Đại Niết Bàn

Chương 810

Tron khi trường ĐH Thượng Hải vẫn còn chưa hết dư âm từ sự kiện diễn đàn kinh tế thì Dustin tới Thượng Hải, đây là lần thứ ba chàng trai Mỹ này tới Trung Quốc. Lần thứ nhất Dustin là khi Facebook TQ thành lập, hắn là đại biểu của Facebook Mỹ tới chúc mừng, lần thứ hai là khi Tô Xán đàm phán mua WoW, hắn tới đại diện cho quyền lợi của facebook Mỹ. Đây là lần thứ ba, Dustin đã khá quen thuộc thành phố hiện đại nằm bên bờ biển này rồi, không cần bất kỳ nhân viên người Hoa nào theo cùng hỗ trợ nữa. - Mark bây giờ bận lắm à, vì sao không tới Trung Quốc một chuyến? Cậu ta học cả tiếng Trung rồi, chẳng lẽ không định đem vận dụng thực tế hay sao? Tô Xán ra đón máy bay thân thiết ôm Dustin rồi vui vẻ nói, nếu đặt Dustin ở trong những du học sinh được các cô gái hoan nghênh thì cũng thuộc dạng không tệ, đôi mắt lam linh động, có điều lần nào cũng khoác một cái ba lô leo núi lớn, làm trông như dân tị nạn, dáng người không cao, chỉ được 1m76 còn thấp hơn Tô Xán một chút, ai biết chàng trai đó lại là một viên mãnh tướng của Facebook. Dustin từ chối Lý Bằng Vũ thấy hắn vất vả muốn sách ba lô hộ, trả lời Tô Xán: - Thời gian qua chúng tôi vì vấn đề bảo hộ quyền riêng tư của người dùng không được tốt, cho nên liên tục nhận được trát của tòa, mà cậu cũng biết đấy, chuyện huy động vốn từ đám nhà đầu tư do Greylock cầm đầu đang tới giai đoạn khẩn yếu, cho nên Mark phải tranh thủ xử lý toàn bộ đơn tố tụng này, đồng thời cố gắng giữ thanh danh ở mức độ hữu hảo với truyền thông, đủ thứ việc làm cậu ấy dù rất muốn cũng không thể dứt mình ra được, nên tôi phải chạy ngược chạy xuôi. Tô Xán và Dustin lên xe trò chuyện tiếp, sau đó tới thẳng tổng bộ facebook TQ ở tòa nhà Mỹ La. Trên đường Tô Xán hỏi: - Chuyện Mike bị đuổi tôi cũng nghe rồi, đầu đuôi là sao vậy? Mike là một trong số nhân viên cấp nguyên lão đầu tiên của facebook, tốt nghiệp Stanford, thông qua một khảo nghiệm ngặt nghèo mới được facebook tuyển mộ. Nửa đầu năm khi tới Mỹ huy động vốn, Tô Xán còn cùng hắn đấu Warcarft, nghe nói gần đây bị Mark đuổi việc, không được cả nhận 50.000 cổ phiếu, hiện đang kiện Facebook. Dustin trầm ngâm một lúc, vung tay tỏ vẻ bất lực: - Mike và Mark có chia rẽ và mâu thuẫn ở quy hoạch phát triển facebook, chuyện này không phải là ngày một ngày hai nữa, Mark cho rằng sự tồn tại của hắn trong công ty cản trở sự phát triển bình thường của facebook, cho nên trong cuộc họp, đã khai trừ hắn hỏi công ty. Tô Xán rất rõ tác phong làm việc của Mark, cực kỳ độc tài cứng rắn: - Tôi không lạ gì mộng tưởng của Mark, chỉ là đôi lúc không nên quá vội vàng cấp tiến, đó không phải là chuyện tốt. Dustin lắc đầu cười khổ: - Những lời này có khi cậu nói thì may ra Mark còn nghe phần nào, Katherine cũng nói với Mark nhiều lần rồi, thậm chí có mấy lần suýt biến thành cãi nhau, Mark trở nên cực kỳ nóng nảy, còn uy hiếp đuổi cô ấy. Chuyện này làm Katherine khổ sở một thời gian, nhiều lúc tôi nhìn thấy cô ấy một ngồi một mình ở quán cà phê trong tòa nhà, ánh mắt rất cô đơn buồn bã. Tô chỉ biết khuyên cô ấy nghĩ thoảng một chút, áp lực của Mark cực kỳ lớn. Katherine là mỹ nữ kỹ thuật tốt nghiệp Đh Stanford, thích mặc đồ thoáng mát, khoe thân hình nóng bỏng gợi cảm, khi làm việc hay gài một cái bút chì ở búi tóc. Nói thật lần đó ở Mỹ, Tô Xán thừa nhận cô gái này có sức cám dỗ kinh người. Dustin dựa vào lưng ghế thở dài: - Katherine nói, cô ấy nhớ thời gian ở chung cư nhỏ kia. Đó là cái chung cư có bể bơi cạnh đại học Stanford, khi ấy bọn họ chỉ có mấy cái máy vi tính, vài mỹ nữ khoa kỹ thuật, dàn loa moi được ở chợ đồ cũ chuyên phát nhạc metal rock cho cả đám quay cuồng, còn có một cái tủ lạnh to cũng