Đại Vũ Trụ Thời Đại

Chương 273 : Càn quét

Trước kia khi tàu Hi Vọng rời khỏi địa cầu, theo như kết quả bàn bạc của nhóm người như Diêu Nguyên, một nửa dân số là người nước Z trên địa cầu, còn một nửa số người còn lại là người dân của các quốc gia và sắc da khác nhau. Điều này thật sự đã khiến cho nhóm người da trắng Âu Mỹ cảm thấy một áp lực tâm lý cực kỳ lớn, ví dụ như lúc đầu khi chưa rời khỏi địa cầu, các nhà khoa học quốc tịch Âu Mỹ kia lo sợ Diêu Nguyên sẽ xây dựng chính quyền như nước Z, tuy là lúc đó họ chỉ có một con đường sống duy nhất này thôi nên cho dù là có áp dụng chính sách như nước Z thì họ cũng đành cắn răng chịu đựng, nhưng áp lực tâm lý này thật sự quá lớn. Nhưng mà tình hình sau đó đã nằm ngoài sự dự tính của họ. Tuy rằng hệ thống chính trị và hệ thống quân sự của tàu Hi Vọng hoàn toàn tập trung trong tay của Diêu Nguyên, nhưng mà Diêu Nguyên tuyệt nhiên không phải những kẻ độc tài tàn bạo, chẳng những anh không thực thi chính sách hà khắc nào, hơn nữa cũng không có những chiêu trò tẩy não để cho mọi người ủng hộ tuyệt đối chính quyền của anh. Ngoại trừ việc nắm toàn bộ quyền hành ra thì anh tiến hành một đường lối chính trị minh bạch liêm khiết, ít ra thì tất cả dân chúng của tàu Hi Vọng đều không cảm nhận điểm xấu của việc thống trị tập quyền này, ngược lại bởi vì sự tập quyền này, khiến cho tàu Hi Vọng nhiều lần thoát khỏi sự nguy hiểm trong vũ trụ. Kể từ lúc tàu Hi Vọng rời khỏi địa cầu cho đến nay, thời gian đã trôi đi mười một năm, đây đã không còn là một khoảng thời gian ngắn, loài người, hay là loài người trước khi có được thiết bị cộng hưởng gen, có thể có bao nhiêu mười một năm? Sống thọ lắm thì cũng chỉ là tám chín chục năm, và trong mười một năm này, tiếng tăm và uy tín của Diêu Nguyên dường như đã vào sâu bên trong trái tim mỗi một người trên tàu Hi Vọng, tất cả mọi người đều tin chắc đạo lý này, chỉ cần Diêu Nguyên còn sống thì môi trường chính trị trên tàu Hi Vọng tuyệt đối sẽ không bị chuyển biến xấu đi, đó vẫn còn là một chính phủ liêm khiết, cho phép dân chúng nói lời thật lòng, đương nhiên, cũng chính vì như vậy, ít nhất có một phần ba thậm chí nhiều hơn nữa số dân trên tàu Hi Vọng có sự cảnh giác với Diêu Nguyên, bọn họ rất sợ Diêu Nguyên đột ngột chết đi sẽ do Vương Quang Chính tiếp quản thì sẽ dẫn đến sự biến động về chính quyền. Cùng lúc đó, bởi vì quan chức nước Z của địa cầu cũ vốn dĩ đã quen với việc tham ô, tàu Hi Vọng thì có một nửa là người nước Z cũ, chính bởi vì sự tham ô và chia bè kéo phái của quan chức nước Z nên đã hình thành nên cái gọi là dòng dõi quan chức, con ông cháu cha hay tình hình khủng khiếp nào đó, cho nên ngay từ ban đầu khi thành lập chính phủ tàu Hi Vọng, tất cả các công chức viên nước Z đều không thể nào nắm các vị trí lãnh đạo cấp cao nhất của một ngành hay một bộ nào cả, có thể làm quan nhưng phải làm từ vị trí thấp nhất, hơn nữa do chế độ chính trị của nước Z khác với Âu Mỹ nên sau khi Chúng nghị