Đại Vũ Trụ Thời Đại
Chương 267 : Di tích
Toàn bộ số lượng nguồn thông tin mà thương nhân ngoài hành tinh truyền cho con người thật sự là một con số vô cùng khổng lồ, trong đó còn có một lượng lớn các thông tin không hề quan trọng, ví dụ như sự khác biệt về họ của một vài chủng tộc nào đó, đối với con người mà nói các thông tin này hoàn toàn không có ích gì, hơn nữa các thông tin như vậy còn chiếm khoảng 30% tổng lượng thông tin.
Để có thể phân loại các thông tin này một cách triệt để, sử dụng máy tính trung ương vốn dĩ là một biện pháp tốt, nhưng mà dù sao thì máy tính trung ương không chứa đựng hệ thống thông minh nhân tạo, hơn nữa cho dù có hệ thống thông minh nhân tạo, cũng chỉ là hệ thống thông minh sơ cấp nhất, không có trí tưởng tượng, không có trí sáng tạo, chỉ có phần mềm thông minh cứng nhắc, một trí thông minh như vậy không thể nào phân chia được mức độ quan trọng của các thông tin này.
Đưa ra một ví dụ đơn giản nhất, có thể trong một số thông tin dạng thần thoại của văn minh ngoài hành tinh có một hoặc một vài thông tin là có ích, dù sao thì theo những thông tin trước mắt có được, các chủng tộc ngoài hành tinh này đã rời khỏi hành tinh mẹ của mình từ hàng ngàn hàng vạn năm rồi, đã có rất nhiều chủng tộc như bọn họ đã bị suy thoái, họ cũng không còn hiểu rõ những nền văn hóa và văn minh mà tổ tiên mình để lại, thậm chí đã xem nhiều việc như là thần thoại để truyền lại cho thế hệ sau, nhưng con người có thể tìm thấy một số thông tin có ích trong đó.
Chính vì như vậy, sự quy nạp phân chia các thông tin này là không hề đơn giản, điều này đòi hỏi cần phải có một lượng lớn nguồn nhân lực, vật lực, tiến hành nhiều năm mới có thể thực hiện được, ý của Diêu Nguyên cũng khá đơn giản, anh không hề yêu cầu Nhâm Đào và Thích Hiểu Điểu một mình hoàn thành việc sắp xếp một lượng lớn thông tin như vậy, anh chỉ là yêu cầu hai người mỗi người tự thành lập một nhóm nhỏ, hai nhóm này tự hợp tác với nhau, hai người là kẻ suy nghĩ đảm nhiệm vị trí nhóm trưởng, đồng thời tìm kiếm các thông tin quan trọng trong số các tài liệu này để làm căn cứ phân chia quyền hạn đọc tài liệu, đây chính là công việc mà anh dự định giao cho hai người làm.
Hai người suy nghĩ một hồi, cũng không từ chối yêu cầu này của Diêu Nguyên, dù sao thì họ cũng xem như là cấp dưới của Diêu Nguyên, chỉ cần không phải là nhiệm vụ không thể hoàn thành được thì tất cả những mệnh lệnh của Diêu Nguyên họ đều phải tuân thủ theo. Như vậy đã giao xong công việc, tiếp theo mới chính là nguyên nhân quan trọng mà Diêu Nguyên tìm bọn họ tới đây, đó chính là phương pháp để con người đạt được nền văn minh vũ trụ cấp bốn nhanh nhất mà Diêu Nguyên đề cập tới.
- Tôi nghĩ các anh đều đã biết nền văn minh vũ trụ cấp bốn có ý nghĩa gì đối với loài người rồi đúng không? Khoan hãy nói đến việc có được năng lực tự bảo vệ trong vũ trụ này, điều quan trọng hơn đó chính là nền văn minh vũ trụ cấp bốn đã liên quan đến việc bắt đầu sử dụng lỗ giun vũ trụ, nên biết rằng lỗ giun vũ trụ không phải là cú nhảy xuyên không gian nhưng mà chắc chắn là đã có sự hiểu rõ cực kì về không gian mới có thể chế tạo ra lỗ giun vũ trụ cự li ngắn, và sự thấu hiểu này chính là những gì chúng ta cần, một khi chúng ta đã có kiến thức và sự hiểu biết về công nghệ không gian như vậy cũng có nghĩa là chúng ta có thể kiểm soát được cú nhảy xuyên không gian, như vậy thì vũ trụ có rộng lớn bao la đi nữa thì không có nơi nào mà chúng ta không tới được.
