Đại Trí Nobita
Chương 2 : Bố cục
Dù sao trước kia cũng mệnh danh là Thần. Tuy lúc này siêu năng chưa hồi phục nhiều việc dạ hành ban đêm đối với Nobita cũng chỉ là ruồi muỗi.
Nói đến Thần, Nobita cũng mong thế giới này có thần như thế giới hắn trước kia. Hắn nói là chân thần chứ không phải cá nhân có sức mạnh mà bị tôn hoặc tự tôn làm thần.
Thần là thực tại vũ trụ đặc biệt bảo vệ các quy luật của vũ trụ, nói nôm na trách nhiệm như cảnh sát thời gian, cảnh sát tinh hà, cảnh sát ngân hà… của thế giới này. Nhưng đặc biệt công chính, không mềm yếu hay xa ngã. Thần không can dự vào bất cứ chuyện gì của phàm nhân nhưng một khi có kẻ điên nào muốn phá hỏng dòng thời gian hay làm nhiễu loạn đến 20% trở lên sinh mạng thể trong vũ trụ thì thần mới ra tay.
Nobita từng chứng kiến một lần, chỉ với một câu nói, toàn bộ một nền văn minh và nhân quả nó gây nên mất tích không còn dấu vết như chưa từng tồn tại. Khủng khiếp như chúng ta xóa file trong máy tính, mất tích hoàn toàn.
Lại nghị vớ vẩn, quay lại thực tại. Nobita nhận ra mình đã đến nhà của Sumire, có vẻ cô mới từ một buổi làm việc mệt mỏi trở về.
“Ta có một việc muốn trao đổi với cô”
Đáng ra diễn vai hệ thống nữ cường hay cao nhân đắc đạo hoặc chú người dơi nào đó có vẻ thuận lợi hơn. Nhưng Nobita EQ siêu thấp chẳng quan tâm, hắn thích phong cách ngay thẳng sợ cái beep gì.
Sumire giật mình vì trong nhà có người lạ và nhất là lúc này cô muốn la mà không la được. Miệng cô như bị thứ gì đó dữ lại. Chỉ có cái bớt lo là thấy sức khỏe trong người hồi phục lại trạng thái tốt nhất.
“Từ khi giải nghệ một thời gian cô có vẻ trở nên yếu đuối hơn nhiều đấy nhỉ, cựu siêu nhân per-ko”
Nghe “Per-ko” Sumire như thay một con người khác, bỏ đi lớp hóa trang là một cô gái chân yếu tay mềm. Ánh mắt trở nên sắc bén, đầu óc thì xoay chuyển tìm cách thoát thân vì người đến có thể không thiện. kẻ thù đến để trả thù siêu nhân.
“Này, sao lại khẩn trương lên thế, ta không có ác ý, chắc cái này cô nhận ra”
Nobita càng hành động thì càng cảm thấy mình rất hợp vai phản diện. trói người ta lại bịt miệng uy hiếp…. có đủ cả. Đã thế còn mạnh miệng nói ta là người tốt ta không có ác ý. Có quỷ tin. Chưa kể cái huy hiệu Nobita đưa ra chính hắn cũng chẳng biết nó là cái gì. Chỉ biết nó không có trong nguyên tác, nếu như thế có thể là sắp đặt của chính hắn trong quá khứ (bằng cỗ máy thời gian)
Sumire khi nhìn thấy huy hiệu thì thả lỏng rất nhiều. Nobita càng khẳng định suy nghĩ của mình. Đồng thời cởi trói cho cô.
“Thất lễ, tại ta sợ cô hét lên hay báo cảnh thì mọi chuyện rối tung lên”
Sumire cũng cảm thấy điều này rất có khả năng nên cũng không trách nhiều mà chỉ hỏi
“”Thủ hộ giả” ngài tìm tôi có chuyện gì? Đã từ lâu tôi không còn là siêu nhân”
Chậc “thủ hộ giả” cơ đấy, quân cờ này có vẻ khá tốt.
“Ta tới tìm cô vì cô là người trái đất. Không nói dài dòng, ta muốn lập công ty và muốn cô thay mặt quản nó, có lẽ giờ cô cũng đang chán nản việc làm người nổi tiếng phải không?”
Sumire cũng khá bất ngờ vì “thủ hộ giả” đời đời tương truyền không ảnh hưởng đến xã hội, không tham gia vào triều chính mà nay lại có ý định này.
