Đại lão lại muốn tan vỡ
Chương 194 : Hôn dạ minh châu 60
Nam Nhiễm nghe vậy.
Liền không hát nữa.
Cô xoa xoa hai tai.
Tuy rằng giọng hát có hơi lớn.
Nhưng cô hát vẫn chưa đã.
Hình như giọng hát của cô cũng không khó nghe lắm.
Đang nghĩ như vậy.
Nam Nhiễm liền nhìn thấy tất cả khách khứa đều thi nhau chạy ra ngoài.
"Oẹ!!!"
Sau đó, cả đám đều đồng loạt nôn mửa.
Có người ói đến xanh mặt, cũng có người té xỉu trên thảm cỏ.
Đây hẳn sẽ trở thành ký ức sâu đậm nhất trong cuộc đời của tất cả khách khứa tham dự hôn lễ ngày hôm nay.
Tuy họ không bị tên vương tử độc ác kia giết chết nhưng họ thiếu chút nữa đã bị giọng hát khó nghe kia tra tấn đến chết.
Mà bên này, Nam Nhiễm chỉ bình thản, dựa người vào cây cột ở bên cạnh, cúi đầu nghịch móng tay của mình.
Bộ dáng giống như chuyện này hoàn toàn không hề liên quan đến cô.
Cứ thế, công chúa Santa dưới sự trợ giúp của tiên tử, giết chết Bart vương tử, giải cứu vị hôn phu của mình.
Bởi vì có thể sống sót sau tai nạn nên bọn họ quyết định lập tức tổ chức hôn lễ.
Mọi người dùng thời gian một tiếng đồng hồ sửa sang và trang trí đơn giản lại lễ đường.
Thậm chí những sợi dây đằng đầy gai kia cũng được tận dụng làm bối cảnh.
Drag mặc trang phục màu trắng của vương tử.
Mái tóc được chải chuốc cẩn thận.
Khẩn trương nhìn Santa.
Còn Santa thì mặc một bộ sơ rê màu xanh lục.
Trên đầu đeo vòng nguyệt quế.
Cả người đều toát lên hơi thở thánh khiết.
Bộ dáng trông cực kỳ xinh đẹp.
Vậy là.
Sau tất cả, cuối cùng vương tử và công chúa cũng thành công kết hôn với nhau.
Trong lễ đường truyền ra tiếng vỗ tay hoan hô của mọi người.
Buổi hôn lễ này thật sự khiến người khác phải khắc sâu.
...
Mặt khác.
Bên kia, Tiểu Hắc Long Maca đang ra sức vỗ cánh.
Ngậm dạ minh châu đi tìm ca ca của mình.
Cuối cùng gặp được Sino ở địa bàn của hắn.
Maca bay đến bên người Sino.
Phun dạ minh châu trong miệng ra, rống lớn: "Rống rống rống, rống rống rống rống rống!!"
Tẩu tẩu rất hẹp hòi.
Chỉ cho đệ một viên dạ minh châu.
Còn bắt đệ phải đưa tẩu ấy tới hoàng cung nữa!!
Maca vừa nói vừa khoa tay múa chân.
Hai cánh giương lên.
Cái đuôi màu đen đánh qua đánh lại, biểu đạt chủ nhân đang rất tức giận.
Dứt lời, Maca liền bổ nhào vào ngực Sino, bộ dáng như đang cầu ôm.
Sino thấy vậy lập tức nắm lấy cái sừng của nó, khiến nó không thể động đậy.
Lạnh nhạt nói: "Đưa nàng đến hoàng cung?"
Maca gật đầu: "Rống rống rống!!!"
Đúng, đúng, đúng.
Còn đuổi đệ đi nữa.
Sino nhìn viên dạ minh châu bên cạnh chân nó.
Hai mắt rũ xuống, qua nửa ngày sau mới nhàn nhạt nói: "Rửa sạch viên dạ minh châu này đi. Không được ngậm nó nữa."
Maca kinh ngạc.
A?
Ca ca có ý gì?
Đang định hỏi.
Thì ca ca đột nhiên biến mất..
Hai chân Maca run rẩy.
Ánh mắt u oán.
Ca ca cũng đối xử không tốt với nó.
Không chịu cho nó trân châu.
Nghĩ thì nghĩ như vậy.
Nhưng nó vẫn nhớ tới lời dặn của ca ca.
Vẫn dùng cái đuôi cuốn dạ minh châu lên.
Sau đó vỗ cánh bay thẳng đến con sông gần nhất.
Rửa sạch thì rửa sạch.
Lúc này, mặt trời đã bắt đầu xuống núi.
Ánh hoàng hôn bao phủ cả vùng trời.
Vài tia nắng chiều chiếu lên người Maca.
Khiến cả người Maca như phát sáng.
...
Bên kia.
Khi Sino tới hoàn cung.
Thì cũng là lúc mặt trời đã hoàn toàn lặn xuống.
Màn đêm dần dần bao trùm không gian.
Trong hoàng cung, ánh đèn lấp lánh sáng như ban ngày.
Từ quốc vương cho tới binh lính đều hân hoan tham dự tiệc cưới.
Âm thanh của ban nhạc truyền khắp mọi nơi.
Càng tới gần cung điện chính thì tiếng nhạc càng to hơn.
Sino mặc một thân hắc y, toàn thân toát ra hơi thở lạnh nhạt, từ tốn bước vào trong.
Hai mắt khẽ đảo, âm thầm quan sát xung quanh một lượt.
Chỉ thấy tất cả mọi người đều đang mặc lễ phục, vui vẻ khiêu vũ.
Nụ cười trên mặt không thể che dấu.
Quét mắt một hồi, cuối cùng cũng phát hiện được người hắn muốn tìm.
Nam Nhiễm ngồi ở một góc, xung quanh cô lúc này toàn là chai rượu champagne rỗng.
Hai mắt cô còn hiện lên vẻ hưng phấn hiếm thấy.
Hẳn là uống say rồi?
Tối nay, Nam Nhiễm mặc một bộ váy dài màu lam.
Kết hợp với khuôn mặt hoàn mỹ lại thập phần xinh đẹp kia.
Cả người cô đều toát lên hơi thở thần bí.
Khiến không ít nam nhân bị quyến rũ.
Cuối cùng, có một nam nhân không nhịn được, tiến lên ý đồ muốn bắt chuyện với cô.
Gã đưa một tay ra, tay còn lại thì để sau lưng, khom người: "Tiểu thư mỹ lệ, ta có thể mời nàng nhảy một điệu được không?"
Nam Nhiễm nghe vậy hơi liếc mắt nhìn gã một cái.
Rồi lập tức dời tầm mắt sang chỗ khác, tiếp tục uống rượu sâm banh của mình.
Truyện khác cùng thể loại
19 chương
68 chương
70 chương
130 chương
118 chương