến chỉ có ba triệu người, thời điểm quan trọng thậm chí có thể đạt tới năm triệu người.
Đây là con số khủng bố biết nhường nào, hơn nữa sức chiến đấu của bọn họ cường hãn, nhiều năm nay triển khai chém giết với Trình Vũ Phi ở Đông Nam, áp chế phần lớn binh lực của Lam Vân Đế Quốc. Nếu có thể hàng phục bọn họ, không những đội quân tinh nhuệ triệu người bên phía phụ thân, mà ngay cả đội quân phối hợp hơn một triệu người khác cũng có thể thích phóng ra ngoài, càng có thể tạo nên một trợ lực cường đại. Chính là vì thời gian cấp bách, nếu chiếu theo qui mô này của Man Thần Giáo, nếu Tiểu Phong Tử có thể ở bên Man tộc mười mấy năm, thế thì Man Thần Giáo tuyệt đối sẽ đối thủ như mây.
Thu hoạch này, hoàn toàn không phải do có được mảnh vỡ ngoại đỉnh của Hư Không Âm Dương đỉnh. Mảnh vỡ ngoại đỉnh có thể từ từ tìm kiếm, nhưng nay có thể khống chế tộc Man khắp Đông Nam, điều này có ý nghĩa quan trọng đối với Trình Gia, mà đối với Trình Cung thì càng quan trọng hơn.
Hễ nghĩ đến chuyện chống đối với Lam Vân Đế Quốc đã nhiều năm, ngay cả Trình Lão Gia Tử và phụ thân của mình đã nhiều năm chinh chiến, cũng chỉ có thể ngăn cản đội quân Man Tộc tiến tới, giờ có thể tùy ý khống chế họ, Trình Cung thật sự không kiềm được mà muốn phá lên cười to.
Nơi cư trú của người Man, Man Thần Giáo. Hoàn toàn không hề nguyên thủy lạc hậu như trong tưởng tượng của mọi người, hoàn toàn là đường đá sạch sẽ rộng rãi, cho dù con đường nhỏ nhất cũng phải rộng nhẫn mười mét, con đường chính thì rộng cả trăm mét. Từ trên đỉnh cao nhất bắt đầu đi, những kiến trúc cao hơn ba mươi mét, dần dần trải dài xuống dưới.
Càng đi xuống dưới thì những căn nhà càng thấp đi, đương nhiên, căn nhà thấp nhất cũng phải cao gấp đôi so với nhà của người bình thường.
Ba người Sắc Quỷ, Bàn Tử, Túy Miêu vừa bước vào nơi này, liền bị giật mình bất ngờ bởi tình hình ở đây, móa, đây là chỗ cư trú của Man tộc sao? Kình Sơn bên cạnh cứ cung kính giới thiệu, bọn họ mới biết được, thì ra tất thẩy đều do Thần thay đổi, là Thần đã thay đổi mọi thứ cho bọn họ, giúp bọn họ có một gia viên thoải mái sung túc hơn.
Từ kiến trúc của Man Thần Giáo có thể thấy được cơ thể bọn họ mạnh hay yếu, bởi vì nếu sức mạnh của bọn họ càng mạnh thì cơ thể càng cao to, mà những căn nhà cần thiết cũng phải cao to hơn nữa, chỉ riêng phòng ốc thế này cũng vô hình trung khiến đám người Man Thần Giáo càng liều mạng tu luyện, rèn luyện bản thân hơn.
Bởi vì người được gọi là Thần Linh Tiểu Phong Tử này, vì để tránh cho người khác biết mình đang bị thương nặng, cơ bản chẳng mấy khi ra mặt, vì thế trong Man Thần Giáo này thì địa vị của Trình Sơn cũng là dưới một người nhưng trên vạn người.
Nhìn thấy gã, tất cả mọi người đều hành lễ cung kính, sau đó lại tiếp tục bận rộn với công việc của mình.
- Dân số hiện giờ của các người là bao nhiêu?
- Ba trăm hai mươi tám ngàn chín trăm mười tám người, năm nay sẽ tăng thêm không ít.
- Bên Nam Long Sơn Mạch này các người dò thám được những nơi nào rồi, các người đã tìm hiểu được gì về Nam Cương Thần Giáo?
