Trong ấn tượng của Tinh Hồn thì hắn lờ mờ nhớ được Vân Dịch Lam trưởng lão, bất quá dù sao cũng đã chết dưới kiếm của hắn, vậy thì liền để cho ấn tượng này biến thành hư không.  Một kiếm trảm Linh Tiên, Vân Dịch Lam trưởng lão căn bản không hề có một cơ hội nào để chống đỡ.  Kiếm thế sắc bén bá khí, in sâu vào ấn tượng của gần hai trăm vị ngoại môn trưởng lão.  Vân Dịch Lam, tiên giả sơ kỳ Linh Tiên cảnh lại một bị kiếm trảm đôi một cách rất dễ dàng.  Kia là nội môn đệ tử sao? So với nội môn trưởng lão còn muốn khí phách hơn gấp mấy lần, xuất thủ vô cùng quyết đoán, nào nghĩ đến chuyện dừng lại hàn huyên.  - Mau cản hắn lại.  Tại Thiên Kiếm tông, khi còn ở tại ngoại môn, chuyện lớn nhất mà Tinh Hồn từng gây ra đó chính là khởi động Sinh Tử Đài chém chết Chu Văn Thành.  Bất quá Chu Văn Thành tuy rằng là Chu gia đệ tử, thế nhưng địa vị tại Chu gia không bằng Chu Kình hay Chu Đào được, vì vậy cũng không tạo thành quá nhiều oanh động.  Còn nội môn, hắn tạo ra một cơn địa chấn, nhưng tin tức lại không truyền ra ngoài ngoại môn, vì vậy không có nhiều người biết đến hắn.  Chỉ là, một kiếm diệt sát Vân Dịch Lam trưởng lão là quá đủ để tạo thành ấn tượng khó phai. Cường hãn như vậy, dù là nội môn trưởng lão cũng khó mà làm được, huống chi Tinh Hồn chỉ là một tên nội môn đệ tử vô danh.  Yêu nghiệt như vậy, rốt cuộc lại làm phản.  Không hiểu bên trong lí do là gì, bất quá mệnh lệnh tông chủ Vô Cực kiếm tiên truyền xuống, Tống Ngọc trưởng lão không thể không tuân lệnh, miệng kịch liệt hô lớn một tiếng.  - Kết trận bao vây phản đồ, đợi các trưởng lão nội môn đến bắt giữ hắn.  - Tiểu Thiên Kiếm Trảm Yêu Trận.  Nghe tiếng thét của Tống Ngọc trưởng lão, lập tức gần hai trăm vị trưởng lão đồng loạt rút ra bảo kiếm, trong một cái chớp mắt đã tạo thành một cái kiếm trận.  So với Tiểu Thiên Kiếm Trảm Yêu Trận mà mấy tên đệ tử trước đây sử dụng để bao vây Lục Nhãn Tử Văn Hạc tại Vĩnh Dạ Thâm Uyên thì nhìn kiếm trận do gần hai trăm vị ngoại môn trưởng lão này mạnh mẽ hơn không chỉ gấp hai lần, mà thời gian bố trận vô dùng nhanh nhẹn và thuần thục.  Bất quá, kiếm trận này uy lực có thể so bì được với Thập Nhị Thiên Sát Kiếm Trận do mười hai vị trưởng lão Hình Kiếm đường tạo thành? Dĩ nhiên là không thể.  Tinh Hồn có thể một kiếm hủy diệt Thập Nhị Thiên Sát Kiếm Trận thì Tiểu Thiên Kiếm Trảm Yêu Trận này há có thể làm khó được hắn.  - Trảm Tam Kiếm – Kiếm Trảm Tinh Thần.  Không gian động thiên tỏa ra ánh hào quang rực rỡ, không gian chi lực ba động dung nhập vào cổ kiếm Đồ Lục.  Ánh hồng quang rực sáng khỏa lấp một mảnh không gian, trong sóng nhiệt nóng bức, một cỗ kiếm thế ngạo khí mang theo ý chí muốn trảm nát hư không tinh thần từ trên không trung giáng xuống, hết thảy lực lượng hủy diệt cuồng bạo.  