Đại La Thiên Tôn 2: Vĩnh Hằng Chi Mộng
Chương 369
Sát khí lăng nhiên, uy thế khủng bố khiến thiên địa biến sắc, Tinh Hồn nội tâm khẽ động, con ngươi co rút, Thiên Kiếm tông không hổ là cự đầu đỉnh phong Phi Lan châu, nội tình sâu không lường được.
Kiếm trận này, uy lực cơ hồ đã đạt vào cấp độ Kỳ Sư chi đỉnh, vô hạn tiếp cận uy lực Kỳ Linh cảnh giới.
Uy lực này cỡ này, chẳng trách ngay cả tiên giả Thiên Tiên cảnh cũng bị diệt sát, cơ hồ không quá khó hiểu.
Là một Trận Đạo Sư, Tinh Hồn hắn cảm giác, dường như mười hai vị trưởng lão Hình Kiếm điện vẫn chưa phát huy hết uy lực chân chính của Thập Nhị Thiên Sát Kiếm Trận, mơ hồ là do ý tứ của Vô Cực kiếm tiên.
Hắn làm sao không đoán ra, Vô Cực kiếm tiên, thậm chí là toàn bộ trưởng lão Thiên Kiếm tông đều muốn biết được bí mật của hắn.
Một gã Phù Tiên cảnh phát huy chiến lực vô song, trọng thương tiên giả bán bộ Thiên Tiên cảnh, làm sao không khiến cho người khác động lòng tham?
Hừ lạnh một tiếng, đứng bên trong Thập Nhị Thiên Sát Kiếm Trận, Tinh Hồn bóng lưng cô quạnh, bạch phát tung bay trong gió lớn, để cho sát khí lẫm liệt từng cơn thổi vào mặt, cảm giác hơi khó chịu, nhưng thủy chung sắc mặt của hắn rất bình tĩnh đối diện với cỗ sát khí trùng thiên này.
Bão táp phong ba ập đến, bất giác làm cho Tinh Hồn nhớ lại khi còn là một gã tu sĩ tại Huyền Thiên Giới, đã có một lần hắn đối diện với rất nhiều cường giả bao vây, cũng trong tình trạng sát cơ bủa vây tứ phía như hiện tại.
Khi đó, nếu không phải kỳ tích xảy ra, chỉ sợ hắn đã ngã xuống rồi.
Bây giờ một lần nữa trải nghiệm cảm giác này, đúng là có một chút ý vị vị lai.
Bất quá, hiện tại so với năm xưa liền khác biệt, khi đó, Tinh Hồn hắn đã phó mặc cho số phận, nhưng còn bây giờ, số phận của hắn liền không bị những kẻ bao vây nắm chặt, Tinh Hồn rất có lòng tin hắn có thể thoát được khỏi đây.
- Hỏa Kiếm Sát.
Triệu Đống trưởng lão hô lớn.
Triệu Đống trưởng lão lĩnh ngộ hỏa chi pháp tắc, lấy Triệu Đống trưởng lão làm trung tâm, chỉ thấy kiếm khí trên bầu trời đột nhiên rực cháy, khiến cho một mảnh không gian đỏ rực, sóng nhiệt nóng bỏng, hỏa nhiệt nóng bức cơ hồ muốn thiêu đốt sạch sẽ không gian nơi đây.
Thiên địa nguyên khí kịch liệt ba động, điên cuồng bị kiếm trận thôn phệ, ngay lập tức làm cho sát khí của kiếm trận thêm mãnh liệt.
Vô số kiếm hỏa mang theo sát khí vô cùng vô tận hướng Tinh Hồn thiêu đốt, kiếm hỏa kinh đào lãng hải, bao vây lấy Tinh Hồn vào bên trong.
Bóng lưng của hắn khuất dần trong biển lửa vô tận, một màn diễn ra trước mắt vô số thiên kiêu chi tử Thiên Kiếm tông, chỉ có hai tên Hạng Hạo và Bắc Cung Thanh Đan là cảm thấy uất ức thay cho hắn, còn lại đều là hả hê vì một tên yêu nghiệt chi nhân ngã xuống.
Bọn họ ngày thường đã bị phong quang vô hạn của Dương Thiên Quân đè ép lên đầu, cũng may là Dương Thiên Quân không quan tâm đến tình hình Thiên Kiếm tông, thế nên bọn chúng còn có đất dụng võ.