Diêu Nguyên phấn khích nói với hai người.
Hai người đưa mắt nhìn nhau, Nhâm Đào xoa xoa lỗ tai và nói:
- Đương nhiên chúng tôi biết những điều này, nhưng mà thuyền trưởng à, anh phải hiểu một điều, loài người chúng ta chỉ mới là miễn cưỡng bước vào nền văn minh vũ trụ cấp hai mà thôi, được thôi, chúng ta có nền tảng vững chắc, có thể trong vòng mười mấy năm nữa chúng ta có thể thuận lợi vươn đến tiếp cận với nền văn minh vũ trụ cấp ba, nhưng anh đã từng nghĩ qua chưa đó, cũng chỉ là mới tiếp cận thôi, vốn dĩ chưa thể nào bước vào được. Khoa học không phải là chính trị hay là quân sự, không phải là anh đưa ra một mệnh lệnh thì những nhà khoa học bên dưới có thể thay đổi khoa học được, nếu như vậy không thể gọi là khoa học mà gọi là lừa bịp, thực sự tôi không nghĩ ra có cách nào có thể giúp cho loài người chúng ta bước vào nền văn minh vũ trụ cấp bốn.
Diêu Nguyên gật đầu nói:
- Đây chính là những điều mà tôi chuẩn bị nói tiếp đây, đương nhiên tôi biết khoa học không giống như chính trị và quân sự khoa học, là thứ thật sự tuân thủ theo nguyên tắc vũ trụ, thật sự tồn tại tách biệt hoàn toàn ý chí của con người, đương nhiên tôi không có ngu ngốc như vậy muốn đốt cháy giai đoạn, cái tôi nói đến chính là thông qua một con đường khác… di tích!
- Di tích?
Nhâm Đào và Thích Hiểu Điểu một lần nữa đưa mắt nhìn nhau, Thích Hiểu Điểu nhịn không được mở miệng nói:
- Chắc là anh không nghĩ rằng chúng ta đang chơi trò chơi đúng không? Nói thật ra OL đại vũ trụ đã bắt đầu mười một năm rồi, mức độ rèn luyện nền văn minh loài người chúng ta cực kì chậm, chúng ta mới chỉ rèn luyện đến cấp hai mà thôi…
- Nghiêm túc một chút.
Diêu Nguyên chau mày nói một cách một nghiêm túc:
- Tôi không có nói đùa, thật sự là di tích… Các anh còn nhớ lịch sử của bọn thương nhân ngoài hành tinh mà họ đã nhắc tới hay không?
Nhâm Đào và Thích Hiểu Điểu cùng nhau gật đầu, lúc này Diêu Nguyên mới tiếp tục nói:
- Giống như những gì họ nói, tôi đã đọc toàn bộ các thông tin vũ trụ do họ truyền đến, phát hiện cả vũ trụ này không hề rộng lớn mênh mông như chúng ta tưởng tượng, nếu như không có định luật cân bằng sự sống vậy thì khắp nơi trong vũ trụ đều nhìn thấy sự tồn tại của các sinh vật sống ngoài hành tinh, vậy mà tại sao lại không có? Bởi vì các nền văn minh từ chục ngàn năm trước, vài trăm ngàn năm trước, thậm chí vài triệu năm trước, vài chục triệu năm trước, thậm chí càng đáng sợ hơn nữa là vài trăm triệu năm trước, bọn họ đều đã bị suy yếu, suy thoái, suy vong rồi.
- Tuy là chủng tộc sinh vật sống đã biến mất, nhưng mà các sản phẩm của họ, các sản phẩm văn minh mà họ đã từng chế tạo không hề biến mất, đặc biệt là ở trong một không gian như trong vũ trụ này, nếu như có một chiến hạm phiêu bạt trong vũ trụ này, như vậy rất có khả năng nó sẽ tồn tại vĩnh viễn cho đến khi nó bị hành tinh hút lấy và xảy ra cuộc va chạm, hay là gặp phải một thảm họa vũ trụ lớn thì nó mới biến mất…
- Trong tài liệu của thương nhân ngoài hành tinh, tôi phát hiện các nền văn minh vũ trụ chín muồi, cũng tức là nền văn minh rời khỏi hành tinh mẹ của mình hơn ba ngàn năm ánh sáng, họ đã không còn một kẻ thích ứng vũ trụ nào tồn tại, còn trong số các nền văn minh vẫn chưa có hiện tượng suy thoái rõ ràng, thông thường họ được chia thành bốn khuynh hướng phát triển. Một, đó chính là giống như thương nhân ngoài hành tinh vậy cố gắng giao dịch với các chủng tộc khác, giao dịch bất cứ thứ gì, sinh vật sống, công nghệ, khoáng vật.