Không gian ầm ầm sụp đổ xuống, mỗi nơi kiếm thế giáng lâm chốc chốc vang lên thứ âm thanh hủy diệt đáng sợ, không gian chấn động mãnh liệt, sát khí vô cùng khủng khiếp.  Tinh Hồn đang trong trạng thái cuồng bạo, mỗi một kiếm kỹ đều là sử dụng toàn lực, tiêu hao nguyên lực rất lớn, thế nhưng bất chấp để có thể thành công trốn thoát.  Lại đang sử dụng kiếm tâm thông minh, kiếm trận do gần hai trăm vị ngoại môn trưởng lão tuy cường đại, thế nhưng rốt cuộc kết quả cũng không có nhiều thay đổi, kiếm thế giáng xuống, một tiếng bạo tạc vang vọng đất trời, chỉ trong khoảng khắc, kiếm trận sụp đổ.  - Ai cản ta, chết.  Gặp thần giết thần, gặp phật giết phật! Tiếng hét thảm thiết vì kiếm trận sụp đổ dẫn đến bị phản phệ, uy lực của kiếm thế quá mức chịu đựng, thậm chí không ít người vì không chịu nổi sức mạnh cuồng bạo liền bạo thể mà chết.  Cả Đại Kiếm Đường một phen rung chuyển dữ dội, rất nhiều kiến trúc xung quanh Đại Kiếm Đường theo đó sụp đổ, tạo thành một viễn cảnh hoang tàn đổ nát.  - Yêu nghiệt, thật quá yêu nghiệt. Thiên Kiếm tông từ lúc nào lại xuất hiện một tên yêu nghiệt như thế? - Chẳng trách tông chủ đại nhân tự mình hạ lệnh ngăn cản phản đồ này, nguyên lai thực lực hắn quá nghịch thiên, là mầm họa cho Thiên Kiếm tông trong tương lai. - ……… Tinh Hồn biểu lộ thực lực cường hành, ngoại môn trưởng lão, căn bản không có một người nào có thể ngăn cản bước đi của hắn cả.  Cứ nhìn vào tấm gương của Vân Dịch Lam trưởng lão vài giây trước đó thì liền biết, một kiếm diệt sát Linh Tiên, đa số đều là Địa Tiên cảnh tiên giả cả.  Trước đó còn cho rằng lấy thịt đè người cũng đủ đè chết được Tinh Hồn, nhưng nguyên lai là bọn họ khinh thường hắn mà đề cao bản thân. Giờ gần hai trăm người này lao lên cùng lúc, chỉ sợ không đủ cho hắn chém nữa là nói chi đến việc ngăn cản.  Toàn trường khiếp sợ, khí lạnh chạy dọc sóng lưng, ánh mắt nhìn Tinh Hồn cứ như đang nhìn thấy một con quái vật hung hãn vừa mới xổng chuồng.  Đe dọa một câu triệt để khiến cho đám ngoại môn trưởng lão khiếp sợ.  “Ngắn ngủi hơn trăm năm, hắn như vậy mà biểu lộ thực lực vô song, nguyên lai đó là lí do khiến tông chủ tự mình hành động.” Trong khoảng khắc, Tống Ngọc trưởng lão đã nhớ ra được, trước đây, đã có lần y sơ ngộ Tinh Hồn tại Đại Kiếm Đường, đó là một lần nhiệm vụ cấp hoàng kim có độ khó rất cao, Tinh Hồn dùng bản lĩnh chính mình để thực hiện, nhưng do nghi ngờ nên chấp sự đã gọi y đến để xác nhận, vì vậy liền lưu lại chút ấn tượng.  Không ngờ chỉ trong thời gian trăm năm, vậy mà chiến lực biến mạnh một cách khó tin. Tinh Hồn trong lòng vô cùng khó chịu, quả nhiên, chỉ trong một giây bị cản đường, phía sau lưng Vô Cực kiếm tiên đã đuổi đến.  Vốn chênh lệch giữa hắn và Vô Cực kiếm tiên phi thường to lớn, hắn có thể chiến đấu với tiên giả bán bộ Thiên Tiên cảnh, nhưng đối diện với tiên giả bán bộ Cửu Thiên Huyền Tiên, một chút cơ hội cũng không khó.  