Đại Phản Phái Hệ Thống

Chương 5 : Tuyệt đỉnh thiên kiêu

Thần thông là tuyệt học mà cường giả Thần Thông Cảnh trở lên mới có thể thi triển ra, chỗ kỳ diệu của thần thông xa xa không phải là những chiêu thức đạo pháp tầm thường có thể so sanh. Môn thần thông mà Tống Trường Ca thi triển chính là Cực Nhật Phong, một trong ba đại tuyệt học trong Thiên Khung Pháp Kiếm, thần thông thần diệu vô cùng, biến hóa khó lường.   Tuy nói trước đó Tần Đình vẫn luôn áp chế Tống Trường Ca, nhưng khi Tống Trường Ca  vừa thi triển thần thông, mọi người lập tức không nhìn Tần Đình. Tuy nói Tần Đình là thiên kiêu đương thời, chiến lực kinh người, vượt cấp chiến đấu cũng không phải là việc khó. Nhưng Thần Thông Cảnh có thể nói là một cái ranh giới, đến Thần Thông Cảnh, chính là một sự biến chất. Thậm chí còn có lời giải thích dưới Thần Thông tất cả đều là con kiến hôi.   Tống Trường Ca động thần niệm một cái, lại sử dụng Thiên Khung Pháp Kiếm. Pháp kiếm hóa thành bảy bảy bốn mươi chín đạo kiếm khí, mỗi đạo kiếm khí đều là ác liệt dị thường, có thế đoạn sơn đảo hải, bốn phương tám hướng hướng nhào tới Tần Đình.   Hai tay Tần Đình kết ấn, trước mặt bỗng xuất hiện từng đạo tường băng. Nhưng tường băng bị pháp kiếm phá vỡ trong nháy mắt, lại không thể ngăn cản được chút nào. Tần Đình khẽ quát một tiếng, một đạo thần luân hiện lên ở mi tâm Tần Đình, hóa thành một tòa nhà chín tầng. Bao phủ Tần Đình ở trong đó, Thiên Khung Pháp Kiếm đánh vào trên tòa nhà, chỉ thấy cao ốc đột nhiên bùng nổ uy lực, một tiếng nổ vang lên, Thiên Khung Pháp Kiếm lại bị cao ốc cản trở lại. Mà cao ốc cũng tan tành, tiêu tán vô hình.   Mọi người dưới đài đều kinh hãi trợn mắt lĩu lưỡi, một người lẩm bẩm nói: “Thật là mạnh. . . Tần sư huynh thật là mạnh.”   Tống Trường Ca lộ vẻ âm trầm, gã không ngờ mình lấy Thần Thông Cảnh cũng không thể áp chế Tần Đình chút nào, nghe mọi người xôn xao đã thanh thế cưỡi hổ khó xuống. Nếu là lúc này dừng tay, gã ở trong tông sẽ không có chút uy tín nào có thể nói. Trong lòng Tống Trường Ca thầm hét: "Đây là ngươi ép ta!"   Tống Trường Ca hận hận nhìn Tần Đình một cái, trong mi tâm hiện lên một bức trận đồ. Trận đồ mở ra, sau đó hóa thành thiên sơn vạn thủy, nhật nguyệt luân hồi. Trong nháy mắt, Tần Đình bị hút vào giữa trận đồ, thật giống như thân ở thế giới bên kia. Tống Trường Ca điều khiển trận đồ, trong đồ trời long đất lở, nhật nguyệt biến mất. Trong đồ tất cả sắp tan thành mây khói!   Một vị trưởng lão đột nhiên đứng lên, cả kinh kêu lên: "Pháp bảo!" Pháp bảo chính là bảo vật đấu pháp có uy lực hết sức cường đại. Không tới Thần Thông Cảnh không thể thúc giục, nhưng pháp bảo hết sức trân quý, đừng nói là Thần Thông Cảnh, dù là cường giả Thần Đài, Thần Cung Cảnh cũng không nhất định có một pháp bảo. Ngay cả sư phụ của Tống Trường Ca lấy thân phận đứng đầu nhất mạch cũng chỉ có hai ba món pháp bảo mà thôi, nhưng tuyệt không bao gồm pháp bảo trận đồ nà.   Dưới đài, mấy vị đệ tử chân truyền cũng đứng dậy, sắc mặt ngưng trọng, lẫn nhau trao đổi một cái ánh mắt. Người ngoài không biết món pháp bảo này tới từ đâu, nhưng mấy đệ tử chân truyền bọn họ biết.   Theo lý thuyết Tần Đình nhìn như tràn ngập nguy cơ, hẳn nên ngừng trận đấu pháp này, nhưng Chấp pháp trưởng lão bên cạnh Luận Kiếm Thai chỉ động ánh mắt một cái, nhưng cũng không làm gì cả. Chỉ là lẳng lặng nhìn Tần Đình ở trong trận đồ.   “Giang sư huynh, hóa ra là ngươi." Tần Đình mặc dù thân ở trong bản vẽ, thật giống như lục bình tùy thời diệt vong, nhưng trên mặt lại không có vẻ hoảng hốt. Hắn nhìn trận đồ này, như cười mà không phải cười. Tần Đình cúi đầu nhẹ giọng cười nói: "Ta bồi tên phế vật Tống Trường Ca này chơi lâu như vậy, rốt cuộc ép ngươi ra.   