- Hai là tập đoàn chiến tranh, nổi tiếng dựa vào việc tấn công các chủng tộc khác và các trại tị nạn khác, thông thường sinh vật sống của chủng tộc này khá thích hợp với việc chiến tranh, hơn nữa có lịch sử chiến tranh lâu dài, ngay cả thời kì sống trên hành tinh mẹ cũng như vậy.
- Ba là tập đoàn nghiên cứu phát triển, nền văn minh của tập đoàn này không giỏi chiến tranh nhưng mà họ rất giỏi trong việc nghiên cứu công nghệ khoa học, thông thường là dựa vào các chủng tộc vũ trụ thế hệ mới trong lịch sử hòa bình làm chủ chốt, bọn họ không thích hợp chiến tranh trong vũ trụ, hơn nữa về cơ bản bản thân họ cũng không có biểu hiện suy thoái gì, thông thường chủng tộc này sống ở bên trong trại tị nạn, thông qua việc tiến hành giao dịch trao đổi những gì mình nghiên cứu ra được với thương nhân và tập đoàn chiến tranh để đạt được những gì họ muốn, giống như là trao đổi các vật tiêu hao linh…
- Bốn, chính là điều mà tôi muốn nói với các anh, đây chính là tập đoàn tìm kiếm hoặc gọi là tập đoàn thăm dò…
- Thông thường nền văn minh của tập đoàn này chủ yếu dựa vào chủng tộc có tuổi thọ dài, chỉ riêng những tài liệu mà tôi đã đọc thì cho thấy, một tập đoàn văn minh kẻ tìm kiếm thông thường, tuổi thọ chủng tộc của họ đều được tính bằng chục ngàn năm, các chủng tộc này đều ở trong các trại tị nạn bổ sung một lần rồi rời khỏi trại tị nạn trong thời gian hàng vạn năm, nhiệm vụ của họ chính là dựa vào kĩ thuật di chuyển bằng đường cong ánh sáng, vượt qua tốc độ ánh sáng, thăm dò tìm kiếm khắp nơi trong vũ trụ, họ tìm kiếm cái gì?
- Di tích! Di tích của nền văn minh và sản phẩm mà các chủng tộc đã bị suy thoái suy vong để lại!
Khi Diêu Nguyên nói đến đây, anh mở màn hình máy tính lên, từ trong đó tìm ra một tài liệu và nói:
- Đây chính là ghi chép lịch sử của một tập đoàn kẻ tìm kiếm truyền kì, nghe nói tập đoàn kẻ tìm kiếm này vô cùng may mắn đã tìm thấy nền văn minh vũ trụ cấp năm, cũng tức là di tích của nền văn minh vũ trụ đã bước vào thời kì đầu của cách mạng công nghiệp lần thứ sáu, chủ thể của nền văn minh này đã hoàn toàn bị suy vong, hơn nữa tàu mẹ của họ cũng đã gặp phải sự phá hoại tự nhiên trong vũ trụ, vô cùng rách nát, nhưng mà cho dù như vậy đã khiến cho tập đoàn kẻ tìm kiếm này dễ dàng sở hữu được sản phẩm và công nghệ của nền văn minh vũ trụ cấp bốn và cấp năm, bản thân cũng trở thành nền văn minh vũ trụ cấp bốn, hơn nữa trong tương lai có thể dự đoán được họ hoàn toàn có thể vươn đến nền văn minh vũ trụ cấp năm.
- Đây chính là con đường tương lai thích hợp nhất với tàu Hi Vọng của loài người chúng ta!
Khi nói đến đây, đôi mắt của Nhâm Đào và Thích Hiểu Điểu đều phát sáng, Thích Hiểu Điểu liền phấn khởi nói:
- Không ngờ rằng OL vũ trụ còn có một loại kì quái như vậy… Được rồi, nghiêm túc một chút, đây chính là những gì mà trước đây chúng ta chưa từng nghĩ đến, thật sự như những gì anh nói, dưới ảnh hưởng của định luật cân bằng sự sống, một lượng lớn các nền văn minh vũ trụ đang không ngừng suy thoái và suy vong, ngoại trừ các chủng tộc ở trong các trại tị nạn ra, các nền văn minh vũ trụ trung cấp và cao cấp đã đi đâu? Trong trại tị nạn dường như là không có sự tồn tại của đẳng cấp này, hơn nữa các nền văn minh này vẫn tiếp tục suy thoái và suy vong, nói cách khác, di tích của các chủng tộc bị suy thoái bị suy vong này cũng giống như những gì của tàn tích văn minh ngoài hành tinh vậy, họ để lại những sản phẩm mà họ đã từng chế tạo ra, chỉ cần tìm thấy các sản phẩm này, như vậy thì loài người chúng ta sẽ có cơ hội phát triển vượt trội!
