Đại Vũ Trụ Thời Đại
Chương 234 : Lời Mời
Đối với lời mời của nền văn minh thương nhân vũ trụ, cho dù là đồng ý hay là phản đối thì mọi người cũng chia thành hai phe. Phe đồng ý cảm thấy cuộc giao dịch này sắp gặt hái được thắng lợi cuối cùng rồi, chỉ cần thành công trong lần đàm phán cuối cùng này là được. Lúc đó văn minh nhân loại không những có thể có được tất cả thông tin vũ trụ mà con người muốn có, hơn nữa cũng có thể có được khoa học công nghệ của cuộc cách mạng công nghiệp lần thứ năm.
Còn số lượng người phản đối thì rất ít, lý do mà họ đưa ra đó chính là suy luận của Nhâm Đào về việc nền văn minh thương nhân ngoài vũ trụ đã biết được sự tồn tại của con người. Lỡ như họ có phương pháp thăm dò loài người mới cũng tức là kẻ thích ứng vũ trụ, như vậy thì rất có khả năng sẽ mờ mắt vì tiền, nói tóm lại lời mời lần này có vẻ giống như một âm mưu.
Sau khi suy xét nhiều khía cạnh, Diêu Nguyên cũng quyết định đồng ý lời mời này. Dù sao đây cũng là lần đầu tiên con người gặp gỡ chủng tộc ngoài hành tinh. Cho dù là tình hình như thế nào, nếu như đã quyết định gặp gỡ ngay từ đầu thì càng không thể bỏ cuộc giữa chừng vào lúc này. Cơ hội lần này thật sự vô cùng quan trọng với nền văn minh nhân loại, cho nên bất kể như thế nào cũng phải tiếp tục cho nên đã đề cử ra phái đoàn đi viếng thăm lần này.
Tiếp theo đó chính là sự thương lượng, tổ chức cũng như là sự hướng dẫn về các lễ nghi và ngôn ngữ của các thành viên trong đoàn. Dù sao đây cũng là một sự kiện lớn, từ lúc khai thiên lập địa đến nay, đây là lần đầu tiên con người tiếp xúc giao lưu với chủng tộc ngoài hành tinh. Sự tiếp xúc loại ba thật sự cho nên chuẩn bị cẩn thận là điều vô cùng cần thiết.
Cũng trong lúc tất cả mọi thứ đã chuẩn bị như vậy, đột nhiên có một thiếu nữ Âu Mỹ khoảng mười tám mười chín tuổi có mặt ở nơi tiến hành công tác chuẩn bị. Lúc này ở nơi này có chút hỗn loạn, tất cả các nhân viên đều đang chuẩn bị các đồ vật của riêng mình, như là nhân viên lập trình đang kiểm tra thử các công việc phân tích và truyền đạt tín hiệu, các chiến sĩ liên sao đang mặc các bộ áo giáp chiến đấu của mình. Sau đó là các chuyên gia đàm phán thương mại đang trao đổi và thương lượng với nhau với một vẻ mặt hào hứng, ngay cả Diêu Nguyên cũng đang dặn dò Ưng đôi lời.
Nơi chuẩn bị công tác vốn dĩ đã được giới nghiêm, người thiếu nữ này tranh thủ lúc không ai để ý lẻn vào, cô nở nụ cười rạng rỡ chạy tới trước mặt Nhâm Đào rồi nói:
- Chú ơi, cháu tặng chú món quà này nhé. Trong lúc nói, cô bé mở bàn tay của mình ra.
Trong bàn tay của cô bé là một sinh linh bé nhỏ, có sáu cái chân nhỏ, toàn thân trắng sáng như ngọc. Nó chính là một con Hắc Long sáu chân mới chào đời, nó đang ngủ rất say và không ngừng ngáp.
Nhâm Đào vốn dĩ đang đứng thẫn thờ, khi mà đứa bé gái chạy tới trước mặt anh thì anh đột nhiên bừng tỉnh nhưng anh vẫn im lặng không nói gì, chỉ là nhìn về hướng đứa bé gái đó bước tới. Những nhân viên trực cửa đang đổi ca trực, sau đó thì các nhân viên đang bận bịu thu xếp đồ đạc của mình, ngay cả anh cũng đang đứng thẫn thờ, chính trong giây phút lơ là này, đứa bé gái len lén lẻn vào.