- Nam Long Sơn Mạch thì mười mấy năm nay chúng tôi vẫn luôn âm thầm điều tra, nhưng mục tiêu của chúng tôi hơi lớn, cho nên chúng tôi cũng khống chế một số yêu thú và đoàn Liệp Yêu Giả tiến vào bên trong. Bảy phần khu vực trong đó chúng tôi đã nắm rõ. Còn đối với Nam Cương Thần Giáo, chúng tôi đã khống chế được vài người, trong đó còn có cả một trưởng lão đã đột phá vạn tượng nhất long, có một lần bị chúng tôi âm thầm bắt giữ, sau đó Thần sử dụng vô số pháp thuật để khống chế gã. Cho đến nay, gã lại nghĩ cách khống chế thêm hai vị trưởng lão cùng khá nhiều đệ tử của gã, có thể nói là, ngoại trừ một số bí mật của Thái thượng trưởng lão chúng tôi chưa biết, tình hình của Nam Cương Thần Giáo thì cơ bản chúng tôi đều nắm rõ.
- Chu cha, đúng thật là hỏi đến đâu thì đáp đến đó nha, những chuyện cơ mật thế này không ngờ lại nói ra chẳng chút do dự.
Nghe Sắc Quỷ đặt câu hỏi liên tục, Kình Sơn cứ thế trả lời, thậm chí ngay cả những chuyện này gã cũng trực tiếp nói ra, Bàn Tử thấy vậy cũng bất ngờ, sử dụng thần niệm cảm thán với tụi Sắc Quỷ và Túy Miêu.
- Điều này chứng tỏ, vị Man Thần kia đích thật là thần linh trong lòng bọn họ, mà gã Man Thần kia cũng thật sự nghe lời của Đại Thiếu chúng ta.
Sắc Quỷ cũng sử dụng thần niệm giao lưu lại.
Bọn họ quay lòng vòng ở đây hết nửa ngày trời, Kình Sơn nhận được thông báo của Linh Phong lại dẫn theo bọn Sắc Quỷ, Bàn Tử, Túy Miêu quay trở về cung điện, tuy nhiên bọn họ không vào trong điện, vì Trình Cung và Tiểu Phong Tử Linh Phong đang đứng đợi bọn họ bên ngoài điện.
Cái cung điện khá hơn nhiều so với ngọn núi, căn bản không phải nơi cho người bình thường ở, chi bằng đợi ở ngoài cho tiện.
- Đại ca, ngươi thật không phải loại "ngầu" bình thường đâu nha, tuyệt đối là loại trâu mẹ gả cho con voi, ngầu đỉnh luôn.
Từ phía xa trông thấy Trình Cung, liền nhìn thấy Thần Linh Linh Phong của Man Thần Giáo cao sáu mét đang vui vẻ đi theo sau Trình Cung, Linh Phong lúc này trông cứ như một người hầu bự chảng, nào còn có khí thế của thần linh Man Thần Giáo gì ở đây. Cộng thêm chuyện vừa phát sinh ban nãy, Bàn Tử từ xa đã dựng thẳng ngón cái lên.
- Khốn kiếp.
Trình Cung cười cười chửi một tiếng, chỉ về phía ba người bọn họ nói:
- Ba tên này chính là ba người trong Tứ Đại Hại của Vân Ca Thành, Túy Miêu, Sắc Quỷ, Bàn Tử. Sau này bọn họ có chuyện gì chính là chuyện của ta, các ngươi cùng nhau hợp tác vui vẻ. Cả ba người các ngươi cũng làm quen đi, Tiểu Phong Tử Linh Phong, đừng thấy gã thân thể cao to, kỳ thật nếu chiếu theo cách tính của tộc người bọn họ, gã giờ cũng chỉ tương đương với một đứa trẻ 11, 12 tuổi thôi. Sau này chúng ta sẽ là người một nhà, Man Thần Giáo cũng sẽ trở thành một phần của Đan Thành, chỉ là tạm thời chưa phải lúc công khai.
Truyện khác cùng thể loại
166 chương
96 chương
1449 chương
166 chương
84 chương
88 chương
194 chương
18 chương
623 chương