Đại Thúc Ngộ Thượng Lang
Chương 145
Nam nhân bị bắt phải ngậm thứ kia của Nhiên Nghị, một trận xúc động buồn nôn muốn phun nó ra. Nhiên Nghị tại sao có thể ở nơi này làm ra loại chuyện hạ lưu như thế đối với y, rốt cuộc hắn muốn thế nào???
“ Uhm……” Nam nhân phát ra tiếng kháng cự, nơi này tùy thời đều sẽ có người tiến vào, nam nhân khẩn trương đến nỗi toàn thân đều căng thẳng.
Cằm nam nhân bị nắm, cảm giác được dục vọng của Nhiên Nghị ở trong miệng y bành trướng, nam nhân hoàn toàn không có quyền khống chế cùng chủ đạo, chỉ có thể tùy ý dục vọng của Nhiên Nghị ở trong miệng y thi ngược ra vào. Y thật sự không có khí lực để đẩy, đánh, y chỉ có thể dùng răng cắn ……
Nhiên Nghị nhanh nhẹn nhận thấy được ý đồ của nam nhân, bàn tay xiết chặt hàm dưới của nam nhân, làm cho nam nhân căn bản không thể khép kín đôi môi. Hắn duỗi chân ra đá trúng bụng nam nhân, khiến cho nam nhân càng vô lực chống trả. Nam nhân vô lực nôn ra một trận nhưng lại không nôn ra được gì cả, miệng ngậm dục vọng nóng bỏng của Nhiên Nghị, đôi môi y run lên khi bị thứ đáng sợ kia tiến vào ma sát từng đợt, loại tư vị này thật sự quá khó để chấp nhận.
“ Mày có ác tâm hay không hả! Dám cắn tao, tao thấy mày còn không biết bản thân là loại mặt hàng gì, hôm nay tao sẽ cho mày thấy rõ ràng!” Nhiên Nghị cắn ngược lại nam nhân một ngụm, rút dục vọng dựng thẳng kia từ trong miệng nam nhân ra. Hắn tách song mông nam nhân ra, không để ý tới sự giãy dụa của nam nhân trực tiếp vọt vào.
Nam nhân đau đến mức cả người run run, một bàn tay nắm chặt tay áo Nhiên Nghị, một bàn tay vô lực đỡ vách tường để không cho mình từ nắp bồn cầu ngã xuống đất. Đầu ngón tay trở nên trắng bệch cùng dung nhan tái nhợt làm cho nam nhân nhìn qua thật yếu ớt, bất lực.
Từ lần trước sau khi Nhiên Nghị ở trong thang máy thượng nam nhân, cái loại cảm giác mất hồn này, hắn chưa từng ở trên người nào khác nếm thử qua, dù là ở lúc thượng những người khác, cũng không có cảm giác thích thú như vậy. Bình thường hắn bề bộn nhiều việc, không có thời gian nghĩ đến Lâm Mộ Thiên, hắn vội vàng ổn định quyền lực và địa vị của mình, không có thời gian nhàn hạ suy nghĩ những chuyện xung quanh. Nhưng theo thời gian trôi qua, cái loại tư vị mất hồn mà ngày đó ở trong thang máy cùng nam nhân ái ân lại càng phát ra rõ ràng……
Hắn vốn nghĩ cảnh cáo lần trước sẽ khiến nam nhân ngoan ngoãn, không nghĩ tới hôm nay vẫn còn nhìn thấy y và Thư Diệu cùng một chỗ. Nam nhân này cũng dám đem lời hắn nói trở thành gió thoảng bên tai, quả thực không thể tha thứ!
Bất quá, thân thể nam nhân vừa chặt vừa nóng, làm cho tư duy của hắn có chút trì trệ. Dục vọng của hắn vừa vọt vào trong cơ thể của nam nhân đã bị nội vách tường nóng ướt kia gắt gao bao vây. Hắn cúi người xuống chống tường phía sau nam nhân, không dấu vết rút một hơi, lại tiếp tục áp chế thân thể run run của nam nhân. Hắn dùng sức động thân tiến vào càng sâu, một tiếng trống làm tinh thần càng thêm hăng hái, ngay cả gốc cũng hoàn toàn nhập vào trong cơ thể của nam nhân.
Đánh sâu vào quá mạnh làm cho nam nhân cả kinh mở to đôi mắt rưng rưng.
“Mi buông, mi là đồ khốn kiếp……” Nam nhân cũng không biết lấy đâu ra dũng khí dám mắng Nhiên Nghị. Y bị đè nặng trên nắp bồn cầu, quần tụt xuống tới cổ chân, hai chân bị nâng lên thừa nhận dục vọng đáng sợ của Nhiên Nghị
“Tao là kẻ khốn kiếp? Vậy mày là cái gì?” Nhiên Nghị có vẻ cảm thấy tốt lắm, hắn dùng lực niết cằm nam nhân khiến cho nam nhân ngẩng đầu, hắn tiến sát đến mặt nam nhân.
Ở trong không gian hẹp hòi này, tiếng hít thở của hai người cũng trở nên đặc biệt rõ ràng. Hắn cười lạnh nhìn chằm chằm nam nhân bàng hoàng, tiếp tục dùng ngôn từ làm thương tổn nam nhân: “ Mày tên rác rưởi này, có tư cách gì mắng tao, tao cho mày đoạt của tao sao?”
“Tôi không……”
“Còn nói không có? Không có sao mày lại cùng một chỗ với Thư Diệu? Không có thì sao hắn lại quan tâm mày như vậy? Không có sao?” Nhiên Nghị nổi giận, giống như một con thú điên cuồng giận dữ. Mỗi lần hắn nói một câu, đều nhanh chóng lôi dục vọng ra, lại nặng nề mà đỉnh trở lại, lặp lại động tác kịch liệt khiến cho nam nhân vốn cả người như nhũn ra thật không chịu nổi.
Nam nhân bất lực đỡ tường, bị đỉnh đến nỗi thân thể đều nghiêng ngã, miệng tràn ra tiếng than nhẹ thống khổ: “Nơi này…… Nơi này sẽ có người tiến vào…… cậu dừng……” Nam nhân biết hạ thể mình bị xé rách, cái loại cảm giác quen thuộc đáng sợ này làm y tỉnh táo lại. Y đè tay ở trước ngực Nhiên Nghị, vô lực đẩy ra nhưng có vẻ đôi tay quá yếu ớt nên không hề suy suyển.
Truyện khác cùng thể loại
50 chương
44 chương
115 chương
88 chương