Khó trách khi cô bị trật chân ở Lệ Giang, Hạ Dư Quang đã đi suốt đêm đến mà trên người anh lại có ngọc bội của Hạ Quý Thần...
Người giúp việc đã từng nói với cô rằng ngọc bội này đúng là của nhị thiếu gia, lúc ấy dù thế nào cô cũng không nghĩ ra, giờ khắc này đây mọi chuyện trở nên đơn giản rõ ràng.
Anh Dư Quang đã không còn nữa, năm ngoái, cô đã gặp “anh Dư Quang”, nhưng đó không phải là “Hạ Dư Quang thật”, như vậy chỉ có thể là Hạ Quý Thần người em sinh đôi của anh ấy đã đến gặp cô.
Quý Thần bỗng nhớ tới “Hạ Dư Quang” khi anh ở bên cạnh cô, là vì sự việc cô bị sẩy thai vừa bị Thiên Ca nói ra bên ngoài, cô vì muốn đánh bại Thiên Ca nên đã vội vàng kết hôn.
Khi ăn tối cùng cô “anh Dư Quang” đã đề xuất việc kết hôn giả.
Khi đó cô một lòng nghĩ đến việc quay trở lại ngành giải trí, nghĩ cách lôi Thiên Ca xuống và mong muốn mọi việc vượt qua khó khăn càng nhanh càng tốt. Bây giờ cô nhớ lại dường như cô phát hiện ra thời điểm khi cô gặp “anh Dư Quang”, anh ấy đã đề xuất một thỏa thuận kết hôn, trong lời anh ấy nói tràn ngập chờ đợi háo hức như thể chậm một bước thôi là cô sẽ đi lấy người khác...
Sau khi cô đồng ý với “anh Dư Quang”, anh đã không để cho cô và anh quay trở lại Tô Thành đăng ký giấy kết hôn, có tất cả các thông tin tư liệu, một mình anh chạy đi làm giấy chứng nhận kết hôn. Lúc đó, cô nghĩ nó chỉ như một thỏa thuận kinh doanh, nhưng bây giờ, cô đột nhiên nghĩ đến lúc đó anh Dư Quang đã mất rồi, nên chắc chắn cô và anh ấy không thể lấy được giấy chứng nhận...
Nghĩ tới đây, bỗng nhiên Quý Ức tìm ra được điểm quan trọng, lông mày cô bất giác chau lại.
Cô và Hạ Dư Quang không thể lấy giấy chứng nhận… vậy giấy chứng nhận kết hôn kia không phải là giả sao?
Nếu giấy chứng nhận kết hôn do Hạ Quý Thần làm, vậy giấy chứng nhận kết hôn trong tay cô là giả, thực sự là không có giấy chứng nhận kết hôn?
Trong đầu Quý Ức đột nhiên nhớ tới hai tờ bìa màu đỏ mà cô đã thấy trong văn phòng của Hạ Quý Thần.
Vào ngày đó, Hạ Quý Thần phản ứng mạnh khi anh ấy phát hiện ra cô đang nhìn chằm chằm vào giấy chứng nhận kết hôn, cả người anh nhanh chân đứng lên khỏi chiếc ghế sofa rồi lao tới trước mặt cô.
Khi đó cô đã thích anh, nhìn thấy giấy chứng nhận kết hôn, lòng cô rất buồn, căn bản không có chú ý tới sự hoảng loạn của anh ấy.
Cho dù hiện tại anh ấy đã kết hôn, tại sao anh ấy lại sợ cô nhìn thấy giấy chứng nhận kết hôn chứ?
Bộ dáng của anh như vậy cho thấy trong lòng anh có gì đó chột dạ…
Giấy chứng nhận kết hôn là do anh ấy làm… sẽ không phải là… suy đoán táo bạo len lỏi trong lòng Quý Ức.
Cô đã từng hỏi anh, anh nói rằng anh đã kết hôn với em gái Coca, người mà anh thích trong nhiều năm.
Chẳng lẽ là cô đã đoán sai sao?
Quý Ức chau mày lại, cô suy nghĩ một lúc lâu cũng không nghĩ ra manh mối gì. Cuối cùng, cô đột nhiên nghĩ đến Mập, người đã gặp ở cục công an thành phố Tô Thành, cô vội lấy điện thoại di động ra gọi cho Mập.
Cậu ta đang tăng ca, Quý Ức đành tắt máy kiên nhẫn chờ đợi.
Năm phút trôi qua, Mập điện lại cho cô, cô nghe máy cậu ta giận dữ nói: “Tiểu Ức, cậu đang đùa tôi à?”
Quý Ức còn chưa kịp hỏi thái độ của cậu ta là sao thì cậu ta tiếp tục nói với giọng điệu vô cùng tức giận: “Sao cậu lại đặc biệt gọi điện hỏi tôi người kết hôn với Hạ Quý Thần là ai, cậu đã kết hôn với anh Thần, cậu không biết sao. Ôi, tiểu Ức, cậu bị trúng độc rồi à!”
Truyện khác cùng thể loại
68 chương
235 chương
66 chương
31 chương
97 chương
10 chương