Đại La Thiên Tôn 2: Vĩnh Hằng Chi Mộng
Chương 300
Huyết Tâm Bảo và Hồng Uyên Kiếm, cả hai đều là huyết luyện chi bảo, tuy rằng phẩm cấp rất thấp, thế nhưng có điểm lợi hại riêng của nó. Ban đầu, Tinh Hồn có ý định để Đồ Lục cắn nuốt hai kiện huyết luyện chi bảo này, nhưng rốt cuộc nghĩ đến khả năng khống chế người khác bằng chất độc, thế nên cuối cùng không đành, tạm thời đặt sang một bên, sau này tất sẽ có điểm hữu dụng.
Bên trong lục bảo giới vật chứa không ít đan dược hỗ trợ tu luyện, kể đến như Bách Điểu Đan, Tinh Huyết Đan, Phạt Mạch Đan… những đan dược này bán trên thị trường giá trị không hề thấp, nếu đổi từ Đại Kiếm Đường ra thì tiêu tốn không ít điểm cống hiến.
Mỗi loại đan dược trợ giúp tu luyện không dưới mười loại, mà mỗi loại lại có hơn hai mươi, ba mươi khỏa. Điền Thanh đúng là một tiểu phú hào mà, khác biệt hoàn toàn với những đệ tử thông thường khác. Nghĩ đến, biểu muội của Điền Thanh – Điền Diệp ngoại trừ là nội môn đệ tử, thân phận chính là đệ tử Tư Mặc kiếm tiên đức cao vọng trọng, thiết nghĩ lục bảo giới vật của cô ta so với Điền Thanh có lẽ không thua kém quá nhiều. Nhưng rốt cuộc lại bị Tiểu Ứng Long mập mạp cưỡng đoạn mất, đúng là đáng hận mà.
Sau khi lục soát hoàn toàn, bỏ đi những vật phẩm không cần thiết vào nhẫn trữ vật khác rồi đem vứt đi, còn lục bảo giới vật thì Tinh Hồn giữ lại, bởi nếu đem bán thì cũng thu lại được ối tiền, cái này không thể phí phạm được.
Đột nhiên, trong lúc đem toàn bộ đồ vật không cần thiết, Tinh Hồn bỗng phát hiện một cái quyển trục kì lạ. Do quyển trục này được cất giữ trong một cái túi vải, thế nên Tinh Hồn mới không chú ý đến.
Nội tâm hiếu kỳ, Tinh Hồn bèn cầm lấy quyển trục, thần thức đảo qua một vòng để kiểm tra. Cái quyển trục này, cư nhiên lại được bố trí cấm chế rất lợi hại, so với cấm chế bảo hộ lục bảo giới vật muốn lợi hại hơn rất nhiều.
Cái quyển trụ này bên trong lưu lại thần thức của Điền Thanh, bất quá bây giờ Điền Thanh đã chết, việc xóa đi thần thức là chuyện vô cùng dễ dàng, chỉ cần tiêu hao cao nhất nửa khắc là liền giải trừ được cả cấm chế lẫn thần thức.
Mở quyển trục ra, cái quyển trục này thì ra là một bản công pháp hỗ trợ tu luyện, có tên là Phệ Huyết Ma Công. Vừa liếc qua thì liền phát hiện quyển công pháp này cực kỳ tà môn, dùng lực lượng khí huyết làm vật trung gian để tu luyện. Lại nói, hai pháp bảo Huyết Tâm Bảo và Hồng Uyên Kiếm là dựa vào quyển trục này mà chế tác ra.
Nhớ lại lúc Điền Thanh xuất thủ, mỗi ra thi triển vũ kỹ đều khiến cho không gian nồng nặc mùi máu tanh, chắc có lẽ là do tu luyện Hấp Huyết Ma Công tạo thành.
Hấp Huyết Ma Công có bảy tầng tu luyện, mỗi một tầng tu luyện cần một lượng tinh huyết khổng lồ. Người tu luyện Hấp Huyết Ma Công cần có tâm tính vững chắc kiên cố, nếu không khi tu luyện sẽ dẫn đến bản thân bị cắn trả ngược, nhẹ thì tính cách biến đổi, nặng thì biến thành một đại ma đầu huyết sát.
Nghĩ đến tính cách Điền Thanh quái dị như vậy, nguyên nhân có lẽ là do tu luyện Phệ Huyết Ma Công bị cắn trả ngược.
Ánh mắt chăm chú quan sát Phệ Huyết Ma Công, gương mặt trầm xuống, nhìn biểu hiện của hắn lúc này vô cùng đáng sợ.
- Thánh Hỏa Kinh, Chiến Thần Biến, những pháp quyết mà rồng mập chỉ điểm cho ta đều là những công pháp cao giai, nhưng bởi vì hạn chế tu vi nên không thể nào tu luyện được.
