Đại Thúc Ngộ Thượng Lang
Chương 155
“Vậy là tốt rồi.” Vĩnh Trình chậm rãi gật đầu.
Hai người bước lên máy bay trở về, cả quãng đường đều rất im lặng; vì là khoang hạng nhất nên hầu như không có người nào. Vĩnh Trình đưa ra đề nghị sau khi trở về thì xem ngày nào đó rảnh rủ nhóm “đồng đội” ra gặp mặt. (nhóm công đấy =..=)
Kỳ thật Lâm Mộ Thiên cũng biết Vĩnh Trình cùng Lâm Việt còn có Thư Diệu và Nhiên Nghị, giữa bốn người này vì tranh quyền đoạt lợi mà có không ít thù hận, nhưng y cũng không rõ dụng ý của Vĩnh Trình.
Nhận thấy được ánh mắt nghi hoặc của nam nhân, Vĩnh Trình không chút nào giấu diếm tỏ vẻ: “Anh yên tâm, tôi sẽ dùng phương thức hòa bình nhất giải quyết vấn đề, mấy chuyện này anh không cần lo lắng.”
Nam nhân làm sao có thể không lo lắng?
Mấy người này nếu tụ tập lại lần nữa, không biết sẽ thành cục diện gì đây……
Nam nhân buông mắt xuống, gắt gao nhíu mày.
***
Trong nước thật không tiện, sau khi y cùng với Vĩnh Trình ở sân bay tách ra, ngồi lên xe mà Thư Diệu phái tới đón. Trở lại biệt thự của Lâm Việt, có thể do thời gian còn quá sớm, Lâm Việt và Thư Diệu cũng chưa về nhà, trong nhà có vẻ lạnh lẽo, bất quá này lại khiến nam nhân cảm thấy yên tĩnh hơn rất nhiều.
Buổi tối hôm nay..
Lâm Việt vừa mới tiến vào nhà liền thấy nam nhân ngồi ở phòng khách xem tin tức trên TV, nam nhân mặc áo ngủ tựa vào đệm lưng, nghe thấy có động tĩnh ở cửa ra vào, y mới quay đầu lại nhìn.
Phát hiện người trở về là Lâm Việt, nam nhân vẫn lễ phép chào một tiếng: “Em đã về rồi sao, anh đã nấu canh, em đi uống đi.”
Ân cần thăm hỏi đơn giản như vậy lại khiến cho Lâm Việt vốn thiếu thốn tình cảm đã lâu, nay tìm được một chút ấm áp của gia đình. Trong khoảng thời gian nam nhân xuất ngoại, phần lớn thời gian hắn đều ở bên ngoài xã giao uống rượu. Nam nhân lâu rồi mới trở về, nói gì đi nữa hắn cũng phải bỏ mặc mấy loại xã giao rườm rà này, hảo hảo bồi nam nhân.
Vì không hoang phí một phen tâm ý của Mộ Thiên, Lâm Việt uống canh xong lại tắm sạch sẽ mới theo nam nhân cùng nhau xem TV. Hắn thay áo ngủ sạch sẽ, im lặng ngồi ở bên cạnh nam nhân.
Cũng không thể một phát liền xông qua.! (=..= đói khát thế cơ đấy)
Trong TV rốt cuộc đang chiếu cái gì, Lâm Việt căn bản cũng không biết. Trong khoảng thời gian không có nam nhân này hắn đều tự mình nghĩ biện pháp giải quyết dục vọng, lúc này Lâm Việt đã sắp t*ng trùng thượng não, hắn cảm thấy vô luận là thế nào cũng phải làm một lần.
“Anh không lấy được giải thưởng.” Nam nhân uống một ngụm trà, có chút tiếc nuối nói với Lâm Việt, “Không thể thay công ty em giành được giải thưởng, bất quá, An Lâm lại lấy được giải nữ diễn viên xuất sắc nhất, coi như bù lại tổn thất của công ty.”
Lâm Việt dừng lại một chút, sau đó an ủi nam nhân: “Không sao, kỳ thật người đại diện của anh đã nói cho em biết rồi.” Hắn rất hiểu nam nhân, hắn biết nam nhân không phải đang thỉnh tội, chỉ là đang nói sự thật cho hắn.
Nam nhân không hề để ý đến hắn. Trên TV xuất hiện hình ảnh Thư Diệu, nam nhân chuyên tâm xem, có phóng viên hỏi Thư Diệu khi nào thì kết hôn, Thư Diệu nói tạm thời còn chưa tính kết hôn……
“Anh hai, em ở bên cạnh anh anh lại không nhìn em, anh làm chi toàn nhìn Thư Diệu.” Lâm Việt bất mãn ngồi xuống bên cạnh, tay luồn vào áo ngủ nam nhân, nam nhân thật bất đắc dĩ lại vừa tức mà nhìn hắn.
“……” Nam nhân cảm giác được tay Lâm Việt đang vuốt ve đùi y, y thật bất đắc dĩ.
“Anh thích em, hay là thích Thư Diệu?” Lâm Việt quay mặt nam nhân qua, khiến cho nam nhân đối diện mắt hắn. Thân thể nam nhân có chút cứng ngắc, mặt đỏ hồng nhìn hắn.
“Đó là vì TV đúng lúc nói đến cậu ấy ……” Nam nhân bắt đầu đáp phi sở vấn (hỏi một đằng, trả lời một nẻo; ông nói gà, bà nói vịt =.,=), y cũng không phải cố ý nhìn Thư Diệu, nhưng biểu hiện của Lâm Việt làm cho nam nhân thực hoài nghi…… Chẳng lẽ Lâm Việt đang ghen?
Ánh mắt nam nhân lấp lánh.
“Tối nay Thư Diệu không về, chỉ có chúng ta ở nhà, Thư Diệu đi Bắc Mĩ bàn chuyện làm ăn, tuần này cũng không ở nhà, vì sự tình đột ngột, hắn không kịp thông báo cho anh.” Lâm Việt dựa vào đầu nam nhân, giọng điệu nhẹ đi rất nhiều, lại lộ ra nồng đậm ái muội. ( Beta: Thằng nhãi ranh, định mơ hưởng thúc một mình hử -_-)
Truyện khác cùng thể loại
50 chương
44 chương
115 chương
88 chương