Quyển 2: Bách Luyện Thành Tiên Chương 173: Bắt giam Thế là nữ đệ tử này bèn thuật lại toàn bộ sự việc đã diễn ra cho Vân Dịch Lam trưởng lão nghe. Trong lúc đó thì Điền Diệp cũng dần hồi tỉnh, định thần trở lại. Nhìn gương mặt Điền Diệp hai bên má sưng húp lên, cơ hồ muốn biến dạng. - Vân trưởng lão, tên tạp chủng đó dám đánh ta, Vân trưởng lão phải giúp ta lấy lại công bằng. Điền Diệp chạy đến trước mặt Vân Dịch Lam trưởng lão, hai tay ôm mặt, ánh mắt cùng ngữ điệu vô cùng ủy khuất. Bất quá không cần Điền Diệp phải nói, Vân Dịch Lam trưởng lão sớm đã có dự tính trong lòng rồi. Bất kể Tinh Hồn đúng hay sai, Vân Dịch Lam đều sẽ đứng về phía Điền Diệp cả. - Điền Diệp sư chất yên tâm, ta sẽ làm rõ mọi chuyện. Ngữ điệu ôn hòa an ủi Điền Diệp, sau đó nhìn sang Tinh Hồn bằng ánh mắt nghiêm nghị, bên trong ẩn chứa một tia sát khí. - Ngươi chính là kẻ đã đánh Điền Diệp? Tinh Hồn gật đầu, bất quá lại trầm ngâm, gương mặt không lộ ra bất kỳ biểu tình nào. Thấy vậy, Vân Dịch Lam trưởng lão càng thêm ngứa mắt với Tinh Hồn, dù sao thì lão ta thân phận chính là ngoại môn đại trưởng lão, cư nhiên lại bị một gã đệ tử có thái độ bất kính, dù là ai nội tâm đều khó chịu. - Hừ, tông quy cấm đệ tử đánh nhau, ngươi lại ngang nhiên dám đánh Điền Diệp mà không chút kiên kỵ. Đệ tử Hình Kiếm Đường đâu, bắt hắn lại, giam vào Kiếm Ngục cho lão phu. - Tuân lệnh trưởng lão. Mấy gã đệ tử Hình Kiếm Đường đáp một tiếng, sau đó tiến gần đến Tinh Hồn, khí thế bộc phát hòng áp chế Tinh Hồn lại. Đệ tử Hình Kiếm Đường, tu vi ít nhất đều phải tiến vào Địa Tiên Cảnh, ngoài ra đều là những đệ tử thực lực rất xuất chúng, tuyệt đối không thể khinh thường được. Có điều những đệ tử này tuy lợi hại, nhưng nếu chỉ sử dụng khí thế để áp chế thì hoàn toàn không có chút tác dụng nào cả. Gương mặt điềm nhiên không đổ một giọt mồ hôi hay một chút biến sắc mặt cũng không có chính là minh chứng cho điều này. Thấy khí thế không có tác dụng, mấy đệ tử Hình Kiếm Đường chuẩn bị xông đến thì Hạng Hạo và Bắc Cung Thanh Đan bước đến bên cạnh Tinh Hồn. Hạng Hạo biểu cảm khó chịu nhìn Điền Diệp, rồi sau đó chuyền sang nhìn Vân Dịch Lam trưởng lão, nói: - Vân trưởng lão, chuyện này rõ ràng là Điền Diệp làm sai trước. Tại sao Vân trưởng lão lại không xử lý nàng mà lại bắt giam Tinh Hồn huynh đệ? - Điền Diệp và bọn họ vốn là người đi kiếm Tinh Hồn và Tiêu Y Y gây chuyện. Vân trưởng lão chưa làm rõ mọi chuyện mà đã đưa ra quyết định, chuyện này thật khiến cho bọn ta trong lòng giá lạnh. Vân Dịch Lam trưởng lão ánh mắt biến đổi, chòm râu trắng trước ngực run run. - Chuyện này lão phu tự mình làm chủ. Còn các ngươi chỉ là ngoại môn đệ tử nho nhỏ, có tư cách gì can thiệp vào quyết định của lão phu? Vân Dịch Lam trưởng lão cả giận, khí thế tiên giả Linh Tiên Cảnh bộc phát, gắt gao áp chế xuống chỗ ba người Tinh Hồn, Hạng Hạo và Bắc Cung Thanh Đan. Hạng Hạo và Bắc Cung Thanh Đan hừ lạnh một tiếng. Trưởng lão chính là trưởng bối trong tông môn, quả thực đáng nhận được sự kính trọng của đệ tử hậu bối. Nhưng đó là những vị tiền bối công tư phân minh, phân rõ đúng sai. Còn hạng trưởng lão giống như Vân