Đan Thần
Chương 270
Sau khi Trình Cung bế quan luyện chế Trấn Ma Đan công thành, lập tức đại náo Ngự Đan Đường, sau đó lớn mắng tiền nhiệm tông chủ Vân Đan Tông Tô Liệt, rồi định ra mười một ngày ước đấu Vũ Thân Vương, toàn bộ Vân Ca Thành trở nên sôi trào lần nữa. Lúc trước gặp được loại chuyện này, những nhà cái đều rất vui vẻ, bởi vì lại có thể đánh cuộc một hồi. Nhưng hiện tại phàm là sự tình dính đến Trình Cung, thì không ai dám đơn giản đặt cược, bởi vì mỗi lần Trình Cung đều để cho bọn họ rối tinh rối mù.
Quan trọng nhất là, Đổ Thần phủ ở chỗ này, Đổ Thần phủ còn không có lên tiếng ai dám động đến. Hiện tại Bàn Tử Đổ Thần cũng không phải là hay nói giỡn, người mở sòng bạc ở Vân Ca Thành không ai là không cho hắn mặt mũi.
Mà giờ khắc này nhân vật khơi mào tất cả những chuyện này, chấn động Vân Ca Thành thì đã lặng yên không một tiếng động rời khỏi Vân Ca Thành, âm thầm chạy tới động phủ Vạn Độc Tán.
- Trên đường ta đã nhận được tin tức, cũng biết là tiểu tử này lại gây tai hoạ, tên tiểu tử hỗn đản này, cũng không biết để cho lão tử bớt lo.
Bạo Hùng Trình Vũ Phi đi theo Sắc Quỷ tiến vào động phủ Vạn Độc Tán, mặc dù hắn cũng biết nơi này, nhưng hiện tại xuất nhập như thế nào hắn thật đúng là không rõ ràng lắm, nếu không có người đưa đón, căn bản vào không được.
Bởi vì Trình Cung đã hoàn toàn khống chế động này phủ, cho dù mấy cửa phụ cũng bị khống chế lại, hiện tại cho dù Huyết Y Lão Tổ muốn tiến vào cũng tìm không thấy cửa. Mà một khi cường hành công kích, sẽ dẫn phát trận pháp bên trong, coi như là thần tiên lục địa bình thường cũng không có biện pháp đơn giản công phá. Dù sao hiện tại Vạn Độc Tán đã tiếp cận sinh ra khí linh, đã rất tiếp cận Linh khí thượng phẩm.
- Hô. . .
Sắc Quỷ chỉ có thể cười theo, hắn cũng không rõ ràng lắm đến cùng là xảy ra chuyện gì, hơn nữa tính tình Bạo Hùng Trình Vũ Phi hắn rất tinh tường, nói sai cái gì thì sẽ rất thê thảm, mặc dù hiện tại mình thiếu một ít nữa là đến được Siêu Phàm kỳ, nhưng ở trước mặt Trình Vũ Phi vẫn giống như một hài nhi không có lực hoàn thủ như trước.
- Xuân về hoa nở, lũ hỗn đản Man tộc kia lại không an phận, hắn ở Đế Đô chơi bời lêu lổng. Không có việc gì còn sinh sự quyết đấu với người ta, lại còn gọi lão tử trở về, xem một hồi ta thu thập hắn như thế nào.
Trên đường Trình Vũ Phi đã nhận được tin tức, Trình Cung cùng Vũ Thân Vương định ra ngày quyết đấu, hắn còn tưởng rằng là bởi vì chuyện này mới gọi hắn trở về, trong lòng nghĩ đến chiến sự tiền tuyến, trong miệng khó chịu mắng chửi.
- Ngươi muốn thu thập ai, Tôn nhi ta ước đấu cùng người khác vậy đã làm sao, chẳng lẽ để cho người khác cưỡi lên đầu lên cổ người Trình gia ta, sống đến từng tuổi này lại không biết đầu óc ngươi đang suy nghĩ cái gì, ngươi nói cho ta một chút, ngươi muốn thu thập ai?
Lúc này một thanh âm càng bạo phát vang lên, sau một khắc Trình lão gia tử đã xuất hiện ở trước mặt Trình Vũ Phi.
