Đại Niết Bàn

Chương 839

Khi Mark tới Thượng Hải, nhiều công ty internet trong nước có kênh tin tức linh thông không kém gì Hồng Sam cũng liên tục đưa ra lời mời với Mark. Song chuyện Mark từ chối Hồng Sam tưởng chừng không gây ra chấn động nào cả, vì cao tầng Hồng Sam tụ tập rất kín tiếng, vả lại đàm phán đầu tư không thành, tất nhiên là không truyền ra ngoài, có điều một ít nhân vật trong giới đủ thân phận nắm được nội tình thì thầm rỉ tai nhau, đều tỏ ra không tin nổi, không dám mạo hiểm chuốc nhục vào thân nữa. Bên ngoài thế nào không biết, lần đầu tiên Mark tới Trung Quốc vốn tưởng rằng sẽ bôn ba khắp nơi, nhưng hoàn toàn ngược lại, hắn ở trong gian phòng tổng thống của khách sạn Crownie do Tô Xán nhờ Trình Thông Thông đặt hộ, sau đó ngày ngày mặc quần jean, áo thể thao có mũ khá mỏng, đi dép lê lang thang trong ĐH Thượng Hải, khiến cho những người co ro trong cái măng tô dày trong lạnh thấu xương của Thượng Hải phải xấu hổ. Ngày từ cuộc họp Hồng Sam về, hắn chẳng nói với Tô Xán một tiếng, lén lút hẹn gặp Đường Vũ, danh nghĩa là nhờ Đường Vũ giới thiệu trường ĐH Thượng Hải cho mình biết, mãi về sau Tô Xán mới biết chuyện này. Kỳ nghỉ tới, đại phận sinh viên rời trường, Trình Thông Thông bận rộn chuẩn bị cho kỳ nghỉ đông kéo dài ở nơi nào đó thời tiết dễ chịu hơn, Nguyễn Tư Âu cùng nhóm bạn lái xe về Tô Châu, Đồng Đồng năm nay không kiếm việc làm thêm nữa mà tranh thủ về quê sớm. Trần Giai bạn gái của Lý Hàn là người Thượng Hải, ra sân ga quyến luyến tiễn chân Lý Hàn. Tiêu Húc đi sớm nhất, Trương Tiểu Kiều thì luôn coi ở trường còn sướng hơn ở nhà, nhất là phòng 602 tiện nghi thoải mái như thế, nên cùng Tô Xán ở lại trường, hắn cũng rất muốn gặp Mark một chuyến. Tô Xán gọi điện cho mẹ báo trước lần này khả năng về nhà muộn một chút, Đường Vũ cũng trì hoãn thời gian về Dung Thành, khiến Tô Xán nhận được cú điện thoại cảnh cáo rất dài của Mục Tuyền. Nghe nói Đường Vũ chưa xác định ngày về, Ninh Đông đang học ở ĐH ngoại ngữ vừa thi xong liền liên tục gọi điện cho Đường Vũ rủ đi chơi. Khi Đường Vũ mới tới Thượng Hải, Ninh Đông cũng thường xuyên rủ Đường Vũ đi chơi, có điều dần dà nhận ra so với tụ tập cùng nhóm người "nổi danh" trong giới, cứ mỗi lần đổi một nhóm, thì cô thích hai chị em dạo phố mua sắm hay uống cà phê hơn. Vì thế sau đó Ninh Đông rất ngoan ngoãn cố gắng chỉ gặp riêng Đường Vũ, đem lời oán trách của đám người suốt ngày nhờ cô giới thiệu với Đường Vũ vứt sau đầu. Ngày 15, Tô Xán nhận được tin nhắn của Lâm Lạc Nhiên, nội dung rất đơn giản:"Nghỉ đông rồi, tôi về Bắc Kinh đây, đừng nhớ." Tô Xán đương nhiên không thể trả lời một cách hời hợt, hỏi lại:" Đi lâu không, bao giờ mới về Dung Thành." " Có lớp học ở Bắc Kinh, thời gian ít lắm, chắc không về Dung Thành nữa đâu." "Chăng chỉ thế?" Tô Xán biết bình thường Lâm Lạc Nhiên có vẻ ưa hoạt động ưa náo nhiệt, không giống cô gái có thể ngồi xuống tĩnh lặng đọc sách, nhưng khi nghiên cứu cái gì thì nha đầu điên này cực kỳ tập trung, tuy thành tích Lâm Lạc Nhiên xưa nay không trong top đầu giống Đường Vũ, nhưng không giáo viên nào phủ nhận được sự thông minh ham học hỏi của cô gái này. " Không đi du học được nên tôi đành phải dốc sức làm phong phú sức cạnh tranh của mình, chuẩn bị cho tương lai chứ sao, học viện kinh tế của Bắc Đại mở lớp bồi dưỡng nghiên cứu sinh, tuy không có nghĩa là sẽ thi nghiên cứu sinh, có điều với chuyên nghành của tôi mà nói, tốt nghiệp mới là nhập môn, học nghiên cứu sinh mới chỉ biết chút chút về nghề, hiện giờ tranh thủ học sớm cũng tốt." Tô Xán gửi qua mấy ký hiệu bật ngón cái. Lâm Lạc Nhiên đáp lại bằng khuôn mặt kiêu ngạo, sau đó tắt máy, hai tiếng sau tới Bắc Kinh. Thoáng cái trở nên nhàn rỗi, cái đầu Tô Xán bắt đầu suy