Đại Thúc Ngộ Thượng Lang
Chương 2
Đứng trước sân khấu, cả ba người đều trở nên linh lợi, nhất là lúc đối mặt khán giả đều phi thường lễ phép, không khí phòng quay cực kỳ hòa hợp, chỉ thiếu mỗi Vĩnh Trình cùng Lâm Việt, trong lòng Lâm Mộ Thiên rất lo lắng cho tình hình của đội viên, nhưng đối mặt người xem cùng dẫn chương trình vẫn duy trì nụ cười khoan khoái.
"Tôi xin hỏi Lâm Mộ Thiên, xin hỏi cậu trong đội thích nhất là thành viên nào?" Khán giả bên dưới quả thật cũng rất quan tâm, khiến Thư Diệu cùng Nhiên Nghị cũng không hẹn mà gặp cùng nở nụ cười, tất cả mọi người chờ mong đáp án của Lâm Mộ Thiên.
"Mối quan hệ của chúng tôi rất tốt....." Lâm Mộ Thiên hàm hồ trả lời, làm cho người xem dưới khán đài cũng không quá vẹn toàn ý, đối mặt tình huống như thế Lâm Mộ Thiên vẫn thực trấn định, chính là giữa ánh mắt lại mơ hồ lộ ra vẻ bất đắc dĩ.
Kỳ thật hắn cùng các đội viên quan hệ cũng không tốt không xấu, bởi vì bình thường rất ít cùng một chỗ làm việc, cho nên ít tiếp xúc hơn, hơn nữa ở nhà trọ cũng không hay chạm mặt, bởi vì tất cả mọi người cũng đều bề bộn nhiều việc, quan trọng nhất là khoảng cách tuổi tác, hắn không thích hợp lắm với mấy hoạt động của người trẻ tuổi.
Phóng viên lại bắt đầu vấn đề: "Xin hỏi Lâm Mộ Thiên có bạn gái hay không? Tất cả mọi người đều rất muốn biết chuyện này!" Phóng viên quả nhiên là phóng viên, ngay cả vấn đề cũng đặc biệt bén nhọn, có thể lấy là tận lực lấy.
"Ha hả, tuy rằng Lâm Mộ Thiên đúng là lớn tuổi nhất trong đội chúng tôi, nhưng là anh ấy tuyệt đối chưa có bạn gái." Nhiên Nghị thay Lâm Mộ Thiên trả lời vấn đề.
"Đương nhiên, chúng tôi đều chưa có." Thư Diệu giải thích thêm.
Kỳ thật ba người họ đều có bạn gái.
Thư Diệu cười khổ liếc mắt một cái nhìn Lâm Mộ Thiên, Lâm Mộ Thiên thiếu chút nữa đã lỡ miệng, Lâm Mộ Thiên vốn định nói thật! Bạn gái của mình lại hiền lành hiểu biết, ôn nhu động lòng người, tuy rằng không phải người trong giới giải trí, nhưng là hai người yêu nhau, trên mặt của nam nhân lộ ra nụ cười hạnh phúc.
Thời gian chấm dứt, bọn họ bắt đầu cùng khán giả ngoạn trò chơi, khiến khán đài thét chói tai liên tục, thời gian tiết mục cũng liền qua nhanh, vừa hết là Thư Diệu cùng Nhiên Nghị đều chạy đến chỗ hẹn với bạn gái, Lâm Mộ Thiên làm việc xong cũng một mình trở lại nhà trọ.
Hắn cảm thấy có hơi mệt, mấy ngày nay công việc sắp xếp tràn đầy, cũng chưa có thời gian nghỉ ngơi, Lâm Mộ Thiên mở cửa đi vào nhà trọ, nhà trọ cùng ở có năm gian phòng, năm người mỗi người một phòng, rất rộng rãi thoải mái, nhưng bình thường chỉ có một mình hắn ở, bốn người kia ngẫu nhiên mới trở về.
Lâm Mộ Thiên lấy quần áo đi đến nhà vệ sinh tắm rửa, lại ngoài ý muốn thấy đèn phòng vệ sinh, cửa cũng khép hờ, hắn không nhớ rõ chính mình đi ra ngoài có bật đèn hay khong, không gõ cửa đẩy cửa phòng vệ sinh ra.
Đẩy cửa vào lại nhìn thấy một thanh niên tuấn mỹ mặc đồ tắm đứng trước gương soi của nhà vệ sinh, mái tóc nâu dưới ngọn đèn nhu hòa, bọt nước li ti lấm tấm trên xương quai xanh, nhận thấy bên cạnh có người, chàng trai lộ ra nụ cười ôn nhu, trong vẻ ôn nhu lại không mất đi vẻ gợi cảm, trong mắt ánh sáng nhu hòa lóe ra, đây là keyboard của nhóm Evilspirit, Lâm Việt.
Truyện khác cùng thể loại
37 chương
38 chương
41 chương
39 chương
102 chương