Trình Vũ Phi không sợ trời không sợ đất, trấn thủ Đông Nam Man tộc vài chục năm, đánh cho đại quân Man tộc vừa nhắc tới tên của hắn liền hoảng hốt, sợ hãi. Cho dù ở trong quân đội của hắn, bất luận là những cung phụng Thoát Tục kỳ kia, hay là những tướng lãnh, nguyên một đám nhìn thấy hắn nổi giận đều lẫn mất rất xa, không ai dám trêu chọc hắn, nhưng mà vừa thấy Trình lão gia tử, hắn lập tức như chuột thấy mèo.
- Hài nhi bái kiến phụ thân, ta. . . ta. . . chỉ nói là tiểu tử này lại gây chuyện, nên muốn quản giáo một chút.
Trình Vũ Phi vừa thấy Trình lão gia tử, vội vàng thi lễ, cẩn thận giải thích.
- Quản giáo, một con gấu như ngươi thì có thể quản giáo cái gì, nếu để cho ngươi quản giáo Tôn nhi ta, có lẽ đã trở thành vô dụng như ngươi. Tốt xấu đều phân không rõ ràng, gọi ngươi trở về là cho ngươi chỗ tốt, còn dám nói thu thập cháu của ta, lần sau mà có ý nghĩ này, xem ta thu thập ngươi như thế nào, sửng sờ ở chỗ này làm gì, còn không tới bên cạnh coi có cái gì cần, nhanh hỗ trợ.
Trình lão gia tử đối với Trình Vũ Phi cùng đối với Trình Cung là hai cái trái ngược hoàn toàn, không đến ba câu nói liền mở miệng mắng, nếu Trình Vũ Phi còn đứng ở đây giải thích, nhất định là ăn đạp không thể nghi ngờ.
- Vâng, vâng.
Trong lòng Trình Vũ Phi phiền muộn a, nói như thế nào ta cũng là cha hắn, là cha ruột hắn, hiện tại ngay cả quản giáo thoáng một phát cũng không được, coi con không bằng cháu trai, thiệt là.
Bất quá theo phương hướng ngón tay Trình lão gia tử, Trình Vũ Phi thấy một đài cao to lớn, cái đài này dựng ở giữa động phủ Vạn Độc Tán, cái đài này cao chừng hơn mười thước. Mà ở dưới đài thì dọc xuống giống như kim tự tháp.
Trình Vũ Phi muốn hỏi thăm thoáng một phát chuyện gì xảy ra, lại phát hiện mọi người cũng rất mờ mịt, quay đầu nhìn về phía Trình lão gia tử đứng ở đàng xa, Trình Vũ Phi rụt rụt đầu, coi như hết. Lập tức hắn vừa nhìn về phía địa phương khác, đột nhiên hắn phát hiện có một người đangsử dụng pháp lực, trực tiếp điều khiển những cự thạch vào các vị trí, chỉ là đứng bên cạnh xem khiến cho người có cảm giác kinh hồn táng đảm.
- Khí lực không nhỏ nha.
Trình Vũ Phi nói xong, thân hình lóe lên, đã đến sau lưng người này, trực tiếp lấy tay đi đập bả vai của đối phương.
- Đánh ngươi vừa vặn.
Cơ hồ ngay thời điểm Trình Vũ Phi chạm tay vào bả vai, đối phương sử dụng pháp lực nhiếp cầm một khối cự thạch vạn cân lên, chợt xoay người chụp về phía Trình Vũ Phi.
Lần này thật sự quá đột ngột, Trình Vũ Phi hoàn toàn không nghĩ tới, quan trọng nhất là một cổ lực lượng cường đại của đối phương làm hắn muốn rút tay ra cũng có chút khó khăn.
- Lôi Thần Chùy, mở cho ta.
Mượn nhờ dược vật của Trình Cung, hôm nay Trình Vũ Phi đã đạt tới Thoát Tục kỳ tầng thứ tư, mặc dù trước mắt còn chưa có tu luyện thần thông của mình, nhưng các chiêu thức bình thường hắn đánh ra cũng có uy lực kinh người, một chiêu Lôi Thần Chùy trên nắm tay chớp động lên, hào quang lôi điện bộc phát, ầm ầm đánh nát khối cự thạch ngàn cân kia.
