Hạ Quý Thần bị câu nói đột ngột của Quý Ức làm ngẩn người, sau hai giây, chỉ chăm chăm nhìn cô, không nói lời nào anh nói bằng thanh giọng: “Hửm?”
Trường hợp của Quý Ức là vì đầu óc đã nổi nóng nên nói ra câu đó.
Đợi đến khi tất cả những câu kia thoát ra khỏi miệng, rốt cuộc cô mới nhận ra mình đã nói những gì.
May mắn thay cô vẫn còn ý thức được tình huống lúc này, kìm chế bản thân không nói ra những lời: Người em thầm yêu chính là anh.
Quý Ức vừa âm thầm vui mừng trong lòng vừa tự hỏi làm thế nào để trả lời Hạ Quý Thần.
Sau khi cô nghe tiếng “Hửm?” của anh, liền mở miệng theo bản năng, muốn nói với anh, người em thầm yêu là Lý Tiểu Bạch trong game.
Cô chưa kịp mở miệng nói thì bỗng nhiên cô nhìn thấy trên chiếc đồng hồ của nhà hàng ở gần mình hiển thị ngày một tháng Tư, thế là vô thức nuốt tất cả vào bụng.
Hôm nay “Ngày Cá tháng Tư”! Thời phổ thông, cho dù là đùa dai hay là lời thật lòng, nhiều người cũng sẽ chọn “Ngày Cá tháng Tư” này để tỏ tình.
Anh đã kết hôn và cô đã từng gả cho Hạ Dư Quang, rốt cuộc vẫn là anh và cô không còn hy vọng.
Nhưng anh là người đầu tiên cô hoàn toàn yêu thương… Cô có thể học bí kíp khi còn trẻ không? Ngày hôm nay, sử dụng phương pháp đùa dai này để nói cho anh nghe sự thật?
Ý nghĩ mới vừa xẹt qua trí óc Quý Ức, cô nhìn vào mắt Hạ Quý Thần và mở miệng: “Nếu anh không biết điều đó, hãy nhớ lại ba chữ đầu tiên trong câu nói vừa rồi của em.”
Ba chữ đầu tiên trong câu nói vừa rồi của cô là: Hạ Quý Thần.
Hạ Quý Thần tay cầm ly trà bỗng nhẹ nhàng run run lên, sau đó nhanh chóng đưa ly trà lên miệng, dùng hành động uống trà để che giấu cơn hoảng loạn đã bắt đầu trỗi dậy trong tim mình.
Trên bàn ăn bỗng yên lặng đến lạ.
Sau khoảng nửa phút, Quý Ức lúc này mới cong khóe môi, lên tiếng giải thích: “Hôm nay là ngày một tháng Tư…”
Hạ Quý Thần nghe thấy ngày tháng, ngay lập tức đã hiểu tại sao.
Hôm nay là ngày Cá tháng Tư, đây là trò đùa của cô với anh…
Chỉ vì những lời nói vừa rồi của cô, sự mất mác và tiếc nuối đã nhanh chóng bao phủ lên trái tim đang đập dữ dội của anh.
Hạ Quý Thần nuốt nước trà đang ngậm trong miệng vào bụng, lúc này động tác tao nhã từ tốn mới lấy ly trà trên môi xuống, nhẹ nhàng đặt lên bàn, sau đó nhìn chằm chằm vào Quý Ức, mở miệng hỏi: “Em có biết, cái gì gọi là ngoài ý muốn không?”
Hạ Quý Thần không đợi Quý Ức nói nhìn thẳng vào mắt cô và tiếp tục nói: “Nó chính là, anh chưa bao giờ nghĩ đến sẽ yêu em, nhưng anh đã yêu em.”
Giọng của anh rất êm tai, trong giọng nói ẩn hiện vài phần nghiêm túc, khiến trái tim Quý Ức bỗng nhiên ngừng đập.
Ánh mắt cô nhìn lại anh, như thể đóng băng, chậm chạp không phản ứng.
Anh nói xong, ánh mắt cũng tĩnh lại nhìn chằm chằm vào cô.
Không biết có phải là ảo giác hay không, Quý Ức cảm thấy ánh mắt Hạ Quý Thần rất có khả năng nhìn xuyên thấu, giống như có thể nhìn thấu suy nghĩ đang có trong lòng cô.
Cô đột nhiên lúng túng và đang chuẩn bị dời ánh mắt khỏi mắt anh, vẻ mặt anh rất nghiêm túc, trên mặt hiện lên nét tản mạn cười yếu ớt: “Quý Ức, ngày Cá tháng Tư vui vẻ.”
Vì vậy nên, anh vừa học dáng vẻ của cô, lật lại bí kíp của cô… Cũng đúng thôi, anh đã kết hôn, làm sao có thể sẽ thổ lộ với cô?
Rõ ràng cảm thấy rất mất mác, nhưng Quý Ức lại ra sức nở một nụ cười trên khuôn mặt mình, cô vì muốn biểu hiện của mình không chê vào đâu được, nâng ly trà lên, đưa đến trước mặt Hạ Quý Thần, tư thế dùng trà thay rượu, trả lời: “Hạ Quý Thần, ngày Cá tháng Tư vui vẻ!”
Truyện khác cùng thể loại
68 chương
235 chương
66 chương
31 chương
97 chương
10 chương