- Chú biết cháu, cháu là Val, cháu gái của nhà khoa học nào đó…
Nhâm Đào suy nghĩ hồi lâu thì một cái tên xuất hiện trong đầu óc của anh.
Val cười khúc khích, cũng không nói gì chỉ nhét vào tay Nhâm Đào một ấu thú Hắc Long sáu chân rồi nói:
- Hãy để nó vào trong áo giáp chiến đấu, đây chính là món quà sẽ tấu lên khúc hát khải hoàn chiến thắng.
Nói xong cô bé không chờ Nhâm Đào nói gì, xoay người chuẩn bị đi ra bên ngoài. Lúc mà cô vừa đi tới cổng thì những người nhân viên trực ca cũng cùng lúc đi tới và mời cô ra khỏi nơi tập huấn.
Nhâm Đào lại ngơ ngác trong giây lát, đầu óc anh đang không ngừng suy nghĩ, giây lát sau đột nhiên cười khẽ rồi nhét ấu thú Hắc Long sáu chân này vào trong ngực áo của mình.
Hắc Long sáu chân vốn đã không thể tách rời với con người, đặc biệt là ấu thú của chúng có một tình cảm đặc biệt với mùi của loài người, chưa từng xảy ra chuyện tấn công loài người. Hơn nữa ấu thú Hắc Long sáu chân càng tiếp xúc với con người thì lại càng có tình cảm cho nên sau khi bỏ nó vào trong ngực áo, con Hắc Long này ngửi thấy mùi của con người thì tiếp tục ngủ sâu.
Cùng lúc đó, trong phòng thí nghiệm sinh học, những nhân viên ra ngoài ăn cơm đã trở về phòng thí nghiệm, ở trong phòng nuôi dưỡng Hắc Long sáu chân thì sáu con Hắc Long chỉ còn lại năm con. Chẳng qua lúc này chưa đến lúc cho chúng ăn nên không ai phát hiện ra điều này.
Cũng vào lúc đó, sau khi rời khỏi nơi tiến hành công tác chuẩn bị thì đột nhiên Val từ trong túi áo lôi ra một viên châu thủy tinh bằng sợi cacbon có độ đàn hồi cao rồi bỏ nó trên đường sau đó ngân nga khúc hát đi về phía trước, không hề có cử động gì khác lạ nữa.
Ở nơi chuẩn bị tổ chức công tác, sau khi đã chuẩn bị hoàn tất mọi thứ, tất cả các nhân viên lần lượt bước lên tàu vận chuyển. Sau đó bọn họ sẽ đi đến phi thuyền vũ trụ Quan Sát, sau đó sẽ do tàu vũ trụ Quan Sát chở họ đến tàu mẹ của thương nhân ngoài hành tinh.
Cùng lúc đó, khi họ đi đến tàu mẹ của thương nhân ngoài hành tinh thì trong tàu mẹ của thương nhân ngoài hành tinh cũng xuất hiện một chiếc tàu vũ trụ siêu nhỏ chỉ dài khoảng hơn 30m, chiếc tàu vũ trụ này cũng tiếp cận về hướng tàu Hi Vọng của loài người. Cuộc gặp gỡ đầu tiên sắp được tiến hành.
Cuộc gặp gỡ diễn ra dưới mắt mọi người, khoảng hơn 20 phút sau cuối cùng chiếc tàu vũ trụ siêu nhỏ đó cũng đã đáp xuống tàu Hi Vọng, đồng thời đi vào bên trong tàu Hi Vọng từ cửa khoang. Tất cả các chiến sĩ liên sao do Diêu Nguyên dẫn đầu cùng với các quan chức chính phủ và cả các sĩ quan quân đội cấp cao đều đã tập trung ở trong hành lang bên trong tàu Hi Vọng. Tuy rằng không biết lễ duyệt binh có phạm phải cấm kị gì của họ không nhưng mà nghi lễ đón tiếp long trọng như vậy có lẽ là không có gì sai.