Không hổ với danh xưng là thần lôi, chỉ một chiêu đã đánh nát khối cự thạch vạn cân, vô cùng kinh người, vô cùng cường hãn.
- Quả thật quá mạnh mẽ.
- Không chỉ là mạnh mẽ, quan trọng nhất là rất hung hãn, phá tan hết thảy, không sợ hãi.
- Đây không phải là gia chủ sao, lúc nào gia chủ đã mạnh như vậy.
- Trình thúc, ngưu a, đẹp trai a!
Chung quanh có rất nhiều người, có người Huyết Chiến Trình gia bên trong, cũng có đám người Túy Miêu, Mãnh Hổ, La Anh Hùng, Trình Lập, Ba Phong, nghe động tĩnh như thế đều nhìn lại.
- Ngươi đạt tới Thoát Tục kỳ rồi hả?
Lúc này, Trình Vũ Phi vô cùng khiếp sợ nhìn Bạch Khải Nguyên đã quay người lại, hơn nữa hắn đã cảm giác được, Bạch Khải Nguyên không chỉ là đạt tới Thoát Tục kỳ, hơn nữa so với mình cũng không kém bao nhiêu. Vốn là muốn trêu chọc Bạch Khải Nguyên, nếu như Bạch Khải Nguyên không có đột phá, tối đa chỉ là lực lượng Siêu Phàm kỳ đỉnh phong, cái kia Trình Vũ Phi đè tay lên bả vai hắn, hắn muốn phản kháng cũng không được, khi đó Trình Vũ Phi sẽ khen ngợi, giống như thưởng thức vãn bối vỗ bờ vai của hắn.
Nhưng lại làm cho Trình Vũ Phi không nghĩ tới chính là, Bạch Khải Nguyên so với mình cũng không kém hơn bao nhiêu, chẳng những có thể chế trụ thủ chưởng của mình, còn có thể đơn giản kéo khối cự thạch vạn cân xuống đập mình, đây mới là chỗ làm cho hắn giật mình.
- Thoát Tục kỳ tầng thứ ba, so với ngươi còn kém một chút, nhưng mà muốn phân thắng bại thì khó mà nói.
Trong lòng hung thần Bạch Khải Nguyên rất thoải mái, những năm này bị Bạo Hùng đè nặng, mỗi lần sau khi hắn tăng lên đều tìm mình luận bàn, mượn cơ hội sửa chữa mình một chầu, mặc dù lúc này lực lượng vẫn còn kém một chút, nhưng có thể chứng kiến biểu lộ giật mình của Trình Vũ Phi, cũng đủ để cho Bạch Khải Nguyên vui vẻ mấy ngày.
- Móa, tên tiểu tử thúi này làm sao làm được?
Sự tình Bạch Khải Nguyên đi theo Trình Cung tu luyện Trình Vũ Phi cũng biết, nhưng hắn lại không nghĩ rằng Bạch Khải Nguyên có thể đạt tới loại trình độ này, thật bất khả tư nghị.
- Không có kiến thức, ta đây coi như là chậm nhất, Đại thiếu gia nhà của ngươi đối với tốc độ tăng lên của ta rất là bất mãn, mới vừa rồi còn tỏ vẻ muốn chế định kế hoạch huấn luyện cho ta lần nữa. Xem bọn hắn kìa, nếu ngươi biết rõ tốc độ tiến bộ của bọn hắn, còn không hù chết ngươi.
Bạch Khải Nguyên nói xong, chỉ bọn người Ba Phong, La Anh Hùng, Túy Miêu, Mãnh Hổ, Trình Lập bên cạnh.
- Tiến bộ của bọn hắn hù chết ta? Nói đùa gì vậy.
Lần trước Trình Vũ Phi trở về cũng đã gặp bọn hắn, lực lượng những người này hắn cũng biết.
- Bành. . .
Bọn họ nói chuyện thì đám người Mãnh Hổ, Túy Miêu cũng nghe được, khí thế Mãnh Hổ như cầu vồng, lực lượng lập tức tăng vọt, pháp lực mênh mông không che dấu chút nào phóng thích, Siêu Phàm kỳ tầng thứ bảy.
