Đại thần ôm vào lòng: 101 nụ hôn sâu

Chương 134 : Chửi bới cũng là một loại động lực để người khác bước tới phía trước (4)

Nguyên lai đạo diễn của “Tam thiên si” lại do hắn phụ trách, hắn chắc chắn kịch bản của “Tam thiên si” tốt như vậy cô ta sẽ không có khả năng bỏ qua. Hắn là cố ý, chờ cô ta ký hợp đồng xong mới chỉ định vai nữ phụ …. Giá trị con người của cô ta hiện giờ cũng khá cao cho nên tự nhiên thù lao cũng cao dọa người, hợp đồng một khi đã ký kết nếu như cô ta muốn hủy bỏ sẽ phải bồi thường một khoản tiền kếch xù, như vậy cô ta sẽ không có khả năng vi phạm hợp đồng. Cho nên, khoảnh khắc kịch bản của “Tam thiên si” đến tay cô ta, Hạ Qúy Thần cũng đã đào sẵn một cái hố chờ cô ta nhảy xuống. Thiên Ca biết, Qúy Ức sẽ không từ bỏ việc quay lại giới giải trí, cô ta cũng biết, Hạ Qúy Thần không có khả năng không giúp Qúy Ức. Chỉ là cô ta không nghĩ tới, Hạ Qúy Thần vừa ra tay liền đem đội hình lớn như vậy ra giúp Qúy Ức. Nghĩ đến đây, đáy mắt Thiên Ca chớp chớp một cái rồi nhìn Hạ Qúy Thần. Thiên Ca phản ứng là Hạ Qúy Thần biết cô ta đã minh bạch mọi chuyện. Mục đích của hắn đã đạt được, cũng đủ làm cho cô ta khó chịu, vì vậy hắn cũng không cần thiết ở lại đây cùng cô ta lãng phí thời gian! Nghĩ là làm, Hạ Qúy Thần liền buông lỏng tay của Thiên Ca, sau đó lui lại một bước, cũng không thèm nhìn Thiên Ca một cái mà trực tiếp đi về phía thang máy. Hạ Qúy Thần nói không sai, Qúy Ức chính là trời sinh tốt số, lại nhờ có hắn nên Qúy Ức càng không giống như cô ta, bởi vì muốn ngày càng xuất sắc hơn ở trong cái giới giải trí này mà mỗi ngày cô ta đều phải lo lắng chu toàn mọi thứ, có như thế thì cô ta mới thuận lợi mọi bề được. Nhưng như vậy thì cũng được gì? Cô ta thích hắn, vẫn luôn luôn thích hắn, nhưng hắn lại vì giúp một nữ nhân khác mà chán ghét cô ta đến tận xương tủy …. Tâm tình Thiên Ca kích động liền trở nên mất khống chế, khoảnh khắc Hạ Qúy Thần vừa bước vào thang máy một giây, Thiên Ca bỗng nhiên đứng lên gân cổ mà hét to: “Hạ Qúy Thần, uổng công anh vì việc cô ta bị tai nạn xe cộ ba năm trước mà chuẩn bị nhiều chuyện như vậy, đối với chính mình tạo thêm một vết dơ nhưng cô ta căn bản cũng không có biết … Anh nói tôi đáng thương, tôi thấy anh so với thôi càng đáng thương hơn, không phải, phải là thật đáng buồn …” Đối với việc Thiên Ca đang nói, Hạ Qúy Thần từ đầu đến cuối cơ bản đều không có phản ứng gì quá lớn. Thời điểm nghe đến câu cuối cùng mà Thiên Ca nói, bàn tay đang định ấn nút đóng cửa thang máy liền dừng lại, sau đó sải bước một lần nữa quay trở lại trước mặt của Thiên Ca. Hạ Qúy Thần không nói một lời, trực tiếp đoạt chìa khóa từ trong tay của Thiên Ca rồi ấn nút báo hiệu của xe. Cách đó không xa Hạ Qúy Thần liền nhìn thấy đèn của một chiếc xe thể thao đang nhấp nháy, sau đó hắn liền kéo cánh tay của Thiên Ca lôi đến trước chiếc xe, mở cửa xe ra rồi ném cô ta vào bên trong. “Cô không nhắc tới thì tôi cũng quên mất, hôm cô ấy đi thử vai “Vương thành”, là cô cùng với Lâm nhã lên kế hoạch đem nhốt cô ấy ở trường học bỏ hoang đúng không?” Được thôi, hôm nay hắn liền gậy ông đập lưng ông! “Tôi thật đáng buồn đúng không?Vậy thì đem chuyện ngày hôm đó cô nợ cô ấy, đêm nay đòi lại đi!” Nói xong Hạ Qúy Thần đóng sầm cửa xe thật mạnh, hắn cầm chìa khóa khóa hết cửa xe lại, sau đó cũng không nhìn Thiên Ca bị nhốt ở trong xe đang ra sức đập cửa liền xoay người rời đi không chút lưu tình. Vào thang máy, Hạ Qúy Thần liền đi thẳng một đường đến nơi tổ chức liên hoan ở tầng trệt. Nhưng hắn cũng không vào phòng bao liền mà đi đến chỗ giám đốc khách sạn, phân phó cho ông ta sau bốn giờ cầm chìa khóa xuống bãi đỗ xe dưới tầng hầm mở cửa cho Thiên Ca, sau đó mới không nhanh không chậm bước về phía phòng bao. Đẩy cửa ra, Hạ Qúy Thần không để ý tới một phòng đầy ắp người đều đang đón tiếp hắn mà là nhìn một vòng quanh phòng, nhìn đi nhìn lại cũng không có thấy Qúy Ức.