Đan Thần
Chương 121
Người khác luyện chế Nguyên Khí Đan rất khó khăn, giá trị càng khó có thể đánh giá, nhưng Trình Cung là Cửu Châu thập đại Đan đạo đại sư, càng có được Âm Dương Vạn Vật Quyết. Nếu như Âm Dương Vạn Vật Quyết luyện đến đại thành, chỉ cần có đầy đủ đan dược hoặc là lực lượng, hoàn toàn không cần Đan Đỉnh Trình Cung cũng có thể mỗi ngày ngưng tụ luyện chế ra đại lượng Nguyên Khí Đan. Bản thân Âm Dương Vạn Vật Quyết là công pháp hấp thu nguyên khí thiên địa vạn vật tu luyện, đối với hấp thu nguyên khí ngưng tụ Nguyên Khí Đan, chuyện này hắn làm rất quen tay.
Nếu không, hắn cũng không có thể trong thời gian ngắn như vậy tích trữ bay viên Nguyên Khí Đan. Đổi thành người khác, coi như là Siêu Phàm kỳ cũng không có thể xa xỉ một lần lấy ra bảy khỏa Nguyên Khí Đan. Đương nhiên, cũng chỉ có Linh khí mới có thể thừa nhận loại lực lượng này, bộc phát ra loại uy lực này.
Đỗ Khiêm Quân Tử Kiếm, Nguyên khí của hai huynh đệ Vạn Tử Lương cùng Vạn Tử Tuấn, Trình Cung hơi chút khôi phục một ít nguyên khí lập tức thu những thứ này vào, Đỗ Khiêm này còn có một không gian giới chỉ, xem ra đi theo Thất hoàng tử kia đãi ngộ cũng không tệ lắm. Sau khi Trình Cung thu lại những vật này thì nhìn nhìn chung quanh, dưới một đao kia, thi thể ba người đều không còn, móng ngựa trên mặt đất cũng đã hủy diệt, chỉ là trên mặt đất lưu lại một cái hố sâu nửa mét, rộng hơn hai mét, dài đến hai mươi mấy mét.
Nơi đây không nên ở lâu, sau khi thu những vật này xong, lập tức Trình Cung mang theo Mãnh Hổ ly khai nơi này. Giờ phút này cửa thành đã đóng, nếu như Trình Cung muốn trở về cũng có biện pháp, nhưng mà như vậy dễ bị người chú ý. Trình Cung mang theo Mãnh Hổ trực tiếp đi tới một cánh rừng phụ cận, nhìn thương thế Mãnh Hổ một chút, cũng may không tính quá nghiêm trọng. Sinh mệnh lực của hắn cũng rất ương ngạnh, Trình Cung cho hắn phục dụng một viên Liệu Thương Đan, sau đó đặt hắn qua một bên.
Bảy viên Nguyên Khí Đan, mười viên Hồi Nguyên Đan cũng đều tiêu hết sạch, giờ phút này đan dược trên người mình cũng tiêu hao bảy tám phần. Sắp tới giải thi đấu tứ đại tài tử, xem ra sau giải thi đấu mình phải luyện chế một đám đan dược. Hiện tại gia gia, phụ thân cộng thêm Bạch thúc, còn có những huynh đệ bên cạnh mình này, mỗi người đều cần đại lượng dược vật tu luyện. Mình muốn cho thế lực Trình gia triệt để cường đại lên, không thể để bọn hắn tụt lại phía sau.
Những cái này đều cần rất nhiều đan dược, thực tế mình đã có Ẩn Linh Đao, tuy về sau sử dụng sẽ không tiêu hao lớn giống lần này, nhưng cũng sẽ không ít. Mà mình tu luyện cũng cần đan dược, trước kia dược vật lấy được từ Trịnh gia, mã bang, Phùng Tuấn Kiệt toàn bộ luyện chế thành đan dược, đoán chừng có thể chèo chống mấy tháng. Bọn hắn tích súc nhiều năm như vậy, lại chỉ đủ mình tiêu hao mấy tháng, nghĩ đến chỗ này Trình Cung cũng có chút đau đầu.
