Đại Niết Bàn
Chương 939
Thứ hai, cuộc họp HĐQT rốt cuộc diễn ra.
Dư luận của Tô Xán trong Facebook khá tốt, không hoàn toàn là vì nhờ bữa tiệc hoan nghênh long trọng ngày hôm đó, những tinh anh này nhìn người tuyệt đối không đơn thuần dựa vào ấn tượng đầu tiên, bọn họ cũng không chờ đợi Tô Xán thao thao bất tuyệt diễn thuyết hay đối nhân xử thế không khéo, là người liên quan tới sự sinh tồn sắp tới của Facebook, bọn họ thà thấy một thiên tài tàn bạo, chứ không muốn thấy một người bình thường thân thiện ôn hòa.
Những bài báo đánh giá chính diện về Facebook TQ là vốn liếng của Tô Xán, có thể tìm ra mô hình doanh lợi ở Trung Quốc là thành tích đáng nể phục, phải biết rằng trong tuyên truyền ở Mỹ, Trung Quốc là đất nước hàng nhái còn nhiều hơn hàng chính hãng, vi phạm bản quyền công khai trắng trợn, không có công ty internet nào có thể kiếm lời được ở đó. Nên bọn họ hi vọng Tô Xán có thể tham gia vào đoàn đội Mỹ, còn về Trung Quốc, để Kiều Thụ Hầm làm là được, trước kia hắn làm tốt còn gì.
Tô Xán đứng trước cửa sổ yên tĩnh chờ đợi, cho tới khi nhìn thấy mấy chiếc xe thương vụ đi tới, bước từ trong xe ra là Chiêm Hóa, một nam tử tuổi chừng 30 đi cùng cô gái trên hai mươi, bước vào đại sảnh Facebook.
Phía dưới còn có xe của giới truyền thông, những phóng viên bận rộn chuẩn bị lắp đặt những thiết bị mà y không hiểu là cái gì, bảo vệ thì hết sức tập trung, ngăn cản không cho người không liên quan đi vào.
Tô Xán hít sâu một hơi, đối diện với nhóm người Chiêm Hóa và Cao Hằng đang đi tới phía mình.
Đây là lần đầu tiên Tô Xán chính thức đối diện với vị tam thiếu gia của Cao gia.
Cao Hằng không cao lớn vạm vỡ như Chiêm Hóa hay Lý Bằng Vũ, không có khí thế hừng hực đi tới đâu cũng khiến người ta phải né tránh, chỉ bằng sự ung dung nhàn nhã tạo nên sức hút không ai dám xem thường, đó là khí chất của người sinh ra trong gia tộc ưu việt, có tư chất hơn người.
Với Tô Xán mà nói, cho dù ai chăng nữa trong mắt y cũng giống nhau, trên đời với y chỉ có hai loại người, người khiến y quan tâm, và người y không quan tâm.
Cao Hằng có thể là đối thủ cực mạnh, trên đời này không có siêu nhân mặc sịp đỏ, nhưng vẫn có người có thể dùng cái ngón tay kết liễu mạng sống của người khác, Cao Hằng, Chiêm Hóa đều là người như thế.
Nhưng với Tô Xán, bọn họ có chung một đặc điểm, là những người y không quan tâm.
Tô Xán có thể mất ngủ cả đêm vì chia tay một người bạn chỉ là sinh viên bình thường bôn ba tìm việc như Tiết Dịch Dương, có thể vì một cái nhíu mày của Đường Vũ mà nửa ngày trời thấp thỏm, hay đau đầu không hiểu hành động kỳ quái của Lâm Lạc Nhiên có ý gì... Vì đó là những người y quan tâm.
Còn lại với y chỉ là mây khói.
Cao Hằng ngạc nhiên với sự bình thản của Tô Xán, cảm giác như đang đối diện với biển khơi bao la, cho dù mình có ném bao nhiêu đá xuống cũng nhanh chóng chìm nghỉm mất tích.
Trần Nghiên thì cho rằng Tô Xán đóng kịch, vờ vĩnh làm ra vẻ đẻ gây chú ý thôi, những kẻ như vậy kết thúc chỉ làm bản thân thêm nhục nhã.
Lý Bằng Vũ vượt qua Tô Xán, ngăn cản người trước mắt tiếp cận.
Đứng lại.
Cao Hằng đối diện với Lý Bằng Vũ:
- Là con trai của thượng tướng Lý Minh Lôi phải không, lần trước tôi tới Nam Kinh gặp ông ấy, ông ấy luôn muốn cậu tham gia sĩ đồ, tạo phúc cho dân, không lãng phí tuổi trẻ... Cha cậu quan tâm tới cậu lắm đấy.
Kiều Thụ Hâm chấn động, nhìn Lý Bằng Vũ với vẻ không tin nổi, anh chàng suốt ngày chạy trước chạy sau lo việc vặt cho Tô Xán lại là con trai vị thượng tướng? Chưa hết, người kia là ai, có thể cùng cha Lý Bằng Vũ nói chuyện này?
Lý Bằng Vũ không dời nửa bước:
- Tôi hiểu cha tôi hơn anh, cha tôi ủng hộ chuyện tôi làm.
Cao Hằng cười:
- Chẳng qua là thượng tướng Lý thả ngựa phóng cho thỏa chí thôi, ông ấy biết con ngựa lạc đường cuối cùng vẫn quay về được.
Tô Xán vỗ vai Lý Bằng Vũ, đi tới đứng trước mặt Cao Hằng.
Cao Hằng mỉm cười với Tô Xán:
- Chào Tô Xán, tôi là Cao Hằng, lần đầu chúng ta gặp nhau.
