Tề Hạt xuất kiếm chém ra một đạo long quyển phong, gió xoáy cuốn bay đất bụi, tốc độ gió xoáy rất nhanh, cơ hồ được tạo nên bởi rất nhiều đạo phong nhận sắc bén.  - Trung phẩm vũ kỹ Toàn Phong Trảm đã được Tề Hạt luyện đến mức đại thành, uy lực so với thượng phẩm vũ kỹ chỉ kém một chút.  - Lúc Tề Hạt giao đấu với Chu Ân, hắn không hề thi triển Toàn Phong Trảm, có lẽ biết không thể đánh bại Chu Ân nên mới giữ lại dùng vào trận thách đấu này.  - Tề Hạt được xếp hạng thứ hai mươi hai, thực lực dĩ nhiên bất phàm. - ……… Lốc xoáy lao đến, chỉ thấy trên mặt đất lôi đài xuất hiện một đường rãnh dài, dĩ nhiên chính là do lốc xoáy tạo thành phối hợp với tốc độ di chuyển rất nhanh.  Chỉ thấy Tinh Hồn gương mặt lãnh đạm, hắn chẳng buồn sử dụng đến kiếm của mình, bàn tay siết lại thành quyền, tư thế hạ xuống thành tấn. Đột nhiên khí tức dâng trào lên, đấu khí lộ ra mạnh mẽ, một quyền xuất ra, phản phất như một đầu kình ngư đang giận giữ húc đầu đến.  Một tiếng bạo tạc nổ vang, cuồng phong hỗn loạn bắn ra tứ phía khiến cho lôi đài nổi lên vô số bụi bặm, tầm nhìn vì vậy bị che khuất đi.  Tề Hạt gương mặt nhướng lên, thực lực của Tinh Hồn dường như nằm ngoài dự kiến của hắn. Đấu khí lại bùng nổ, thần thức tản ra muốn dò xét xem Tinh Hồn đang ở đâu thì bất ngờ một luồng khí lạnh chạy dọc sóng lưng.  - Ngươi tìm ta? Giọng nói nhàn nhạt vang lên bên tai khiến cho Tề Hạt khiếp hãi, hắn giật mình chuyển người nhìn lại thì một cước vừa nhanh vừa mạnh húc vào trước ngực. Tề Hạt hét thảm một tiếng, miệng thổ ra một ngụm máu lớn, thân thể như một hòn đá bị người ta ném đi.  Nhưng hắn còn chưa tiếp đất thì một làn khói đen xuất hiện bên cạnh hắn, Tề Hạt một lần nữa cả kinh, bởi làn khói đen đó dĩ nhiên là do tốc độ kinh khủng của Tinh Hồn tạo thành.  - Hải Kình Cực Lãng Chưởng.  Cánh tay phải co lại, bàn tay siết thành quyền, nguyên lực vận chuyển rồi đánh xuống một chưởng như trời giáng. Một chưởng này rất mạnh, chỉ nghe âm thanh xương cốt vỡ nát vang lên nghe rất rợn người, nhìn mặt đất thì biến thành một cái lỗ hỏng, lấy vị trí Tề Hạt đang nằm đo ván ra xung quanh, chỉ thấy có vô số vết nứt chi chít như mạng nhện.  Còn Tề Hạt, tình huống không cần phải nói, hắn bị đánh bại một cách nhanh chóng, ngay cả thời điểm xin thua cũng không có thì đã nằm đo đất rồi.  Tề Hạt, ngoại môn đệ tử thực lực xếp thứ hai mươi mươi, cư nhiên lại bại trận thảm hại như vậy. Nhìn tình huống của Tề Hạt, nếu không dưỡng thương mười năm hai mươi năm thì đừng mong tiếp tục cầm kiếm.  Trọng tài quản lý lôi đài Tinh Hồn gương mặt ngẩn ngơ. Hắn ta tuy biết thực lực của Tinh Hồn rất mạnh, nhất là lúc lộ ra kiếm ý đệ nhị trọng. Thế nhưng không ngờ, kiếm ý đệ nhị trọng Tinh Hồn thậm chí không cần dùng đến thì đã dễ dàng đánh nhanh diệt gọn, không cho Tề Hạt bất kỳ một cơ hội nào để phản kháng lại.  - Tề Hạt bại. Người đâu, đưa Tề Hạt đến Đan Đường dưỡng thương.  Thấy Tề Hạt trọng thương rất nặng, trọng tài sau khi tuyên bố phần thắng dành cho Tinh Hồn thì liền gọi người đưa Tề Hạt đi cứu chữa.  Trên thượng tọa, Vân Dịch Lam trưởng lão hừ lạnh một tiếng, có thể nhìn ra lão ta đang rất bất mãn.  - Đồng môn với nhau nhưng ra tay độc ác như vậy. Lão phu cảm thấy nên tước bỏ quyền trấn thủ lôi đài của hắn.  - Vân trưởng lão, tuy hắn ta hơi quá tay, nhưng lại không làm trái với quy tắc, chỉ cần không khiến đối phương mất mạng, những chuyện còn lại, dù là trọng tài cũng không thể nhúng tay vào. Một trưởng lão khác phản bác.  - Dù là vậy, nhưng rõ ràng thực lực của hắn mạnh hơn Tề Hạt, chỉ cần áp chế khiến Tề Hạt nhận thua là được. Đằng này hắn khiến cho Tề Hạt nằm trên giường ít nhất hai mươi năm mới mong hồi phục. Hành vi của hắn, so với lũ ma đạo khác gì nhau.  - Vân trưởng lão, chỉ là một gã đệ tử ngoại môn mà thôi, đâu cần phải để bụng đến như vậy.  - Lão phu lại đi chấp nhất với một gã đệ tử? Chỉ là thấy tâm tính của hắn quá tàn độc, chỉ sợ sẽ khiến Thiên Kiếm Tông bị mang tiếng xấu.  - Được rồi, cứ quan sát tiếp, không phải nói nhiều.  Ai cũng ngầm hiểu được lí do vì sao Vân Dịch Lam trưởng lão tại sao lại để bụng với Tinh Hồn, bất quá chỉ không tiện nói ra mà thôi. Mãi đến khi Nguyên Tử chân nhân nhẹ giọng nhắc nhở thì Vân Dịch Lam trưởng lão và những vị trưởng lão khác mới thôi không bàn đến nữa.  Nguyên Tử chân nhắc lắc đầu, ánh mắt lơ đãng muốn quan sát những lôi đài khác thì hàng chân mày nhướng lên. Chỉ thấy Nguyên Tử chân nhân chậm rãi đứng dậy, dường như đang muốn đi đâu đó. Một vị trưởng lão thấy vậy bèn hiếu kỳ hỏi: - Phó tông chủ, ngài muốn đi đâu vậy? - Đi dạo một lúc, ta sẽ quay lại ngay thôi.  Nguyên Tử chân nhân chậm rãi giải thích, sau đó lắc người nhẹ một cái, bóng hình trong chớp mắt đã tiêu thất.  Trên lôi đài, Tinh Hồn hạ gục xong Tề Hạt thì nhắm mắt lại. Bên tai, giọng nói của trọng tài lại vang lên: - Ngươi muốn nghỉ ngơi hay tiếp tục trận chiến tiếp theo? - Không cần, trọng tài cứ cho tiếp tục. Trọng tài gật đầu, sau đó hô lớn: - Người thách đấu tiếp theo, mời lên lôi đài.  Sau tiếng hô lớn của trọng tài thì bỗng ầm một tiếng, một bóng người cao lớn vạm vỡ tựa như một tòa núi nhỏ, gương mặt bặm trợn hung dữ, mái tóc cắt ngắn, hàm râu quai nón, da màu cổ đồng, không phải Kim Đồng Phúc thì còn ai vào đây nữa.  - Ta Kim Đồng Phúc đến đây thách đấu. Nghe ngữ điệu của Kim Đồng Phúc rất cao ngạo, cơ hồ đang muốn ăn tươi nuốt sống người khác.  - Lần trước gặp may có Lôi Thần gần đó, nhưng hôm nay, chuyện đó sẽ không xảy ra nữa, bởi vì ngươi sẽ bị lão tử đánh bại.  Nhớ lại trước đây, Kim Đồng Phúc chờ đợi Tinh Hồn từ Vũ Kiếm Các trở ra thì vô tình bị Lôi Thần phát hiện, xuất ra một kiếm khiến Kim Đồng Phúc trọng thương nặng, không thể không trở lại tổng bộ Thiên Hội dưỡng thương.  Cũng nhờ Thiên Hội tài lực mạnh mẽ, không những Kim Đồng Phúc thương thế phục hồi rất nhanh, mà vô tình khiến cho thực lực Kim Đồng Phúc bạo tăng một tầng.  Vì Tinh Hồn mà Kim Đồng Phúc trọng thương nặng, thế nên Kim Đồng Phúc nội tâm rất căm ghét Tinh Hồn. Thậm chí Kim Đồng Phúc trong trận quần chiến chấp nhận thất bại chỉ để tại vòng thách đấu này quyết chiến với Tinh Hồn một trận.  - Yên tâm, lão tử sẽ không giết ngươi, nhưng sẽ làm cho ngươi cảm thấy sống không bằng chết.  