là đồ second hand nốt, bên trong lúc nào cũng có bia Heineken. Khi đó bọn họ làm việc hay chơi đùa đều hết mình, còn nghịch dại nhảy từ cửa sổ xuống bể bơi. Khi đó bọn họ giống như bao người trẻ tuổi, say mê làm việc mình thích, thi thoảng mơ tưởng tương lai, ao ước một ngày kia facebook phát triển thành mạng xã hội hàng đầu thế giới, bọn họ sẽ ở trong công ty hiện đại tiện nghi như thế nào, giờ bọn họ đã phần nào thực hiện ước mơ đó, lại nghĩ tới ngày tháng ở cái chung cư kia. Nghe xong Tô Xán chỉ có thể giữ im lặng. Ở tòa nhà Mỹ La, Kiều Thụ Hâm cùng giám đốc thị trường Triệu Nhất Phàm, giám đốc tài vụ Quan Khải Đặc đều đã đợi sẵn, mọi người tổ chức một cuộc họp ngắn, chủ yếu cho Dustin nắm được diễn biến hiện tại ở Trung Quốc. Tiếp đó mọi người lái xe tới trung tâm dữ liệu của Thượng Hải để xem máy chủ của Facebook TQ, bởi vì số người dùng thua xa Facebook TQ, cho nên trung tâm dữ liệu không khoa trương như bên Mỹ, có điều với tốc độ tăng trưởng luôn duy trì tốc độ khá nhanh của Facebook TQ, nên đã có xu thế phải nâng cấp. Dẫn Dustin tham quan một vòng, mọi người tới khách sạn Lệ Cảnh, tham dự bữa tiệc đơn giản, coi như hoan nghênh Dustin. Một lúc sau Tô Xán nhận được điện thoại của Đường Vũ: - Anh đang ở đâu đấy, đã xong việc chưa, em đang đợi ở quán cà phê bên ngoài này. Khách sạn Lệ Cảnh thuộc sản nghiệp của cha Trình Thông Thông, hôm nay là chủ nhật Trình Thông Thông rủ mấy cô bạn trong phòng tới chơi, bởi vì nơi này có thứ đặc biệt ăn đứt toàn bộ khách sạn 5 sao khác ở Thượng Hải này, đó là nó có một mạch suối nước nóng, không cô gái nào kiềm chế được cám dỗ này, thế nên Tô Xán cũng thuận tiện đặt phòng cho Dustin ở khách sạn này. Tô Xán liền dẫn Dustin tới chỗ nhóm Đường Vũ, chỉ thấy từ xa xa trên bãi cỏ xanh mướt có chiếc bàn trắng, bốn cái ghế dựa, bốn cái ô, ngồi trên đó là bốn cô gái mặc quần ngố, áo xanh đỏ đủ màu, trẻ trung tươi mát. Nếu như ở trường, Tô Xán là nhân vật được chú ý nhất, đi tới đâu cũng là tâm điểm, Đường Vũ cũng dần dần trở thành trung tâm các cô gái, nhưng ở đây Trình Thông Thông là bà hoàng, cô gái này đeo cái kính râm, đầu đội mũ rộng vành, tay cầm ly nước hoa quả, thoải mái dựa người vào ghế tựa, đứng phía sau là hai nhân viên phục vụ một nam một nữ, nhìn mặt họ thì biết bà hoàng này không dễ hầu hạ chút nào. Dustin lần đầu tiên gặp Đường Vũ, sau khi giới thiệu hai bên, Đường Vũ chủ động đưa tay ra bắt tay Dustin: - Chào anh. Dustin mắt sáng rực, adrenalin trong người tăng vụt vụt, nói: - Ở Mỹ tôi được nghe Mark nói về cô Đường rồi, cậu ta rõ ràng là hứng thú đặc biệt với những cô gái Hoa kiều ở đại học Harvard, hiện tôi hoài nghi có phải vì cô mà sức đề kháng của cậu ấy với những cô gái Trung Quốc giảm đi nhiều không. Tô Xán kéo Đường Vũ lại, trừng mắt lên với hắn: - Cậu nắm tay cô ấy hơn mười giây rồi đấy, tôi hoài nghi sức đề kháng của cậu mới có vấn đề. - Tô, cậu thật là bảo thủ. Dustin vung cả hai tay lên trời, khoa trương kêu lớn: - Kệ tôi, khi nào cậu có bạn gái thì thỏa sức mà phóng khoáng, bạn gái tôi, tôi không cho. Tô Xán mặt dày nói liền bị Đường Vũ kín đáo nhéo cho một cái. Mấy cô gái kia cười khanh khách đi tới bắt tay Dustin, làm hắn hoa cả mắt. Lúc này đã là 4 giờ chiều, ngâm suối nước nóng xong rồi ăn cơm là vừa vặn nhất. Suối nước nóng khách sạn phân cách nam nữ, chỉ có điều cách nhau chỉ bằng mỗi một cái ván gỗ, phía khách sạn rất hiểu tâm tư u ám nào đó, cho nên con đường từ phòng thay đồ nam và phòng thay đồ nữ tới ao nước nóng dùng chung, cái hành lang này lại còn khá dài, cho nên thay y phục xong, Tô Xán nóng lòng đuổi đám Dustin đi trước, sau đó ngồi ở đường đi, ôm cây đợi thỏ, muốn xem Đường Vũ mặc đồ bơi.