Đại Niết Bàn

Chương 622

Đồng Đồng giơ tay như học sinh xin phát biểu, bị Tô Xán trừng mắt một cái mới cười hì hì nói: - Tô Xán, hiện giờ báo chí rồi trên mạng đâu đâu cũng đăng tin về cậu, cả trường bàn tán xôn xao, vậy mà nghe nói cậu từ chối hết toàn bộ lời yêu cầu phỏng vấn, sao cậu có thể bình tĩnh được như vậy chứ? - Thế mọi người muốn tôi biểu lộ ra sao đây? Nhảy cẫng lên chạy khắp trường ba vòng la hét như điên à? Đáp lại Tô Xán là mấy tiếng cười gượng gạo, không khí chẳng khá lên chút nào. - Ít nhất thì cậu phải có biểu hiện theo lẽ thường một chút chứ. Trương Tiểu Kiều nghiêm túc nói: - Như đón tiếp phóng viên truyền thông, kể nguyên nhân dẫn tới thành công của mình, phải thức khuya dậy sớm thế nào, trả giá bao nhiêu, trải qua bao gian nan mới có thành tích này, rồi tổ chức buổi diễn thuyết trước toàn trường chẳng hạn, như thế mới đúng, cậu quá thản nhiên làm chúng tôi cảm giác không bình thường. Những người khác gật đầu phụ họa. - Thường ngày các cậu tiếp xúc với tôi còn lạ gì nữa, tôi không thông minh tài ba hơn mọi người là bao, chăm chỉ không bằng Tiêu Húc, tỉ mỉ không bằng Tiểu Kiều, sức khỏe không hơn Lý Hàn, vấn đề số học phải nhờ tới Đồng Đồng, lần trước nhờ cái phòng tổ chức tiệc Giáng Sinh còn chẳng phải nhờ tới Thông Thông sao, khéo léo không bằng được Tư Âu … Tô Xán ôm vai Đường Vũ lay khẽ: - Còn nói về trí tuệ hay thành tích học tập, tôi càng không dám tự hào, bên cạnh tôi là nữ thần Đường Vũ mà, kỳ nghỉ vừa rồi cô ấy còn phụ đạo cho môn xác suất thống kê mà tôi học lại. Đường Vũ đỏ mặt nhéo Tô Xán một cái, Đồng Đồng và Nguyễn Tư Âu làm động tác buồn nôn, Trình Thông Thông bĩu môi, những người khác nghe Tô Xán nói rõ ràng ưu điểm từng người, chứng tỏ Tô Xán rất quan tâm bạn bè xung quanh, dần cảm thấy đây là Tô Xán bọn họ quen. Tiêu Húc thở dài: - Nhưng bây giờ cậu là tỷ phú sáng nghiệp trẻ nhất nước rồi. Tô Xán rút trong túi ra một cái thẻ: - Trong này là phí sinh hoạt hàng tháng của tôi do cha mẹ tôi gửi hàng tháng, chỉ còn gần 2.000 thôi, lát nữa ăn xong mà không đủ tiền thì mọi người góp vào đấy. Nguyễn Tư Âu cầm lấy thẻ xem, là thẻ ATM bình thường giống thẻ của cô: - Thật sao? - Thật, mọi người đừng tin những gì truyền thông nói, bọn họ chỉ biết thổi phồng câu khách thôi, hiện giờ Facebook chưa mang lại cho tôi một đồng lợi nhuận nào, ngược lại mỗi tháng còn tốn không ít tiền duy trì nó … mọi người bắt đầu ăn đi, chuyện hơi dài.. Mất gần một tiếng Tô Xán mới kể hết được quá trình sáng lập Facebook, cố gắng hết sức giảm bớt vài trò của mình, nhấn mạnh vai trò của Mark, y chỉ là phụ trợ, rồi tình hình facebook hiện nay cho mọi người hiểu. Tiêu Húc uống ngà ngà say, cầm ly rượu lè nhè nói: - Tôi chỉ là đứa con gia đình công nhân bình thường, vốn cho rằng sau khi có được cái bằng tốt nghiệp, bằng vào nỗ lực của mình, tích góp tiền, mười năm sau có thể cưới được cô vợ thành phố, sinh đứa con béo trắng, cùng các cậu ngồi ngang hàng trong quán cà phê... Nhưng bây giờ con mẹ nó, không làm được nữa rồi. Tô Xán tức khí quát: - Nói bậy, sau này bất kể khi nào cậu muốn tìm chúng tôi uống cà phê đều được. Tối hôm đó rất nhiều người uống say, Trình Thông Thông càng say, chỉ Nhậm Vĩ Danh nói: - Anh mà bằng được Tô Xán thì em được nở mày nở mặt rồi. Cũng may đều say rồi, không quá chú ý, cuối cùng mọi người xiêu xiêu vẹo vẹo dìu nhau về trường. Tô Xán tháp tùng mấy cô gái về KTX xong, cùng Đường Vũ ngồi ở chiếc ghế dài dưới sân. - Có còn thiếu nhiều tiền không? Đường Vũ hỏi: - Em có thể thuyết phục cha em đầu tư. Tô Xán quay đầu sang nhìn cô gái trước mặt, cái mũi xinh xắn lúc nào có vẻ như hơi hếch lên kiêu ngạo, đôi mắt sáng tựa sao trời ẩn chứa trí tuệ vô hạn, giọng nói ôn nhu ngọt ngào truyền vào tai y: - Trước