Đại Niết Bàn
Chương 844
Vì vấn đề này, khi đó hai ông cháu họ Vương ngồi đánh cờ ở công viên Hương Sơn Bắc Binh thảo luận với nhau, Vương lão lần đầu tiên chỉ điểm sự nghiệp cho cháu mình:
- Làm việc từ cơ quan tỉnh ủy rồi tới Dung Thành, cháu đã làm cán bộ cấp sở tám năm, về sau tới Hạ Hải làm bí thư thành ủy, cộng vào ngót ngét mười năm kinh nghiệm, bây giờ muốn thăng lên cấp phó bộ không khó, thậm chí điều cháu về kinh làm phó bộ trưởng không phải không thế nào, nhưng đợi cháu về hưu, chuyển lên được chính chức có lẽ là đỉnh điểm rồi, không cách nào tiến thêm lên được nữa, đừng nói gì tới làm chư hầu một phương. Vì theo như thông lệ, không đủ kinh nghiệm công tác ở bộ, không trải qua kinh nghiệm làm các bộ cấp tỉnh, sẽ rất bị động trong công tác. Chuyện cấp bách hiện nay không phải cháu lên Bắc Kinh, mà là tiến lên tỉnh. Trung tổ bộ nếu như điều cháu tới địa khu lạc hậu ở phía tây, cho dù điều kiện dù gian khố thì cháu cũng không được do dự, phải lập tức lên đường ngay cho ông. Đừng có suốt ngày nhìn vào địa khu phát triển ven biển, nghĩ nơi đó cơ sở tốt, điều kiện tốt là dễ có thành tích.
Vì những lời này của Vương lão, cuối cùng Vương Bạc làm bí thư thành ủy Dung Thành, người sáng suốt nhìn ra ngay, Vương Bạc đã chính thức thành nhân vật lớp dự bị của Vương hệ rồi, được Vương lão thừa nhận, bắt đầu có tiếng nói chỉnh hợp phái hệ.
Quả nhiên ba năm sau, Vương lão từ vị trí phó thủ tướng lui về, bày ra tư thái không hỏi tới chính sự nữa, tất cả cán bộ Vương hệ, nghênh đón một cách cục hoàn toàn mới.
Bố cục Vương lão đã bố trí xong từ ba năm trước, cùng với đại hội đảng diễn ra, thay máu cán bộ lãnh đạo cấp tỉnh ở địa phương đã tới, các phương diện diễn biến tương đối hái hòa. Ở địa khu tây nam, tin tức khiến người ta chú ý nhất là nguyên bí thư thành ủy Vương Bạc, năm sau rất có khả năng thành người đứng thứ hai tỉnh ủy.
Dưới hoàn cảnh lớn đó, Tô Lý Thành vì có cơ sở nhậm chức ở kiến trúc Đại Dung, tuổi tác đang độ chín, tới Hoàng Thành làm phó thị trưởng rất phù hợp. Từ cán bộ quốc xĩ chuyển sang sĩ đồ chính thức không phải ít, ví như Ngả Bảo Tuấn của tập đoàn Bảo Cương làm phó thị trưởng Thượng Hải, tổng giám đốc Trúc Duyên Phong của Dầu khí TQ làm phó tỉnh trưởng Cát Lâm …v..v..v.. ví dụ như vậy kể không hết, đó là đối sách tất nhiên ứng biến với tình thế phát triển của thời đại mới, trước kia vùng phía tây lạc hậu chưa có tiền lệ này, bên giờ đến lúc thay đổi rồi.
Thế nhưng người tính không bằng trời tính, Vương Bạc tận dụng thời cơ, trải đường rất thuận lợi rồi, nhưng đội xe của Tô Lý Thành trên đường cao tốc tới Hoàng Thành, xảy ra tai nạn xe hết sức hoang đường.
Nguyên nhân khi đó một đội xe toàn xe đắt tiền Porche, BMW, Mercedes tạo thành đua xe với nhau trên đường cao tốc, đoàn xe đó vượt qua đội xe trên đường nhậm chức của Tô Lý Thành, bất ngờ một chiếc Mercedes đi cuối sau khi vượt qua đột nhiên có vấn đề máy móc phải giảm tốc, khiến xe sau phanh gấp, tạo thành sự cố loạt xe húc vào đuôi nhau. May là đội xe Tô Lý Thành đi không nhanh, phanh kịp thời, không tạo thành thương vong. Trong đội xe ba chiếc đó, Tô Lý Thành là chiếc cuối cùng không đâm vào xe đi trước, chỉ giật mình một thoáng, cả người lẫn xe không xây xát gì.
Tô Xán sau khi về tới nhà mới được Tằng Kha báo cho tin này.
- Khi đó cha con từ trên xe xuống, ba chiếc xe trước đâm dúm vào một chỗ, may mắn chỉ bị xây xát ngoài da, không có vấn đề gì nghiêm trọng. Người trên xe đua gây tai nạn bị bắt tại chỗ, nhưng những chiếc xe khác đã chạy mất, về sau thông báo cho đội giao thông Dung Thành và Hoàng Thành, triển khai chặn đường cao tốc mới biết, trong xe chạy thoát có Hứa Đông con trai Hứa Trường Thành phó thị trưởng Hoàng Thành. Còn chiếc xe trực tiếp gây tai nạn là con trai của Trương Cát cục trưởng cục quốc thổ, bản thân hắn còn là nhà doanh nghiệp nữa, hiện bị bắt giam thẩm vấn. Sự kiện không hay ho gì cho nên trên báo không được đăng. Mấy ngày qua trong nhà không biết có bao nhiêu điện thoại gọi tới nói khó đủ kiều, mẹ đoán bên phía cha con còn có nhiều hơn.
