Đại La Thiên Tôn 2: Vĩnh Hằng Chi Mộng
Chương 314
Quyển 2: Bách Luyện Thành Tiên
Chương 200: Đệ nhị tiên phù
Ánh hào quang màu tím rực sáng từ chóp đỉnh Thế Giới Chi Thụ tiến thẳng vào không gian động thiên nằm ở chính giữa. Giống hệt như lần kết phù trước, khi tiên phù vừa mới được định hình chưa được bao lâu thì liền bị tia năng lượng màu tím này xâm thực.
Có điều, so với biến cố lần trước thì lần này coi bộ êm đẹp hơn rất nhiều. Không gian động thiên ầm ầm chấn động, dao động âm ba từ tiên phù vừa mới hình thành khiến cho không gian động thiên này đột ngột được mở rộng, từ hai mươi bốn thước trở thành bốn mươi tám thước chỉ trong giây lát.
Sau khi mở rộng xong thì dao động chấm dứt, lơ lửng chính giữa không gian động thiên đó xuất hiện một cái tiên phù màu xám tro. Bất quá, cái tiên phù này chỉ cao đúng một thước mà thôi.
Đây chính là đệ nhị tiên phù, mặc dù chỉ cao một thước, nhưng ẩn ẩn lại cảm thấy rất bất phàm, không tầm thường chút nào.
Tinh Hồn mệt mỏi mở mắt ra, ngưng kết đệ nhị tiên phù, tuy rằng không nghịch thiên như lần trước, nhưng kết quả vẫn khiến cho hắn tiêu hao tâm thần, cơ thể không còn sót lại chút nguyên lực nào, bao gồm cả tám không gian động thiên kia.
Vô cùng mệt mỏi, nhưng đổi lại kết quả là xứng đáng. Chỉ cần thành công kết phù dưới sáu thước chính là một thành công rồi, còn tiên phù cao bao nhiêu, hắn tạm thời không để tâm đến. Dù sao tiên phù chính thức của hắn là Hỗn Độn Tiên Phù.
Nhìn xung quanh, dù rằng đã biết trước, nhưng vẫn không khỏi có chút đau lòng. Bao nhiêu linh thạch tích trữ bấy lâu nay, rốt cuộc chỉ trong một thoáng chốc đã cuốn bay theo chiều gió, còn chưa kịp xài một cắt bạc nào thì nghèo lại hoàn nghèo.
Tuy rằng tiền bạc chỉ là vật ngoài thân, nhưng mất mộ số lượng lớn như vậy, trong lòng làm sao không xót xa cho được.
Thở dài một tiếng, không còn linh thạch, đan dược phục hồi nguyên lực cũng chẳng còn lấy một viên, tài sản trên người của hắn lúc này chỉ là con số không, thật đúng là thua cả ăn mày.
Không có đan dược phục hồi nguyên lực, Tinh Hồn lại bèn sử dụng thủ đoạn trước đây, đó chính là vận dụng Thần Long Hấp Khí Công trộm đi linh khí từ linh mạch. Lần này không sử dụng linh khí từ linh mạch để kết phù, vậy nên sẽ không bị người ngoài phát giác ra.
Đúng lúc đó thì ở bên ngoài tiếng gọi vọng vào.
- Tinh Hồn, ngươi có ở trong đó không?
Giọng nói ôn hòa này, dĩ nhiên chính là Nguyên Tử chân nhân. Tinh Hồn trong lòng hơi động, không lẽ là Thiên Kiếm Tông đã tra ra được chuyện hắn khiến cho thập tam linh mạch bị toái đi.
Bất quá, tạm thời chưa thể vọng động, Tinh Hồn vẫn làm ra vẻ mặt bình thường. Hắn tiến ra bên ngoài, chỉ thấy Nguyên Tử chân nhân đã đứng đợi sẵn. Mỗi một động phủ đều có kết giới ngăn trở, bất quá chỉ ngăn trở được những đệ tử mà thôi, còn đối với Nguyên Tử chân nhân thì chẳng có lấy nửa điểm tác dụng.
Trông thấy Nguyên Tử chân nhân, Tinh Hồn vội ôm quyền thực hành lễ nghi:
- Đệ tử bái kiến phó tông chủ.
