Dâm Dục Thành Bảo
Chương 1
Editor:Băng Tiêu
Beta – reader:Băng Tiêu, Tuyết Lâm, Dạ Tư Vũ
“Ân … a~ …. dùng sức …. hảo bổng …. dùng đại bổng của ngươi khô ta hết sức đi!”
Trong căn phòng dơ bẩn này, tiếng thở dốc dồn dập, mùi dâm dục tràn ngập khắp nơi … tất cả đều tiết lộ ra hơi thở đồi bại thối nát.
Sau một lần cắm vào mãnh liệt, xá giam Seaman Mei chuyên trông coi cái thứ thấp hơn cả người hầu như chúng ta, hoàn toàn không quan tâm đến cảm giác của ta mà bắn thẳng một cỗ tinh dịch hôi thối vào trong.
Giấu kín sự khó chịu của mình, ta cố gắng ngẩng đầu lên phát ra tiếng rên rỉ chói tai.
“A….”
Mặc dù lũ người hung bạo không bao giờ để ý đến cảm thụ của cái giống sinh vật đê tiện như ta nhưng nếu ta biểu hiện hưng phấn một chút thì sẽ càng làm ta chịu ít hành hạ hơn.
Seaman Mei vốn là một người có sở thích ngược đãi điên cuồng, hắn thích tại lúc bắn tinh sẽ cắm một phát thật mạnh vào sâu trong, nghe nói nếu như vậy sẽ làm cho hạ thể đang hàm chứa cự vật của hắn gắt gao co rút lại, cảm giác tuyệt vời không thể tả được. Có một ít nô lệ yếu ớt đã bị hắn cường bạo rồi đánh đập đến chết, nhưng ở cái nơi dơ bẩn này thì cái chết của bọn họ cũng không hề quan trọng, thậm chí chẳng dậy nổi một gợn sóng.
Hình như là vì hài lòng với ta nên Seaman Mei cũng không như thói quen thượng cẳng tay hạ cẳng chân mà trực tiếp rút hung khí ra luôn, đem dâm dịch của mình vẩy khắp mặt ta, ngực ta cho xong việc.
” Nếu không phải vì hôm nay ngươi có tên trong danh sách hầu hạ lão gia thì ta đã khô ngươi thêm rồi.” Seaman Mei vừa sửa sang lại quần áo vừa nói, ” Nhanh tẩy giặt sạch sẽ đi, nhất cả cái huyệt dâm tiện này của ngươi.”
Seaman Mei thô lỗ dùng giày da đá vào chỗ giao hợp giữa hai chân ta khiến dâm dịch đang ở trong cơ thể ta phun một phát ra ngoài, dính đầy trên mông cùng bắp đùi của ta, số còn lại thì chậm rãi chảy xuống sàn nhà bẩn thỉu.
Chứng kiến cảnh tượng dâm mỹ như thế khiến Seaman Mei hét lớn một tiếng, thân thể to lớn lại đè ép ta một lần nữa.
” Ngươi đúng là đồ yêu tinh, rõ ràng trông không xinh đẹp lắm thế mà lại quyến rũ chết người, ngươi trời sinh đúng là một tao hoá cho người ta thao.”
Không có một chút chuẩn bị nào, âm hành thô to liền nhảy thẳng vào trong cơ thể ta, bắt đầu thô lỗ quất xuyên.
Khi ta chạy tới phòng ngủ của lão gia thì đã bị muộn mất nửa giờ. Ta âm thầm cầu khẩn vì vận mệnh của chính mình.
Đi tới cửa phòng, thiếp thân thị vệ ngăn ta lại để kiểm tra theo quy định. Cái loại kiếm tra này cũng không phải để xem ta có mang cái vật nguy hiểm gì không, bởi vì ở trong toà thành này, tất cả nô lệ đều không được phép mặc quần áo, nếu mang theo vật gì sẽ bị nhìn thấy ngay.
Thị vệ muốn kiểm tra chính là xem ta đã rửa sạch sẽ hết chưa.
Người được lão gia chỉ định hầu hạ buổi tối vốn không được phép ăn cơm tối để không có bất cứ thứ dơ bẩn nào dính vào thân thể cao quý của lão gia.
Kỳ thật cái loại quy định này đối với ta mà nói hoàn toàn không tồn tại, bởi vì với thân phận ti tiện như ta vốn không hề có tư cách được lão gia sủng hạnh, công dụng duy nhất của chúng ta chính là tại trước mặt lão gia hoặc khách nhân của hắn giao hợp để mua vui. Có khi vì làm cho lão gia và khách nhân hưng phấn, thậm chí chúng ta còn bị chúng cường bạo hoặc luân bạo, chứ đừng nói tới roi đánh cùng các loại ngược đãi khác.