viên bắt đầu bầu cử chọn ra nghị viên cũng hiếm có công nhân viên chức nước Z nào được bầu, đương nhiên, nguyên nhân việc này chỉ có một, đó chính là ngay cả người dân nước Z cũng không tin tưởng quan chức xuất thân từ quốc gia của mình. Vì vậy, cho đến hiện nay, tuy là tàu Hi Vọng có rất nhiều quan chức cấp thấp và cấp trung đều là người dân nước Z trước kia, nhưng mà quan chức cấp cao thì không có mấy ai là người dân nước Z, cũng tức là bộ phận nhóm quan chức của Diêu Nguyên, hơn nữa ngoại trừ Diêu Nguyên và Vương Quang Chính ra, những người khác đều là quân nhân. Cho đến hiện nay, có thể nói nội bộ tàu Hi Vọng đã được yên ổn trong suốt mười một năm. Từ sau khi địa cầu mới thành lập chính phủ, thậm chí trong khoảng thời gian trước đó, trong nhóm nghị viên Âu Mỹ cũng có những người thông minh, xem ra bọn họ cũng có thể thấy được địa vị của Diêu Nguyên là không thể lay chuyển được, uy tín, thực lực, thậm chí là danh chính ngôn thuận, tất cả những điều này không phải bất kỳ ai trong số họ đều có thể lay chuyển được, cho nên những người này đành phải bỏ qua suy nghĩ lật đổ Diêu Nguyên, ngược lại họ đều ủng hộ tất cả mọi quyết định của Diêu Nguyên. So với những tên nghị viên non nớt mưu tính âm thầm bôi nhọ danh dự của Diêu Nguyên thì cách hành xử của đám nghị viên này hoàn toàn khác. Nhưng mà những người này cũng có hành động khác, đó chính là khi dân chúng không ngừng ca ngợi chế độ chính trị của tàu Hi Vọng thì bọn họ cũng ca ngợi chế độ chính trị tự do Âu Mỹ, đồng thời âm thầm chỉ ra, bởi vì những người Âu Mỹ đã quen thuộc với chế độ chính trị này hàng trăm năm cho nên bọn họ có thể dễ dàng nắm quyền hành, không đến mức khi xảy ra một cuộc chính biến do một tình huống đặc biệt nào đó tạo nên (như Dao Nguyên mất đi) đột nhiên bị một số chính trị gia đầy dã tâm nắm chính quyền trong tay, cuối cùng gây ra sự chia cắt nội bộ sau này, hay là chế độ độc tài tẩy não vậy. Cũng chính vì sự an ninh chính trị trong suốt mười một năm của tàu Hi Vọng, cách nói để cho người Âu Mỹ và chế độ của họ nắm chính quyền, không ngờ cũng có chỗ đứng trong dân chúng, thậm chí một số người nước Z cũng có suy nghĩ như vậy, giống như người nước Z thì không thích hợp làm quan vậy, cách nói này liên tục được lặp lại một lần, hai lần, mười lần, hai mươi lần, đặc biệt là sau khi lấy một sự việc của nước Z ra kiểm chứng thì dường như sự thật chính là như vậy... Nhưng mà những người này sao không nghĩ thử, trước mắt là trong bối cảnh Diêu Nguyên nắm vị trí lãnh đạo và quyền hành trong tay, những người da trắng này mới có thể lớn tiếng như vậy, nếu như đổi thành một bối cảnh khác, bọn họ còn có thể nói chuyện dễ dàng như vậy sao? Diêu Nguyên đã chú ý tình hình này từ lâu, nhưng mà anh không hề can thiệp, cũng không nói một lời nào cả. Chính trị không phải là chiến đấu, tuy là theo mức độ danh tiếng của anh mà nói, chỉ cần cho bọn nghị viên kia một chút chỉ thị, những tin đồn này có thể sẽ lập tức biến