Còn Tinh Hồn, từ ngoại môn cho đến nội môn gây ra bao nhiêu trận phong ba, triển lộ thực lực trác tuyệt, siêu việt đám đệ tử, nếu như hắn tồn tại, sau này bọn hắn há bộc lộ được thiên phú của riêng mình?
Tinh Hồn chết, ngược lại bọn hắn rất chi vui mừng.
Bên trong biển lửa trùng thiên, ánh mắt liếc nhìn xung quanh, rồi sau đó nhìn lên trên bầu trời, hai con ngươi bên trong đôi mắt bỗng nhiên biến đổi hình dạng, trong giây lát biến thành hình trăng non, xung quanh có ba đạo tinh vân luân chuyển hình tròn, nhìn vô cùng kỳ dị.
Đứng trên cao, mọi hành động của Tinh Hồn đều bị Vô Cực kiếm tiên thu vào trong tầm mắt cả.
Vậy mà không hề bị Hỏa Sát Kiếm trọng thương dù chỉ một sợi tóc, bản lãnh của Tinh Hồn cơ hồ đã vượt quá sự tưởng tượng của lão ta. Nhưng càng như vậy, hắn càng thêm tò mò, làm cách nào Tinh Hồn lợi hại đến như vậy?
“Tinh Hồn, ngươi định đứng yên chờ chết à? Có chết thì cũng thả bổn long ra, bằng không bọn chúng đem bổn long lên nướng thành thịt thằn lằn quay à.” Tiểu Ứng Long thanh âm tiếu ý.
Bản lĩnh của Tinh Hồn nông sâu thế nào, hiểu rõ nhất, ngoại trừ Tinh Hồn ra thì chính là con rồng mập mạnh đê tiện này.
Đến tận bây giờ, Tinh Hồn vẫn chưa hoàn toàn mở hết những con bài tẩy bảo vệ mạng sống của hắn ra, chí ít là chỉ mới một nửa mà thôi.
- Muốn giết ta, bọn họ không có khả năng.
Giọng nói tràn ngập tự tin, chỉ thấy đôi mắt lóe lên một tia tinh mang, khí chất trên người bỗng chốc biến đổi, miệng khẽ hô:
- Hỏa Công Công!
Gọi nhẹ một tiếng, đằng sau lưng một ngọn lửa màu đen huyền bùng cháy, Hỏa Sát Kiếm tuy bá đạo, nhưng đem so sánh với ngọn lửa đen này thì xa xa không bằng.
- Hợp thể.
Tinh Hồn lại hô một tiếng, chỉ thấy Hỏa Công Công biến thành một đạo hắc quang dung nhập vào cơ thể hắn.
Trong một cái chớp mắt, mái tóc của hắn từ màu trắng biến thành màu đỏ đen quỷ dị, cơ thể được bao bọc bởi một chiến giáp được tạo bởi hắc diễm tràn ngập khí phách, trên tay cầm cổ kiếm Đồ Lục chuyển sang màu đỏ càng khiến cho Tinh Hồn bá khí không gì sánh được.
- Trảm Tam Kiếm – Kiếm Nghịch Thương Khung.
Cổ kiếm Đồ Lục huy động, kiếm khí lăng nhiên, thế kiếm như nghịch lại thiên địa vô tình, toái diệt hư không, hủy diệt thiên địa.
Một âm thanh chấn động từ trung tâm lan ra tứ phương bát hướng, viễn cảnh như diệt thế, vô số thiên hỏa từ trên bầu trời rơi xuống, bắt đầu tạo nên những đám cháy dữ dội.
Chín không gian động thiên sau lưng một lần nữa lóe lên, Tinh Hồn căn bản không có dừng lại kiếm thế của mình, hắn quét tan được Hỏa Kiếm Sát, khiến cho Thập Nhị Thiên Sát Kiếm Trận phát sinh dao động mãnh liệt thì tiếp tục trảm tiếp một kiếm.
- Diệt Long tứ thức – Phá Long Thức.
Không Gian Tiên Phù phát huy năng lực mượn lực lượng không gian, sau lưng thiên địa nguyên khí, không gian chi lực tụ hội, dung nhập vào cổ kiếm Đồ Lục.
Lại một kiếm bổ ra, kiếm này chém ngang qua bầu trời Thiên Kiếm tông, như một vệt sáng hủy diệt hết thảy, vô cùng khí phách cuồng ngạo, chém thẳng vào vị trí hiểm yếu nhất của kiếm trận.