- Không cần đa lễ.
Nguyên Tử chân nhân mỉm cười nâng hắn dậy. Nhìn thái độ này của y, xem ra là tự Tinh Hồn nghĩ nhiều rồi. Có lẽ Nguyên Tử chân nhân đến đây là vì nguyên nhân khác.
Nguyên Tử chân nhân chuẩn bị nói gì đó thì ánh mắt biến đổi, biểu hiện có chút ngạc nhiên, sau đó thì liền hóa thành vui vẻ:
- Ồ, ngươi đã ngưng thành tiên phù rồi à. Chúc mừng, chúc mừng.
Tinh Hồn càng mạnh thì đối với Thiên Kiếm Tông càng có lợi trong việc tranh đoạt Đằng Long Chiến. Bất quá, sau khi dò xét kỹ lưỡng thì gương mặt Nguyên Tử chân nhân lại biến đổi.
“Tiên phù một mét?” Tại thần hải, lơ lửng một cái tiên phù hôi sắc chỉ cao một mét, nhìn tầm thường đến mức không thể tầm thường hơn.
Thành tựu của một tiên giả quyết định nhiều nhất chính là ở việc ngưng kết tiên phù, tiên phù càng cao thì thành tựu sau này càng lợi hại. Ngưng kết tiên phù kỳ thực được chia làm nhiều loại: siêu cấp yêu nghiệt, tuyệt thế thiên tài, thiên tài, người thường và phế vật.
Bất quá, dù là phế vật thì ít nhất ngưng kết tiên phù cũng cao hơn một mét rưỡi, mà đằng này, tiên phù của Tinh Hồn chỉ cao đúng một thước. Đối với một kẻ từng trên lôi đài trảm xuống vô số người, phế đi Kim Đồng Phúc, Đoạn Hải, biểu lộ kiếm ý tầng thứ hai, thực lực vô cùng mạnh mẽ.
Thế nhưng tiên phù chỉ có một thước, chuyện này dù là Nguyên Tử chân nhân nhất thời cũng không thể chấp nhận nổi. Bởi vì trước đây, y đã đặt cượt rất nhiều vào Tinh Hồn.
- Phó tông chủ, không biết có gì căn dặn đệ tử?
Thấy sắc mặt Nguyên Tử chân nhân lúc trắng lúc xanh, nụ cười trên mặt rất miễn cưỡng, chẳng cần nghĩ cũng biết, nhất định là do trông thấy tiên phù cao một thước của hắn. Điều này không khiến Tinh Hồn buồn phiền, ngược lại vui mừng là đằng khác, bởi vì hắn đã thành công che giấu đi được Hỗn Độn Tiên Phù vô cùng nghịch thiên kia.
Nghe Tinh Hồn hỏi, Nguyên Tử chân nhân ho khan hai tiếng lấy lại phong phạm thường ngày, sau đó chậm rãi đáp:
- Đúng là có một chút. Ta muốn đến xem ngươi ở động phủ mới có chỗ nào khó chịu hay không? Nếu có gì không ổn cứ trực tiếp nói với ta là được.
- Đa tạ phó tông chủ quan tâm. Nơi này so với động phủ cũ của đệ tử tốt hơn rất nhiều.
- Nếu vậy thì tốt. Đúng rồi, ngươi dự định khi nào tiến nhập nội môn đây?
Nhìn nụ cười miễn cưỡng, nhất định là trước khi đến đây, Nguyên Tử chân nhân có dự định khác, nhưng bởi vì trông thấy tiên phù cao một thước thì chủ ý mới bị cải biến xuống, trở thành một câu hỏi thăm. Tinh Hồn là kẻ sành đời, liếc mắt một cái là nhận ra ngay.
Bất quá, hắn cũng chẳng để tâm đến, làm như không biết gì cả. Đối với Nguyên Tử chân nhân rất nghi lễ, trả lời:
- Có lẽ hai tháng sau đệ tử sẽ tiếp nhận nhiệm vụ tiến nhập nội môn. Còn hiện tại, đệ tử cần phải ổn định tiên phù vừa mới ngưng kết.
