Đại thần ôm vào lòng: 101 nụ hôn sâu

Chương 24 : Cám ơn cô đã hào phóng như vậy! (4)

Editor: Hồng Phan – Virgo Beta: Stuki^^ Một chớp mắt khi Qúy Ức kéo cửa ra, chuông cửa phòng vừa vặn lại vang lên. Qúy Ức đối với việc người nào tới phòng Hạ Qúy Thần một chút quan tâm cũng không có. Thậm chí cô nhìn cũng không nhìn, duy trì tư thế cúi đầu mở cửa: “Xin lỗi, làm phiền nhường đường một tý!”. Bên ngoài cửa phòng bỗng vang lên âm thanh mang mấy phần nghi hoặc của Bạc Hà: “Tiểu Ức?” Lời vừa đến khóe miệng đều nuốt nuốt xuống, Quý Ức ngẩng đầu, ngoại trừ Bạc Hà, còn có Lâm Nhã cùng Đường Họa Họa đang đứng bên ngoài. “Tiểu Ức, cậu tại sao sẽ ở...” Đường Họa Họa giống như là không thể tin được hình ảnh mình đang thấy, kinh ngạc bật thốt lên, chỉ là lời của cô còn chưa nói hết, đã bị Bạc Hà đứng trước quay lại vỗ một phát vào cánh tay của cô, rồi nháy nháy mắt. Đường Họa Họa chợt hiểu ý của Bạc Hà, lập tức ngậm miệng lại. Theo như Đường Họa Họa và Bạc Hà biết, Quý Ức là thông qua Lâm Nhã mới quen biết được Hạ Quý Thần, mà Hạ Quý Thần lại là bạn trai của Lâm Nhã. Vào giờ phút này, Quý Ức xuất hiện ở phòng Hạ Quý Thần, không phải là Quý Ức chủ động câu dẫn Hạ Quý Thần, chính là Hạ Quý Thần cùng Quý Ức sau lưng Lâm Nhã lén lút qua lại. Các cô rõ ràng là cùng Lâm Nhã đến tìm Hạ Quý Thần, kết quả lại bắt gặp một màn như vậy... Đường Họa Họa cùng Bạc Hà thỉnh thoảng liếc nhau một cái. Trong hành lang bầu không khí trở nên có chút lúng túng. Quý Ức biết, Đường Họa Họa cùng Bạc Hà hiểu lầm. Thật ra thì cũng không trách các cô, đêm hôm khuya khoắt, một cô gái xuất hiện ở phòng của một người đàn ông, không khiến người ta hiểu lầm đều là không có khả năng. Qúy Ức không hề nghĩ ngợi liền lên tiếng: “Lâm Nhã, cậu...” Cùng lúc cô nói, Lâm Nhã cũng mở miệng, chẳng qua là cũng không phải hướng về phía cô nói, mà là hướng người đứng ở sau lưng cô cách đó không xa, nói với Hạ Quý Thần: “Anh Hạ, bọn em vừa đi đặt một chút đồ ăn khuya, nghĩ anh cũng ở đây, cho nên liền tới hỏi một chút xem anh có muốn ăn hay không.” Bởi vì mới vừa nổi giận, dù cho Hạ Quý Thần đem tức giận thu liễm rất nhiều thì sắc mặt thoạt nhìn vẫn có chút khó coi, hắn đối với việc Lâm Nhã mềm mại hỏi, mí mắt đều không nhấc một chút, chẳng qua lắc đầu rất nhẹ một cái, cự tuyệt. “Vậy thì anh Hạ, nếu như chút nữa anh đói thì liên lạc lại với em.” Lâm Nhã không để ý chút nào việc Hạ Quý Thần không nói, mang theo nụ cười yếu ớt, thanh âm mềm nhũn. Lần này cô ta không đợi Hạ Quý Thần đáp lại, ánh mắt ôn nhu nhìn về phía Quý Ức, giống như là căn bản không biết vì sao Quý Ức lại xuất hiện ở nơi này, thanh âm mềm mại nhiễm vô tội cùng kinh ngạc mở miệng: “Tiểu Ức, đã trễ thế này, cậu vì sao lại ở trong phòng của anh Hạ?” Cô tại sao lại xuất hiện ở nơi này, cô ấy không phải là rõ ràng nhất sao? Quý Ức mi tâm giật giật, trong mơ hồ giống như là đã biết cái gì. Bạc Hà cùng Đường Họa Họa căn bản không biết Lâm Nhã tìm Quý Ức nhờ giúp đỡ một chút, bây giờ nghe Lâm Nhã hỏi Quý Ức như vậy, chỉ cho rằng Lâm Nhã đang muốn hỏi tội. Mọi người đều ở cùng phòng kí túc xã, tương lai còn cùng nhau sinh hoạt dưới một mái nhà. Bạc Hà thực sự không hy vọng quan hệ mọi người có mâu thuẫn gay gắt, cho nên kịp thời mở miệng: “Nếu như tôi nhớ không lầm, tiểu Ức khi học cấp 3 là ở Tô Thành, Hạ học trưởng cũng là người Tô Thành, bọn họ nói không chừng là đã quen biết rất sớm rồi, chỉ là chúng ta không biết thôi. Tiểu Ức đến tìm Hạ học trưởng, có lẽ là có chuyện gì quan trọng muốn trò chuyện thôi.”