Được rồi, trước không thèm nghĩ những cái kia nữa, vốn cho là gần đây giàu có lên, nhưng nghĩ đến tiêu hao mới phát hiện vẫn còn thu không đủ chi. Bởi vì lực lượng mỗi người đều đang tăng lên, lực lượng tăng lên tiêu hao càng lớn, đan dược cần dùng càng cao. Vẫn là trước nhìn Đỗ Khiêm này có vật gì tốt không, trong nội tâm Trình Cung nghĩ vậy, trực tiếp mở không gian giới chỉ của Đỗ Khiêm ra, chỉ có một không gian giới chỉ dài rộng cao đều hai mét, hiện tại Trình Cung đã không để vào mắt loại không gian giới chỉ nhỏ này.
Xem xét độ lớn của không gian giới chỉ này, tất nhiên Trình Cung chờ mong cũng không thể lớn hơn, tinh thần lực xem xét một phen. Bên trong quả nhiên không có bao nhiêu thứ, mười mấy cái hộp bầy đặt vô cùng chỉnh tề, vàng không đến ba vạn lượng, bạc chưa đủ hai mươi vạn lượng, ngân phiếu ngược lại có không ít, nhưng toàn bộ cộng lại cũng không đến một triệu lượng. Thật sự là nghèo kiết xác a, về phần vũ khí ngoại trừ cái hắn sử dụng, bên trong không có vũ khí khác, ngược lại là có rất nhiều văn phòng tứ bảo (bút, mực, giấy, nghiên). Mịa nó, lần này lỗ lớn, mình dùng hết bảy viên Địa cấp trung phẩm Nguyên Khí Đan ah. Nếu như không phải muốn tốc chiến tốc thắng, hiện tại Trình Cung cũng không bỏ được, đó là của cai3t tích trữ của hắn a.
Trong nội tâm Trình Cung khó chịu mắng Đỗ Khiêm tên hỗn đản này, một bên nhàm chán mở mấy cái hộp ra nhìn một chút. Dạ Minh Châu tự nhiên, mịa, đồng dạng không giá trị bao nhiêu tiền. Đồ cổ, rác rưởi, phỉ thúy, rác rưởi, ngọc bội…
Vốn là Trình Cung sử dụng tinh thần lực xem xét trong không gian giới chỉ của Đỗ Khiêm, lập tức mở ra tất cả xem xét một phen, thời điểm thấy ngọc bội Trình Cung mãnh liệt ngây dại. Đúng vậy, Tinh Hải Ngọc, là phần thưởng bên trong giải thi đấu Tứ đại tài tử, còn gọi là Thiên Bảo Ngọc. Tại đây Đỗ Khiêm lại có một khối, tâm ý Trình Cung khẽ động lấy khối Tinh Hải Ngọc này cẩn thận xem xét, đúng vậy, bên trên còn có ấn ký giải thi đấu Tứ đại tài tử.
- Họa.
Bên trên vẻ một nữ tử vô cùng xinh đẹp, lưỡng giới cuộc thi cầm kỳ thư họa đều là Âu Dương Bảo Ngọc đứng đầu họa tác, căn cứ Sắc Quỷ điều tra, Âu Dương Bảo Ngọc đi rất gần cùng Thất hoàng tử, chẳng lẽ khối Tinh Hải Ngọc này là Thất hoàng tử lấy từ Âu Dương Ngọc Bảo, sau đó ban cho người bên cạnh. Loại vật này bọn hắn chỉ biết có thể cường thân kiện thể, bách bệnh không sinh, xem ra khối này đã ban cho Đỗ Khiêm một thời gian ngắn, Đỗ Khiêm cũng không có đeo. Xem ra Đỗ Khiêm này ở trong đám thủ hạ của Thất hoàng tử, thuộc về thân thể cùng lực lượng đều yếu.