Một ngón tay thật dài không chút do dự từ thí mắt tiến vào giang tràng của ta. Từ giữa trưa bị bắt buộc giao hợp cùng với cái bụng đói làm cho ta không đong đưa nổi vòng eo để phối hợp kiểm tra, ngón tay lạnh lẽo cọ xát vào vách huyệt khiến thân thể chưa tiêu hoả lại run rẩy lên.
” Ân … a…” Ta vội vàng cắn môi nuốt tiếng rên rỉ vào bụng.
” Làm rất kịch liệt mà!” Thị vệ dùng ánh mặt tục tĩu đánh giá cơ thể ta, ” Khi nào hầu hạ lão gia xong, ngươi nhớ tới phòng ta, ta cho ngươi một ít cơm ăn…”
” Đa tạ … ân… đa tạ đại nhân!” Ta nịnh nọt đáp lại, lay động vòng eo hầu hạ hắn.
” Tao hoá!” Dùng sức vỗ một cái vào mông ta, ” Xem buổi tối hôm nay ta thao chết ngươi như thế nào.” Thị vệ hung tợn nói, rút ngón tay từ trong cơ thể ta ra, còn không quên dùng móng tay tàn nhẫn lướt qua vách huyệt non nớt mềm mại.
Tao hoá sao? Hôm nay đã hai lần nghe được cái câu này rồi. Ta âm thầm cười khổ, nếu như có thể lựa chọn, ai lại nguyện ý làm cái loại ” tao hoá” này đây?
Vội vã hành lễ với thị vệ, ta lặng lẽ đẩy cửa tiến vào phòng ngủ của lão gia.
Nếu như dựa vào tiêu chuẩn phòng ngủ bình thường mà nói, thì phòng ngủ của lão gia khẳng định có thể làm cho tất cả mọi người kinh ngạc. Gian phòng ngủ này quả thực giống như đại sảnh yến hội của cung điện vậy, vừa rộng vừa lộng lẫy tráng lệ, nhưng tất cả tầm mắt đều hướng tới chỗ cuối phòng ngủ, đó là một cái giường nước to khủng khiếp vô cùng hoa lệ, cái màn che bằng tơ tằm cao quý rủ xuống xung quanh.
Cái giường vừa nhìn là biết xa xỉ đó ta chưa từng được nằm qua dù chỉ một lần, cái giường đó chỉ có tình nhân của lão gia cùng sủng vật mới có thể nằm, ngay cả món đồ chơi cũng không có tư cách này, càng đừng nói tới cái dạng người còn thấp hơn cả người hầu như ta.
Ở trong cái thế giới dâm dục này, được chia thành nhiều cấp bậc riêng biệt và quyền hạn của từng cấp bậc cũng khác nhau. Vị thần ở đây chính là lão gia cao cao tại thượng, không ai có thể xâm phạm được. Tình nhân của lão gia cũng sẽ là chủ tử dưới một người mà trên muôn người, bọn họ vốn là công cụ tiết dục thường xuyên của lão gia, bọn họ có phòng riêng, có vườn hoa riêng, có 5 người hầu phục vụ 24/7. Nếu như bọn họ hầu hạ tốt thì còn được lão gia thưởng cho rất nhiều đồ quý. Vì vậy nên ai cũng hy vọng trở thành tình nhân của lão gia, điều đó đại biểu cho phú quý, cuộc sống sung sướng cùng một chút tôn trọng.
Kế tiếp chính là sủng vật, phần lớn bọn họ đều là các thiếu nam thiếu nữ đáng yêu xinh xắn, sau đó sẽ được lão gia đặt biệt danh cho. Sủng vật cũng có phòng riêng, có một người hầu chuyên chăm sóc nuôi dưỡng. Bọn họ chỉ cần dùng tất cả những gì trên người để lấy lòng chủ nhân, nhưng không thường được hầu hạ chủ nhân, khi nào lão gia cho phép thì có thể cùng tình nhân hầu hạ lão gia.
Thấp hơn một bậc chính là món đồ chơi, bọn họ vốn là trò tiêu khiên của tình nhân và sủng vật của lão gia. Có khi ở trước mặt lão gia, bọn họ sẽ bị các tình nhân cùng sủng vật ngược đãi chà đạp, nhưng dù sao bọn họ cũng có một phòng riêng sạch sẽ để nương thân, mặc dù bị đùa bỡn nhưng bọn họ cũng có thể bắt nạt những kẻ thấp kém hơn mình.
Và cuối cùng, ti tiện hèn hạ nhất chính là chúng ta, là công cụ tiết dục của tất cả mọi người, bất cứ kẻ nào cũng có thể muốn làm gì thì làm, hành hạ đùa bỡn chúng ta, ý chí và tính mạng của chúng ta không được ai quan tâm, tôn trọng để ý. Ý nghĩa tồn tại duy nhất của chúng ta chính là thoả mãn tất cả dục vọng xấu xa của mọi người …..
Truyện khác cùng thể loại
68 chương
78 chương
63 chương
21 chương
73 chương
9 chương
27 chương
49 chương