mất, nhưng mà cách nghĩ đã chôn sâu vào trong tim, trong tương lai cũng sẽ mọc rễ nảy mầm thôi, cho nên anh phải khiến cho gốc rễ của cách nghĩ này trong lòng người dân đều bị bật đi. Kế hoạch càn quét đã tính toán suốt mười năm! James ấn chuông cửa, không bao lâu, từ bên trong có một người phụ nữ Mỹ trung niên bước ra mở cửa. Khi cô ấy nhìn thấy James liền mỉm cười nói: - Ông James, chúng tôi đã chờ ông từ lâu, mời ông vào, ông đã tới trễ rồi. James cười, cũng không giải thích gì, chỉ hít một hơi rồi nói: - Mùi xì gà thật thơm, đây là loại xì gà Cuba thượng đẳng đây, hàng này đã trở nên khan hiếm, không ngờ John còn tìm mua được, nhưng mà bọn họ đang bắt đầu thưởng thức rồi, thật là đáng tiếc, tôi đã đến trễ. Trong lúc nói, James đã đi theo người phụ nữ này vào bên trong phòng khách lớn. Không gian phòng ốc của tàu Hi Vọng thông thường không lớn, thông thường là theo mô hình một phòng khách một phòng ngủ, nhiều nhất là cộng thêm nhà bếp và phòng vệ sinh, đương nhiên, cũng có một số là ba phòng khách một phòng ngủ hay là ba phòng khách một phòng ngủ, nhưng mà so với loại một thì hai loại này ít hơn nhiều, thông thường là chia cho gia đình năm người hay sáu người. Đương nhiên, lúc ban đầu khi xây dựng tàu Hi Vọng, các quan chức chính phủ trên địa cầu không thể nào ngờ rằng nó lại là tàu mẹ di dân lớn nhất của loài người, nó sẽ phiêu du khắp nơi trong vũ trụ bao la vô tận, cho nên mô hình chức năng phòng ốc không phải được xây dựng để cung ứng cho con người sinh hoạt, trong đó đương nhiên cũng có những căn nhà xa xỉ chiếm nhiều diện tích, cũng có hơn mười mấy biệt thự với phong cách khác nhau. Tuy nhiên, sau khi Diêu Nguyên có được tàu Hi Vọng, ngay từ lúc trên địa cầu những loại nhà này đã được cải tạo hoàn toàn, Diêu Nguyên không hề có ý định sống trong những căn nhà xa xỉ đó, thay vì để cho chúng chiếm diện tích nhiều như vậy, chi bằng cải tạo nó để sử dụng vào mục đích khác thì tốt hơn. Đến cuối cùng, tàu Hi Vọng chỉ còn sót lại một số căn nhà có diện tích hơi lớn, ví dụ như căn biệt thự nhỏ do năm sáu căn nhà hợp thành, chuyên cung cấp cho các gia đình tám chín người sử dụng, còn căn nhà mà James đến lần này, chính là một dạng nhà như vậy. James là một nghị viên của Hạ Viện, còn ngôi nhà mà ông đang đến viếng thăm chính là phó bộ trưởng của bộ Dân Chính, ngoài ra còn có ba bốn nghị viên hay quan chức quen biết lẫn nhau. Hôm nay là một ngày vô cùng bình thường. Bọn nghị viên và quan chức đang uống rượu trong bữa tiệc tối với nhau, đây là một hoạt động giải trí mà bọn quan chức người Âu Mỹ rất ưa chuộng, một vài người bạn thân cận, hay những người quen mà chức vụ của họ có liên quan với nhau, tụ tập cùng nhau uống rượu tán gẫu, sẵn tiện kết giao thân tình, bàn chút chuyện công việc. Điều này so với việc các thương nhân và quan chức của nước Z trên địa cầu cũ cùng nhau bàn chuyện công việc trên bàn tiệc tuy là hình thức hơi khác nhưng kết quả như nhau. James bước vào