Đại Thần, Nhĩ Lão Bà Điệu Liễu
Chương 18
“Gọi em tới nơi này… Có chuyện gì sao?”
Trình Dật cười cười, đột nhiên vung tay lên, hoa đào chung quanh như là bị ma pháp khống chế làm cho toàn bộ tập trung lại cùng một chỗ, trôi bồng bềnh giữa không trung. Đoàn Nghị Quân há to mồm ngây ngốc mà nhìn chằm chằm, chỉ cảm thấy cái kỹ năng này cũng quá hoa lệđi, thế nhưng cậu vẫn chưa biết Trình Dật đang muốn làm cái gì nha. Màđúng lúc này, những đóa hoa đào đang trôi lơ lửng kia tạo thành hai chữ Tiên Ma, ở giữa còn có một hình trái tim.
Mọi người dưới chân núi đều sôi trào cả lên, bọn họ vẫn không nghĩ tới đại thần trong lòng bọn họ thực sự lại tỏ tình với một tiểu thái điểu không có gì nổi bật kia, thế nhưng cái này còn chưa khiến cho họ rung động nhất đâu, ngay khi Ma Dực nói ra câu “Tiên Nhi, gả cho anh đi” kia, mọi người thực sựđã bùng nổ rồi nha, nếu không phải Ma Dực đã sớm an bài người đứng ở phía dưới ngăn cản, hiện tại phỏng chừng đã có người trực tiếp chạy lên đây. Mà vào lúc đó trong trò chơi, có người đến xem náo nhiệt, có người hài lòng hưng phấn, cũng có rất nhiều người vốn làđịnh theo đuổi đại thần thế nhưng hôm nay chỉ cảm thấy mộng đẹp tan biến, sầu não tan nát cõi lòng.
Thế nhưng Trình Dật cũng không có quan tâm đến những người kia, ngày hôm nay anh cho nhiều người đến đây như vậy, là muốn ở trước mặt mọi người, tuyên bố quyền sở hữu của anh đối với người này, đồng thời cũng là muốn nói cho mọi người biết, anh đã có người trong lòng rồi.
Đoàn Nghị Quân đã bị anh làm cho bối rối rồi. Ở trong hiện thực nam nhân đã từng tỏ tình với mình, thế nhưng cậu lại không nghĩ tới, anh cũng sẽở trong trò chơi tỏ tình với mình thêm một lần nữa, hơn nữa lại còn trực tiếp muốn cậu gả cho anh. Cậu lúc này đã minh bạch rồi, lý do tại sao anh lại phải thay đổi trò chơi này. Hoàn toàn làđể thỏa mãn tư tâm của anh a!
“Sao vậy, không muốn đáp ứng anh sao?” Xung quanh toàn bộđều là hoa đào màu hồng nhạt, hầu nhưđã bao vây cả hai người ở bên trong, Trình Dật dứt khoát tiến lên trước một bước, trực tiếp đem người ôm vào trong lòng. Đoàn Nghị Quân có thể tưởng tượng đến hình ảnh người bên kia nhất định đang ở trước màn hình màđầy mặt vui vẻ rồi. Cậu cũng không biết tại sao lại như vậy, thế nhưng vẻ mặt đãđỏ bừng, dứt khoát trực tiếp đứng lên khỏi ghế, sau đóở trong phòng đi lại vài vòng, ýđồ muốn giảm bớt độ nóng trên mặt mình. Sau đó mới lại ngồi xuống một lần nữa, ở trên bàn phím đánh ra ba chữ “Em đáp ứng”. Sau khi đánh xong cậu đã không dám nhìn những người đó nữa rồi, kinh hoảng đăng xuất khỏi trò chơi. Mà chỉ trong chốc lát sau, điện thoại di động liền vang lên. Là anh gọi tới.
Hai người ở trong điện thoại nùng tình mật ý một phen, cho đến khi điện thoại nóng lên mới lưu luyến không rời mà cúp máy. Mấy ngày tiếp theo, mọi người đều vì hôn lễ của hai người mà chuẩn bị không thiếu thứ gì.
Cho dù là ở trong trò chơi, tất cả mọi người vẫn vô cùng chú tâm, giống như là hai người thực sự phải kết hôn đến nơi vậy. Vào ngày hôn lễ có quá nhiều người đến nên toàn bộ màn hình đều bị che kín chỗ, thậm chíĐoàn Nghị Quân còn hoài nghi có phải toàn bộ những người ngoạn cái trò chơi này đều dồn đến đây hay không…
Hai người đều mặc hỉ phục đỏ thẫm, tuy rằng Trình Dật hay nói giỡn muốn cậu gả cho anh, thế nhưng hai người đều mặc y phục của tân lang. Nhìn nhân vật trước mặt, Đoàn Nghị Quân đã không tự chủđem mặt của Trình Dật thay vào đó, có cảm giác như anh thực sựđang đứng trước mặt mình vậy, thẹn thùng có chút chẳng biết làm như thế nào cho phải, nhiều lần ngay cả con chuột đều không cầm vững vàng được nữa rồi.
