Đại Niết Bàn

Chương 628

- Lần này thế nào cậu cũng phải đi, nếu không tôi không cách nào ăn nói được, coi như nể mặt tôi giúp các cậu lá thăm tốt nhất hồi thi đấu bóng đá cúp mùa xuân đi. Vương Đông Kiến tới phòng 602, giọng nài nỉ ỉ ôi làm người ta phát cáu: - Tôi kể cho cậu nghe, lần này là một trưởng ban hội sinh viên chuyên môn mời cơm tôi bàn bạc, ban thể dục chúng tôi có nhiều MM đang đợi gặp cậu một lần. Tôi vỗ ngực đảm bảo rồi, người anh em, cậu thương tôi với, chẳng lẽ đậu đành lòng khiến tôi bị mất hết mặt mũi trước các em sao, lúc đó chỉ e bị nước bọt nhấn chìm, nếu đúng là nước bọt thì đã hạnh phúc rồi, chỉ sợ là đờm. Lý Hàn đang ngồi ăn bánh mỳ trứng gà ngẩng đầu lên: - Vương Đông Kiện, tôi đang ăn đấy, đừng nói mấy thứ tởm lởm như vậy được không? - Xin lỗi, xin lỗi. Vương Đông Kiện chắp tay nói xong, mắt nhìn Tô Xán không chớp, phơi cái mặt đen ra nhe răng cười lấy lòng. Trên bàn Tô Xán là chồng sách chỉ lưu hành nội bộ trường như ( tổ chức hành vi), ( quản lý thông giám), đối diện với bộ mặt ghê tởm như vậy, y không học nổi, thầm nghĩ sao thằng cha này không tránh mặt mình như những người khác đi cho xong, đành nói: - Đó là hoạt động học viện nghệ thuật, tôi đi làm cái gì? Tiêu Húc hoàn toàn bị MM của ban thể dục mê hoặc, vội hỏi: - Là mỹ nữ nào của Ban thể dục,Trương Lâm hay Lộ Vi, chậc chậc, Tô Xán, toàn được gọi là nữ vương đùi đẹp cả đấy. Hai cô gái mà Tiêu Húc nói là hai đóa kim hoa của học viện nghệ thuật, thành viên ban thể dục, một tham gia môn điền kinh, một thể dục nhịp điệu, hai chân dài tuyệt đối trên một mét, nghe nói còn làm người mẫu nghiệp dư bên ngoài, là mỹ nữ nổi danh khu bắc, là quả lựu đạn với đám trạch nam phái kỹ thuật như hắn. Còn nhân vật sánh ngang với hai cô gái này chỉ có nữ thần Đường Vũ của khu nam thì đã là bạn gái chính thức của Tô Xán, cho nên nghe thấy Vương Đông Kiện mời Tô Xán đi dự dạ hội của học viện nghệ thuật, làm hắn ghen tỵ chết thôi. - Mơ đi. Vương Đông Kiện trừng mắt lên với Tiêu Húc, trong cả cái phòng 602 này, hắn chỉ dám trừng mắt với Tiêu Húc thôi. Trương Tiểu Kiều chưa nói tới cha là chủ nhiệm khoa, ai tiếp xúc cũng biết sự đáng sợ của tên xinh trai này, đầu óc thuộc loại quái vật, thành tựu bản thân hoàn toàn bị tính cách quái không kém hạn chế. Tô Xán thì có thể cầm tiền ném chết hắn. Lý Hàn thì hai người như hắn cũng đánh không nổi, nên chỉ có thể bóp quả hồng mềm Tiêu Húc này. Tiếp đó quay sang Tô Xán, mặt lại cười rạng rỡ: - Hai vị đó tôi tiếp xúc không nhiều, đó là Trấn sơn Bồ Tát của ban thể dục, làm sao tôi biết họ nghĩ gì. Cho nên mới đợi Tô đại hiệp ra tay, mở đường vào miếu. - Hơn nữa Tô Xán, yên tâm đi, đám huynh đệ còn bạc đãi cậu hay sao, trưởng ban bọn tôi nói rồi, cậu tới đó là khách quý, cao cấp nhất. Nếu họ không làm thế, tôi cũng phản đối, cậu đương nhiên phải được tiếp đãi tốt nhất. - Tôi không trong hội sinh viên, không có dính líu gì tới học viện nghệ thuật, có danh phận chính thức là chức lớp trưởng nhỏ xíu này thôi, làm sao dám làm khách quý ngồi ngang với lãnh đạo khoa, để người ta chửi cho à. Phiền cậu đứng dậy rẽ trái, đi thẳng... Rồi đóng cửa lại giùm. Tô Xán cảm giác kiệt sức, gần đây thu được không biết bao nhiêu lời mời, không chỉ y, mà toàn bộ thành viên phòng 602 cũng được mời rất nhiều hoạt động, một số vũ hội ở phòng học công cộng, hội trà của clb trà đạo, nghi thức thành lập clb manga... quá đáng hơn không biết ai mời Trương Tiểu Kiều vào clb nữ công gia chính, làm đám Tô Xán nín cười đến khổ. Còn cả cái clb leo núi mà Lý Hàn tham gia, tự nhiên quan lý rồi hội trưởng gọi điện bố trí cho hắn nhiệm vụ, nhiệm vụ là "hoạt động của clb, gọi cả bạn trong phòng cậu tham gia, không được thiếu một ai, không được hỏi vì sao, tới là biết. Bảo mật, nhớ lấy." Lý Hàn không thèm trả lời luôn. - Bằng vào độ nổi tiếng của cậu bây giờ, ngồi ngang hàng với lãnh đạo khoa có làm sao đâu, cậu có tư cách mà. Vương Đông Kiến rít mấy hơi thuốc, mặt hiện lên chút hổ thẹn: - Tô Xán, chuyện này tôi thừa nhận mình không đúng, nói cho cùng là vấn đề thể diện mà thôi, xin lỗi cậu, chuyện này ép cậu tham gia không thích hợp. Được, nếu cậu không muốn đi tôi đành từ chối họ. Thấy Vương Đông Kiến đứng dậy bỏ đi, Tô Xán chỉ còn biết thở dài: - Hai điều kiện, thứ nhất không thông báo tôi sẽ tới tham gia, thứ hai tôi sẽ không lên sân khấu phát biểu gì đâu. - Hả. Thế này hiệu quả giảm đi không ít rồi, nhưng méo mó có hơn không, ít nhất mình đã mời được người tới là xong nhiệm vụ, gật đầu luôn. - Không có lần sau đâu đấy. - Tuyệt đối, tuyệt đối không có, người anh em cám ơn, cám hơn nhiều lắm. Vương Đông Kiện như chỉ chờ có thế, mừng húm quay lại ôm lấy Tô Xán, Tô Xán ghê tởm đẩy đầu hắn ra, Trương Tiểu Kiều nằm trên giường lắc đầu lẩm câu gì đó giống “lòng dạ đàn bà". ……. Dạ tiệc của học viện nghệ thuật tổ chức rất náo nhiệt, nghe nói là chúc mừng thành lập học viện hay cái gì đó, dù sao Tô Xán chỉ đến cho có, để Vương Đông Kiện không mất mặt thôi, không để ý. Nhưng ngồi ở ghế khách quý hạng nhất, nhìn xuống thấy đầu người nhung nhúc, rất có cảm giác ưu việt. Hội sinh viên bên phía học viện kia nghe tin Tô Xán sẽ đến, lập tức gọi điện thoại cho Tô Xán, chỉ tịch hội là sinh viên năm thứ ba, nghe nói là nhân vật chủ lực cấp tán tiên của đội biện luận trường, nói chuyện với Tô Xán không kìm nén được kích động, báo cho y biết cụ thể dạ tiệc như báo cáo với lãnh đạo. Còn bí thư chi bộ học viện, một nam tử trên 40 tuổi, gặp Tô Xán tỏ ra hết sức tha thiết, nắm chặt hai tay y lắc. Tô Xán ở trong đám đông tìm được mục tiêu, Đường Vũ rất nhạy cảm với ánh mắt của Tô Xán, giơ cánh tay trắng trẻo lên vẫy, nhưng hành động này của cô nhanh chóng bị lấn át, Đồng Đồng vẫy tay với Tô Xán như đang vẫy cờ, mặt đỏ bừng bừng. Nguyễn Tư Âu giữ tay Đồng Đồng kéo xuống: - Có cần lắc như chiến sĩ tiên phong cầm cờ đỏ xông pha chiến trường như vậy không, sợ các anh chàng trong học viện nghệ thuật không nhìn thấy cậu à? Còn nữa, trong mắt Tô Xán cũng chỉ có Đường Vũ thôi. Bây giờ Nguyễn Tư Âu nghiễm nhiên tự phong cho mình vai trò giống trợ thủ kiêm vệ sĩ của Tô Xán, giữ gìn y cực, không biết rằng vì thế Tô Xán thực ra ngại gặp cô nhất, ngược lại Đồng Đồng lại được Tô Xán rất quý. Tô Xán nhận được lời mời cũng báo cho Đường Vũ biết, hai người bọn họ hẹn hò trong trường, cùng nhau năm tay đi trên con đường nhỏ, cùng nhau xem chiếu phim, giống như nhiều đôi tình lữ bình thường khác, nhưng chưa bao giờ cùng nhau tham gia dạ tiệc thế này. Đường Vũ vừa vặn có thời gian, hơn nữa bị Nguyễn Tư Âu làm lộ tin, thế là bốn năm người bạn của cô cũng gia nhập. Còn đám Trương Tiểu Kiều thì ngồi sau Tô Xán mấy hàng, hàng đầu là ghế khách quý, vị trí có hạn, cho nên Tô Xán ngồi sóng vai với các lãnh đạo học viện càng thêm nổi bật. Khuôn mặt Đường Vũ dưới ánh đèn hơi tỏa ánh hồng, hiện trường náo nhiệt, làm tâm tình người ta sôi động hẳn lên, lần gần đây nhất cô cùng Tô Xán tham gia dạ tiệc thế này là khi ở Mỹ, khi đó Tô Xán cũng là tiêu điểm, giống như hôm nay. - Tổ chức rất chuyên nghiệp, cũng có cấp bậc lắm. Không cần phải nói, lời này tới từ cô gái thích đánh giá tất cả, có thể khiến Trình Thông Thông tán thưởng là chuyện không dễ dàng. - Tôi biết ngay tên Vương Đông Kiện này chỉ giỏi làm công trình thể diện, hứa phòng 602 đều là khách quý, kết quả chúng ta ngồi tận hàng 5... Tiêu Húc nhìn Tô Xán ở hàng đầu tiên, có chút ghen tỵ. Rất nhiều người không biết mặt Tô Xán, cho nên nhìn khuôn mặt trẻ trung xuất hiện ở hàng ghế toàn "ông cụ", thấy không thoải mái.