Nói xong, Kim Đồng Phúc khí thế bạo tạc, áo bào đột nhiên nổ tung, còn cơ thể thì lớn hơn gấp đôi, cơ bắp nổi lên cuồng cuộn, cảm giác giống như hóa thành một con quái vật vậy.  - Ngưu Cuồng Quyết, Kim Đồng Phúc cư nhiên sử dụng Ngưu Cuồng Quyết? - Ngưu Cuồng Quyết chính là thượng phẩm công pháp, được phỏng theo sự cuồng nộ của Thanh Ngưu Thú, trong thời gian ngắn khiến chiến lực tăng gấp hai lần mà không để lại hậu họa. Bất quá, tu luyện Ngưu Cuồng Quyết lại rất khó khăn, không chỉ yêu cầu thân thể cường hãn mà còn có tâm tính cứng rắn, nếu không sẽ bị cắn trả.  - Kim Đồng Phúc thực lực cường hãn, nếu vận dụng cả Ngưu Cuồng Quyết chẳng phải thực lực so với tiên giả Địa Tiên Canh chỉ kém một chút thôi sao? Ta đoán trận này Kim Đồng Phúc tám phần giành chiến thắng.  - Ngươi quên Tinh Hồn còn chưa thi triển kiếm ý đệ nhị trọng à?  - Kiếm ý đệ nhị trọng mặc dù lợi hại, nhưng nó không phải vạn năng. Nếu bình thường, thiết nghĩ kiếm ý đệ nhị trọng sẽ khiến thực lực Kim Đồng Phúc bị áp chế, nhưng Kim Đồng Phúc đã sử dụng Ngưu Cuồng Quyết, kiếm ý đã không còn quá nhiều tác dụng nữa.  - Đúng vậy, trận này Kim Đồng Phúc thắng chắc rồi.  - ……… Chỉ thấy Kim Đồng Phúc sau khi sử dụng Ngưu Cuồng Quyết thì bên ngoài ẩn hiện một luồng khí đỏ, đôi mắt trắng dã, trông chẳng khác gì một con hung thú vừa mới bị xổng chuồng.  - Tinh Hồn, lão tử khiến ngươi thành phế nhân.  - Thanh Ngưu Húc.  Kim Đồng Phúc gầm lớn, khí thế hung hãn lao đến, tuy rằng thể hình của hắn rất đồ sộ, nhưng tốc độ không vì thế mà giảm sút, ngược lại so với bình thường còn nhanh hơn gấp đôi.  Chỉ thấy Kim Đồng Phúc lao đến, ẩn hiện sau lưng ảo ảnh một đầu thanh ngưu đang húc đến vậy. Tinh Hồn chân mày nhướng lên, xem ra Kim Đồng Phúc cái danh hộ pháp Thiên Hội không phải để gọi chơi.  Thực lực Kim Đồng Phúc đúng là rất mạnh, nhưng vẫn chưa đủ để Tinh Hồn phải xuất ra kiếm của mình. Nếu như Kim Đồng Phúc đã tự tin sức mạnh thân thể như vậy, dĩ nhiên Tinh Hồn cũng liền dùng sức mạnh cơ thể để đối phó với đối thủ.  Trấn Ngục Huyền Thể vận chuyển, một làn khói trắng nhàn nhạt từ cơ thể hắn bốc lên, dưới chân mặt đất bị một tầng băng đóng lại.  Khi Kim Đồng Phúc lao đến, Tinh Hồn không những không tránh né giống như tưởng tượng của mọi người, mà ngược lại còn dùng hai tay ngăn cản thế công dũng mãnh.  - Hắn điên rồi sao? Thắng được Tề Hạt thì cho rằng bản thân mình vô địch chắc. - Lực lượng thân thể của Kim Đồng Phúc lúc này rất mạnh, cơ hồ có thể phá vỡ một tòa núi nhỏ, vậy mà hắn lại dám lấy dùng cứng đối cứng, thật điên rồi.  - Đây chính là lấy trứng chọi đá trong truyền thuyết sao, ha ha ha… - Kim Đồng Phúc cư nhiên lại giành thắng lợi một cách đơn giản như vậy. Tề Hạt mà biết được chắc sẽ tức ói máu. - ……… Ai cũng cho rằng hành động của Tinh Hồn là điên rồi, nhưng trái với dự đoán của chúng nhân, chỉ thấy thân thể khổng lồ hung hãn của Kim Đồng Phúc bị Tinh Hồn chặn lại. Khi cả hai chạm nhau, không gian vang lên một tiếng đổ vỡ, mặt đất bị lún xuống sâu khoảng một gang tay, xung quanh lan ra vết nứt nẻ giống như mạn nhẹ, kình phong thổi lan ra tứ hướng, đủ để biết khi cả hai va chạm đã tạo thành một kinh động lớn đến như thế này.