Nobita biết nếu là mình sắp xếp thể nào cũng có quy định như thế nên không đợi Sumire nghi vấn đã nói ra lý do
“Mỗi đời “thủ hộ giả” có năng lực khác nhau. Ta có năng lực liên quan đến vận mệnh, có thể nhìn thấu vận mệnh, Trái đất thời đại này đang lâm vào cực nhiều nguy hiểm. Nếu không hành động thì con đường phía trước chỉ có diệt vong”
Quăng ra một tin bom tấn làm Sumire ngạc nhiên và sợ hãi. Nobita thong thả nói tiếp
“Cô đã từng làm siêu nhân chắc cũng biết tồn tại của thiên nhân trên trời nhỉ.? Họ lúc nào chả nhăm nhe bắt lỗi chúng ta để thực hiện kế hoạch “đại hồng thủy” cây xanh thì ngày nay bị tàn phá quá nhiều làm cho người của hành tinh xanh bất mãn và hậu quả cô hiểu”
Sumire tuy lúc này đã tin tưởng nhưng về mặt tình cảm cô muốn phủ nhận nó. Cô muốn bám lấy cọng rơm cứu mạng.
“Nhưng trái đất có rất nhiều người tham gia vào tổ chức vũ trụ, họ sẽ không ngồi yên để trái đất bị hủy diệt”
Chắc cô đang hi vọng người yêu của minh chứ gì. Nhổ nước bọt Nobita nghĩ.
Nhưng Nobita cũng đã tính trước. Tất nhiên là hắn của tương lai, vì trong kệ sách có một cuốn luật vũ trụ bằng tiếng Nhật.
Điều khoản rất nhiều nhưng tóm lại đại khái là: các tổ chức cấp thiên hà đều không được can dự vào chiến tranh trong một nền văn minh và giữa các nền văn minh. Chỉ được ra tay khi một bên vi phạm nghiêm trọng luật vũ trụ như hủy diệt hành tinh, diệt chủng, nô dịch, phá hỏng dòng thời gian…. Hoặc sử dụng vũ khí cấm.
Khi nghe điều này thì mặt Sumire tái lại vì lúc này không tin cũng phải tin. Vì ấn ký vũ trụ cô cũng đã thấy vài lần.
“Ý ngài là dùng tài lực để cải tạo lại tinh cầu, tránh bị thiên quốc và người hành tinh xanh tấn công”
Nobita cười thầm, cá đã cắn câu, không hổ là cô bé siêu nhân thông mình gan dạ, và hay tự bổ não.
Tuy rằng đây cũng là mục đích của Nobita nhưng hơn tất cả hắn muốn quyền lực trong thế giới tương lại.
Chưa kể sau khi nghiên cứu kỹ, hắn phát hiện những thứ mà nền văn minh trước kia của hắn có như âm nhạc, manga, điện thoại, hãng xe…. ở đây đều không có. Tức là nếu cảnh sát thời gian có tới cũng chẳng kết án được hắn.
Vì ta mang từ thế giới khác tới, ngươi cắn được ta. Nếu người ghen tức thì xuyên vũ trụ đi.
“Đúng thế, trọng trách nặng nề này chỉ có thể nhờ cô, xin lỗi vì đã đưa gánh nặng này cho cô và có lẽ cô sắp phải từ bỏ sở thích của mình là ca hát,diễn xuất”
Sumire cười rất thoải mái và nói
“Ngài không nên tự trách mình, ngài chọn tôi vì rất tin tưởng tôi làm tôi rất vui, chưa kể tôi đã chán ngấy công việc này rồi, giờ chỉ còn muốn phiêu lưu như ngày xưa”
Nói tới đây Sumire không nhịn được thở dài, phiêu lưu như ngày xưa nào có dễ, vật còn người không còn.
“Nếu thế thì ta an tâm, nhưng cũng để cô chịu thiệt một mình gánh vác tất cả, đây là những vĩ nhân của thời đại này, ta dùng con mắt của ta bảo đảm, cô chỉ cần tìm họ đầu tư và làm một bà chủ giàu có ”
Đưa danh sách cho Sumire sau đó Nobita nói tiếp
“Để tránh nhầm lẫn, ta cho cô mượn tạm năng lực của ta. Vì tính ra cô cần nó hơn ta”
Nói như bàn giao di chúc.
Nobita điểm nhẹ vào hai mắt của Sumire vì cô cao hơn hắn rất nhiều mà hắn phải bay lên tí nữa là mất phong phạm cao nhân đắc đạo (hắn tự nghĩ) dù trước đó phong phạm lưu manh giả danh trí thức rồi.
Giao dịch thành công, Nobita âm thầm về lại nhà và cảm thấy mình chiếm tiện nghi quá nhiều.
Ngoài một tờ giấy, một tí mực in, dăm ba câu nói phét, hắn đã dụ Sumire kiếm tiền cho hắn trong khi tiền cô ta bỏ, công sức cũng cô ta bỏ, quản lý cũng cô ta làm, suy nghĩ làm thế nào cũng là cô ta.
Thấy có lẽ hơi thiệt cho cô ấy nên Nobita quyết định khi nào tên kia láo ngáo đi vào phạm vi trái đất hắn sẽ bắt về chô Sumire quy án.
Truyện khác cùng thể loại
138 chương
26 chương
72 chương
240 chương
69 chương