Hắn vẫn còn con bài tẩy chưa lật, có thể dùng để đối phó với Vô Cực kiếm tiên, thế nhưng chí ít là sắp ra khỏi phạm vi lãnh thổ Thiên Kiếm tông mới lật ngửa, như vậy cơ hội bỏ trốn sẽ càng lớn, đáng tiếc giữa đường lại xuất thiện đám lâu la đáng ghét này, bị cản đường một giây, rốt cuộc đã bị Vô Cực kiếm tiên cùng rất nhiều vị tử y trưởng lão đuổi đến.  Nguy cơ trùng điệp một lần nữa bủa vây, và lần này, Vô Cực kiếm tiên tham dự.  Uy áp bán bộ Cửu Thiên Huyền Tiên giáng xuống đầu Tinh Hồn, áp lực vô hình như một tòa cự sơn ép chặt xuống khiến cho thân thể Tinh Hồn lảo đảo như muốn ngã.  Cũng may là ý chí của hắn phi thường bền bỉ, lại hắc diễm chi vũ dẻo dai không dễ dàng gì bị thổi tắt, vì vậy miễn cưỡng vẫn chống đỡ nổi.  Bất quá trước đó toàn lực sử dụng kiếm kỹ Trảm Tam Kiếm, thành ra bây giờ bất ngờ ứng phó với uy áp của Vô Cực kiếm tiên khiến cho huyết khí đảo lộn, miệng phun ra một ngụm tiên huyết.  “Tinh Hồn, có cần bổn long hiện thân bẻ cổ đám nhãi nhép này không?” Thanh âm Tiểu Ứng Long vang lên trong đầu.  Dĩ nhiên là Tiểu Ứng Long muốn Tinh Hồn sử dụng bí thuật Hoán Long, rồi sau lại đó khởi động bí thuật Chiến Thần Biến khiến tiềm lực bản thân đều bộc phát trong một khoảng thời gian, mặc dù hơi nguy hiểm, thế nhưng đó cũng là một trong những thủ đoạn giúp cho Tinh Hồn tăng tỷ lệ trốn thoát.  “Hiện tại chưa cần, chỉ một bán bộ Cửu Thiên Huyền Tiên, chưa đủ làm khó được ta.” Tinh Hồn đáp lời.  “Bá khí, có phong phạm của bổn long.” Tiểu Ứng Long giơ lên ngón tay cái, khen ngợi Tinh Hồn một tiếng, bất quá nó vẫn không quên chèn thêm bản thân vào, thậm chí còn khiến hào quang của bản thân che lấp đi Tinh Hồn, quả nhiên là một con rồng đê tiện và cơ hội.  - Bỏ kiếm quy hàng, bổn tông chủ liền tha ngươi một mạng.  Trên bầu trời, Vô Cực kiếm tiên lăng không mà đứng, hai tay đặt sau lưng, bạch bào sạch sẽ rung động trong gió.  Mái tóc đen tinh tế gọn gàng được cố định bằng thanh ngọc kim quan, gương mặt chữ điền, chân mày như hai tòa thái sơn, ánh mắt như tinh quang trên trời ẩn chứa năm tháng tang thương, thâm sâu khó lường, gương mặt chữ điền, lại giữa mi tâm có một tiên án đồ đằng khiến cho Vô Cực kiếm tiên thời điểm này càng thêm uy nghiêm mãnh liệt.  - Tham kiến tông chủ.  - Bái kiến tông chủ. Vô Cực kiếm tiên xuất hiện, ngoại môn trưởng lão Thiên Kiếm tông lập tức triều bái.  Vô Cực kiếm tông, nhân vật mạnh nhất Thiên Kiếm tông thời điểm hiện tại, và cũng là cường giả mạnh nhất Phi Lan châu, dĩ nhiên là không tính vào Tần lão. Mấy trăm năm nay, Vô Cực kiếm tiên không hề xuất hiện, quản lý Thiên Kiếm tông đều giao lại hết cho Nguyên Tử chân nhân, nghe nói là muốn tìm kiếm cơ duyên trùng kích Cửu Thiên Huyền Tiên cảnh giới, bất quá trăm năm trước Thiên Kiếm tông gặp biến, Vấn Kiếm Phong – thánh địa của Thiên Kiếm tông bất ngờ sụp đổ, dẫn đến Vô Cực kiếm tiên buộc phải đình chỉ bế quan, xuất hiện trở lại để điều tra nguyên nhân.  