Giang Trung Bạch, đại sư huynh trong Huyền Thiên tông. Nhập môn không tới trăm năm, cũng đã là cường giả Thần Đài Cảnh. Thiên phú cao, trên đời hiếm thấy. Lúc ấy gần như là Thánh tử đã định, nhưng sau khi Tần Đình hoành không xuất thế thì quang mang lại bị che giấu rất nhiều. Chuyển thành khiêm tốn, chưa từng có tranh đấu với Tần Đình. Bình thường cũng đi đi lại lại, lần đấu pháp này y cũng không tới dự lễ, mà là đối ngoại thanh minh đang bế quan.   Không nghĩ tới lần này lại muốn thừa dịp Tống Trường Ca đột phá Thần Thông Cảnh, mượn tay Tống Trường Ca chèn ép Tần Đình.   Ánh mắt Tần Đình lạnh lẽo, nếu đã biết người giật giây là ai, vậy tên Tống Trường Ca này cũng không còn giá trị gì.   Hai tay Tần Đình run một cái, đất rung núi chuyển trong trận đồ tựa như thời gian ngưng lại, hắn tiện tay rạch một cái, thế giới trận đồ bị hắn vạch ra một vết rách dài! Tần Đình đi ra khỏi trận đồ như đi dạo. Mà trận đồ cũng mất đi uy năng, hóa thành hình vẽ, bị Tần Đình thu vào trong tay.   “Điều này không thể nào!" Mi mắt Tống Trường Ca như nứt ra! Gã dốc hết lá bài tẩy, không tiếc bộc lộ ra pháp bảo trận đồ có liên quan đến Giang sư huynh, lại bị Tần Đình dễ dàng phá như vậy, điều này khiến gã sao chịu được.   Dưới đài, đám người cũng vô cùng rung động, đây chính là pháp bảo a, mỗi món pháp bảo đều có uy năng thay trời đổi đất, cứ như vậy bị Tần Đình tiện tay phá đi?   Sắc mặt Phong Thiên Hàn ngưng trọng vô cùng, hắn lại không nhìn thấu một chiêu này của Tần Đình. Kinh khủng hơn là, đến bây giờ Tần Đình vẫn chỉ sử dụng đạo pháp bình thường trong Huyền Thiên tông, nhưng uy lực lại lớn lạ thường. Điều này nói rõ Tần Đình đã hoàn toàn hiểu rõ những đạo pháp này, mơ hồ có thế thiếu niên tông sư.   Đột nhiên, Phong Thiên Hàn nghĩ đến một vấn đề. Gã nghiêng đầu nhìn về phía Lạc Viễn, phát hiện Lạc Viễn cũng như có điều suy nghĩ. Hai người nhìn nhau một cái, cũng từ trong mắt đối phương nhìn ra vẻ không thể tin.   Chẳng lẽ Tần Đình đã. . .   Tần Đình mỉm cười nhìn Tống Trường Ca, cười nói: "Sư huynh thật là uy phong, có điều đến đây cũng phải chấm dứt."   Dứt lời, Tần Đình đột nhiên bộc phát khí thế, quanh người ánh sao sáng chói, tựa như ảo mộng. Dưới đài, trong mắt không ít nữ đệ tử có tia sáng kì dị, lộ ra vẻ ái mộ.   Tống Trường Ca cảm nhận được khí thế của Tần Đình, sắc mặt khó coi. Biết mình hôm nay sợ là khó làm được ổn chuyện này. Đột nhiên gã dường như cảm nhận được cái gì, sắc mặt đầu tiên là kinh nghi, sau đó là không thể tin: "Ngươi đến Thần Thông Cảnh? Điều này sao có thể! ? Không thể nào!"   Mọi người dưới đài ồn ào! Trước còn chưa tỉnh hồn lại từ cảnh tượng Tần Đình phá vỡ pháp bảo, lại nghe được tin tức kinh động bực này —— đó chính là Tần Đình lấy mười tám tuổi chi tư, bước vào Thần Thông Cảnh!   Một đệ tử lắp bắp nói: "Thần. . . Thần Thông Cảnh? Giả chứ? Mười tám tuổi Thần Thông Cảnh. . ."   Đám đệ tử còn lại nhìn về phía những trưởng lão kia, phát hiện các trưởng lão có vẻ ngưng trọng, mang theo vẻ không thể tin. Rốt cuộc tin sự thật này: Đệ tử chân truyền của Huyền Thiên Tông - Tần Đình, mười tám tuổi Thần Thông Cảnh!   Sau khi các trưởng lão khiếp sợ, rối rít nhớ tới sự thật đáng sợ. Toàn bộ Đông Hoang, từ cổ chí kim có ghi lại, không tới hai mươi tuổi bước vào Thần Thông Cảnh, chỉ có một mình Tần Đình. Coi như là phụ thân của Tần Đình là Tần Đế năm đó cũng là hai mươi tuổi bước vào Thần Thông Cảnh.   Nghĩ tới đây, tất cả trưởng lão rối rít hít một hơi khí lạnh. Sau đó lại vui mừng: “Có tuyệt đỉnh thiên kiêu như vậy, Huyền Thiên Tông ta sắp đại hưng!"   Trong lúc nhất thời dưới đài yên tĩnh như chết, tất cả mọi người đều bị rung động. Trong lòng đám đệ tử chân truyền như Phong Thiên Hàn cũng là phiên giang đảo hải, loại dựa vào dược vật để đột phá Thần Thông Cảnh như Tống Trường Ca, bọn họ cũng không để ở trong lòng, căn cơ chưa vững, không đáng để lo.   Nhưng đạo pháp uy thế của Tần Đình rõ ràng là căn cơ hết sức vững chắc. Lạc Viễn nhẹ nhàng phun ra một hơi, thán phục nói: "Sư đệ Tần Đình, lợi hại!"