Dịch Lam, cả hai người bọn hắn khinh thường. Hạng Hạo và Bắc Cung Thanh Đan vận chuyển nguyên lực chống lại khí thế của Vân Dịch Lam trưởng lão, nhưng khi mà uy áp của lão ta áp xuống thì vô hình bị một cỗ lực lượng ba động đẩy lùi lại. - Kiếm ý? Còn là kiếm ý đệ nhị trọng? Người đẩy lùi uy áp của Vân Dịch Lam trưởng lão dĩ nhiên chính là Tinh Hồn. Trong mắt Vân Dịch Lam trưởng lão bộc lộ kinh ngạc, một gã ngoại môn đệ tử lại lĩnh ngộ được kiếm ý, hơn nữa chính là kiếm ý đệ nhị trọng. Kiếm ý đệ nhị trọng bộc phát, vô hình tạo nên một cảnh tượng chấn động nhân tâm. Chúng đệ tử đứng xung quanh, kiếm trong tay trở nên run rẩy sợ hãi ảnh hưởng trực tiếp đến nội tâm mỗi người, ngay lập tức bọn chúng lùi lại phía sau, tạo thành một khoảng trống ước chừng hơn năm mươi thước thì mới không còn bị cảm giác đáng sợ đó uy hiếp nữa. Kiếm ý đệ nhị trọng, tuy chưa có khả năng trấn áp kiếm của người khác, thế nhưng vẫn tạo nên một loại áp chế. Đương nhiên, kiếm ý đệ nhị trọng vẫn chưa có khả năng áp chế được Vân Dịch Lam trưởng lão, chỉ có thể miễn cưỡng chống lại uy áp của lão ta mà thôi. Bất quá, kiếm ý xuất hiện vốn thanh thế đã rất lớn, đằng này còn là kiếm ý đệ nhị trọng, làm sao không gây sự chú ý được. Trên thượng tọa, ngay lúc Tinh Hồn bộc lộ hoàn toàn uy lực kiếm ý đệ nhị trọng, Nguyên Tử chân nhân cùng với những vị trưởng lão ngồi cùng đã chú ý đến. - Không chỉ là kiếm ý, mà còn là kiếm ý đệ nhị trọng, lại rất tinh thuần nữa. Rốt cuộc là vị đệ tử nào đây, thật khiến ta tò mò. Nguyên Tử chân nhân gương mặt nở nụ cười ôn hòa, phóng tầm mắt nhìn về phía kiếm ý xuất hiện. Nguyên Tử chân nhân vốn là một người yêu tài, đối với những đệ tử có tài năng rất là ưu ái. - Hướng đó không phải là chỗ mà Vân Dịch Lam trưởng lão vừa mới đến sao? Một vị trưởng lão khác nhướng mày nói. - Thời gian thí luyện sắp diễn ra còn dài, hay là chúng ta đến đó quan sát xem ai bộc lộ kiếm ý đệ nhị trọng. - Được, vậy cùng đi đi. Nguyên Tử chân nhân gật đầu, sau đó cùng với những trưởng lão khác đứng dậy, dưới chân xuất hiện một tầng khí vụ nhàn nhạt, cuối cùng lăng không rời đi. ********* Quyển 2: Bách Luyện Thành Tiên ********* Trở lại chỗ Tinh Hồn đang chống chọi với Vân Dịch Lam trưởng lão. Chỉ thấy gương mặt Vân Dịch Lam trưởng lão lộ ra sự giận dữ. - Hừ, lại còn dám chống đối cả trưởng lão, các ngươi quả thật là những đệ tử tốt. Đệ tử Hình Kiếm Đường đâu, còn đứng đó làm gì, mau bắt giam tất cả bọn họ lại. Vân Dịch Lam trưởng lão tức giận lớn tiếng nói, uy áp càng thêm mạnh mẽ hòng phá vỡ đi kiếm ý, đồng thời ra lệnh cho những đệ tử Hình Kiếm Đường xuất thủ. Có lệnh của Vân Dịch Lam trưởng lão, đám đệ tử Hình Kiếm Đường bèn rút kiếm ra, thực lực Địa Tiên Cảnh hoàn toàn triển lộ, chuẩn bị xông đến thì trên bầu trời xuất hiện mấy chục đạo tinh quang. Đồng thời một cỗ khí thế ôn hòa truyền xuống, nhẹ nhàng hóa giải đi uy áp của Vân Dịch Lam trưởng lão cùng kiếm ý đệ nhị trọng, còn khiến cho mấy gã đệ tử Hình Kiếm Đường không thể xuất thủ. - Bái kiến phó tông chủ. Người vừa mới ra tay hóa giải dĩ nhiên chính là Nguyên Tử chân nhân. Chỉ thấy Nguyên Tử chân nhân lăng