Bái đường xong tiếp theo là trao đổi nhẫn, sau đó dĩ nhiên là phải đưa vào động phòng rồi, về phía những người bên công hội, hiện tại mỗi người đều biểu hiện như là người nhà mẹđẻ của Đoàn Nghị Quân vậy. Thậm chí còn muốn cùng nháo động phòng nữa chứ. Giằng co hảo một trận mọi người mới dần dần tán đi. Thời điểm Đoàn Nghị Quân nhìn chằm chằm vào màn hình đang không biết nên làm như thế nào cho phải, làm sao cũng không nghĩ tới, hai người trong trò chơi kia dĩ nhiên thực sự sẽ làm tiếp sao. Lúc Ma Dực đang cởi quần áo của Thiên Hạ Tầm Tiên, Đoàn Nghị Quân hoàn toàn đã ngây ngốc không biết chuyện gìđang xảy ra đây.
“Thực… Thực sựđịnh làm tiếp luôn sao?”
“Đương nhiên, chúng ta đã thành hôn rồi nha.”
Đoàn Nghị Quân nhất thời im lặng, anh cũng không cần đem trò chơi thiết kếđến chân thật như vậy nha!! Ngay khi Đoàn Nghị Quân nhìn chằm chằm vào màn hình máy tính thấy hai người đang chuẩn bị thực hiện hành vi 18+ thì con ngươi của cậu thiếu chút nữa đã văng ra ngoài luôn rồi, vào lúc này điện thoại di động đột nhiên vang lên.
“Này?” Đoàn Nghị Quân bây giờ vẫn còn cảm thấy tim đập rộn lên. Sau khi nghe thanh âm của người bên kia hai tai càng thêm đỏ rực.
“Ha hả. Đêm nay còn ngủđược sao?”
Đoàn Nghị Quân đỏ mặt không nói gì, tiếng cười dễ nghe của nam nhân quanh quẩn ở bên tai, khiến cậu không tự chủđược mà nhớ tới bộ dáng anh thổi khí vào tai mình, cảm thấy vành tai có hơi ngứa ngáy một chút, cả người cậu đều đã khó chịu hết cả rồi.
“Anh… Anh gọi tới có chuyện gì sao?”
“Có a. Anh nhớ em nên mới gọi nha.” Đoàn Nghị Quân đỏ mặt suy nghĩ không biết nên nói cái gìđây, chợt nghe thấy đầu dây bên kia vang lên một câu, “Còn muốn thao em nữa.”
Đầu óc “ong” một tiếng giống như là muốn nổ tung rồi vậy, Đoàn Nghị Quân thiếu chút nữa đãđánh rơi điện thoại trên tay, người này, từ lúc nào đã trở nên hạ lưu như thế rồi!
“Hôm nay thế nhưng là ngày vui của chúng ta nha.” Trình Dật nói tiếp một câu.
“Em… Em biết…”
“Em xem bọn họđều đã làm rồi, chẳng lẽ em không nghĩ muốn anh sao?”
Đoàn Nghị Quân không muốn thừa nhận một khắc kia khi mình nghe được thanh âm của anh cả thân thể liền mềm nhũn, thế nhưng bây giờ nghe anh nói như thế, lại muốn mạnh miệng một chút.
“Bảo bối, kỳ thực em cũng muốn mà ha? Anh còn chưa quên mấy ngày trước em có bao nhiêu nhiệt tình nha, cắn lấy anh thật chặt, kêu anh vào sâu hơn một chút, lại dùng sức một chút.”
“Đừng… Đừng nói nữa…” Lúc Đoàn Nghị Quân nói nhịn không được mà liếc một cái sang máy tính, thấy bóng của hai người đang quấn quít vào nhau, thân thể càng thêm nóng bức khó nhịn.
“Phía dưới không phải làđã cứng rắn rồi chứ? Có muốn anh giúp em không?”
“Không… Không nên…”
“Bảo bối, không nên nhịn nga. Nếu em nhịn đến hỏng sẽ làm anh đau lòng đó. Có muốn ông xã giúp em hút một chút không, toàn bộđều giúp em hút ra…”
“Đừng… Đừng nói nữa.”
Đoàn Nghị Quân đỏ mặt, mang theo tiếng khóc nức nở trả lời.
Truyện khác cùng thể loại
119 chương
30 chương
54 chương
29 chương
11 chương
76 chương