Tiếp theo đó, chiếc phi thuyền vũ trụ cỡ nhỏ bay vào bên trong tàu Hi Vọng đồng thời có mười sinh vật ngoài hành tinh với hình thù kì lạ từ trên đó bước xuống.
Các sinh vật ngoài hành tinh này cũng mặc những trang phục phi hành gia, chỉ là màu sắc chất liệu và kiểu dáng bên ngoài của mỗi người đều khác nhau. Trên cơ sở những gì quan sát được hiện giờ thì ít ra mười sinh vật ngoài hành tinh này được chia thành bốn chủng tộc, trong đó có một chủng tộc có cái đầu lớn hơn hẳn trông có vẻ là lớn bằng một nửa cơ thể của nó, thân thể nó trông có vẻ rất nhỏ bé, cao nhất thì chỉ khoảng 1m4. Đây chính là hình dáng người ngoài hành tinh bản tiêu chuẩn trong trí tưởng tượng của con người.
Cơ thể của một chủng tộc khác cao ít nhất 3m5, nó trông có vẻ rất lực lưỡng giống như là một con tinh tinh lớn nhưng mà nó có bốn cánh tay. Điều này thì hoàn toàn khác với loài người.
Còn có một chủng tộc khác… Không có giống như các loài sinh vật mà là giống như một loài sâu bọ có hình dáng một con rết rất dài, ít nhất là khoảng bảy tám mét. Trên bộ trang phục phi hành gia của nó có đến mười mấy cánh tay thon nhỏ. Nó cũng có thể đứng thẳng nhưng mà trong lúc di chuyển thì vẫn phải bò về phía trước như loài sâu bọ.
Cuối cùng là một sinh vật sống vô cùng kì lạ, nó chính là một sợi dây. Đúng vậy, một sợi dây dài hơn 2 m, cái đầu hơi lớn có thể nhìn rõ đó là cái đầu, những cái khác thì không có gì khác biệt với một con rắn.
Chính là bốn loại sinh vật sống kì lạ như vậy, sau khi mười sinh vật sống này đi vào trong tàu Hi Vọng thì trong tích tắc tất cả mọi người đều không biết nói gì. Ngoại trừ duy nhất một loại ra thì tất cả những loài khác so với sinh vật sống có trí tuệ hay là so với hình dáng của loài người có sự khác biệt quá lớn. Nhưng mà cũng may là Diêu Nguyên cũng không tỏ ra quá bất ngờ, anh đã nhanh chóng bước về phía trước, tiếp theo đó lời của anh được truyền tới nhân viên trung chuyển thông qua máy truyền tín hiệu được đặt ở bên trong áo giáp chiến đấu liên sao, tiếp theo đó lại thông qua nhân viên trung chuyển sử dụng tín hiệu của tàn tích văn minh ngoài hành tinh truyền đạt đến các sinh vật sống ngoài hành tinh này.
- Chào mừng các vị đến đây, chúng tôi với một thái độ chung sống hòa bình giữa các loài khác nhau, với một…
Chính trong lúc Diêu Nguyên đang nhớ những câu nói chào đón do các vị chính trị gia và Vương Quang Chính soạn ra, không ngờ người ngoài hành tinh với cái đầu lớn nhất trong số mười người đó cắt ngang lời nói của Diêu Nguyên:
- Chúng ta hãy bắt đầu tiến hành đàm phán, đồng thời xin hãy đưa thuyền viên của chúng tôi đi xem thử hiện vật trao đổi của các anh.
Tuy Diêu Nguyên đã có tâm lý chuẩn bị từ trước nhưng mà đối với sự thẳng thừng của bọn người ngoài hành tinh kia thì vẫn cảm thấy có chút không quen. A, có lẽ là họ đã quen với việc giao dịch với rất nhiều nền văn minh ngoài hành tinh rồi nhưng mà con người thì hoàn toàn khác. Từ lúc khai thiên lập địa đến nay mới gặp gỡ lần đầu với nền văn minh khác cho nên thái độ cẩn thận giữa hai bên hoàn toàn khác nhau, hơn nữa con người vẫn còn đang ở thế có nền khoa học kĩ thuật lạc hậu. Chính vì như vậy, giữa hai bên có sự khác biệt về nhận thức và thái độ là hoàn toàn có thể lý giải được.