Tằng Kha giải thích tình hình với Tô Xán:
- Mẹ vốn định đi cùng với cha con ngay hôm đó, cha con bảo đợi con về hẵng đi.
- Vậy mà cha không nói cho con.
- Chẳng phải lúc đó con đang bận rộn sao, cha con sợ con vội vàng bỏ công bỏ việc đó mà đi, hơn nữa cha con cũng không sao.
- Thật là, thời buổi này không ngờ vẫn còn đám thổ hoàng đế.
Tô Xán tức mình nói, chuyện này xử lý không tốt dù cha y là người bị hại, nhưng chưa chắc đã có bồi thường, mà có thể còn phải chịu ấm ức. Nếu ở Dung Thành, chuyện thế này sẽ ít hơn nhiều, mọi người chú ý ảnh hưởng hơn, đám hoàn khố có vênh vang lắm thì cũng tập trung ở vũ trường quán bar, không ra đường giở trò nghông nghênh.
May mắn là cha không sao cả, cũng đủ làm Tô Xán toát mồ hôi rồi, thử nghĩ mà xem, bay hai tiếng liền, vừa kéo hành lý vào nhà thì bị mẹ cho một câu "cha con bị tai nạn xe", có còn hồn vía nào nữa không? Mẹ đúng là biết dọa người ta.
Mấy hôm trước Tô Lý Thành đi nhậm chức, Tô Xán cũng gọi điện hỏi thăm, nhưng Tô Lý Thành vui vẻ nói mọi chuyện đều ổn, không ngờ cơ sự này.
Kế hoạch Tô Xán là về Dung Thành rồi đi tham dự tụ hội bạn bè một chút, tới chỗ Vương Thanh, rồi cùng Đường Vũ đi mua sắm chuẩn bị Tết, nhưng bây giờ không thể không thay đổi kế hoạch, nhìn tin nhắn “Có muốn đi uống cà phê với đội tiếp viên váy ngắn không?” mà thở dài …
Đường Vũ trở về nhà cũng không yên ổn, cô nhận được đủ điện thoại tin nhắn từ bạn học của Nhị Thập Thất Trung, kỳ nghỉ hè không được đông đủ, đến nghỉ Tết liền náo nhiệt tưng bừng, họp lớp gọi là hết đợt này tới đợt khác.
Năm thứ nhất nhiều người còn chưa thích ứng với hoàn cảnh và không khí mới, kỳ nghỉ về nhà muốn ở nhà làm nũng cha mẹ, dăm ba ngày gặp bạn bè một lần, tụ hội không nhiều lắm.
Đến năm thứ hai quen rồi, vòng quan hệ mở rộng, hiểu rõ đại học là cái gì, đủ các loại tâm tình hoài cựu xuất hiện, cảm xúc trung học chưa quá phôi pha, quan hệ bạn bè vẫn còn, cho nên đến năm thứ hai là lúc tụ tập đông đúc nhất, đầy đủ nhất, vui vẻ nhất. Tới năm thứ ba thứ tư, kỳ nghỉ không buồn về nữa, có người đi làm, lớp nào thời cao trung thân thiết đoàn kết một chút có lẽ bạn bè còn tụ tập với nhau, nếu không thì coi như giải tán rồi. Phải đợi mười năm, hai mươi năm sau mọi người trưởng thành gia lập nghiệp, công việc ổn định có lẽ hứng lên tổ chức tụ hội cao trung, sơ trung...
Nên Đường Vũ được một số người bạn có quan hệ tương đối tốt nối nhau gọi điện rủ tham gia tụ họp bạn học, đây là người biết bản tính ngoài lạnh trong nóng của cô, ví như lớp phó lớp 14 từng thấy Đường Vũ cùng những cô gái bên cạnh nhiệt tình hò hét cổ vũ lớp mình trong hậu thao, năm ngoái họp lớp vị lớp phó này mới cảm khái kể ra, mọi người đều rất muốn quay về quá khứ chứng kiến khi đó Đường Vũ trông thế nào.
Cao trung còn có chút rụt rè ngại ngùng chứ lên năm thứ hai đại học thì cái gì nên cởi mở đều đã cởi mở sạch rồi, ai nấy tâm tình bành trướng. Các lớp khác ở Nhị Thập Thất Trung cũng liên kết với nhau, nhiều hoạt động tương thông nhiều lớp, không chỉ một phía thông qua người quen của Đường Vũ để mời cô gái năm xưa cực kỳ chói lọi này.
Đường Vũ vì công việc của Facebook TQ mà trì hoãn ngày về, nghe tin này lớp số 14 cũng trì hoãn lại ngày họp lớp, dứt khoát đợi cô về Dung Thành.
Truyện khác cùng thể loại
80 chương
398 chương
47 chương
73 chương