Tinh Hồn ngồi yên một chỗ, gương mặt trầm lặng, miệng không ngừng lầm bầm.
- Hỗn Nguyên Thiên Thần Quyết thì tồn tại rất nhiều thiếu sót, cần được bổ sung tu bổ nhiều chỗ. Hấp Huyết Ma Công à…
Đột nhiên bàn tay của Tinh Hồn siết chặt lại:
- So với Thôn Phệ Chi Thuật, mặc dù tốc độ của Hấp Huyết Ma Công không thể sánh bằng, nhưng chiết xuất thì lại vượt trội, nếu như đem Hấp Huyết Ma Công bổ sung vào khiếm khuyết thì…
********* Quyển 2: Bách Luyện Thành Tiên *********
Thời gian chậm rãi trôi qua, thoáng chốc đã ba ngày liền từ thời điểm Tinh Hồn chiến thắng Đoạn Hải trên lôi đài, đạt tư cách tiến vào vòng loại trực tiếp thứ hai. Trong số một ngàn người trấn thủ lôi đài, có đến hơn tám trăm người trấn thủ thành công, số còn lại thì bị người khác thay thế.
Sau ba ngày nghỉ ngơi, một ngàn đệ tử thành công tiến vào vòng loại trực tiếp thứ hai tập trung lại trên Tiên Kiếm Phong – Tiên Kiếm Trường để chuẩn bị tiến thành giao đấu với nhau.
Thể thức không có gì khác biệt, một đấu một. Một ngàn đệ tử thực lực mạnh nhất sẽ được chia làm năm trăm trận đấu, lựa chọn ra năm trăm người mạnh nhất tiến vào vòng thứ ba.
Lại nói đến, một ngàn đệ tử đang tập trung tại trung tâm Tiên Kiếm Trường được đãi ngộ tốt hơn so với đệ tử bình thường gấp hai lần. Tài nguyên tu luyện được tăng gấp đôi so với thông thường, trợ cấp đãi ngộ dĩ nhiên liền được cải thiên.
Điều này vẫn chưa dừng lại, mỗi lần đạt được thứ hạng cao hơn, sự đãi ngộ của tông môn lại càng cao hơn. Đây chính là động lực dùng để kích thích các đệ tử, khiến cho bọn họ không ngừng cố gắng để nhận được sự đãi ngộ này.
Ngoại trừ phần thưởng đó, đây cũng là cuộc chiến ngầm giữa ba thế lực đệ tử, bao gồm Chiến Bang, Thiên Hội và Nhân Hội. Càng nhiều đệ tử tiến vào vòng trong thì tài nguyên phân chia giữa ba thế lực sẽ nhiều ít khác nhau.
Giống như những vòng đấu trước, các đệ tử sẽ tiến hành bốc thăm để phân chia bảng đấu.
Tinh Hồn chọn trúng số thứ tự tám trăm hai mươi sáu, mà mỗi ngày chỉ diễn ra năm mươi trận đấu, thế nên trận đấu của hắn phải mười sáu này sau mươi được cho tiến hành. Đối với những trận đấu này, Tinh Hồn không có hứng thú ở lại quan sát, vì vậy lựa chọn của hắn là quay trở lại động phủ của mình.
Khi hắn vừa đi khỏi không bao lâu thì đột nhiên từ trên bầu trời xuất hiện một đạo linh quang. Chỉ thấy trong đạo linh quang đó, có một nam tử trẻ tuổi ngự không phi hành, gương mặt tuấn dật phi phàm, trông giống như một thư sinh vậy. Bất quá đôi mắt lại sáng quắt, ẩn chứa một cỗ thâm trầm khó lường. Trên người khí thế dao động cực mạnh, so với Nguyên Tử chân nhân còn muốn mạnh hơn.
- Tham kiến Chấp Kiếm trưởng lão.
Nhìn thấy đạo hào quang này, toàn bộ đệ tử Thiên Kiếm Tông lập tức quỳ xuống triều bái. Ngay cả mấy vị trưởng lão đều ôm quyền, khom lưng cung kính:
- Bái kiến Tư Mặc kiếm tiên sư đại nhân.
- Tư Mặc sư huynh, đã lâu không gặp.
Người xuất hiện, chẳng ngờ lại chính là Tư Mặc kiếm tiên uy danh hiển hách của Thiên Kiếm Tông. Chỉ thấy Tư Mặc kiếm tiên một thân thanh bào, khí thế so với trăm năm trước cơ hồ đã mạnh hơn rất nhiều. Tư Mặc kiếm tiên nhẹ nhàng phất tay một cái, một trường khí thế bao trùm Tiên Kiếm Trường, nâng toàn bộ đệ tử đứng dậy.
- Cứ tiếp tục cho tiến hành, không cần quan tâm đến bản tọa.