Nếu đã như vậy, Diêu Nguyên cũng không có ý định tiếp tục nói những lời khách sáo. Trong tích tắc, cùng với sự hộ tống của các chuyên gia đàm phán thương mại và một số quan chức cấp cao, mười người ngoài hành tinh này đã đi đến phòng hội nghị và trong đó thì có ba người ngoài hành tinh đi theo loài người đi đến kho hàng, bắt đầu kiểm tra tình trạng thực tế của các món hàng được mang ra giao dịch.
Có vẻ như mọi thứ đều bình thường…
Ở phía bên kia, phái đoàn do Ưng dẫn đầu cũng đã đi đến tàu mẹ của thương nhân ngoài hành tinh. Cái cảm giác đầu tiên sau khi mọi người bước xuống phi thuyền đó là không phải cảm giác bước vào một chiếc phi thuyền ngoài hành tinh với một kĩ thuật hiện đại. Cảm giác duy nhất chỉ có một mà thôi, đó chính là dơ dáy, bừa bãi, xấu xí!
Đúng vậy, khi vừa mới bước vào chiếc tàu mẹ của người ngoài hành tinh, cái nhìn thấy đầu tiên đó chính là những sự chắp vá các loại. Lớp bọc kim loại của các đường ống đều hở ra, hơn nữa bất cứ chỗ nào cũng có cảm giác loằng ngoằng và không hoàn chỉnh, nói đơn giản hơn là thay vì nói đã bước vào một thế giới của nền khoa học công nghệ tương lai, chi bằng nói là đã bước vào một thế giới ngập tràn không gian Steampunk (*).
Một thế giới như vậy khiến cho tất cả mọi người vốn dĩ chờ đợi trông ngóng nay cảm thấy thất vọng não nề nhưng mà sự việc như vậy thật sự rất khó nói, nói không chừng khoa học kĩ thuật tương lai chính là như vậy thì sao?
Nói tóm lại dưới sự hướng dẫn của người ngoài hành tinh thì sau khi mọi người ra khỏi phi thuyền đã đi đến một phòng lớn nhưng mà sao phòng này trông không giống phòng hội nghị mà trông rất giống phòng xét xử tội phạm. Tất cả những vị trí xung quanh đều nằm ở trên cao, ở chính giữa thì có một cái bục lõm xuống, tất cả thành viên loài người đều đứng ở chỗ đó. Xung quanh ít nhất là có đến hàng ngàn người ngoài hành tinh đều đứng vây quanh nhìn xuống, tình cảnh như vậy khiến cho các thành viên đoàn đột nhiên có cảm giác bị sỉ nhục.
Ưng nhanh chóng kiềm chế cảm xúc của mọi người lại, anh nhẹ nhàng nói:
- Mọi người khoan hãy kích động, nói không chừng đây là quy tắc trình tự của họ. Chúng ta đến đây là khách thì phải tuân thủ quy tắc của họ, mọi người đừng có manh động.
Những người khác đương nhiên là không thể manh động rồi chỉ là trong lòng cảm thấy không thoải mái nhưng mà cuộc đàm phán vẫn được tiếp tục như lúc trước, chính là ở trong tình cảnh bị xem như là phạm nhân như vậy tiếp tục đàm phán…
***
(*) Steampunk: Một nhánh của thể loại khoa học giả tưởng hay khoa học huyền bí kết hợp với phong cách công nghệ lấy ý tưởng từ máy móc chạy bằng hơi nước thế kỷ 19, Steampunk thường có những chi tiết máy móc đi kèm với trang phục quý tộc thế kỷ 19.Màu sắc thường là vàng,đỏ hay hung đỏ.
Truyện khác cùng thể loại
34 chương
37 chương
121 chương
326 chương
501 chương