Trình Cung không nghĩ tới ngoài ý muốn có thể đạt được một khối Tinh Hải Ngọc, nhưng sau đó nghĩ đến thế lực của Thất hoàng tử, trong nội tâm cũng cảm giác nặng trịch. Thu Tinh Hải Ngọc vào không gian giới chỉ, Trình Cung rất tùy ý xem xét hai cái hộp cuối cùng, sau đó giao tất cả cho Bàn Tử giải quyết.
Nhưng mà mở cái hộp cuối cùng ra, Trình Cung sửng sốt một chút, lại là một đạo thánh chỉ. Nếu người khác nhìn thấy thánh chỉ này, nhất định sẽ sợ tới mức tâm thần không yên, Đỗ Khiêm nắm giữ thánh chỉ chẳng khác nào khâm sai, giết Đỗ Khiêm tương đương tạo phản. Nhưng Trình Cung lại không có quá để ý, trực tiếp mở ra nhìn thoáng qua.
Trình Cung xem xét, lập tức cả kinh:
- Móa nó, cái này thực là tai hoạ, vô thanh vô tức, đùa ngoan độc a!
Đạo thánh chỉ này vô cùng đơn giản, tán thưởng việc làm của Thất hoàng tử, vì quốc gia mở rộng tám nghìn dặm lãnh hải, hàng phục ba mươi bảy đảo quốc Nam Hải, vượt qua ba ngàn vạn dân chúng. Đồng thời lệnh hai chi hải quân triều đình khác ở Nam Hải cho Thất hoàng tử điều khiển, khai thông đường biển cùng Bà La Đa Châu.
Trên biển đảo quốc nhiều không kể xiết, tuy một ít đảo quốc tới gần Lam Vân Đế Quốc đã sớm bị Lam Vân Đế Quốc ảnh hưởng, mỗi năm tiến cống, nhưng mà có một ít là cướp biển. Xa hơn một ít căn bản không biết Lam Vân Đế Quốc là vật gì, thường xuyên phát sinh chiến đấu. Mà xuyên qua Nam Hải thì có thể đi vào Bà La Đa Châu, Lam Vân Đế Quốc ở trung bộ Nam Chiêm Bộ Châu, phương bắc là nơi cực hàn căn bản không có biện pháp xuyên qua. Tây bắc thì có Thảo Nguyên Vương Đình, tây phương là Đồ Đằng Đế Quốc, tây nam là Yêu Thú Sâm Lâm, phía nam là Man tộc.
Lam Vân Đế Quốc đất rộng của nhiều là không giả, nhưng thiếu khuyết câu thông cùng ngoại giới cũng là thật sự, trừ khi tiêu diệt Đồ Đằng, Man tộc hoặc là Thảo Nguyên Vương Đình, nếu không muốn tiến hành mậu dịch cùng quốc gia khác cũng chỉ có trên biển. Nhưng trên biển nguy hiểm cực lớn, cho tới nay cũng có vô số thương nhân mạo hiểm tiến vào, nhưng mười đội tàu có tám cái sẽ táng thân trên biển. Không nghĩ tới Thất hoàng tử mai danh ẩn tích lâu như vậy, vậy mà làm ra chuyện kinh thiên động địa bực này, mà làm cho Trình Cung giật mình nhất chính là, đến bây giờ trong triều không có người biết rõ chuyện này. Mà ngay cả Sắc Quỷ cũng điều tra qua Thất hoàng tử, lại không có tin tức gì, đây mới là địa phương không bình thường nhất.
Bộ Binh, triều đình không có ai biết chuyện này.
Hiện tại bởi vì mình giết Đỗ Khiêm, khẳng định đạo thánh chỉ này cũng không truyền đến được chỗ Thất hoàng tử, mình cũng không có lưu lại bất cứ chứng cớ gì. Nhưng rất nhanh bọn hắn sẽ phát giác, chỉ cần không liên lạc được với Đỗ Khiêm, một khi bọn hắn bắt đầu tra tìm, sẽ biết chuyện này bị tiết lộ, có người cướp thánh chỉ.