Lịch sự điềm đạm, có điều hắn chỉ nói mà không đưa tay ra bắt, thể hiện rõ ràng bọn họ đứng ở phía đối lập. Trong một năm qua, hai bên vì lập trường khác biệt, hai bên đã va chạm rất nhiều lần, nhưng đây là lần đầu chính thức gặp mặt.
Tô Xán gật đầu:
- Đã nghe tên anh từ lâu.
- Dừng ở đây đi.
Cao Hằng nói với giọng chân thành như một người bạn:
- Còn tiếp tục tiến tới sẽ không quay lại được nữa đâu, hãy yên ổn làm người bình thường, tôi biết nó hợp với tính cách của cậu hơn.
Tô Xán đưa mắt nhìn qua Cao Hằng và Chiêm Hóa, hỏi Mark mặc áo liền mũ màu xám, tay cho vào trong túi, nhạt nhẽo nói:
- Giải thích một chút, vì sao lại có nhiều không liên quan ở đây thế?
Cao Hằng thật sự tán thưởng Tô Xán, bất kể về tài năng hay con người, dù phải đứng ở hai phía đối địch nhưng coi như anh hùng trọng anh hùng, hắn không muốn hủy hoại triệt để cuộc đời Tô Xán, những lời vừa nãy tuy mang theo tư thế của kẻ chiến thắng đưa ra tuyên phán cuối cùng, mang ý ban ơn cho kẻ bại trận, cũng là lời phế phổi mà hắn cực hiếm khi nói ra.
Không ngờ hoàn toàn coi lời hắn như không khí, với người như Cao Hằng, bị lờ đi thế này nghiêm trọng hơn bất kỳ sự xỉ nhục nào.
- Này, chú tôi đang nói chuyện với anh đó.
Trần Nghiên bất mãn nói:
Tô Xán cực giỏi làm người khác phải nổi điên, Chiêm Hóa rất hiểu điều đó, định can thiệp thì Cao Hằng đã điều chỉnh lại tâm thái, phóng khoáng xua tay với Chiêm Hóa, dùng tiếng Anh Oxford chuẩn mực:
- Mark, cậu giải thích đi.
Mark nói bằng giọng điệu rất bình thường:
- Cao và Michael, DonValentin giống nhau, đều là nhà đầu tư hôm nay, có tư cách quan sát viên.
Cao Hằng mỉm cười:
- Cuộc họp HĐQT lần này rất quan trọng với quyết sách đầu tư của chúng tôi, cho nên chúng tôi cần giám sát toàn bộ quá trình, nếu làm cậu không thoải mái, thật xin lỗi.
- Vì sao tôi không biết trước?
Tô Xán nghiêm giọng chất vấn Mark.
Không khí lập tức nóng lên.
Nhiều người nhìn Mark, xưa nay hắn là nhà độc tài ở Facebook, ít khi nào bị chất vấn ngay trước mặt như vậy, mọi người đều cúi đầu làm việc của mình, mấy quan sát viên lặng lẽ đi vào phòng hội nghị, ngồi vào ghế đợi cuộc họp bắt đầu.
Vẻ mặt Mark biến đổi mấy lần, cuối cùng mềm xuống:
- Đó chính là nguyên nhân chúng ta mở cuộc hợp HĐQT hôm nay, trước đó cậu không có mặt ở Palo Alto, tôi về lại không kịp thông bao cho cậu, tôi nghĩ không phải là chuyện gì lớn, họ chỉ tham gia cuộc họp thôi.
Tô Xán còn nói gì được nữa, y và Mark đã đi theo hai hướng hoàn toàn khác nhau rồi.
Vậy là cuộc hợp khiến bên ngoài bàn tán xôn xao đã chính thức bắt đầu.
Người ngồi quanh bàn tròn ở hội trường tới mười ba mười bốn người, còn lại là nhân viên phục vụ, trợ lý ghi chép và nhân viên cố vấn pháp luât, trước mặt mỗi người đều đặt giấy bút, tài liệu, laptop.
Tiếng loạt xoạt vang lên trong phòng, người điều chỉnh vị trí ghế, người kiểm tra máy móc, hoặc cởi cúc cổ áo cho thoải mái, Dustin xoay tròn cái bút trong tay, làm Michael Mortiz hơi khó chịu, có người ngồi như sư nhập định.
Đám Chiêm Hóa và Cao Hằng thì dùng sự kiên nhẫn tới cực đoan đợi cuộc họp diễn ra.
Tô Xán ngạc nhiên nhìn thấy Katherine có mặt trong nhóm phục vụ viên, mặc sơ mi trắng và quần âu xám, phải nói đây là lần đầu tiên y thấy cô gái Mỹ này ăn mặc đàng hoàng như vậy. Mark nhận lấy cà phê, mắt vẫn chăm chú vào tài liệu trước mặt, mất một giây sau mới ngớ ra ngẩng đầu nhìn Katherine, hiển nhiên không ngờ cô dùng cách này trà trộn vào cuộc họp HĐQT, nhưng chỉ ngẩn ra mấy giây, sau đó nghiêm mặt lại không để nhiều nhà đầu tư nhìn ra cái gì.
Katherine đi tới bên cạnh Tô Xán, hỏi rất chuyên nghiệp:
- Cà phê hay trà?
Tô Xán chỉ cà phê, Katherine đặt lên bàn y, kín đáo ấn vai một cái coi như cổ vũ.
Truyện khác cùng thể loại
80 chương
398 chương
47 chương
73 chương