Editor: Hồng Phan – Virgo
Beta: Stuki^^
Ra khỏi trường học, Qúy Ức đứng ở ven đường chờ xe taxi, trong lúc đó cũng có một chiếc xe đi ra từ trong trường, bởi vì hôm nay là ngày nghỉ cho nên phía trước cổng trường có chút tắc đường, chiếc xe kia vừa mới chạy đến bên người cô liền phanh gấp lại bởi vì chiếc xe phía trước bỗng nhiên dừng lại đột ngột.
Lốp xe ma xát mặt đất phát ra tiếng vang chói tai, Qúy Ức nghe thấy liền ngẩng đầu lên, nhìn về chiếc xe trước mặt.
Từ vẻ bên ngoài, cô nhận ra được đây là xe Audi, cô cũng không bận tâm lắm, lại cúi đầu xuống nhìn màn hình điện thoại.
Đại khái qua một phút đồng hồ, cửa sổ bên ghế phụ của chiếc xe Audi được hạ xuống, sau đó liền có cái gì đó từ bên trong xe bắn ra ngoài, xẹt qua người của cô rồi rơi vào thùng rác.
Quý Ức bị hành động bất ngờ này làm cho kinh sợ, cô nhìn qua phía thùng rác trước, thấy bên trong là một cái đầu điếu thuốc đã bị dập tắt, sau đó mới quay lại nhìn về phía chiếc xe.
Trong lúc tắc đường, chiếc xe cũng đã dịch lên trước được một chút, cho nên tầm mắt của cô cũng vừa vặn có thể nhìn thấy bên trong xe thông qua cửa sổ xe.
Nam nhân mặc một chiếc áo gió màu đen, ngồi ở ghế lái, trong tay kẹp một điếu thuốc, một bên hướng về phía miệng, một bên cầm bật lửa.
Ánh lửa bùng lên, Qúy Ức liền nhìn thấy rõ ràng khuôn mặt tuấn mỹ quen thuộc.
Cô nhìn chằm chằm một bên mặt của người nam nhân một lát, sau đó mới nhìn về phía bàn tay đang đặt trên vô lăng, sợi dây hồng trên cổ tay liền lọt vào tầm mắt của cô.
Sau khi cô và Hạ Qúy Thần mỗi người một ngả, rời đi trong sự buồn bực không vui thì đây là lần đầu tiên cô nhìn thấy hắn.
Sự việc đã trôi qua rất lâu nhưng khi Qúy Ức nhìn thấy Hạ Qúy Thần, cô vẫn không nhịn được mà nhấp nhấp khóe môi.
Hạ Qúy Thần cầm lấy điếu thuốc, hắn cảm thấy giống như có người đang nhìn hắn nên nhàn nhạt quay đầu, cách một làn khói thuốc, xuyên qua cửa sổ xe, nhìn về phía Qúy Ức.
Qúy Ức đang chuyển tầm mắt từ sợi dây đỏ trên cổ tay của Hạ Qúy Thần trở về màn hình điện thoại, lúc Hạ Qúy Thần quay đầu lại nhìn, tầm mắt hai người vừa vặn chạm vào nhau.
Cả người Qúy Ức liền căng thẳng, đầu ngón tay cầm điện thoại di động cũng trở nên có chút cứng đờ.
Hạ Qúy Thần cũng không nghĩ tới sẽ gặp phải Qúy Ức ở chỗ này, đáy mắt hắn rõ ràng xẹt qua một tia kinh ngạc, vài giây sau lại nhớ tới Qúy Ức không thích mùi thuốc lá, liền không chút nghĩ ngợi bóp tắt điếu thuốc vừa mới được châm lửa.
Động tác của hắn vừa mới dứt, Qúy Ức đứng ở bên ngoài đã không lạnh không nhạt đem tầm mắt thu hồi trở về, giống như kiểu hắn chỉ là một người xa lạ không quen biết, sau đó xách một túi đồ đặt ở dưới đất lên, vòng qua đuôi xe của hắn, đi về phía đối diện.
Đầu ngón tay đang cầm điếu thuốc của Hạ Qúy Thần run run, hắn không suy nghĩ liền đẩy cửa xe ra, xuống xe.
Cách một chiếc xe, hắn nhìn thấy Qúy Ức đang cố hết sức xách theo túi đồ đi về phía xe buýt.
Xe buýt có khu đường đi riêng dành cho xe chạy, cho nên cũng không dừng lại lâu, rất nhanh xe đã rời đi, thoát khỏi tầm mắt của hắn.
Hạ Qúy Thần dựa vào cửa xe, thật lâu sau hắn mới bình thường trở lại, hắn quay đầu nhìn về phía chỗ Qúy Ức vừa đứng, là vị trí chờ xe taxi.
Cô là bởi vì nhìn thấy hắn nên mới không cần đi xe taxi mà đi xe buýt sao?
Sự tình cũng đã qua lâu như vậy, nhưng cô vẫn còn tức giận sao?
Chính xác là giận hắn, hắn không những không tin cô, mà còn nhục nhã cô, ngay cả việc cầu xin cô tha thứ hắn cũng chưa làm, chưa có đi tìm cô nói một tiếng xin lỗi.
Hạ Qúy Thần giống như một pho tượng, đứng bất động tại chỗ nhìn chằm chằm vào hư không
Truyện khác cùng thể loại
25 chương
54 chương
73 chương
113 chương
70 chương
100 chương
11 chương
45 chương