không trên trời, mái tóc màu xanh lam tung bay trong gió, chính giữa mi tâm ẩn hiện ấn ký hình thanh kiếm, gương mặt trẻ tuổi, trên người phản phất khí tức ôn nhu, nhưng lại khiến cho người ta sinh ra cảm giác sùng bái phiêu dật, quả thật là thâm sâu khó dò. Trông thấy Nguyên Tử chân nhân đích thân xuất hiện, không cần đoán cũng biết là do kiếm ý đệ nhị trọng hấp dẫn đến. - Bái kiếm phó tông chủ. Vân Dịch Lam ôm quyền hành lễ, đồng thời chúng đệ tử cũng hành động tương tự. Tinh Hồn, Bắc Cung Thanh Đan, Hạng Hạo, Lục Phong và Tiêu Y Y dĩ nhiên cũng không ngoại lệ, mau chóng ôm quyền thi lễ ngay. Chỉ thấy Nguyên Tử chân nhân nhẹ nhàng nâng tay, một cỗ khí lực chậm rãi nâng đỡ chúng đệ tử đứng thẳng lưng dậy. Nguyên Tử chân nhân ánh mắt điềm đạm nhìn chủ nhân của kiếm ý vừa rồi, chính là Tinh Hồn, hỏi: - Ngươi là người lĩnh ngộ được kiếm ý, hơn nữa là kiếm ý đệ nhị trọng. Ngươi làm được chuyện này từ bao giờ vậy? - Hơn một trăm năm trước, tại… Vẫn Kiếm Uyên. Tinh Hồn nhìn Nguyên Tử chân nhân đáp lời. Dĩ nhiên hắn sẽ không nói là hắn thức tỉnh lúc tiêu diệt đám thế gia đệ tử thiên tài, mà là nói tại Vẫn Kiếm Uyên để tránh đi một số rắc rối. - Hơn một trăm năm trước tại Vẫn Kiếm Uyên? Nguyên Tử chân nhân nhướng mày nghi hoặc. Lúc này, một gã trưởng lão khác bèn góp miệng giải thích: - Phó tông chủ, hắn ta là người một trăm năm trước được Tần lão bảo lãnh thu về Thiên Kiếm Tông. Suốt một trăm năm đó hắn luôn ở tại Vẫn Kiếm Uyên, gần đây mới chính thức được xác nhận thân phân. Khi ấy, phó tông chủ đang có việc cần làm tại Huyền Lan Châu nên mới không biết sự việc này. - Thì ra là vậy. Được giải thích, Nguyên Tử chân nhân gật đầu, đồng thời nội tâm sinh ra ưa thích với Tinh Hồn. Vẫn Kiếm Uyên là một trong những địa phương nguy hiểm tại Thiên Kiếm Tông, dù là tiên giả Linh Tiên Cảnh cũng bị trọng thương nếu như xuất hiện tại khu vực Vẫn Kiếm Uyên, cư nhiên một gã đệ tử ngoại môn lại ở lại đó suốt một trăm năm, đồng thời còn lĩnh ngộ được kiếm ý nữa, thật khiến cho y khâm phục. Trong lúc Nguyên Tử chân nhân thưởng thức, còn chuẩn bị nói tiếp gì đó thì Vân Dịch Lam trưởng lão đã mở miệng trước. - Khởi bẩm phó tông chủ, hắn chính là người đã đánh trọng thương Điền Diệp, đệ tử của Tư Mặc kiếm tiên sư huynh. Tuy rằng đệ tử này lĩnh ngộ được kiếm ý, thế nhưng hắn đã cố tình vi phạm tông quy, chuyện này không thể bỏ qua được. - Ồ, có chuyện này. Nguyên Tử chân nhân ồ một tiếng. Mặc dù Nguyên Tử chân nhân là một người yêu tài, nhưng ngoài tài năng ra còn cần có đức độ nữa. Kiêu ngạo một tí cũng không sao, nhưng quá kiêu ngạo không xem ai ra gì, đây chính là loại người mà y ghét nhất. Vừa nói, Nguyên Tử chân nhân vừa nhìn Điền Diệp, nội thương không có vấn đề, nhưng ngoại thương cùng tâm lí rất bất ổn. Đúng lúc đó, Bắc Cung Thanh Đan bỗng nói: - Bẩm phó tông chủ, sự việc không giống như Vân trưởng lão nói… - Hừ, chỗ trưởng bối đang nói chuyện, ai cho phép ngươi xía miệng vào. Vân Dịch Lam bỗng quát lớn, đồng thời phất tay xuất ra một chưởng về phía Bắc Cung Thanh Đan, trong chưởng này sát ý rõ ràng, tựa hồ muốn tiêu diệt Bắc Cung Thanh Đan vậy.