Tinh Hồn tu luyện Diệt Long tứ thức, bây giờ lợi dụng năng lực của Hỗn Độn Tiên Phù, sức mạnh của Phá Long Thức không ngờ phát huy toàn bộ, uy lực chạm vào đại thành cảnh giới.
- Không ổn, mau biến trận, Hộ Sát.
Cảm nhận được nguy hiểm trí mạng, Triệu Đống trưởng lão hô lớn một tiếng cảnh báo những người khác, đồng thời huy động khiến cho kiếm trận biến đổi, lấy kiếm khí không ngừng xoay tròn, tạo thành một tầng bao vây Tinh Hồn lại.
Biến chiêu Hộ Sát của kiếm trận chính là để bảo hộ những người thi hành kiếm trận này.
Bất quá đã xem thường Phá Long Thức uy lực đạt đến đại thành cảnh giới.
Kiếm quang chớp lóe, đáng vào vị trí của một gã trưởng lão tu vi sơ kỳ Linh Tiên cảnh, là người yếu nhất trong số mười hai vị trưởng lão đảm nhiệm kiếm trận.
Thân là một gã Trận Đạo sư, Tinh Hồn dĩ nhiên ánh mắt tinh tườm, chớp mắt nhận ra được đâu là điểm yếu nhất của trận pháp.
Chỉ thấy gã trưởng lão kia kinh hồn bạt vía, cơ hồ đang đối diện với tử thần, sắc mặt tái nhợt, lộ ra vẻ kinh hoảng.
- Biến trận, Thiên Kiếm Táng Tiên.
Thập Nhị Thiên Sát Kiếm Trận nếu như bị phá giải, còn đâu mặt mũi của Hình Kiếm đường được nữa?
Không chút do dự, Triệu Đống trưởng lão hô lớn.
Thiên Kiếm Táng Tiên, đây chính là biến trận mạnh nhất của Thập Nhị Thiên Sát Kiếm Trận, cũng chính nhờ vào biến trận này mà năm đó Hình Kiếm đường trưởng lão mới tru diệt được gã tán tiên cuồng vọng kia, đem về vinh quang vô hạn cho Thiên Kiếm tông.
Khí thế bạo tạc ầm ầm, mười hai vị trưởng lão đồng thời sử dụng khai linh tiên thuật, đem linh của bản thân dung nhập vào kiếm trận, không ngờ lại khiến cho kiếm trận sức mạnh bạo tăng, kiếm quang cực mạnh bị hủy diệt đi.
- Diệt.
Triệu Đống trường lão gầm lớn một tiếng, lần này không quản sống chết của Tinh Hồn nữa, lão ta đã chân chính động sát cơ, muốn băm nát Tinh Hồn bên trong kiếm trận này.
Trên trời dưới đất, hai bên trái phải, đằng trước phía sau không ngờ xuất hiện hơn cả ngàn đạo kiếm khí, mỗi đạo kiếm khí này đều được linh của mười hai vị trưởng lão Hình Kiếm đường này gia trì lên, không kiếm nào không tản ra hơi thở nguy hiểm tử vong cả.
Sắc mặt của mười hai vị đều cực kỳ khó coi, cơ hồ là do quá lao lực khi triển khai biến trận huyết sát nhất này.
Triệu Đống trưởng lão lại hô một tiếng, theo tầng niệm ba động, hàng ngàn thanh kiếm khí mang theo sức mạnh hủy diệt Thiên Tiên cảnh giới đồng loạt hướng Tinh Hồn đâm tới, nếu như không thể chống đỡ, Tinh Hồn lập tức phi hôi diệt yên, vạn kiếp bất phục.
Sát cơ vô hạn, nguy cơ trùng điệp, giữu khung trời rộng lớn, Tinh Hồn bỗng nhiên hướng cổ kiếm Đồ Lục lên cao, không hề sợ hãi, không hề nao núng, tâm sáng như gương.
Chính giữa mi tâm lóe lên một ánh hào quang yếu ớt, một đồ án hình thanh cổ kiếm màu đen xuất hiện.
- Kiếm Tâm Thông Minh.
Truyện khác cùng thể loại
43 chương
41 chương
501 chương
97 chương
32 chương
495 chương
60 chương
382 chương