nghĩ linh tinh. Trước kia lúc mới trùng sinh, mục tiêu đầu tiên của Tô Xán là vào được Nhất Trung, tiếp đền là mở cửa hiệu nhỏ để cả nhà không còn lo lắng về cơm ăn áo mặc, theo đuổi Đường Vũ, đến bây giờ đều đạt được cả rồi, sự nghiệp cũng đã đạt tới tầm cao nhất định, Tô Xán sinh ra câu hỏi lớn cuộc đời, tiếp theo sẽ là gì, cuộc đời mình sẽ đi theo hướng nào, ra trường, chăm lo sự nghiệp mỗi lúc một lớn hơn? Để làm gì? Giống như mệnh đề triết học liên quan tới sinh tử của Pythagoras, làm Tô Xán có chút hoang mang. Y đã một tay thúc đẩy con ngựa ô văn phòng phẩm Thục Sơn dẫn đầu nền công nghiệp nhẹ trong nước, đồng thời Bách hóa Đôn Hoàng trở thành TTTM cao cấp đững sừng sững ở Dung Thành. Mặt khác có sự chống lưng của Vương Bạc, truyền thông Ba La bắt đầu từ tam giác Trường Giang mở rộng tới Kinh Hỗ Tuệ, vững bước tiến lên, dự kiện năm sau thị trường lớn gấp đôi. Hiện giờ Thượng Mạch không nóng không lạnh, đang âm thầm tích lũy bàn quyền âm nhạc, triển khai bố cục, năm nay sẽ bùng nổ, đến khi thị trường nhạc chuông phát triển, lúc đó địa vị của Thượng Mạch ngày càng to lớn. Gom hết sự nghiệp này lại thôi cũng đủ cho nhân vật nhỏ như y thấy quá thỏa mãn rồi. Huống hồ nhờ cơ duyên trùng hợp mà Tô Xán còn gặp được Mark, cùng sáng lập nên Facebook, hiện con quái vật này đang trưởng thành cực nhanh, xu thế tốt đẹp, xem ra đạt tới địa vị toàn cầu chỉ là vấn đề thời gian. Đó là sự nghiệp, còn về cuộc sống mà nói, y tốt nghiệp cao trung cùng cô gái mình yêu thương vào cùng trường đại học, có những người bạn chung phòng đặc biệt. Còn những người bạn khác phân tán khắp chân trời góc biển cũng đang phấn đều vì tương lai. Ngoài ra mạng lưới xã giao cũng ngày một mở rộng, như Ngụy Viễn Hồ, Đào Tình....v..v..v.. những nhân vật trước kia y chẳng nghĩ có thể tiếp xúc tới. Nhưng đồng thời cũng có nhiều vấn đề xuất hiện trước mặt y, xí nghiệp sau khi lớn mạnh cần quản lý vận hành chính quy, mâu thuẫn tranh giành lợi ích nội bộ diễn ra, bọ họ không còn có thể âm thầm phát triển như trước, những đối thủ mạnh bên ngoài đã chú ý tới họ, ra tay đả kích. Tất cả những điều đó khiến Tô Xán muốn phủi tay làm ông chủ ngồi khểnh hưởng thụ cũng không được. Tô Xán không có nhiều thời gian suy nghĩ linh tinh, rắc rối nhanh chóng xuất hiện, Facebook TQ đột phá 1 triệu người dùng, toàn bộ nhân viên công ty phấn khích, tin tưởng tương lai có thể sáng tạo ra lịch sử. Facebook TQ vì thế thu hút không ít nhân tài, trong đó có cả, nhân vật có kinh nghiệm ở công ty lớn nước ngoài hoặc quốc xĩ, đồng thời ở mức độ nhất định mang tới nhiều thói xấu. Một giám đốc của công ty, trước kia làm công tác trị trường cho một xí nghiệp nước ngoài có tiếng, khi được Facebook TQ bỏ lương cao mời về, ỷ tuổi tác kinh lịch của mình mà vênh mặt, mồm miệng vô cùng đáng ghét, còn quấy rối một số cô gái trong công ty. Mà những cô gái này vì biết ông ta được công ty trải thảm đỏ đón về nên giận mà không dám nói gì. Thứ sáu vừa rồi, ngày Tô Xán thi môn cuối, ông ta cùng với mấy người bạn trong vòng tròn ăn cơm ở nhà ăn, tán gẫu chủ đề nam nhân, một MM lễ tân đi qua, ông ta nhìn chằm chằm vào mông nói oang oang trước mặt mọi người:" Cái mông này vểnh lên làm người ta chỉ muốn cắn." Làm cả đám nam nhân bên cạnh cười rộ hùa theo trêu chọc, cô gái xấu hổ tức giận phải rời nhà ăn. Thứ bảy thì chuyện này tới tai Tô Xán, đám quản lý cấp cao Kiều Thụ Hâm cực kỳ khó xử, thói xấu này không loại bỏ, nội bộ công ty trở nên bẩn thỉu tha hóa, nói không chừng tương lai quy tắc ngầm hoành hành, lún vào vòng tròn ác tính như rất nhiều công ty khác. Nhưng nếu như tiến hành xử phạt giám đốc đó, thậm chí tiến hành đối thoại đơn giản, không khác gì đuổi ông ta khỏi công ty, còn mặt mũi nào ở lại.