Đáng tiếc đến cùng không có điều tra được gì, cũng may Tần lão thần thông vô lượng dựng lại Vấn Kiếm Phong hoàn hảo, thậm chí so với trước đây còn muốn hoàn hảo hơn.  Cũng từ đó, Vô Cực kiếm tông không có tiếp tục bế quan nữa, nói rằng không có cơ duyên thì khó lòng đột phá, đợi đến khi Kim Lan bảng chấm dứt thì liền lịch lãm một phen tìm kiếm cơ hội đột phá Cửu Thiên Huyền Tiên cảnh giới.  Nhân vật phong vân như vậy, dĩ nhiên khiến cho toàn bộ Thiên Kiếm tông, từ nội môn đến ngoại môn đều kính ngưỡng.  Vô Cực kiếm tiên căn bản không quan tâm đến đám ngoại môn trưởng lão đang triều bái mình, ánh mắt vẫn dính chặt vào Tinh Hồn, nói tiếp: - Ngươi chiến lực vô song, nếu quay đầu giác ngộ, bổn tông chủ rộng lượng ân xá một mạng, xem như chưa từng có việc gì xảy ra.  Thái độ uy nghiêm nhưng ngữ điệu khá ôn hòa, bên trong không lây nhiễm một tia lửa giận hay sát khí gì, thuần túy ôn hòa, cứ như trưởng bối đang dạy dỗ lại tiểu bối của mình một cách tràn đầy chân thành.  Nội môn tử y trưởng lão ánh mắt kinh ngạc nhìn bóng lưng Vô Cực kiếm tiên, cơ hồ không hiểu quyết định của y rốt cuộc muốn gì.  Ngoại môn trưởng lão cũng tương tự, rốt cuộc vì sao một nhân vật phong vân như Vô Cực kiếm tiên lại hạ giọng nói chuyện với một tên tiểu bối như vậy? Trước đó hủy đi hai tên nội môn thiên tài, bên trong Thiên Kiếm điện trọng thương nội môn trưởng lão Chu Lâm và Mục Hàn, khiến cho một mảnh Thiên Kiếm Phong trở thành phế tích, kế đó ra đến nội môn, một kiếm diệt sát Vân Dịch Lam trưởng lão cùng mấy chục tên ngoại môn trưởng lão khác, gây tổn hại rất lớn đến thực lực và danh tiếng của Thiên Kiếm tông. Vậy mà Vô Cực kiếm tiên vẫn giữ thái độ ôn hòa, vẫn tạo cơ hội tha cho Tinh Hồn một mạng? Rốt cuộc là ý gì đây? “Hắc hắc, thằng nhãi con này mặt dày hơn bổn long rồi đó, khiến bổn long chỉ có thể cam bái hạ phong à.” Lăn lộn Đại Thiên Thế Giới vô số vạn năm, Tiểu Ứng Long liếc mắt một cái đã nhìn thấu ý đồ, liền cười khẩy một tiếng khinh bỉ. Bất quá nói đến, nếu kể về mặt dày cùng đê tiện thì con rồng mập này vỗ ngực xưng nhị thì kẻ nào dám to gan nói nhất? Tinh Hồn cũng đồng dạng, hắn hơi ngạc nhiên vì Vô Cực kiếm tiên lại khống chế được tâm trạng tốt đến như vậy, cơ hồ đúng là muốn tha thứ cho hắn thật.  - Tông chủ, tiểu súc sinh này khinh thường Thiên Kiếm tông, không đặt bất kỳ ai vào trong mắt, làm sao có thể dễ dàng tha thứ được? Chu gia đích hệ có thể nói là ăn nhiều thiệt thòi nhất trong tay Tinh Hồn, mà Vô Cực kiếm tiên muốn tha thứ bỏ qua mọi chuyện, dĩ nhiên bọn họ phản ứng gay gắt nhất. - Tông chủ, xin hãy suy nghĩ lại, cuồng đồ này nếu lưu lại chỉ khiến cho Thiên Kiếm tông gặp tai họa.  - Tông chủ, loại súc sinh cuồng vọng hiếu sát ngạo mạn, tốt nhất là nên diệt, tuyệt đối không nên để hắn tồn tại.  - Trong mắt hắn căn bản không tồn tại tông chủ, không tồn tại Thiên Kiếm tông, hắn là một tên đáng chết, đáng nguyền rủa… - ……… Có người lên tiếng, dĩ nhiên có người khác hùa theo, không ai mong muốn Tinh Hồn còn sống cả, họ chỉ hận không thể ngay lập tức diệt sát Tinh Hồn.  Chỉ thấy Vô Cực kiếm tiên bàn tay giơ lên, đồng thời thả ra uy áp đẩy lùi bọn họ, những người có sát tâm với Tinh Hồn về phía sau mấy bước, ý bảo im lặng, đồng thời nói: - Nếu ngươi buông xuống đồ đao, lấy danh dự của bổn tông chủ ra đảm bảo, không một người nào tại Thiên Kiếm tông này sẽ động vào ngươi.  Vô Cực kiếm tiên khẳng định.  Bất quá, Tinh Hồn sẽ tin lời hắn? Hắn gây ra biết bao nhiêu chuyện, khiến cho toàn bộ Thiên Kiếm tông rung chuyển, chẳng biết đã có bao nhiêu xác dưới kiếm của hắn, Vô Cực kiếm tiên nói một tiếng bỏ qua là bỏ qua, tin được sao? Dĩ nhiên là không.  Thời điểm mà hắn bộc lộ ra thiên phú siêu việt, hắn đã không còn có ý định lưu lại Thiên Kiếm tông này nữa, thậm chí cho dù siêu cấp cường giả Tần lão hiện thân, hắn cũng đồng dạng muốn rời khỏi đây bằng mọi giá.  Bởi ở lại, tính mạng không còn do hắn nắm giữa nữa, sống chết đều theo ý niệm của Thiên Kiếm tông, của Vô Cực kiếm tiên hết thảy.  Sở dĩ Vô Cực kiếm tiên tha mạng cho hắn, chín phần là dòm ngó bí mật làm cách nào khiến cho chiến lực của hắn có thể biến mạnh đến như vậy, không biết chừng đây chính là cơ duyên để hắn ta đột phá một bước cuối cùng, đặt chân vào Cửu Thiên Huyền Tiên cảnh giới.  Ý đồ này, Tinh Hồn hiểu, Tiểu Ứng Long hiểu, và ở đây cũng có không ít người hiểu, chỉ là những người đó không tiện mở miệng nói ra mà thôi.  Thậm chí không ít người còn tâng bốc sự thánh thiện bao dung của Vô Cực kiếm tiên là đằng khác, để cho Tinh Hồn tin tưởng rằng ý tứ của Vô Cực kiếm tiên là thật, là muốn tha thứ cho sự cuồng vọng.  Có thể Vô Cực kiếm tiên không giết hắn, nhưng lại biến hắn thành phế nhân, vậy thì so với chết có gì khác? Ngoại trừ bản thân, hắn không tin vào bất kỳ một ai. Và dĩ nhiên, Vô Cực kiếm tiên không phải ngoại lệ.  Trong lòng lạnh xuống, ánh mắt nhìn lên chằm chằm Vô Cực kiếm tiên, mục quang chạm nhau, trong vô hình tạo ra xung đột như âm thanh giao chiến, dĩ nhiên trong ánh mục quang của cả hai đều ẩn chứa sát tâm.  - Lảm nhảm gì vậy? Tinh Hồn hừ lạnh một tiếng đáp trả.  Một câu đáp lại, ngắn gọn, súc tích, nhưng không kém phần bá khí nghịch thiên.  Trực tiếp nhìn vào mặt Vô Cực kiếm tiên, nhân vật phong vân của Thiên Kiếm tông, của cả Phi Lan châu chửi hai chữ “lảm nhảm”. Này là bá khí cỡ nào, là cuồng ngạo cỡ nào mà dám chửi “nhẹ” một nhân vật đỉnh cấp như vậy?  Chu gia trưởng lão nói đúng, quả thật trong mắt Tinh Hồn, cái gì đệ nhất nhân Phi Lan châu, cái gì Vô Cực kiếm tiên, căn bản không có tồn tại.