Đại thần ở ẩn
Chương 11 : Đại thần ở ẩn
“Cậu không ngủ sàn? Nhưng ở đây chỉ có một cái giường thôi.” Lý Thượng Thần nhíu mày, hắn cũng nhất định không chịu ngủ sàn.
“Đương nhiên là tui ngủ giường, anh ngủ sàn!” Lâm Phong thản nhiên nói, chẳng lẽ công nhường thụ không phải chuyện thường tình sao?
“Không được!” Lý Thượng Thần từ chối rất quyết đoán.
“Vậy anh xem phải làm sao bây giờ? Dù sao thì tui cũng không muốn ngủ sàn!” Lâm Phong cau có.
"Hừ, giường là của tôi!" Lý Thượng Thần hừ một tiếng, rồi lại như vừa chợt nghĩ đến điều gì, đánh giá trên dưới Lâm Phong một hồi, cười đầy vẻ trêu chọc, "Chẳng lẽ cậu muốn ngủ cùng giường với tôi?"
Chuyện Lý Thượng Thần là gay, anh chưa từng giấu bao giờ, cho dù là ở nhà hay ở ngoài, trong đời thực hay trên internet, anh đều thoải mái thừa nhận mình là gay, đương nhiên đây cũng là một trong những thứ có tác dụng lớn giúp anh nổi lên trong giới, chung quy thì giới võng phối cũng là chốn mà khắp nơi đều là hủ nữ, như vậy một tổng công khí phách chắc chắn sẽ được các em gái thích nhất.
Lúc này nói giỡn nhiều như vậy, vốn cũng không định làm gì Lam Phong, chỉ muốn dọa cậu chút, để cậu buông tha ý định tranh giường mà thôi.
Nhưng Lý Thượng Thần không ngờ rằng Lâm Phong không những không hề bị dọa mà còn nghiêng đầu nhìn anh, cười cười nhẹ giọng đáp: “Được thôi.”
Ngoại hình Lâm Phong là dạng khá tinh xảo, lúc này lại càng đẹp mù mắt Lý Thượng Thần, không thể không nói Lý Thượng Thần từ không có tà niệm gì với Lâm Phong nhìn nụ cười dường như quyến rũ đầy mê hoặc của cậu lại bắt đầu thấy bụng dưới căng lên, miệng khát lưỡi khô một hồi, vì thế hắn giận tái mặt, tiến về phía Lâm Phong.
“Tôi không định nói đùa.” Lý Thượng Thần đưa mặt sát lại Lâm Phong, giọng nói trầm thấp khàn khàn nói.
“Tôi cũng không hề nói đùa.” Lâm Phong không né tránh, mà nhìn thẳng vào mắt Lý Thượng Thần, khóe miệng nhếch lên một tia trào phúng, “Hay là, anh không dám?”
“Cậu đang đùa với lửa.” Lý Thượng Thần híp mắt, lúc này Lâm Phong khiến hắn thật sự không thể rời mắt.
"Hả?" Ý cười trên khóe môi Lâm Phong càng rõ hơn, tựa như đang cười nhạo Lý Thượng Thần, một tiếng “Hả” như cọng rơm cuối cùng của con lạc đà suy sụp, làm Lý Thượng Thần mất đi tia lý trí cuối cùng, cúi đầu, liền hôn lên đôi môi mê người kia.
"Ư… Ưm, "Nụ hôn mạnh mẽ của Lý Thượng Thần tràn ngập sự chiếm đoạt, hắn đưa tay giữ gáy Lâm Phong, bá đạo cạy mở miệng cậu, dùng đầu lưỡi dò xét, tinh tế liếm qua từng nơi như đang tuyên bố chủ quyền.
Tuy Lâm Phong thích Lý Thượng Thần thật, cũng đã từng mơ ước chuyện này xảy ra từ lâu, nhưng lại chưa từng được thực hành, lại gặp đối thủ là Lý Thượng Thần đã lão luyện tình trường, nhanh chóng bị đắm chìm trong hơi thở của hắn, bị hôn đến mất hết lý trí, tứ chi như hũn ra, nếu không phải đang được một tay Lý Thượng Thần đỡ lưng, chỉ sợ đã xụi lơ trên sàn rồi.