- Tuân lệnh Chấp Kiếm trưởng lão.
Sự xuất hiện của Tư Mặc kiếm tiên khiến cho Tiên Kiếm Trường xuất hiện một hồi huyên náo. Dù sao bản y chính là một trong những tuyệt thế cường giả thực lực vô cùng cường hãn, không chỉ tại Thiên Kiếm Tông, mà danh tiếng tại Phi Lan Châu này không ai không biết đến.
Tiên giả sùng bái cường giả, đây là một chuyện hết sức bình thường. Mà Tư Mặc kiếm tiên đã quá nhiều lần trải nghiệm cảm xúc này, vậy nên dần dần chẳng còn thấy gì đặc biệt nữa, xem đó là một chuyện vô cùng hiển nhiên.
Nguyên Tử chân nhân đứng đối diện với Tư Mặc kiếm tiên, ôn hòa hỏi:
- Tư Mặc sư huynh, ta nghe nói huynh đang bế quan dưỡng thương mà, tại sao lại xuất quan sớm vậy? Không lẽ là hứng thú với cái khảo hạch này?
- Vết thương của ta cũng đã khôi phục được chín thành, sở dĩ bế quan không ra là thử muốn trùng kích bình cảnh. Thế nhưng đột nhiên đệ tử của ta báo, mấy ngày nay không thấy Điền Diệp trở về động phủ. Cảm thấy kỳ lạ, ta thử liên lạc với đồ đệ này, thế nhưng lại không có bất kỳ phản hồi nào cả.
Ngồi xuống bảo tọa, Tư Mặc kiếm tiên bắt đầu nói nguyên nhân mà mình thân chinh đến đây.
- Ta nghe nói trước đây có một gã đệ tử gan to hơn trời, ngang nhiên phá hư quy cũ của Thiên Kiếm Tông, đánh trọng thương đồ đệ Điền Diệp của ta, chuyện này có thực hay không?
Tư Mặc kiếm tiên nhìn Nguyên Tử chân nhân, ngữ điệu chất vấn hỏi.
Nguyên Tử chân nhân gật đầu, thản nhiên nói:
- Chuyện này đích xác là thật, nhưng nguyên nhân là do Điền Diệp, đồ đệ của huynh tìm người ta kiếm chuyện trươc. Túy Kiếm đã điều tra rõ ràng, chuyện này tuyệt đối không thể sai.
- Nếu Điền Diệp sai trước, như vậy ta liền không truy cứu nữa. Bất quá, ta rất hiếu kỳ thân phận của gã đệ tử kia như thế nào.
Nghe Nguyên Tử chân nhân nói, gương mặt của Tư Mặc kiếm tiên nhìn như hơi trầm xuống, bất quá lại che giấu rất kỹ, ngay cả Nguyên Tử chân nhân cũng không nhận ra được điểm kỳ lạ này của y. Vừa nói, Tư Mặc kiếm tiên vừa tiêu sái dùng trà, tựa hồ như không có chuyện gì xảy ra.
- Chỉ là một đệ tử ngoại môn bình thường. Bất quá hắn lại có chút thiên phú, lĩnh ngộ được kiếm ý tầng thứ hai, thực lực lại phi thường mạnh mẽ.
- Ồ, không biết lát nữa có trận đấu của y không.
- Trận chiến của y hơn nửa tháng nữa mới diễn ra thưa sư huynh.
Nguyên Tử chân nhân điềm đạm đáp.
- Điền Diệp mất tích, chuyện này cần phải điều ra rõ ràng. Nguyên Tử, đệ giúp ta điều tra chuyện này được chứ?
- Chuyện của sư huynh đương nhiên cũng là việc của đệ. Sư huynh đã mở lời, đệ há có thể từ chối. Sư huynh cứ an tâm, đệ sẽ giúp sư huynh tìm lại đồ đệ thân yêu của mình.
- Được, như vậy liền làm phiền sư đệ. Bây giờ ta có việc phải đến Phong Lâm Thành vấn an Thiên Minh thượng nhân, có lẽ mất mười ngày nửa tháng mới quay trở lại. Sư đệ giúp ta thông báo lại với chưởng môn sư huynh một tiếng, miễn cho chưởng môn sư huynh ưu sầu.
- Tốt, đệ sẽ sắp xếp mọi việc ổn thỏa.
Nói xong, Tư Mặc kiếm tiên lại hóa thành một đạo kiếm quang, trong giây lát biến mất nơi chân trời. Khi y vừa đi, gương mặt ôn hòa lúc nào cũng tươi cười của Nguyên Tử chân nhân trong thoáng chốc biến mất.
Truyện khác cùng thể loại
43 chương
41 chương
501 chương
97 chương
32 chương
495 chương
60 chương
382 chương