trong sảnh lớn. Trên ghế sofa đã có bốn người đàn ông đang ngồi, còn có phu nhân của họ đang ở sảnh bên cười nói với nhau. Sau khi James bước vào, mọi người đều hỏi thăm ông ta vài câu, sau đó hỏi ông lý do tới trễ. - Còn sao nữa? Chính là vì chuyện công việc thôi. Nghị trưởng yêu cầu tôi báo cáo các số liệu tranh chấp dân sự trong nửa năm trở lại đây. Nói ra thì, lịch nhân loại năm thứ 12 sắp tới rồi, chắc cũng sẽ tổng kết vào cuối năm nay, hơn nữa dạo này chuyện chính sự trên tàu Hi Vọng vô cùng nhiều, vị thuyền trưởng kia của chúng ta thật sự là một kẻ tham công tiếc việc, hễ ngơi tay một chút là có vẻ như anh ta chịu không nổi, cho nên chắc là anh ta muốn tìm việc gì đó để làm. Khi James nói xong câu này, mọi người có mặt ở đó đều phá lên cười, sau đó bọn họ bắt đầu bàn chuyện công việc, sau đó nhắc đến một số vấn đề liên quan đến việc chọn lại nghị viên của tàu Hi Vọng vào năm thứ 12 lịch nhân loại... Cả sảnh trở nên vui vẻ thoái mái lạ thường. Khi sắp tới giờ cơm tối, đột nhiên chính vào lúc này, ở bên ngoài vọng lại tiếng gõ cửa, điều này khiến cho tất cả mọi người đều cảm thấy ngạc nhiên vô cùng, bây giờ đã là giờ cơm tối, còn có ai đến nữa chứ? Cho đến khi nữ chủ nhân ra ngoài mở cửa thì trông thấy bên ngoài cửa có rất nhiều quân lính và một vị chỉ huy đang đứng chờ sẵn. Khi họ nhìn thấy có người mở cửa, vị chỉ huy đó liền chào một cái và nói: - Xin hỏi các ông John, Aribis, James và Alberffi đều ở đây không ạ? Nữ chủ nhân ngơ ngác trong giây lát, cô ta cũng không phải là người phụ nữ chưa trải qua những sóng gió lớn. Cô ta liền lướt sơ đám quân lính và vị chỉ huy này, trong lòng cô đã cảm thấy lo sợ vô cùng, nhưng mà lúc này không cho phép cô lo nghĩ nhiều, bốn người này vừa khéo đều là những người tham dự buổi tụ họp này, cô ta chỉ có thể gật đầu biểu thị đúng như vậy. - Chúng tôi là Ủy ban kỷ luật liêm chính, muốn mời bốn vị kia trở về hợp tác điều tra với chúng tôi. Vị chỉ huy này gật đầu một cách lễ phép với nữ chủ nhân rồi bước thẳng vào bên trong nhà một cách không khách sáo, hoàn toàn bỏ mặc việc nữ chủ nhân đang cố tình đứng chặn ở cửa ra vào, đột nhiên sắc mặt của nữ chủ nhân trở nên trắng toát. Bốn người ở trong sảnh đã để ý tình hình ở ngoài cửa từ lâu, câu nói của tên chỉ huy này họ cũng nghe thấy rồi, đột nhiên sắc mặt của họ trở nên vô cùng khó coi, tuy là không phải tuyệt vọng gì, nhưng mà là vô cùng ngạc nhiên, trong đó biểu cảm của ông John là rõ rệt nhất. Nhưng mà bốn người cũng không suy nghĩ là sẽ kháng cự lại, vài giây sau, họ đều ngoan ngoãn đi theo quân lính bước ra ngoài. Tình hình như vậy cùng lúc xảy ra khắp nơi trong tàu Hi Vọng, 80% những kẻ bị bắt đều là bọn người da trắng Âu Mỹ, họ đều quen biết các quan chức cao cấp và trung cấp trong chính phủ, hay những nghị viên nổi tiếng nhất... Một trận càn quét đối với với cái gọi là “tự do”, “hiện đại”, “tiến bộ”, tiềm ẩn tham ô của phương Tây đã bắt đầu nổi lên khắp nơi trong tàu Hi Vọng...