- A...
Trình Cung không khỏi cười khổ, mình thật đúng là không muốn như thế nào cùng Hoàng đế, nhưng chuyện bây giờ lại biến thành như vậy. Bọn hắn nhất định sẽ tra rõ, bởi vì Bàn Tử bị thương, mình đại náo Đỗ gia, nên sẽ hoài nghi đến mình, chỉ là bọn hắn muốn tìm chứng cớ cũng không dễ dàng.
Hiện tại càng không thể trở về thành, nếu không để cho người ta biết rõ thì rất phiền toái, Trình Cung nghĩ nghĩ lấy ra một con Vân Cáp, thông tri đám người Bàn Tử. Trình Cung chỉ cho bọn hắn làm một việc, bất kể là dùng biện pháp gì, cũng phải chứng minh được hôm nay mình cùng Mãnh Hổ đều ở trong thành.
Sau khi thả Vân Cáp ra ngoài, Trình Cung lại nhìn thánh chỉ này một chút, trên tay vận chuyển lực lượng, dẫn động một tia Chí Dương Chân Hỏa trong cơ thể, lập tức thánh chỉ này hóa thành hư ảo. Thứ này tuyệt đối không thể lưu, không sợ bọn họ hoài nghi, không có chứng cớ là được, hiện tại Trình Cung hiếu kỳ chính là, đến cùng Hoàng đế cùng Thất hoàng tử muốn làm cái gì?
Âm thầm điều động quân đội không thông qua Bộ Binh, công lao lớn như vậy giữ kín không nói ra, nếu như hắn thật có thể đả thông đường biển, đây chính là công lao đủ để phong Vương. Hiện tại Hoàng đế có ba mươi mấy nhi tử, trưởng thành có mười lăm cái, trong đó phong Vương chỉ có hai vị, Thái tử nhu nhược, càng làm cho các hoàng tử tranh đấu đạt đến một đỉnh phong.
Nói là vì chống cự thú triều sắp bộc phát ở Yêu Thú Sâm Lâm, các hành tỉnh đối mặt Yêu Thú Sâm Lâm cũng phải thực hành quản lý quân sự, xem ra qua chút thời gian nữa, có lẽ Hoàng đế sẽ thôi động chỗ đó tổ kiến một quân đoàn. Bạn đang đọc truyện được copy tại TruyệnY
Phương diện khác động tác cũng không nhỏ, trước kia Trình Cung không có nói qua sự tình phương diện này cùng Trình lão gia tử, hiện tại hắn cũng không muốn. Tăng thực lực của mình lên, tăng thực lực người thân của mình lên, gia gia khẳng định có đối sách tương ứng. Ở thời điểm gia gia có thể che chở mình, mình cứ làm nhị thế tổ, phá gia chi tử, đế đô đệ nhất hoàn khố. Nếu quả thật có một ngày xảy ra chuyện gì, ngay cả gia gia cũng tính toán không qua đối phương, lúc đó dựa vào đúng là lực lượng. Chỉ cần mình có lực lượng đủ mạnh, sẽ không ai có thể làm được gì.
Trình Cung một người ngồi ở chỗ kia lẳng lặng suy nghĩ, sắc trời đã dần dần sáng, hắn không để cho Nãnh Hổ tỉnh lại. Nhìn hướng mặt trời mọc, một ngày mới vừa bắt đầu, trên quan đạo bắt đầu xuất hiện một ít người mua bán. Bất quá hai ngày nữa là giải thi đấu Tứ đại tài tử, nhất định mình phải cầm được Tinh Hải Ngọc, càng xảy ra loại chuyện này, mình càng phải tiếp tục hoàn khố, đôi khi hung hăng càn quấy cũng là một loại che dấu tốt nhất.
Truyện khác cùng thể loại
826 chương
80 chương
23 chương
38 chương
65 chương
222 chương
103 chương