Editor: Hồng Phan – Virgo
Beta: Stuki^^
Trong đó có một chuỗi dài là của “10086”, ngoài ra còn có mẹ cô, có Đường Họa Họa, có Hạ Dư Quang, có Lâm Chính Ích, còn có ….. Hạ Qúy Thần.
*10086: Là tổng đài hỗ trợ bên Trung Quốc, có rất nhiều dịch vụ, trong đó có dịch vụ trả lời tin nhắn tự động. Mình gửi tin nhắn tới tổng đài, 10086 sẽ gửi tin nhắn trả lời tự động lại.
Quý Ức xem từng cái thông báo nhắc nhở, người nào cô cũng sẽ trả lời lại một tin nhắn báo mình bình an.
Từ khi Qúy Ức đi ra khỏi phòng ngủ đến giờ, mọi lực chú ý của Hạ Qúy Thần đều dịch chuyển tới trên người của cô, trong lúc cô cúi đầu bấm điện thoại, hắn không cầm lòng nổi, thỉnh thoảng lại ngó nghiêng di động của cô một chút.
Hắn ngồi yên bên cạnh cô, thị lực của hắn rất luôn luôn rất tốt, có thể nhìn rõ chữ trên màn hình điện thoại của cô.
Tuy hắn không cố tình xem thử cô nói chuyện phiếm cùng với ai, nhưng từ những từ ngữ rải rác, hắn vẫn biết được cô là đang trả lời tin nhắn cho mấy người gọi điện cho cô ngày hôm qua.
Lúc tầm mắt của hắn một lần nữa hướng về phía cô, hắn liền nhìn thấy trên màn hình điện thoại của cô đang biểu hiện ba chữ “Hạ Qúy Thần”, tâm tư của hắn ngay lập tức đều đặt hết ở trên người của cô.
Cô cúi đầu xem điện thoại, hắn không nhìn thấy đôi mắt của cô nhưng hắn lại có thể nhìn thấy rõ ràng lúc cô nhìn thấy tin nhắn nhắc nhở hiện lên số điện thoại của hắn, đầu ngón tay nắm di động bỗng thêm tăng lực, cô nhìn chằm chằm thông báo nhắc nhở hắn ngày hôm qua gọi điện thoại cho cô, nhìn khoảng ba giây đồng hồ, khóe môi nhấp nhấp một chút, sau đó liền xóa toàn bộ.
Đầu ngón tay của cô đang chuẩn bị dời đến tin nhắn tiếp theo, cô lại bỗng nhiên giống như nghĩ tới cái gì, liền ngừng lại một chút, sau đó thoát khỏi mục tin nhắn, mở mục danh bạ ra, tìm số điện thoại của hắn rồi cho vào sổ đen.
Cô làm một loạt hành động không chút do dự, phảng phất giống như chưa có chuyện gì phát sinh, giây tiếp theo lại mở mục tin nhắn ra, đọc mười mấy cái tin nhắn mà Lâm Chính Ích gửi cho cô.
Nội dung của những tin nhắn đó tối hôm qua Hạ Qúy Thần đều đã xem qua cho nên hắn không có lấy nửa điểm tò mò, hắn chỉ nhìn chằm chằm mặt Qúy Ức vài lần, sau đó liền thu hồi tầm mắt nhìn về màn hình TV phía trước.
Bất luận là cuộc điện thoại của ai mà cô chưa nhận thì cô đều trả lời lại, duy chỉ có mình hắn là không, không những thế cô còn đưa số của hắn vào danh sách đen.
Lần trước ở khách sạn Bắc Kinh, hắn động thủ đánh Lâm Chính Ích, ngày hôm sau sau khi hắn đưa cô về nhà hắn, cô rõ ràng đã chủ động nói chuyện với hắn.
Khi đó hắn cực kì vui sướng, còn tưởng rằng quan hệ giữa cô và hắn rốt cuộc cũng bắt đầu có chút cải thiện, nhưng mới có mấy ngày ngắn ngủi, quan hệ giữa cô và hắn so với trước đây càng tệ hại hơn ……
Hạ Qúy Thần nhớ lại chuyện tối hôm qua sau khi cô đi ngủ, hắn vô tình nhìn thấy mấy cái tin nhắn mà Lâm Chính Ích gửi cho cô, sau đó lại nghe thấy những lời nói trong bút ghi âm, kể từ lúc đó hắn bắt đầu bất an suốt một đêm, áp lực càng ngày càng lớn.
Quý Ức ngồi bên cạnh đang còn cúi đầu, không ngừng ấn ấn màn hình điện thoại, hình như là đang trả lời tin nhắn cho người khác.
Âm thanh “lộc cộc” vang lên rất nhỏ, Hạ Qúy Thần có chút khó chịu, hắn sợ mình lại đột nhiên mất khống chế nên liền buông điều khiển từ xa xuống, dứng dậy đi vào thư phòng.
Qúy Ức gần như trả lời xong tất cả tin nhắn, âm thanh của người giúp việc ở trong phòng ăn cách đây không xa, vừa vặn truyền đến: “Thiếu phu nhân, có thể ăn cơm”.
Quý Ức lên tiếng, đem mấy chữ cuối cùng gõ cho xong rồi mới đứng dậy, vào toilet rửa tay, sau đó mới quay lại phòng ăn.
Trong lúc ăn cơm, Qúy Ức thấy Hạ Dư Quang chậm chạp không có ra, liền tò mò hỏi: “Anh Dư Quang không ăn sao?”.
“Tôi đi gọi tiên sinh”. Người giúp việc vội vàng dừng lại việc đang làm, đi về phía thư phòng.
Truyện khác cùng thể loại
25 chương
54 chương
73 chương
113 chương
70 chương
100 chương
11 chương
45 chương