Mãi đến khi Lâm Phong cho rằng mình sắp đứt hơi mà chết, Lý Thượng Thần mới buông cậu ra, sau khi được tự do, cậu liền ngả ngay vào lòng Lý Thượng Thần, hít từng hơi đầy làm không khí tươi mới xung quanh, trong khi Lý Thượng Thần có vẻ không hề định bỏ qua, bắt đầu chuyển đến hành hạ đôi tai cậu, thổi gió rồi lại cắn cắn vành tai, cảm giác từ tai truyền đến trái tim đang đập liên hồi khiến Lâm Phong khẽ run rẩy.
Phản ứng của Lâm Phong khiến Lý Thượng Thần vô cùng vừa lòng, đưa tay ôm ngang cậu đứng lên.
A, nhẹ quá, Lý Thượng Thần vừa ôm lấy Lâm Phong vừa nghĩ, cậu nhẹ hệt như trong tưởng tượng.
Lâm Phong bị ôm lên còn chưa kịp hoàn hồn lại sau nụ hôn, mãi đến bị bị ném lên giường đầy thô bạo, lưng đập phải ván giường mới bắt đầu nhíu mày khó chịu., bất mãn cắn một miếng lên tay Lý Thượng Thần, nhỏ giọng càu nhàu: “Anh không thể đặt nhẹ chút sao?”
Cảm giác đau đớn truyền đến từ mu bàn tay khiến Lý Thượng Thần tỉnh táo lại một chút.
"Tên tra công Lý Thượng Thần nhà cậu, nếu cậu dám động đến Tiểu Phong, đừng trách bà đây không để ý bao nhiêu năm tình nghĩa của chúng ta!" Câu đe dọa hung dữ của Lâm Hạnh dường như vẫn còn quanh quẩn vang vọng trong đầu anh.
Nghĩ đến đó, dục vọng vừa mới manh nha dâng trào liền bị anh cứng rắn đè xuống, vì thế anh ngừng tay, chôn đầu ở cần cổ Lâm Phong thở hổn hển.
"Hửm?" Đột ngột dừng lại khiến Lâm Phong chưa kịp thích ứng, nhẹ giọng mang mấy phần nghi hoặc “hửm” một tiếng, vậy mà một tiếng câu hồn này lại suýt nữa châm ngòi hỏa khí Lý Thượng Thần vừa mới vất vả kìm nén lại.
"Này." Lý Thượng Thần thấp giọng gọi, trong giọng nói còn mang theo âm mũi khàn khàn, "Cậu biết không? Chị gái cậu không định cho chúng ta phát sinh cái gì đâu."
Lâm Phong trầm mặc một lát, mới cúi đầu trả lời, "Tôi biết."
Câu trả lời này lại khiến Lý Thượng Thần vô cùng nghi hoặc, hắn đứng dậy nhìn thẳng vào Lâm Phong, nhưng ánh đèn quá mức mờ ảo, Lâm Phong lại cúi đầu, nên anh không thấy biểu tình gì trên mặt Lâm Phong lúc này, "Cậu biết? Vậy sao còn..."
“Tôi thích anh” Lâm Phong đột nhiên nói, “Từ lần đầu tiên gặp anh, tôi đã phải lòng anh rồi.”
"Cậu..." Câu trả lời của Lâm Phong khiến Lý Thượng Thần hơi kinh ngạc.
"Thật ra tôi từng gặp anh lâu rồi, vào năm anh mới học năm hai ấy, trong đại hội thể dục thể thao ở trường Đại học, chị gái tôi gọi tôi đi làm chân sai vặt cho chị ấy, tôi gặp anh chính là lúc đó, từ ấy tôi đã thích anh, nhưng chị tôi không cho tôi tiếp xúc với anh nên tôi mới phải dùng đến cái hạ sách này để đến gần anh…”
Ánh mắt Lý Thượng Thần lại vô định một lần nữa, khóe miệng cong lên một độ cong nho nhỏ, dường như đang trào phúng, nếu là người thân quen thì nhất định sẽ biết đây là lúc hắn sắp nổi lửa.
"Thật không ngờ, tâm cơ cậu lại sâu đến thế.Hửm?”
Nghe Lý Thượng Thần nói, Lâm Phong hơi mím môi, lại là nói không thể phản bác lại.
Truyện khác cùng thể loại
31 chương
9 chương
28 chương
139 chương
98 chương
214 chương