- Còn nguy hiểm thì sao?
Đột nhiên Nhâm Đào chau mày hỏi:
- Đừng nói cho tôi nghe là không hề có nguy hiểm gì nha, lúc trước chúng ta ở tàn tích văn minh ngoài hành tinh đã gặp phải những nguy hiểm mà không thể nào tưởng tượng được, gần như xém chút nữa đã khiến cho cảnh nền văn minh của chúng ta bị tiêu diệt hoàn toàn, đây mới chỉ là di tích của nền văn minh vũ trụ cấp hai, như vậy di tích của nền văn minh vũ trụ cấp cao hơn nữa thì sao? Chắc là không dễ dàng đạt được như vậy đúng không?-
- Không sai, có nguy hiểm, hơn nữa còn vô cùng nguy hiểm.
Diêu Nguyên cũng không che giấu, anh nói thẳng:
- Điều này có thể tưởng tượng được mà, dù sao thì trình độ khoa học cao hơn cả một bậc, cho dù là cùng nằm trong một giai đoạn cách mạng công nghiệp đi nữa thì cũng có sự chênh lệch cực kì lớn, vậy thì càng không cần phải nói đến di tích văn minh vũ trụ không biết thuộc loại đẳng cấp nào, có trời mới biết là cấp ba, cấp bốn, hay có thể là cấp năm cấp sáu, thậm chí là nền văn minh vũ trụ cấp bảy cũng có thể, nếu như chúng ta ngang nhiên xông vào thì rất khả năng bất kì một trong số những sản phẩm ở đó sẽ tiêu diệt chúng ta hoàn toàn, giống như là nền văn minh thuộc kim thể lỏng đã tiêu diệt tàn tích văn minh ngoài hành tinh vậy, cho nên điều này hết sức nguy hiểm.
- Vậy thì anh còn nói làm gì?
Nhâm Đào lắc tay nói:
- Không có quy luật chính là nguy hiểm lớn nhất, khoan hãy nói các di tích này khan hiếm như thế nào, tàu Hi Vọng của chúng ta phải nhảy không gian bao nhiêu lần mới có thể gặp được một di tích văn minh vũ trụ cấp hai, chỉ riêng việc nếu chúng ta gặp được di tích này, anh có dám sai người đi thăm dò không? Lỡ như chạm vào một hệ thống phòng vệ nào đó ở bên trong vậy thì tất cả chúng ta coi như xong, cho nên có thể cá cược một lần có thể không sao, anh có dám cược mười lần không?
- Đương nhiên, tôi hiểu rõ tình hình này, cho nên lần này tôi mời các anh tới đây chính là để bàn bạc đề nghị này của tôi…
Diêu Nguyên mỉm cười không hề tỏ ra giận dữ, đột nhiên anh nhìn về phía Nhâm Đào và nói:
- Nếu như phát hiện ra di tích, chỉ dựa vào năng lực của kẻ tiên tri như là Trương Hằng thì không thể nào phán đoán một cách chính xác di tích đó là đẳng cấp văn minh gì, cho nên cần phải có một phương pháp cảm giác rõ ràng hơn nữa so với kẻ tiên tri… Nhâm Đào, anh hãy nói một chút về cô bé có tên là Val mà anh nhắc đến, tôi rất có hứng thú về những gì cô ấy đã làm, tôi đã tìm thấy các thông tin tương tự như vậy trong tài liệu của các thương nhân ngoài hành tinh, đó chính là kẻ tiên tri đã tiến hóa đến giai đoạn thứ ba đã dẫn đến những sự thay đổi…
- Kẻ tiên tri, không, lúc đó đã không còn gọi là kẻ tiên tri nữa rồi, lúc đó năng lực của loài người mới nên gọi là…
- Kẻ tiên ngôn!
Truyện khác cùng thể loại
34 chương
37 chương
121 chương
326 chương
501 chương