- Oanh. . .
Trình Lập, Thoát Tục kỳ tầng thứ ba, kiếm khí Liệt Dương Kiếm trong cơ thể xông ra ngoài, nếu không có trận pháp động phủ cản trở, đã có xu thế xông thẳng lên trời.
Bà mẹ nó, Thoát Tục kỳ, sao tiểu tử này cũng đạt tới Thoát Tục kỳ. Mình không nhìn lầm chứ, tiểu tử thúi Trình Cung kia cho bọn hắn kế hoạch huấn luyện gì vậy, cho bọn hắn uống thuốc gì vậy?
Sắc Quỷ, Phạt Mạch kỳ đỉnh phong, so với Phạt Mạch kỳ đỉnh phong bình thường còn cường hoành gấp ba.
Ba Phong, Siêu Phàm kỳ tầng thứ năm, pháp lực giống như hắc sắc hỏa diễm chấn động vô cùng kinh người.
La Anh Hùng, Phạt Mạch kỳ đỉnh phong, một thân băng hàn chi khí, đã có được ba Tượng lực, lại chậm chạp khó có thể đạt tới Siêu Phàm kỳ.
- Hoài..
Túy Miêu ngáp một cái, pháp lực Siêu Phàm kỳ tầng thứ hai trên người hơi chút di chuyển liền thu hồi, kia giống như bản thân của hắn, đều có một cảm giác tùy thời say khướt, buồn ngủ.
Trình Vũ Phi hoàn toàn xem trợn tròn mắt, Trình Lập hắn cũng biết, trong Huyết Chiến xếp hạng thứ năm mà thôi, như thế nào hiện tại ngay cả hắn cũng đạt tới Thoát Tục kỳ. Còn có Sắc Quỷ, Ba Phong, Túy Miêu, La Anh Hùng, những tiểu tử bọn hắn này, như thế nào lực lượng nguyên một đám tăng vọt nhiều như vậy, cái này cũng quá kinh khủng a.
Trình đại tướng quân thế là người thống lĩnh trăm vạn đại quân, nhiều năm chinh chiến cùng Man tộc như vậy, tràng diện gì chưa từng thấy qua, không nghĩ tới hôm nay lại bị tiểu đội nhỏ của con mình làm cho hoảng sợ.
Lúc này mới mấy tháng, tốc độ tăng lên của bọn hắn cũng quá kinh khủng a, cái này có thể sử dụng kỳ tích để hình dung, mà người sáng tạo cái kỳ tích này là con của mình, tiểu tử hỗn đãn lúc trước ngay cả công chúa cũng cưỡng gian không thành.
- Bị hù dọa rồi sao, đừng nói ngươi, mà ngay cả ta trong khoảng thời gian này ở chỗ này, mỗi ngày theo chân bọn họ cùng một chỗ cũng bị hù sợ.
Thấy bộ dạng Trình Vũ Phi bị dọa sợ, Bạch Khải Nguyên vui vẻ cười to, thời điểm thấy Trình Vũ Phi nghi hoặc nhìn về phía mình, hắn lập tức lắc đầu nói:
- Ngươi đừng hỏi ta, muốn hỏi đến hỏi hắn đi.
Nói xong Bạch Khải Nguyên nhồ ra miệng, Trình Vũ Phi mới nhìn lên, Trình Cung liền đứng ở cách đó không xa.
Trình Cung đứng ở nơi đó, tựa hồ đang chờ cái gì, thời điểm Trình Vũ Phi do dự muốn đi qua, chỉ thấy Bàn Tử dẫn một đám người đuổi đến.
Đây là? Vừa nhìn thấy đám người kia, thần sắc Trình Vũ Phi không khỏi biến đổi lần nữa, sát khí trên người những người này vậy mà vượt qua những hùng sư trải qua bách chiến dưới tay mình, quan trọng nhất là lực lượng trên người những người này thể hiện ra.
Truyện khác cùng thể loại
166 chương
96 chương
1449 chương
166 chương
84 chương
88 chương
194 chương
18 chương
623 chương