- Nên như vậy. Mặc dù chỉ ngưng kết tiên phù cao một thước, nhưng ngươi cũng đừng nản lòng. Ngươi rất có thiên phú về kiếm, chỉ cần chú tâm tu luyện kiếm kỹ, trong tương lai nhất định trở thành cao thủ một phương. Thứ này ngươi nhận lấy, tranh thủ thời gian tu luyện. Mà thôi, ta không làm phiền ngươi tu luyện nữa. Tạm biệt.
- Phó tông chủ đi thong thả.
Nguyên Tử chân nhân xua tay, sau đó thân thể lăng không rời đi. Tinh Hồn nhìn Nguyên Tử chân nhân biến mất, sau đó quay trở lại động phủ của mình.
Khi Tinh Hồn trở vào không lâu thì bóng dáng Nguyên Tử chân nhân hiện ra. Bất giác, trên gương mặt lộ ra vẻ bất đắc dĩ.
- Aizz… thật đáng tiếc. Tại sao lại chỉ ngưng kết được tiên phù một mét cơ chứ?
Vốn dĩ khi đến đây, Nguyên Tử chân nhân có dự định chuyển Tinh Hồn sang một cái động phủ cao cấp hơn, ở đó linh khí nồng đậm hơn nơi này gấp bốn lần, đồng thời tạo cho hắn điều kiện tu luyện hoàn hảo nhất.
Bất quá, khi thấy tiên phù một thước đó thì chủ ý ngay lập tức cải biến lại. Không thể không nhận định, thực lực của Tinh Hồn rất mạnh, nhưng tiên phù một thước, thành tựu có hạn vô cùng, thậm chí nếu không có cơ duyên nghịch thiên cải mệnh, Tinh Hồn mãi mãi không thể đặt chân vào Thiên Tiên cảnh.
Đầu tư cho một kẻ không thể đột phá Thiên Tiên Cảnh, dù là Nguyên Tử chân nhân cũng bắt đầu lưỡng lự.
Thở dài một tiếng tiếc nuối, mặc dù đánh giá rất cao Tinh Hồn, nhưng trong phút chốc, toàn bộ chủ ý đã cải biến hết thảy.
- Phải đi tìm Hạo Côn tiền bối bàn lại chuyện này mới được.
Tự nhủ vài câu, Nguyên Tử chân nhân một lần nữa chuyển người, biến mất khỏi bầu trời nơi đây.
Bên trong động phủ, mọi hành tung của Nguyên Tử chân nhân, kỳ thực đều nằm trong tầm kiểm soát của Tinh Hồn cả. Lúc Nguyên Tử chân nhân không phát giác, Tinh Hồn đã điều động một con Quỷ Diện Trùng bám lên người y.
Sau khi tiến hóa, chỉ cần Quỷ Diện Trùng không nguyện ý, dù là thực lực siêu việt như Nguyên Tử chân nhân cũng không phát giác ra được.
Chỉ thấy Quỷ Diện Trùng đậu lên đầu ngón tay Tinh Hồn, sau đó liền bay đến bầy đàn của nó đang ở trong một gian phòng khác. Kỳ thực đối với sự thất vọng này, Tinh Hồn đã lường trước rồi. Tiên phù một thước, dù là ở đâu cũng mang danh phế vật cả.
Chỉ là nếu bọn họ biết được, cái tiên phù một thước kia chỉ là dùng để che đậy Hỗn Độn Tiên Phù chín thước, chẳng biết sẽ có biểu hiện như thế nào đây.
Thu lại tâm tình, Tinh Hồn chả có thời gian đi quan tâm đến việc người khác đang nghĩ gì. Nhớ đến cái lục bảo giới vật vừa mới được Nguyên Tử chân nhân tặng, này đúng là buồn ngủ gặp chiếu manh, quả thực là đúng lúc hơn bao giờ hết.
Bất quá, Tinh Hồn sẽ dùng nó cho việc chuẩn bị lịch lãm làm nhiệm vụ sắp tới. Còn hiện tại thì chuẩn bị ăn trộm linh mạch thôi.
Truyện khác cùng thể loại
43 chương
41 chương
501 chương
97 chương
32 chương
495 chương
60 chương
382 chương