Dâm ma
Chương 121 : Bán Thân 2
"" Còn không mau cút " Dương Thần liếc qua đám gia đinh.
"" Vâng vâng " đám gia đinh gật đầu lia lịa đở lấy Lý Trị Đình chạy đi.
Dương Thần nhìn chạy đi đám gia đinh rồi quay đầu nhìn lấy Hinh nhi nói "" Hinh nhi muội nhà ở đâu nha ta có thể giúp muội chôn đi chú chó "
"" Thật " Hinh nhi vui vẽ hỏi.
"" Ừ thật " Dương Thần gật đầu nói.
"" Tốt , Thần tăng ca ca theo muội " Hinh nhi nói rồi một tay ôm chú chó , một tay nắm lấy bàn tay to của Dương Thần.
Dương Thần đi theo Hinh nhi rồi truyền âm cho chúng nữ kiếm chổ nào thuê phòng ở trước , còn hắn theo Hinh nhi một đường mà đi vòng vòng đến chổ rất ít người mà khu nghèo khó.
Khi đến một căn nhà nhỏ rách nát thì thấy một thiếu phụ cũng chừng 28 , 29 tuổi một thân vãi thô khuôn mặt chỉ nói là thanh tú , thân thể hơi gầy cũng đang quỳ gối trên khuôn mặt chảy dài hai giọt nước mắt , ở ngực cũng có treo bảng bán thân chôn mẹ , rồi hắn cúi đầu nhìn đứng bên cạnh tiểu Hinh nhi trên cổ cũng còn đeo bảng bán thân chôn chó.
"" Mẫu thân mẫu thân , vị Thần tăng ca ca chịu chôn chó cho con rồi " tiểu Hinh nhi hướng thiếu phụ kia kêu lên.
"" Hời ~ vị nữ thí chủ này đứng lên đi , ta sẽ mua một mảnh đất chôn mẫu thân của thí chủ và chú chó , còn sau này nữ thí chủ cùng tiểu Hinh nhi theo ta là được " Dương Thần nhìn lấy nàng nói về sắc đẹp nàng còn thua nha hoàn của hắn , như nhìn đến tiểu Hinh nhi hai mắt to manh manh đành phải thu luôn nàng vị , có gì cho nàng một viên Mỹ Nhan Đan và cho nàng ăn nhiều tý là được.
"" Thật vậy đa ta Thần tăng ta sẽ theo Thần tăng làm trâu làm ngựa làm những gì nặng nhọc đều được " Thiếu phụ lao đi nước mắt nói.
"" Ừ được rồi mà tên nữ thí chủ là " Dương Thần hỏi nhưng trong lòng thì nghỉ " Không cần làm nặng nhọc chỉ cần tối cho ta cưỡi lên người là được khà khà "
"" Vâng tiểu nữ tử là Sở Nhược " Sở Nhược nói ra tên của mình.
"" Ừ vậy chúng ta mua một chiếc xe ngựa rồi kiếm một mảnh đất chôn đi mẫu thân của thí chủ " Dương Thần nói.
"" Vâng vâng " Sở Nhược vui vẽ đứng lên bận rộn chuẩn bị.
Mà lúc này ở huyện nha trong phủ to lớn đang có tiếng kêu đau đớn nhưng đầy căm hận nói "" Phụ thân người phải báo thù cho con nha "
"" Ai làm con ra như vậy nói rõ mọi chuyện " Lý quan huyện một thân béo mập bụng phệ hỏi.
"" Lão gia còn gì rõ mọi chuyện nha , người ta đánh Đình nhi như vậy lão gia phải báo thù nha " mà kế bên một mỹ phụ xinh đẹp tuy hơi lùn và thân hình hơi mập tý nhưng hai bầu vú to lớn dù có áo bao lại , nhưng vì to lớn mà muốn bung ra vậy lại thêm một bờ mông thịt to lớn nhếch lên cao , đang khóc thút thít nói.
"" Biết rồi khóc gì mà khóc , người đâu triệu tập hết binh lính theo bổn quan " Lý quan huyên hướng bên ngoài hét to rồi đi ra ngoài.
"" Đình nhi ở dưỡng thương mẫu thân đi báo thù cho con , lão gia chờ thiếp với " Nói rồi mỹ phụ hướng theo Lý quan huyện chạy theo.
Còn Dương Thần bỏ một ít tiền mua một mảnh đất nhỏ chôn đi một người một chó , rồi về lại căn nhà nhỏ thu dọn đồ đạt.
"" Ta bảo không cần rồi có gì đi mua đồ mới Nhược nhi " Dương Thần nhìn Sở Nhược nói.
"" Đúng vậy con muốn mua đồ mới còn đồ chơi mới " tiểu Hinh nhi nghe được mua đồ mới mà vui vẽ vỗ tay hoan hô.
"" Hinh nhi không được như vậy , thân là nha hoàn không nên tùy tiện " Sở Nhược hướng nữ nhi mình dạy bảo.
"" Nhưng mà con muốn " tiểu Hinh nhi nghe mẫu thân nói khuôn mặt liền ủ rủ.
"" Ha ha Nhược nhi , Hinh nhi thích là được đừng quá làm khó nàng " Dương Thần ôm lấy Hinh nhi rồi hướng Sở Nhược nói.
"" Thần tăng ca ca tốt nhất " tiểu Hinh nhi liền vui vẽ trở lại hôn lên mặt Dương Thần một cái.
Đang lúc ba người nói cười thì bên ngoài chừng vài trăm người đã bao quanh lấy căn nhà nhỏ , thì nghe một tiếng ra lệnh "" Vào trong bắt hết người đem về phủ huyện cho ta "
"" Vâng Lý quan huyện " mấy trăm binh lính đồng thanh đáp hướng căn nhà nhỏ đi tới.
"" Các ngươi đi vào gặp tên hòa thượng thì thẳng tay đánh đập cho ta " mỹ phụ cũng la lên.
"" Câm miệng " Lý quan huyện nghe mỹ phụ nói thì hét nàng.
Mỹ phụ cũng im lại khuôn mặt hiện lên vẽ buồn bả , đưa mắt liếc về Lý quan huyện nàng không biết vì sao hắn mập lên thì cũng ba năm không ngó gì nàng mà lại khó chịu với nàng.
Dương Thần và hai nữ vừa đi ra khỏi căn nhà nhìn thấy mấy trăm binh lính cầm đao chạy tới , làm cho hai nữ sợ đến khuôn mặt trắng bệch mà ôm cùng một chổ.
Dương Thần thì hừ một tiếng bàn tay cách không nhẹ vỗ thì một kình khí bắn ra bảo phủ lấy mấy trăm người.
"" Bịch bịch phốc phốc !.
.
" mấy trăm binh lính bị kình khí đánh bay ra xa đụng phải cây to ngã trên đất phun máu liên tục.
Lý quan huyện và mỹ phụ sợ đến hai chân bủng rủng , Dương Thần lại quay đầu nhìn hai người rồi từ từ đi tới.
Truyện khác cùng thể loại
21 chương
56 chương
36 chương
59 chương
130 chương
32 chương
70 chương