đó anh nói, cuộc sống của chúng ta sắp thay đổi rồi... Bất kể sau này thay đổi thế nào, em cũng ở bên cạnh anh. Tô Xán đưa tay ra, nắm lấy đôi bàn tay mềm mại của Đường Vũ, gọi khẽ: - Đường Vũ. Dưới trời đêm tĩnh mịch, ánh đèn đường mờ mờ, Đường Vũ không né tránh ánh mắt thâm tình của Tô Xán, "ừm" nhẹ một tiếng. - Đêm nay chúng ta thuê phòng khách sạn đi. Đường Vũ nhìn ra điều gì, đỏ mặt đẩy mạnh Tô Xán một cái rồi bỏ chạy về phía KTX. - Đường Vũ, em biết hết trong kỳ nghỉ vừa rồi đúng không, thế nên em bầy ra cái trò thử thách kia, em phải bồi thường cho anh … Thế nhưng Đường Vũ đã nhanh chân chạy qua cổng, Tô Xán bị bà thím to béo lừ mắt chặn lại, Tô Xán tức điên, quyết tâm lần sau có cơ hội, nhất định đòi cả vốn lẫn lãi. ……… Trình Thông Thông và Nhậm Vĩ Danh chiến tranh lạnh rồi, khởi nguồn của chuyện này là hôm Tô Xán mời khách, Trình Thông Thông say rượu oán trách Nhậm Vĩ Danh trước mặt mọi người. Trước đó vì bối cảnh xuất thân cùng bề ngoài của Nhậm Vĩ Danh đều hơn Tô Xán, cho nên Trình Thông Thông còn khoe khoang khắp nơi, tới nửa học kỳ sau của năm thứ ba, Nhậm Vĩ Danh sẽ được cha mẹ đầu tư sáng nghiệp, khiến rất nhiều nữ sinh hâm mộ. Nhưng khi Tô Xán bị truyền thông bộc lộ ra ngoài ánh sáng, thành tựu vượt xa người cùng trang lứa, lời khoe khoang của Trình Thông Thông thành trò cười, nếu Tô Xán là ai đó xa tít bên Mỹ như Mark chẳng hạn thì chẳng sao, nhưng lại là bạn trai của Đường Vũ, lại luôn xuất hiện trước mặt cô, cứ như nhắc nhở mình thua kém người ta ra sao vậy. Trình Thông Thông từ nhỏ được cha mẹ nuông chiều cực độ, bản thân là cô gái ưu tú, tốt bụng, nhưng ghen tỵ, so bì là tính xấu gần như không thể bỏ. Thế nên Trình Thông Thông cảm thấy tổn thương vô cùng, thấy mình bé nhỏ, lần đầu tiên đọc tin về Tô Xán, suy nghĩ đầu tiên của cô là "chuyện này không phải là thật", mất một thời gian ngắn nôn nóng chứng thực, nhớ lại lúc bị ép tiếp nhận sự thực, cảm giác như bị cưỡng bức, liên tục nhắc nhở mình đừng nhỏ nhen, đừng đố kỵ như thế, Đường Vũ là bạn, Tô Xán là bạn mình, nhưng cô không làm được. Nằm trên giường, thi thoảng Trình Thông Thông nhớ tới năm ngoái nhập học không lâu, cô tới khách sạn Holiday bơi, bị thằng nhóc nghịch ngợm kéo áo bơi, hai bầu ngực hoàn toàn khoe hết ra ngoài, làm Tô Xán tròn mắt nhìn. Sau đó Trình Thông Thông nhìn Đường Vũ, nương ánh đèn chiếu xuyên qua áo ngủ Đường Vũ, sau đó ưỡn ngực lên, thấy ít nhất ở phương diện này, mình ăn đứt Đường Vũ. Nguyễn Tư Âu gần đây thì vênh váo lắm, cô được bầu làm hội trưởng cái clb hâm mộ nho nhỏ của mình, không chỉ cô mà 20 cô gái kiên định ủng hộ Tô Xán cũng rất hãnh diện, vì chứng tỏ bọn họ có ánh mắt tinh chuẩn hơn người mà. Sau bữa cơm hôm đó, cô mang về 19 chữ ký của Tô Xán, mỗi chữ ký đều ghi trân trọng gửi tặng tên một cô gái, không chỉ làm các cô gái vui sướng vô cùng, mà uy tín Nguyễn Tư Âu trong vòng tròn theo đó cũng tăng mạnh. Chủ đề ( Người đồng sáng lập Facebook) do cô viết chỉ trong một ngày đã lên top chủ để nóng nhất forum ĐH Thượng Hải, người xin vào làm thành viên clb tăng lên vùn vụt, nhưng Nguyễn Tư Âu từ chối hết. Đồng Đồng thì lôi chuyện ngày trước Tô Xán khuyên mình tinh tưởng môn cô học ra nói, tuyên bố thẳng, sau này không kiếm được việc thì Tô Xán phải chịu hoàn toàn trách nhiệm, nếu không sẽ tới cửa nhà y ăn vạ. Không khí ở ĐH Thượng Hải khiến sinh viên trường không xa lạ gì facebook, hiện giờ nhờ Tô Xán, nó trở thành lựa chọn hàng đầu của sinh viên trong trường, QQ bỗng nhiên ít đi gần 500 người dùng chỉ sau một ngày, xu thế này tiếp tục lan đi trong trường, khiến tin tức về Tô Xán lần nữa bùng nổ trong trường. Điều này khiến báo chí tương quan quanh trường đại học có lượng tiêu thụ tăng vọt, chủ sạp báo không hiểu ra sao.